Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

giá như 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong mắt người ngoài tôi luôn là người bạn đời tốt, biết cách chăm sóc vun đắp gia đình. Mọi người ngưỡng mộ khen ngợi hết lời nhưng cũng chỉ là vị trí bạn đời tốt .

Bible đều sẽ cười đáp gật đầu nhìn tôi đầy kì vọng. Kể cả khi anh ấy bị bệnh nằm viện cả tháng tôi không nói một lời chạy đi chạy lại giữa bệnh viện và công việc. Dù mệt mỏi ra sao cũng chưa bao giờ nói ra.

Bạn bè người thân đến thăm hỏi vui vẻ ưng ý khen bible tìm được người tốt phải biết giữ lấy. Các y tá thi nhau khen ngợi ngưỡng mộ tình cảm của chúng tôi.

Đó như là một điều hiển nhiên tồn tại. Một người bạn đời tốt, một người chăm sóc chu toàn. Vậy mà bible không cho tôi một ánh mắt vui vẻ nó toàn là mệt mỏi không chút gợn sóng.

Khi đồng nghiệp đến thăm hào hứng nói tôi tốt trăm lần bạn gái hay ba mẹ chăm sóc . Đổi lại bible chỉ lên tiếng

" Giống nhau cả thôi"

Sau khi mọi người rời đi hết tôi tiếp tục chăm sóc anh ấy, chuẩn bị mọi thứ ân cần hỏi thăm làm chút đồ ăn nhẹ, đó là công việc của tôi vậy mà đổi lại sự lạnh nhạt kèm một câu

" tìm hộ lý đi, em không cần vất vả"

" Em không yên tâm"

Nói thực tế ra thì cũng không có gì khác, nhưng tôi nghĩ tự mình làm vẫn hơn trông chờ vào người khác. Đã nghĩ vì sợ tôi mệt nên mới nói vậy ai ngờ anh ấy nói thêm

"  hộ lý cũng giống vậy . Em còn có công việc nữa"

Động tác làm việc trên tay tôi chậm lại quay lại cười nhìn anh , không đầu không đuổi trả lời

" Anh là chồng em "

Bệnh tình có chút tốt lên bible liền xin xuất viện trở về làm con người cuồng công việc , tiếp tục quên ăn quên ngủ mặc kệ tôi khuyên nhủ

Mỗi sáng thức dậy , tôi sẽ làm bữa sáng trước khi đi làm. Có lúc cùng nhau ăn , có lúc tôi bận đi làm trước cũng có khi anh ấy dậy sớm đi trước.

Dạo này anh ấy dậy từ rất sớm thay đồ đi làm ngay không thèm nhìn đống đồ ăn trên bàn tôi chuẩn bị. Không một lời chào tạm biệt, vì lo lắng cho sức khỏe của bible tôi xin đi muộn quay công ty anh ấy đưa bữa sáng đã chuẩn bị

Nào ngờ đến gần công ty tôi gặp được cảnh bible và cậu ta đang cùng ăn sáng trong nhà hàng gần đó. Họ vui vẻ nói cười thưởng thức bữa ăn, chia sẻ cho nhau các món.

Nhìn hộp cơm đã chuẩn bị , tôi muốn chạy vào trong tách hai người bọn họ ra nhưng không có can đảm. Nên im lặng trở về , tôi không có quyền gì để cam thiệp vào. Đơn giản tôi chỉ là bạn đời trên hợp pháp của bible còn người kia là bạn thân từ lâu gắn bó với anh ấy.

Tôi không sánh bằng được.

.

Nhiều lần tôi đến công ty bible hẹn đi ăn , nhân viên lễ tân chào hỏi nhiệt tình mời tôi ngồi nghỉ trước.

Chờ khi anh ấy đến cũng thoải mái giới thiệu tôi với đồng nghiệp

" Vị này là phu nhân tôi"

Cách xưng hô có chút xưa, không phải cái tên build cũng không phải là bạn đời mà là phu nhân. Cách xưng hô làm cho người ta liên tưởng đến đoạn tình ý nào đó trường tồn theo thời gian

Tôi cũng thầm nghĩ , có thể chúng tôi sẽ đi cùng nhau đến hết đời như thế

Nhưng cuộc sống luôn thích trêu đùa người khác

Đầu tiên là cho một chút đẹp đẽ sau đó đạp vỡ nó.

Giống như hiện tại

Chúng tôi hẹn nhau cùng ăn tối theo thường lệ vào thứ 5 hàng tuần nhưng tối nay khác.

Không chỉ có thế giới riêng của hai người mà bible có đưa thêm một người tới.

Tôi nhìn thấy chồng tôi đang ngồi đối diện nói chuyện cùng cậu ta

Vị trí vốn dĩ của tôi trên cổ đeo sợi dây chuyền mà chồng tôi yêu quý

Lay không hề thay đổi chút nào vẫn là dáng vẻ ấy. như năm ấy nụ cười xinh đẹp rạng rỡ , mái tóc ngắn gọn gàng trông rất trẻ trung tràn đầy sức sống

" Bên này, build"

" Em đến rồi" anh ấy kéo ghế cho tôi ngồi cạnh

Lay chú ý mọi hành động của hai chúng tôi, ánh mắt đột nhiên nhìn chằm chằm vào khiến tôi không thoải mái

Cậu ta lập tức vui vẻ ánh mắt cong như lưỡi liềm

" Build? Lâu rồi không gặp !"

Tôi cũng cười gật đầu lờ đi cậu ta chỉnh trang lại quần áo trên người. Vậy mà sau lời chào bible không để ý đến tôi nữa tiếp tục kéo Lay trò chuyện.

Nhìn bàn đồ ăn trước mặt, tôi câm lặng không biết làm sao. Bible gọi món hơn nửa là món Lay thích còn lại đều là món anh ấy tùy ý gọi.

Rất nhiều món tôi ăn được nhưng anh ấy không biết rõ ăn cùng cậu ta

Hai người nói chuyện trao đổi các món ăn còn tôi chỉ biết im lặng cố nhét đồ ăn vào miệng nhìn hai người nói chuyện không cách nào chen vào được như tôi chỉ là kẻ ngoài cuộc đứng nhìn cặp đôi trước mắt.

Điều này làm tôi nhớ lại lần trước tôi thấy câu hỏi của mấy cặp đôi hay hỏi đùa nhau hỏi anh ấy

" Nếu em và Lay cùng rơi xuống sông anh sẽ cứu ai?"

Anh ấy không suy nghĩ chút nào nhìn chằm chằm vào mấy tính vừa làm việc vừa trả lời cho có

" Cứu Lay. Cậu ấy không biết bơi còn em biết . "

Dừng lại một chút anh ấy tiếp thêm câu

" Tháng trước em cùng Apo học bơi. Hỏi vớ vẩn "

" Đúng nhỉ"

Tôi nói rồi cúi mặt xuống che giấu cảm giác không để bible nhìn thấy.

Một câu hỏi đơn giản khiến tôi đau đớn tan vỡ hy vọng. Anh ấy cần 0,1s để trả lời là Lay. Sự lựa chọn hàng đầu Lay.

Anh ấy nhớ rõ mọi thứ liên quan đến lay , không do dự chọn cậu ta nhưng lại không bao giờ nhớ đến người ở cạnh anh ấy suốt 5 năm

Tôi thực sự muốn nói ra rằng tháng trước tôi học bơi cùng Apo suýt chết đuối nên sợ nước. Hôm đó Bible đi bơi cùng vậy mà anh ấy không hề nhớ điều đó. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top