Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tú Cẩm về đến phòng, leo lên giường trùm mặt vào chăn, cô thấy xấu hổ. Tú Cẩm gọi điện cho chuyên viên Thiểm Hạ, Thiểm Hạ đang uống cà phê cùng Trương Du,thấy Tú Cẩm gọi điện đến , Thiểm Hạ đưa tay lên miệng,ý bảo Trương Du im lặng:

-Tú Cẩm , tớ đây.

-Thiểm Hạ à, hình như tớ thích tên biến thái đó thật ấy, làm sao bây giờ.

Thiểm Hạ nhấp miệng cà phê, bình thản đón nhận tin tức này:

-Sao cậu lại nghĩ như vậy?

Tú Cẩm đưa tay lên ngực mình,nhắm mắt nói:

-Vì tớ cảm thấy trái tim tớ dường như vì anh ấy mà đập.

Tú Cẩm nghĩ Thiểm Hạ sẽ cười cô, nhưng không ngờ Thiểm Hạ trầm mặc không nói gì, còn đột nhiên ngắt máy.

Thiểm Hạ biết Trương Du nghe thấy nội dung cuộc nói chuyện,cô cũng không có ý định che giấu. Thiểm Hạ nói với Trương Du:

-Tú Cẩm rung động thật rồi

Trương Du cười nhẹ, anh đã lường trước được sẽ như thế, Khắc Nghiêm đối với người khác giới vốn đã có sức hút mạnh mẽ, nhưng đối với Tú Cẩm, cái khiến cô rung động nhanh như vậy không phải là nhan sắc của Khắc Nghiêm mà là cô đã tìm lại được cảm giác hai người đã từng bên nhau.

Đó là sự thân thuộc, là một loại tình cảm khắc cốt ghi tâm , vốn có sẵn trong từng tế bào của cô ấy, nay bị Khắc Nghiêm đánh thức. Dù có quên đi nhau trong bao lâu thì Tú Cẩm vẫn biết rằng mình đã quên đi một người thực sự quan trọng.

Trương Du đáp lời Thiểm Hạ:

-Trong tiềm thức của Tú Cẩm vốn đã khắc ghi hình ảnh của Khắc Nghiêm rồi. Khắc Nghiêm yêu Tú Cẩm như vậy, chắc chắn cô ấy cảm nhận được.

Thiểm Hạ cũng có chút thắc mắc:

-Hai người bọn họ trước đây yêu nhau lắm sao?

Trương Du đẩy gọng kính, gật đầu:

-Anh chỉ là bạn cấp 3 của Khắc Nghiêm và Tú Cẩm, nghe Khắc Nghiêm nói là hai bọn họ sống cạnh nhau từ nhỏ, mẹ của Khắc Nghiêm là chị em tốt của mẹ Tú Cẩm . Hai người đó ở bên nhau từ nhỏ tới lớn.

-Là thanh mai trúc mã, tại sao Tú Cẩm lại quên đi kí ức của mình.

Trương Du cũng chỉ nghe Khắc Nghiêm nói qua rằng Tú Cẩm gặp chuyện không tốt, Khắc Nghiêm không kể, anh cũng không dám hỏi.

-Anh chỉ học cùng bọn họ năm cuối phổ thông rồi chuyển đi, cho đến khi gần tốt nghiệp đại học y thì mới gặp lại Khắc Nghiêm.

Thiểm Hạ thở dài:

-Bấy lâu nay Tú Cẩm luôn có cảm giác rằng mình đã quên đi ai đó rất quan trọng với cô ấy, đôi khi còn khóc ròng. Hóa ra trực cảm của cô ấy lại đúng như vậy. Cảm giác bi thương quá.

Trương Du gật đầu, anh nhìn chằm chằm Thiểm Hạ:

-Thiểm Hạ, chúng ta quen nhau bao lâu rồi?

Thiểm Hạ nhướn mày ngạc nhiên ,không hiểu sao đột nhiên Trương Du lại hỏi vậy , cô suy nghĩ một chút, liền đáp:

-Hơn một năm rồi.

Thiểm Hạ nhớ cách đây hai năm, lần đầu tiên gặp Tú Cẩm ở phòng múa, mẹ nuôi đưa Tú Cẩm đến tập,cô giáo nói Tú Cẩm đã 22 tuổi nhưng khuôn mặt lại như học sinh phổ thông. Thiểm Hạ chính là người hướng dẫn tập cho Tú Cẩm, nói là người hướng dẫn nhưng trình độ của Tú Cẩm ngang ngửa cô.

Tú Cẩm lúc ấy chẳng nói chuyện với ai, chỉ biết ngây ngốc cười, ai nói cũng cười và chú tâm luyện tập.

Thiểm Hạ thấy rất kì lạ nhưng không biết kì lạ ở chỗ nào. Sau này thân quen mới biết Tú Cẩm vốn không nhớ gì về quá khứ cả.

Tú Cẩm là cô gái tốt, hai người nhanh chóng quen thân. Tú Cẩm hay đem đồ và dẫn người trong lớp tập đi ăn nên mọi người rất quý, tuy nhiên không ít người ghen ghét. Thiểm Hạ tiếp xúc với Tú Cẩm nhiều hơn người khác nên mới biết Tú Cẩm là thực sự ngây thơ, chứ không giả bộ lấy lòng.

Quen thân được Tú Cẩm nửa năm, Thiểm Hạ phát hiện ra có người hay dõi theo bọn họ. Ban đầu cô nghĩ chàng trai đó có mục đích không tốt, rồi lại thấy là tình cờ nhưng thế nào cũng không thấy thuận. Tên con trai đó,ăn mặc rất lịch sự, lại còn đi ô tô, luôn đi theo ở một khoảng xa, không giống tên cướp tiền hay cướp sắc. Thiểm Hạ bắt đầu theo dõi ngược lại, mới biết hắn à một cây si của Tú Cẩm, nhưng nếu thích Tú Cẩm như vậy tại sao luôn đứng ở xa mà theo dõi chứ. Một lần Thiểm Hạ đỗ ô tô từ xa quan sát, mới biết anh ta hay đứng dưới bóng cây me bên đường mà nhìn lên cửa sổ nhà Tú Cẩm, có khi anh ta đứng qua đêm, có khi đứng nhìn cho đến khi ánh đèn phòng Tú Cẩm tắt.

Lần sau Thiểm Hạ đậu xe cách anh ta một mét, Thiểm Hạ hạ kính xe tối màu xuống, cô thấy anh ta hút rất nhiều thuốc, dáng đứng anh ta rất cô độc, ánh đèn đường mờ mờ khiến ánh mắt ta càng trở nên đau khổ vô cùng. Thiểm Hạ không biết vì sao anh ta lại toát ra vẻ bi thương như vậy. Khiến cô bất giác thấy cũng đau lòng. Nhưngkhông hiểu sao Thiểm Hạ lại không muốn nói cho Tú Cẩm biết.

Sau hai tháng, Thiểm Hạ quyết định bắt chuyện với hắn. Hắn lạnh lùng ,kiêu ngạo đến phát sợ, có một sự ngăn cách giữa hắn với người xung quanh, rõ ràng hắn không muốn nói chuyện dù biết cô là bạn hay đi cùng Tú Cẩm. Cho đến khi Thiểm Hạ phải mạnh mẽ đe dọa nếu không chịu nói lí do thì cô sẽ nói hết cho Tú Cẩm biết rằng anh hay theo dõi cô ấy. Hắn trầm mặc một hồi, rồi mới nói với Thiểm Hạ tìm quán cà phê nói chuyện .

Thiểm Hạ biết hắn tên là Dương Khắc Nghiêm, hắn chỉ nói hắn là một người mà Tú Cẩm đã quên đi, dù Thiểm Hạ hỏi gì hắn đều lạnh lùng không nói. Nhưng Thiểm Hạ nhận ra hắn rất yêu Tú Cẩm, một tình yêu không thể diễn đạt được trong đôi mắt cương nghị kia.

Thiểm Hạ bắt gặp Dương Khắc Nghiêm có chìa khóa vào nhà Tú Cẩm, nhưng không hiểu sao anh lại có chìa khóa, nhưng Thiểm Hạ chỉ biết rằng cô rất tin tưởng người này,thật kì lạ.

Dương Khắc Nghiêm hay nhờ Thiểm Hạ đưa đồ ăn cho Tú Cẩm, nhưng Thiểm Hạ nói là mình mua, hay chụp ảnh Tú Cẩm gửi cho anh.

Nhờ anh mà cô quen được Trương Du, chớp mắt đã là sắp được hai năm.

Chỉ khi xuất hiện trước mặt Tú Cẩm thì Dương Khắc Nghiêm mới cười nhẹ hay bớt lạnh lùng với Thiểm Hạ, còn không thì nói chuyện cũng khó.

Thiểm Hạ thực lòng hi vọng, Tú Cẩm có thể nhớ lại tất cả. Vì có một người yêu cô ấy đến nhường ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top