Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đáng yêu ngoan manh tiểu học đệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(3)

Cá chết huynh mặt mày hớn hở, Ứng Diêu tinh thần không tốt, thiếu chút nữa ở trên lớp học ngủ gà ngủ gật.

Ngồi kế bên Ứng Diêu, học đệ cùng khóa Đào Lâm khều khều muốn đem thắt lưng của Ứng Diêu sắp nằm xuống mà vực dậy.

"Có việc gì?" Ứng Diêu xoa xoa miệng mình, còn tưởng rằng chảy nước miếng, anh vẫn là rất chú ý hình tượng của mình.

"Thầy giáo gọi anh trả lời câu hỏi." Đào Lâm nhỏ giọng nói.

Ứng Diêu chậm rãi đứng lên làm bộ bình tĩnh, một mặt lại tranh thủ xin giúp đỡ từ tiểu học đệ chăm chú nghe giảng

Đào Lâm lập tức lấy ngón tay chỉ chỉ giáo trình, nhỏ giọng nói: "Phiên dịch đọan này."

Ứng Diêu nhìn vài lần, có chút không trôi chảy bắt đầu phiên dịch đoạn văn tiếng Nhật. Sau đó, thừa lúc lão sư không nhìn xuống, cầm quyển sách của Đào Lâm lên. Sách của Ứng Diêu trắng tinh, anh không có ghi chú gì, nhưng Ứng Diêu biết là Đào Lâm nhất định sẽ nghiêm túc học tập.

Coi như bưng bít qua chuyện, Ứng Diêu ngồi xuống, hướng về phía Đào Lâm dựng thẳng ngón tay cái. "Cơm trưa ca ca mời cậu."

"Cho ca thêm một suất." Cá chết huynh vô cùng tích cực phụ họa theo.

"Không có phần của ca, biến đi."

"Này không thể trách ca ca của cậu, ca học lực không tốt, lực bất tòng tâm."

"Cho nên không có phần của ca."

"Ba người cùng nhau càng náo nhiệt."

"Lại thiếu một người, vừa đủ chơi mạt chược."

Một bên Đào Lâm che miệng cười trộm nhìn hai người cãi nhau, tâm tình rất là sung sướng, yên lặng thêm một câu: "Học trưởng, em sẽ không chơi mạt chược."

Đối với thời điểm Đào Lâm lên tiếng, Ứng Diêu ngữ khí liền thập phần ôn nhu sủng nịch: "Không có việc gì, sinh viên ngoan sẽ không chơi mạt chược, có thể lý giải."

Cá chết huynh nhỏ giọng thì thầm một tiếng: "Ca còn tưởng rằng chú em muốn nói, không có việc gì, ca ca sẽ chỉ cậu."

Kết quả vẫn là cá chết huynh mặt dày bám theo Ứng Diêu cùng Đào Lâm đến cửa hàng bánh ngọt ở phố sau trường học.

Ứng Diêu đi gọi món, cá chết huynh cùng Đào Lâm ngồi mặt đối mặt.

Đào Lâm chơi di động, cá chết huynh nhàm chán nâng cằm nhìn dòng người ra ra vào vào.

"Mông thực kiều (vểnh)." Cá chết huynh nhỏ giọng nói một câu.

Đào Lâm đột nhiên ngẩng đầu, sắc mặt phi hồng, cảm thấy có điểm ngượng ngùng.

"Làm đứng lên khẳng định rất thích." Lời nói không sợ chết người, cá chết huynh lại tiếp tục nói tiếp một câu thô tục.

Chờ cho người kia đi xa, Cá chết huynh mới thu hồi tầm mắt, lúc này mới ý thức được Đào Lâm hai má thực hồng.

"Xin lỗi, nhìn đến cái mông có hình dạng không tồi kia có điểm kích động." Nói xong lại cảm thấy tìm từ vẫn là không đúng: "Cậu coi như tôi chưa nói gì đi."

"Cá lớn huynh, vừa rồi cái người bị ca nói có cái mông kiều, là thầy giáo của trường chúng ta."

Cá chết huynh lập tức hưng phấn mà hít sâu một cái tiếu ý: "Bộ dạng không tồi a, tên gọi là gì?"

"Không biết, không phải dạy ngành của em."

"Được rồi."

Lúc Ứng Diêu cầm bánh ngọt cùng trà sữa trở về, cá chết huynh hướng Ứng Diêu hỏi: "Chú em vừa rồi có nhìn thấy cái người phía trước kia không?"

Ứng Diêu lắc lắc đầu: "Không chú ý."

"Bộ dạng rất tuấn tú, mông cũng kiều, học đệ nói là thầy giáo trường chúng ta, trường học chúng ta cư nhiên có loại hàng này, mới tới."

"Như thế nào, tối hôm qua tiểu yêu tinh không thỏa mãn ca?"

"Ai nha càng nhiều càng tốt thôi."

Ứng Diêu cùng cá chết huynh trong lúc đó cứ như vậy đối thoại như tập mãi thành thói quen, chỉ làm khổ tiểu học đệ im lặng ngồi kế bên không biết nói gì .

Đào Lâm uống trà sữa, cắn bánh ngọt, bị chocolate dính vào bên miệng cũng không biết được.

Ứng Diêu lấy tay chọc chọc Cá chết huynh, thấp giọng cảnh cáo hắn nhanh chóng kết thúc cái giọng điệu hủ bại của mình lại, trước mặt còn có tiểu học đệ ngây thơ đang ngồi

Ứng Diêu rút tờ giấy khăn, để cho Đào Lâm chà xát khóe miệng bên trái. Đào Lâm lơ đãng trực tiếp lấy tay xoa xoa bên phải, Ứng Diêu dứt khoát thẳng tay đã giúp cậu lau sạch sẽ.

Đào Lâm mặt càng đỏ hơn, điều này làm cho Ứng Diêu cảm thấy rằng cậu đã bị đoạn nói chuyện của hai người dọa.

Vì an ủi Đào Lâm tinh thần bị kinh hách, Ứng Diêu đem bánh ngọt trước mặt mình đem cấp cho Đào Lâm: "Kỳ thật vị dâu cũng không tệ."

Đào Lâm rất ngây thơ đem dĩa bánh ngọt chỉ còn một nửa mình đưa qua, làm quà đáp lễ. "Chocolate ăn cũng rất ngon."

Ứng Diêu nở nụ cười, nói: "Tôi ăn rồi, quả thực không tồi"

Cá chết huynh đối với hành vi của hai người không biết như thế nào lại cảm thấy buồn nôn muốn chết, có một loại ảo giác bị làm cho mù mắt

(4)

Sau khi cùng Đào Lâm tách ra, Ứng Diêu mới có thể quang minh chính đại thuyết giáo Cá chết huynh.

"Về sau đừng ở trước mặt Đào Lâm bộc lộ bản chất như vậy, nhìn cậu ấy sắp bị dọa cả lên."

"Không có đi, chắc chỉ là cảm thấy ngượng ngùng."

"Nói tới nói lui đúng là không biết giữ gìn mặt mũi, cũng chỉ có em chịu được."

"Chậc chậc, ý chú là da mặt chú cũng dày sao?"

Hai người cứ như vậy ngươi một câu, ta một câu đi tới cửa phòng ngủ.

"Ứng Diêu, có chuyển phát nhanh." Bác quản lý phòng thấy Ứng Diêu liền kêu anh lại, Ứng Diêu mỗi ngày đều có chuyển phát nhanh, bác quản lý đều đã nhận thức anh.

"Không ngờ cũng nhanh vậy."

Ứng Diêu cùng bác nói tiếng cảm ơn, liền cầm gói hàng của mình đi về ký túc xá

Nhanh chóng đem gói hàng mở ra, bên trong một thùng đầy đều là đồ ăn.

Cá chết huynh tự mình mở ra một bao bánh quy nếm thử: "Thật đúng là đặc biệt, học đệ đề cử cửa hàng đồ ăn này đúng là rất ngon.

Ứng Diêu hướng về cá chết huynh liếc một cái: "Ăn không trả tiền đương nhiên là ngon rồi." Ứng Diêu lấy ra một bao khoai tây chiên liền đem bao gói hàng đem vào tủ khóa lại.

Bây giờ phải phản hồi, không quản có ngon hay không, trước phản hồi rồi nói sau. Huống chi, Ứng Diêu được xem như là khách hàng cũ của cửa hàng này, vấn đề về chất lượng hàng đã kiểm nghiệm qua.

Mở ra máy tính, tài khoản taobao tự động đăng nhập.

<Ding> một tiếng, là nhắc nhở hàng hóa đã được Ứng Diêu ký nhận.

Lại là <Ding> một tiếng, là nhắc nhở Ứng Diêu có lời nhắn.

Nhưng ngay sau đó, tiếng <Ding> <Ding> lại vang không ngừng. Ứng Diêu cảm thấy mình thật bận bịu giống như người bán hàng a

[Phục vụ số 0]: tôi đây

[Phục vụ số 0]: đã

[Phục vụ số 0]: nhận được

[Phục vụ số 0]: hàng

[Phục vụ số 0]: đi

[Phục vụ số 0]: .

Muốn xem hiểu những lời này thật đúng là có điểm khó khăn.

[YY]: cậu cho là cậu đang viết chữ theo kiểu cơ thể bị thương a (ý anh là cậu bị thương không có hơi để viết)

[Phục vụ số 0]: thân, thời điểm cuối tháng, giá mua hàng siêu hấp dẫn, mua bất kì sản phẩm gì, được +5 đồng có thể đổi thành một phần quà lớn, một cái ID chỉ có thể đổi một lần, bạn đã đổi quà chưa~~~~~[tự động trả lời]

Là tự động trả lời, phục vụ số 0 đang trạng thái vắng mặt

Tự động trả lời mà lại có thể là cho náo động như vậy, thật đúng là phù hợp với cậu phục vụ thân thiện này

Ứng Diêu trước gửi nhận xét đi.

Sản phẩm giống miêu tả: ★★★★★

Thái độ phục vụ: ★★★★★

Tốc độ giao hàng: ★★★★☆

Phục vụ hậu cần: ★★★★★

Đánh giá: cấp cho chuyển phát nhanh một cái khen, hậu cần tốc độ rất nhanh, dùng thử bao khoai tây chiên, hương vị không tồi, đúng là hàng mới nhất trong ngày. PS: phục vụ thái độ rất tốt, phong thái rất chuyên nghiệp

Ứng Diêu xong liền gửi cho phục vụ số 0.

Lần này đã không còn chế độ tự động trả lời

[Phục vụ số 0]: phải 5 sao hết mới được thưởng tiền

Ứng Diêu lúc này mới phát hiện anh thuận tay đánh một cái đã cho tốc độ giao hàng giảm xuống một sao, vì thế anh lại bắt đầu già mồm át lẽ phải.

[YY]: chính cậu đếm tổng xem tôi đánh mấy sao

Ứng Diêu chính mình cũng bắt đầu đếm.

[YY]: 19 sao, tòan 5 sao không thôi nha

[Phục vụ số 0]: ("≡ _ ≡)

[YY]: khi nào trả tiền thưởng a

[Phục vụ số 0]: rất càn quấy

[YY]: khi nào trả a (☆▽☆)

[Phục vụ số 0]: để cho anh thương lượng cửa sau tôi sẽ bị khấu trừ tiền lương TUT

[YY]: vốn cũng kiếm không bao nhiêu tiền, muốn trừ liền cho trừ đi, khi nào trả a o((>ω< ))o

[Phục vụ số 0]: một phút đồng hồ sau

[YY]: ngoan, ca ca liền hi sinh tự mình chủ động cho cậu một cái hun yêu a

[Phục vụ số 0]: muốn hôn môi ~~

Nhóc con, còn đòi hỏi a, bất quá xem xét tiểu phục vụ đã cấp cho anh những ưu đãi đặc biệt, Ứng Diêu liền miễn cưỡng thoải mãn cậu phục vụ số 0 đói khát này một chút đi.

[YY]: [trạng thái cuồng hôn môi]

[Phục vụ số 0]: che mặt bỏ chạy ~~~

Một phút đồng hồ sau, Ứng Diêu quả nhiên thu được tiền thưởng viết bình luận.

Người chuyển tiền cho anh nêu lý do là: hoan nghênh lần sau lại đến, chờ mong được phục vụ quý khách lần sau =V=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top