Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Ôi, thật là nhức lưng quá đi mất.

Ngôn Tư vươn vai, từ khi ra phòng của viện trưởng đến giờ cũng được 7-8 tiếng, suốt khoảng thời gian này hắn chỉ ngồi không một chỗ trong phòng làm việc của mình mà soạn tài liệu, hậu quả là cái lưng đang kháng nghị dữ dội.

Ọc ọc ọc....

Bụng sôi ùng ục, chậc, tính ra từ sáng đến giờ bản thân vẫn chưa ăn gì, liếc mắt lên đồng hồ mới thấy đã là 1h chiều, thôi đi xuống căn - tin ăn vậy.

- Dì ơi, cho cháu một tô hủ tiếu khô. À, thêm ly cam ép nữa nha dì.

Ngôn Tư thông báo món ăn cho dì chủ bếp, phải nói cái sở nghiên cứu này chỉ là chi
nhánh, thành ra nhà ăn ở đây không quá lớn, nguyên một căn - tin chỉ có dì Quỳnh làm chủ, cũng may dì ấy mới 40, tay chân còn mau lẹ, không để người khác phải chờ lâu.

- Hôm nay có phở ngon lắm, con không muốn ăn thử sao Tư Tư?

- Dì à, dì thừa biết cháu không thích ăn phở mà, dì đừng trêu cháu nữa.

- Được rồi được rồi, nhóc con, trêu một chút cũng không cho.

Ngôn Tư nhìn dì Quỳnh đi qua đi lại, mới mấy phút đã làm được một tô hủ tiếu thơm ngon kèm một tô canh thịt nóng hổi. Sau khi thanh toán tiền, Ngôn Tư liền bưng phần ăn mình ra tìm chỗ vắng người nhất rồi bắt đầu động đũa. Nhìn sợi hủ tíu mềm mịn được rưới nước sốt đặc chế của dì Quỳnh, bên trên tô là tép mỡ, hành, trứng cút kèm giá và rau xà lách, bên cạnh là tô canh được hầm bằng xương heo, ngon ngọt vô cùng.

Nước miếng bắt đầu ứa ra, rốt cuộc tay không chịu nổi sức hấp dẫn mà ăn lấy ăn để, như là bị nhịn đói mấy ngày, Ngôn Tư ăn lang thôn hổ yết, nếu như có Thế Viên ở đây, chắc chắn gã phải khóc không ra nước mắt, tại sao mọi người lại nói gã ăn nhanh như chó, căn bản là có người ăn còn hơn chó ăn ngồi ở đây nè.

- Em ngồi ở đây được không?

Không ngẩng đầu lên thì Ngôn Tư cũng biết được người đang nói là ai, Tư Liên không nghe được câu trả lời mong muốn, đành phải chọn một chỗ ngồi đối diện nhìn Ngôn Tư.

- Anh ăn từ từ thôi, kẻo nghẹn. Có phải anh lại nhịn ăn sáng nữa không, em nói bao nhiêu lần rồi, nhịn ăn sẽ không tốt cho dạ dày, huống chi anh thường xuyên phải thức khuya, lỡ một ngày nào đó sinh bệnh thì làm sao? Với lại mỗi lần ăn hủ tiếu anh cũng đừng cho nhiều ớt vậy, sẽ nóng trong người đó.....

Ngôn Tư căn bản không chú ý đến Tư Liên đang lải nhải, định ăn cho xong rồi đi làm việc tiếp, nào đâu chưa kịp nhấc mông khỏi ghế thì đã thấy Tư Liên cúi gằm mặt xuống, điệu bộ như muốn nói gì đó. Ngôn Tư quá quen với tính cách của cô nàng, nhìn cô như vậy chắc hẳn có điều gì đó muốn nhờ, vì thế đành ngồi lại một lúc xem cô ta định làm gì, khoảng lâu thật lâu sau, hắn không còn đủ kiên nhẫn nữa, định đi thì Tư Liên mới ngượng nghịu thì thầm:

- Hôm nay, em...em tới tháng mà lại quên đem băng theo, định mua nhưng trong sở không bán, với lại khoảng nửa tiếng là có cuộc họp rồi, em vẫn chưa chuẩn bị tài liệu, anh...anh có thể mua giúp em không?

Ngôn Tư phải ráng căng tai ra mới có thể nghe được cô ta nói, con gái con đứa ngay cả bản thân đến kỳ mà cũng không biết, trừ cái ngoại hình xinh xắn ra thì đúng là... thôi thì đành chịu vậy, Ngôn Tư biết ngoài mình ra thì với cái tính kiêu kì của cô ta làm sao có thể quan hệ thân thiết với ai đến nỗi nhờ được người đó mua giùm cái đồ nhạy cảm này, dù sao thì hắn cũng từng thương cô như em gái, tuy hiện tại chẳng khác người dưng mấy, nhưng giờ hắn cũng không nỡ phải để cô phải ở trong tình trạng bối rối này.

- Được rồi, bây giờ tôi sẽ đi, cô tìm khăn giấy lót đỡ đi.

Tư Liên nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu, định nói lời cảm ơn thì thấy Ngôn Tư đã đi xa, cô còn muốn kéo anh lại nói vài thứ, nhưng phía dưới ươn ướt làm cô không dám cử động mạnh, sợ nó sẽ lan ra cả quần. Trong lòng Tư Liên dâng lên niềm vui khó tả, tuy rằng đến ngày rất khó chịu, bụng cứ đau âm ỉ, nhưng mà nghĩ đến việc Ngôn Tư đồng ý ra ngoài mua cho cô thứ mà những thằng đàn ông nhìn còn không dám nhìn đến, liền cười tủm tỉm cả ngày, có phải việc này chứng minh Ngôn Tư còn đặt cô trong tim không.

***

Ngôn Tư lâu rồi không đi dạo ngoài phố, từ khoảng thời gian kia hắn cứ mãi chui đầu vào cách tìm kiếm dấu vết Huỳnh An để lại khi biến mất, sau đó phải xử lý mọi việc từ khi bị điều qua bên này, rồi hiện tại phải chăm lo cho 559, tất cả mọi việc như là con đỉa bám lấy hắn, đến khi không hút cạn máu thì không ngừng, cũng may bây giờ có cơ hội đi ra ngoài một chút, coi như hít không khí trong lành mà bản thân đã lâu ngày không được tận hưởng vậy. Chỉ cần khoảng 10 phút là hắn đã mua được thứ Tư Liên cần, dù sao thì sở nghiên cứu này cũng được xây dựng ở nơi được coi là tấp nập, chỉ cần đi ra khỏi khu đó là đường lớn, hai bên lề đầy những quán ăn, quầy hàng, shop mini....

- Tại sao? Anh nói đi! Không phải lúc trước chúng ta bên nhau vui vẻ lắm à?

Giữa quảng trường tấp nập người, Ngôn Tư thấy một cặp đôi trai gái đang cãi nhau, à, nói cãi nhau cũng không đúng, hắn chỉ thấy mình cô gái la hét, còn chàng trai lại đứng cạnh người con gái khác, vẻ mặt tràn đầy tràn ghét lẫn không kiên nhẫn nói:

- Lúc trước ở cạnh cô chẳng qua là thấy cô mới lạ, nào đâu cô lại dai như đỉa đói, tôi đã nói người tôi yêu là Ngân, căn bản tôi chỉ coi cô là bạn thôi Hằng.

Ngôn Tư chặc lưỡi, lại là chuyện tình lâm li bi đát theo mô típ Hàn quốc, cô A yêu anh B nhưng anh B yêu cô C khác bla bla bla, tạo nên tình tay ba bùng binh nhức đầu.

- Cô không nghe anh Mạnh nói sao? Nếu cô nghe không kĩ thì để tôi nói lại lần nữa, người Mạnh yêu là tôi, cô không có cửa đâu!

Người con gái mái xéo có vẻ xinh xắn nắm tay chàng trai tên Mạnh, chắc hẳn cô ta là Ngân trong lời nói của chàng trai. Ngôn Tư cứ tưởng người được gọi là Hằng sẽ một khóc hai nháo ba đòi thắt cổ, bán sống bán chết túm quần không cho người con trai đi...

- ĐCM chúng mày, tụi bây tưởng đang đóng mv em gái mưa à? Đéo yêu nói thẳng, dây dưa lắm vào người khác hiểu lầm rồi nói cái cha mả nhà mày. Nhớ kĩ mặt tụi mày nhé, đám cưới chúng mày bà đây nhất định sẽ không bao giờ tới, nhưng đám ma thì tụi bây làm ơn báo một tiếng. Bà mày nhất định sẽ mua thật nhiều pháo hoa cho. Mong chúng mày sẽ nhận lấy tấm lòng này của bà!

Ngôn Tư: Σ(゚Д゚)

Quần chúng: Σ(゚Д゚)

Đôi nam nữ vừa nghe rap : Σ(゚Д゚)

Sau khi chửi một chập, Hằng lao đầu chạy đi, nhìn bộ dáng to lớn lẫn săn chắc của cô mọi người liền tự giác né sang một bên, đùa, để cô ta đụng một cái, chắc bản thân sẽ bị cơ bắp lồ lộ hai bên tay của cô đập nằm viện quá.

Kịch vui kết thúc, mọi người dần tản ra, không ai thèm quan tâm một trai một gái vẫn còn đơ mặt sau khi ăn chửi, Ngôn Tư cũng không hóng hớt, chắc Tư Liên đang đợi hắn gấp đến phát điên rồi, phải mau mau về mới được.

Ngay khi về ngay trước cổng, hắn đã thấy 1 cô gái đứng trước sở thí nghiệm, bóng dáng cô ta có chút to lớn, có vẻ lúng ta lúng túng, trong như định làm điều gì đó mờ ám, Ngôn Tư thấy hiếu kì nên lại gần định hỏi chuyện, nào đâu cô ta vừa quay lại, Ngôn Tư liền hết hồn. Cô ta thấy áo choàng blouse trắng cùng bảng tên, nhìn là biết hắn là nhân viên trong sở, liền bắt tay cười tươi rói, không có vẻ gì như mới thất tình:

- Xin chào, tôi tên là Hằng, tên đầy đủ là Dương Nguyễn Thuý Hằng, tôi là nhân viên mới được điều về đây, mong anh giúp đỡ.

______________________________

* Hủ tiếu khô: món này chắc hẳn ai cũng biết, nhưng mà tự nhiên tối đến thèm quá, mị lại ko muốn thèm 1 mình, thôi thì để hình cho mọi người thèm chung vậy >3< !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top