Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

10.

Pete từ sau khi cùng Vegas làm công quả về, cậu luôn cảm thấy không thoải mái, cả người thường cảm thấy uể oải. Làm nhiệm vụ, cùng Tankhun xem phim truyền hình vào ban ngày vẫn luôn cảm thấy buồn ngủ. Vào buổi cơm trưa, cậu ăn gấp đôi ngày thường. Pete trong lòng có hơi ngạc nhiên, băn khoăn không biết mình có đang bị bệnh gì không.

Arm đề nghị cậu khi nào có thời gian thì nên đến bệnh viện khám thử, Pete nhận lời nhưng trong lòng không xem trọng việc này.

Gia tộc chính hợp tác với Gia tộc phụ, Vegas yêu cầu với cậu Kinn muốn Porsche trợ giúp cho hắn. Cậu Kinn lo lắng nên đã cử Pete và Arm cùng đi làm nhiệm vụ với Porsche.

Pete không biết Vegas muốn Porsche đến trợ giúp cho hắn là có ý gì, không biết Vegas đang muốn làm gì, nhưng tính khí của cậu gần đây không tốt, hay cáu gắt, khó kiềm chế. Sau khi nghe cậu Kinn nói chuyện đó, Pete cau mày, trong lòng có chút không vui, cậu cố gắng hết sức kiềm nén lại cảm xúc không thể lý giải này.

Chiếc xe đang chạy rất nhanh, cảnh vật hai bên đường dẫn trở nên quen thuộc, đường xa chật ních người.

Pete và Arm ngồi ở ghế sau, tâm trạng của Pete không quá tốt, vẻ mặt vô cảm, nghiêng đầu xem cảnh vật không ngừng lướt qua ngoài cửa xe, ánh mắt có chút mờ mịt.

Không lâu sau, chiếc xe dừng lại, Porsche là người xuống trước.

Pete uể oải ngước nhìn, thấy Vegas và các vệ sĩ của Gia tộc phụ đang đợi họ ở vệ đường. Hắn mặc một chiếc áo bằng nhung đỏ chói, cùng chiếc quần tây đen, trên cổ đeo sợi dây chuyền hình chìa khóa bằng bạc sterling.

Pete cũng có một sợi dây chuyền bằng bạc sterling với kiểu dáng tương tự, nhưng sợi của cậu có hình một chiếc ổ khoá, lúc này đang được lớp quần áo che đi mất, giấu rất kín.

Porsche đang giải thích với Vegas, việc hắn không đến một mình.

Pete mở cửa xe bước xuống, cậu chỉnh lại áo vest, cài một nút áo lại. Vegas hướng tầm mắt ra sau Porsche, ánh nhìn rơi xuống trên người Pete, ánh mắt của hắn quá nóng bỏng, nụ cười rạng rỡ mê hoặc, Pete không thể không ngẩng đầu lạnh lùng đáp lại ánh nhìn của hắn.

Ánh mắt này giống như đang nhìn một người xa lạ, không hề có bất kì cảm xúc dư thừa nào.

Nụ cười trên mặt Vegas đông cứng lại trong giây lát, hắn nhanh chóng hồi tưởng lại xem bản thân gần đây có làm điều gì không tốt, khiến Pete cảm thấy không vui.

Hắn biết rồi, việc yêu cầu Kinn để Porsche đến trợ giúp cho hắn, Kinn nhất định sẽ không an tâm, sẽ cử thêm vệ sĩ đến. Mà trong số đó, không có nhiều người năng lực mạnh mà hắn có thể hoàn toàn tin tưởng và Pete là người có đủ cả hai điều kiện.

"Cậu Kinn sợ một mình Porsche sẽ không thể giải quyết được," Pete cài cúc áo bằng đôi tay mảnh khảnh của mình, lạnh lùng nói.

Ánh mắt trầm ngâm của Vegas rơi trên đầu ngón tay của Pete, nụ cười trên gương mặt đông cứng lại, nuốt nước bọt liên tục không cách nào kiểm soát được.

"Được rồi, đi thôi– –" hắn nói, hơi lơ đãng đi về phía trước để dẫn đường.

Dọc đường đi, gặp qua rất nhiều thuộc hạ của Vegas, họ chắp tay trước ngực, chào hỏi Vegas. Vegas ngược lại vô cùng hoà nhã, hắn dịu dàng giới thiệu Gia tộc phụ với Porsche.

Có một vài vệ sĩ của Gia tộc phụ không thức thời, sau khi chào Vegas xong vừa định chào hỏi một tiếng với Pete - người đi sau lưng Porsche, thì lại bị ánh mắt lạnh lùng của Pete nhìn chằm chằm, dọa sợ chết khiếp.

Pete đi ngang qua bài vị thờ cúng mẹ của Vegas, theo thói quen dừng lại bái một cái.

Bước chân của Vegas khựng lại, ánh mắt tĩnh mịch rơi trên người Pete, hắn kiềm chế bản năng muốn đến gần Pete, tiếp tục thực hiện kế hoạch của bản thân.

Mọi người đi qua hành lang phức tạp, qua thêm bảy tám ngã rẽ, mới đến được một cái sân lớn.

Pete không quá xa lạ với Gia tộc phụ, ngay cả đường đi phức tạp, đi nhiều lần liền có thể ghi nhớ được.

Macau quay đầu nhìn khi thấy Pete hai mắt liền sáng lên, cậu vừa định gọi Pete, liền bị ánh mắt của Vegas cảnh cáo cậu yên phận, cậu chỉ có thể nở một nụ cười vừa trong sáng vừa đáng yêu với Pete. Macau dùng điều này để thể hiện bản thân với tư cách là một Omega dễ thương.

Pete khẽ gật đầu với Macau, xem như là một lời chào.

Porsche ngồi bên tay trái của Vegas, cách hắn rất gần.

Ngồi đối diện với Porsche là cậu và Arm, Vegas đang nói chuyện với Porsche, Pete không để ý đến nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ. Cậu không thích ngồi ăn chung cùng người lạ, ngay cả khi cả một bàn ăn nóng hổi trước mặt, cậu cũng không có cảm giác thèm ăn. Không những không có cảm giác thèm ăn, mà trong người không thoải mái khiến cậu cảm thấy hơi choáng váng.

Cậu cầm lấy ly bia trên bàn, nhấp một ngụm nhỏ, chưa kịp nuốt xuống, cậu nhanh chóng nhìn sang Vegas, gửi cho hắn ánh mắt cảnh cáo – – cảm giác nhột nhột ở mắt cá chân, nó giống như một con rắn với lớp da lạnh lẽo đang uốn lượn xung quanh mắt cá chân của cậu.

Vegas quần áo chỉnh tề, bình tĩnh trang nhã nâng ly, hắn đang uống rượu vang đỏ, nói chuyện với Porsche. Cảm nhận được ánh mắt của Pete nhưng hắn lại không nhìn cậu lấy một cái, trên môi nở một nụ cười xấu xa.

Pete nuốt ngụm bia xuống, có chút hoài nghi nhìn Vegas, hắn càng ngày càng được đằng chân lân đằng đầu. Đây là ở trong sân, dưới tầm mắt của tất cả mọi người – – hắn lại muốn làm gì?

May mắn thay sự khiêu khích ở dưới mắt cá chân nhanh chóng biến mất, Pete thở phào nhẹ nhõm. Không chú ý đột nhiên có người chạm vào đùi cậu, cậu nhìn xuống, là bàn tay của Vegas.

Pete: "... ..."

Pete nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt bình thản nhìn Vegas với đôi mắt lạnh lùng.

Tên điên này còn đang cười nhẹ, hắn hơi nghiêng người về phía cậu. Hơi thở của Pete nặng nề, bàn tay to lớn, linh hoạt, mảnh khảnh của hắn đặt lên lớp vải trên đùi, từ từ sờ đến đùi trong, hắn nhẹ nhàng nhào nặn da thịt mềm mại của cậu, đầu ngón tay khiêu khích cảm xúc của cậu.

Arm phát hiện cậu có gì đó không ổn, hắn nhớ rằng cậu luôn nói rằng mình không được khoẻ, liền nhỏ giọng hỏi: "Pete, mày không sao chứ?"

Thân thể Pete khẽ run lên, cậu cúi đầu, lấy hai tay vuốt mặt, vô thức lắc đầu, giọng nói run run: "Không...không sao."

Vegas quá... ... quá đáng rồi.

Cậu cắn môi, cảm nhận sự thay đổi của cơ thể. Gần đây cơ thể cậu rất nhạy cảm, Vegas vừa chạm vào Pete đã chịu không nổi, dịch thể không ngừng chảy ra. Mùi gỗ thông tuyết và trà trắng An Cát kết hợp cùng mùi thơm nhàn nhạt của sữa từ từ trở nên nồng đậm.

"Mùi gì vậy?" vệ sĩ của Gia tộc phụ ngồi cạnh Arm là một Alpha, hắn nhạy bén ngửi thấy một mùi sữa ngọt ngào, giọng nói thô bạo của người bên kia lọt vào tai Pete.

Chết tiệt!

Hai tay Pete nắm chặt thành nắm đấm.

Vegas có chút kinh ngạc, hắn không để ý trêu chọc cậu, làm cho kỳ phát tình của Pete dường như đến sớm hơn dự kiến – – mùi pheromone của cậu bắt đầu bị xáo trộn, quá ngọt rồi. Mùi hương lan toả vô cùng đột ngột, thân là Alpha của Pete, Vegas có thể cảm nhận được tình hình của cậu sớm hơn bất kỳ người nào khác.

Pete đột ngột đứng dậy, cậu cúi đầu, mồ hôi túa ra trên trán, sau đó chảy dài xuống lông mày, cậu hoảng sợ, gấp gáp nói: "Tôi đi vệ sinh một chút." ngay sau khi nói xong, cậu vội vàng rời đi.

Vegas cũng đứng dậy, hắn gần như không giữ nổi nụ cười, nói với Porsche: "Tôi đi xem Pete, cậu ấy có vẻ không được khoẻ lắm."

Porsche có chút ngượng ngùng gật đầu.

Vegas nhanh chóng đuổi theo bước đi loạng choạng của Pete. Trên đường đi, hắn dặn dò thuộc hạ: "Ở đây không cần người canh, đi vào sân trong đi."

Pete hoảng sợ, bước đi gấp gáp, cậu đi vào nhà vệ sinh của Gia tộc phụ. Vừa định khoá cửa thì một bàn tay mảnh khảnh nổi đầy gân xanh vịn lên cánh cửa để ngăn nó bị đóng lại. Pete giật mình, đôi mắt ươn ướt giận dữ nhìn người vừa đến.

Tận dụng lúc Pete đang cảm thấy choáng váng, Vegas chen vào, đóng cửa lại.

Kỳ phát tình của Pete đến rồi, cậu không đứng nổi, hai chân mềm nhũn, trực tiếp rơi vào vòng tay của Vegas.

"Đều...đều tại anh." cậu nói không rõ lời, khuôn mặt đỏ bừng, mồ hôi túa ra ướt đẫm trán. Một mùi hương pheromone đậm đặc thơm thoang thoảng trong không khí, mùi nắng sau cơn mưa quyện cùng mùi sữa ngọt ngào thêm cả hương bạc hà của Vegas kết hợp với mùi gỗ thông tuyết và trà trắng An Cát.

Vegas cảm thấy có chút tội lỗi, hắn không ngờ rằng Omega của mình không chịu được việc bị trêu chọc nhiều như vậy, chỉ cần tuỳ tiện chạm vào cậu, kỳ phát tình nói đến liền đến.

Hai tay Pete ôm lấy cổ Vegas, hai mắt khép hờ, giống như một chú mèo con đáng thương, không ngừng cọ vào cổ Vegas.

"I'm sorry," Vegas hôn lên má Pete, dịu giọng dỗ dành: "Chúng ta về phòng nhé?"

Pete cả người nóng bừng, đầu óc choáng váng, mê man bất tỉnh, không nghe rõ Vegas đang nói gì. Cậu hiện tại chỉ muốn... ...chỉ muốn bị Alpha của mình mạnh bạo xỏ xuyên, lấp đầy cảm giác trống rỗng của cậu.

Vegas nhìn tình hình của cậu như vậy chỉ có thể tạm thời cắn vào tuyến thể sau cổ của Pete, truyền pheromone của mình vào, an ủi Pete.

Pete được pheromone Alpha của mình xoa dịu, điều đó giúp cậu giảm bớt sự khó chịu, đầu óc dần thanh tỉnh trở lại.

"Vegas, em...em khó chịu quá." Đôi mắt bình tĩnh, lạnh lẽo thường ngày của Pete trở nên vừa ướt át vừa mờ mịt, không ai có thể cưỡng lại với ánh nhìn như vậy, Vegas cũng không ngoại lệ. Pete hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ sự tỉnh táo cuối cùng của bản thân, cậu không muốn làm tình ở nơi này, kinh nghiệm Omega khi làm tình của cậu không quá tốt.

Vegas mở cửa, ôm Pete vào lòng, hắn đã cử tất cả vệ sĩ canh gác ở hành lang vào sân trong. Bây giờ không phải lúc để lộ Pete là Omega của hắn, đây là nhà của hắn, hắn biết con đường nào ngắn và nhanh nhất để trở về phòng.

Pete cựa quậy trong vòng tay của hắn, cậu không ngừng hôn vào cổ hắn, liếm láp, nhẹ nhàng dùng răng nanh gặm lấy phần da thịt ở cổ. Bàn tay mềm mại luồn vào chiếc áo sơ mi không cài mấy nút đầu của Vegas, không ngừng vuốt ve da thịt. Giống như những sợi bông tuỳ tiện lướt qua từng tấc da thịt, vừa nóng bỏng, dính nhớp lại đầy mê hoặc.

Không bao lâu nữa sẽ về đến phòng của hắn, Vegas cảm thấy con đường này quá dài. Đợi đến khi về đến phòng, hắn thở phào nhẹ nhõm, trên trán mồ hôi nhễ nhại. Vật dưới thân từ sớm đã ngóc đầu dậy, trở nên nóng bỏng và cứng rắn, sẵn sàng lao ra bất cứ lúc nào.

Vegas đặt Pete lên trên giường, trên người cậu ướt đẫm mồ hôi và dịch thể không ngừng tiết ra ở phía sau, cơ thể trở nên nóng bức và dinh dính, cả người của cậu đều rất khó chịu. Nhưng điều khiến Pete thấy khó chịu hơn là thái độ của Vegas, cậu cuộn tròn người lại, cơ thể khẽ run vì sóng nhiệt trong cơn khát tình không ngừng dâng lên.

"Vegas, anh là đồ khốn nạn." hai mắt Pete đỏ hoe, gương mặt đỏ bừng, giọng nói mềm mại, giống như là đang làm nũng.

Vegas một bên đi về phía cậu, một bên từ từ cởi bỏ quần áo trên người.

Hắn ngồi xuống mép giường, đưa tay vuốt gọn phần tóc đã ướt sũng mồ hôi của Pete, sau đó khẽ vuốt má cậu.

"Đừng chạm vào em, anh cút đi." Pete quay mặt đi, tâm trạng của cậu đang rất tồi tệ, muốn lớn tiếng hét lên với Vegas, nhưng... ...những tiếng thở hổn hển hoà lẫn với tiếng rên rỉ mỏng manh khiến lời nói của cậu không hề có cảm giác lạnh lùng như bình thường, mà ngược lại còn trở nên mềm mại, đáng yêu hơn.

Lực cậu đánh vào cổ tay của Vegas cũng yếu như thế, Vegas nắm chặt cổ tay của cậu bằng tay trái, các ngón tay nhẹ nhàng mân mê, hắn cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Pete.

"Good boy." Vegas thì thầm.

Môi của hắn lạnh lẽo nhưng lại mềm mại như kem, Pete nóng bừng cả người, tiếng rên rỉ thoả mãn thoát ra giữa môi và răng. Cậu khẽ mở miệng, chiếc lưỡi của Vegas trượt vào, không ngừng khuấy động, làm rối loạn hơi thở của cậu.

Những phút giây tỉnh táo cuối cùng của Pete, cậu vẫn còn muốn trả thù. Cậu dùng lực cắn thật mạnh vào môi của Vegas, mùi vị rỉ sắt lan dần trong miệng, Vegas chịu đau, hắn phải dừng lại một chút rồi lại tiếp tục chiếm lấy hơi thở của cậu.

Chờ đến khi Vegas dừng lại, Pete đã thở hổn hển, không ngừng hít lấy không khí. Cậu nheo mắt, vung tay, một tiếng "chát" vang dội phát ra. Trên mặt Vegas xuất hiện thêm năm dấu ngón tay đỏ chót nhưng đôi mắt của người đánh lại đầy nước mắt, hai mắt đỏ hoe, ậm nước. Ánh mắt bướng bỉnh nhìn chằm chằm hắn, buộc tội về những việc mà hắn đã gây ra.

"Pete..." Vegas vươn tay ra, nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay xoa lên đôi môi mềm mại, hơi sưng tấy của Pete. Cậu vẫn còn nhớ rõ rằng, cách đây không lâu hắn còn tỏ ra lạnh nhạt, xa lánh cậu trước mặt những người khác. Thời điểm cậu nằm dưới người hắn sắc mặt đỏ bừng, rõ ràng là rất muốn hắn nhưng cậu lại cố chấp cự tuyệt. Pete không muốn phải cúi đầu chịu thua, cậu có một sức sống mãnh liệt.

Đây mới là Pete của hắn.

Là good boy của hắn.

Pete quay mặt đi, nước mắt không tự chủ được trào ra khỏi khoé mắt và lăn dài. Cậu sụt sịt, Vegas vuốt ve tóc cậu, chải gọn lại sau đó nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của cậu.

"Cút đi...em...không cần, anh... ..."

Vegas hôn nhẹ lên tai cậu, nhỏ giọng hỏi: Không muốn anh, vậy em muốn ai?"

"You're mine." Vegas đột nhiên trở nên dữ dội, khẽ gặm nhấm để lại rất nhiều dấu hôn dưới làn da của Pete.

Pete hơi vùng vẫy, cậu hơi cong người lên, bộ ngực mềm mại được Vegas ra sức xoa bóp, côn thịt của cậu bị Vegas ngậm vào miệng... ... Pete rên lên, dường như có một dòng điện chạy qua cơ thể cậu, cậu mất sức ngã xuống giường. Hương thơm ngào ngạt tỏa ra, dịch thể nhớp nháp từ từ chảy dọc xuống hai bắp đùi.

... ...

... ...

Côn thịt của Pete cũng không nhỏ.

Vegas súc miệng trong phòng tắm, từ từ nhổ nước ra khỏi miệng. Hắn chạm vào khoé miệng vừa bị rách, nhịn không được liền cười khúc khích. Hắn đã dùng miệng để thỏa mãn Pete, mùi vị của Pete còn đọng lại ở giữa môi và răng.

Trên người hắn có một vài vết bầm tím, sau lưng có một vài vết đỏ nhạt. Đó là dấu vết của việc bị đánh bằng thắt lưng, một vài dấu tay vẫn còn hơi mờ ở trên má, đây tất cả đều là tác phẩm của Pete.

Lần phát tình này của cậu, Pete vừa khóc vừa quậy, thật sự rất khó hiểu. Chỉ cần có chút bất cẩn, cậu sẽ ngay lập tức bảo hắn cút qua một bên. Vegas đang không ngừng vào ra trên cơ thể của cậu, làm sau có thể cút đi được, hắn đã phải dịu dàng dỗ dành Omega của mình.

Cuộc làm tình kết thúc sau một lần, Pete có vẻ không hài lòng, cậu bĩu môi, ôm chặt lấy hắn không để hắn rời đi. Vegas liền nhỏ giọng hỏi: "Em còn muốn sao?"

Pete bĩu môi không lên tiếng, mặt đỏ bừng, gật đầu nhẹ đến độ gần như không có.

Lần này Pete có nhu cầu đặc biệt cao, Vegas cười thầm, dùng côn thịt to lớn đâm vào nơi sâu nhất bên trong Pete, đó là khoang sinh sản của Omega. Ngay lập tức bên trong Pete tràn ra rất nhiều chất lỏng, chảy dài xuống hai bên chân.

"Không... ... không muốn." Pete ngọ nguậy muốn tránh khỏi, cậu không muốn có thai.

Trong mắt Vegas loé lên một tia thất vọng. Bây giờ hắn khó có thể lui ra được, chỉ có thể xoa dịu Omega của mình bằng một nụ hôn, dịu giọng dỗ dành: "Không sao đâu, không dễ có thai như vậy đâu."

Vegas từ phòng tắm đi ra, Pete lật người lại dường như cậu sắp tỉnh, nhỏ giọng nói mê. Vegas tiến lại gần, Pete từ từ mở mắt, ánh mắt mơ màng trong vắt, phải qua một lúc ánh mắt của cậu mới dần có tiêu cự.

"Vegas..." Pete nhỏ giọng nói: "Em đói."

Vegas nhớ ra cậu vẫn chưa ăn tối, bây giờ cũng đã chín giờ tối rồi. Ngồi ở đầu giường, hắn vuốt ve trán Pete, hỏi: "Em muốn ăn cái gì?"

"Cơm cà ri miền Nam, thịt lợn ngọt, cá lăng, thịt xiên nướng, còn cả kem nữa.........."

Vegas cau mày không nói gì sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán cậu.

"Ở nhà đợi anh, anh rất nhanh sẽ trở lại."

"Ừm."

Vegas mặc quần áo vào và chuẩn bị ra khỏi nhà mua thức ăn. Vừa bước ra cửa cậu đã đụng mặt Porsche ở hành lang.

Porsche vừa tiễn Kinn về, lúc này lại gặp được Vegas, vẻ mặt không mấy tự nhiên hỏi: "Vegas, tình hình của Pete sao rồi?"

"Cậu ấy không sao, chỉ là bị đau dạ dày." Vegas nói.

"Ồ." Porsche phát hiện khoé miệng của Vegas bị rách, có một vài dấu tay nhạt trên má, Porsche nghi ngờ, nói: "Muộn vậy rồi, cậu đi đâu vậy?"

"Tôi hơi đói, nên đi mua chút thức ăn." nói xong, hắn vội vàng rời đi, cũng không thèm tiếp tục giả bộ nữa.

Porsche nhìn bóng lưng rời đi của Vegas, cau mày trầm ngâm.

Kinn bảo hắn cẩn thận với Vegas, nhưng nhìn qua Vegas không có vấn đề gì. Hắn đối xử với mọi người rất hòa nhã. Chẳng qua, trên mặt Vegas có chuyện gì xảy ra vậy? Ở Gia tộc phụ lại có người dám đánh hắn sao?

... ...

... ...

Vegas vừa mua xong cơm cà ri miền Nam. Trong lúc đang đợi món cá lăng, Pete gọi điện thoại đến, hắn nhanh chóng nhấc máy.

"Sao anh vẫn chưa về?" Pete nằm nghiêng trên giường, cậu nghẹn ngào, hai mắt đỏ hoe, giọng nói khàn khàn, có chút kiêu ngạo nói: "Trong vòng mười phút, nếu anh vẫn chưa về thì anh không cần trở về nữa."

Cậu nói xong, không cho Vegas có cơ hội trả lời, liền cúp máy.

Vegas cau mày, lo lắng việc Pete đói bụng sẽ cảm thấy khó chịu. Sau khi lấy được cá lăng, hắn nhanh chóng phóng xe motor trở về nhà nhanh nhất có thể.


Hôm qua Pete cảm thấy rất thỏa mãn. Tối qua sau khi Vegas mua đồ ăn trở về, cậu liền làm ầm lên, Vegas đã phải dỗ cậu đến nửa đêm. Khiến hắn khó khăn mà sống sót qua kỳ phát tình của cậu.

Sáng sớm hôm sau, cậu đặc biệt dậy sớm, bí mật tiêm cho mình một liều thuốc ức chế để che đậy vị béo ngậy ngọt ngào của hương sữa trong kỳ phát tình.

Lúc này, cậu đang đứng cạnh giường mặc một chiếc áo sơ mi trắng tinh. Hôm qua cậu quá mất mặt trước Vegas. Cậu mất bình tĩnh mà phát tiết với Vegas, còn khóc nháo, nước mắt chảy dài... ...Vì sao cảm xúc của Omega trong kỳ phát tình lại khó khống chế đến như vậy, Pete tự hỏi thầm trong lòng.

Vegas giật nhẹ, quần của Pete bị kéo xuống, ngón tay của hắn bắt đầu mơn trớn hình xăm bên hông của Pete.

"Pete, em ổn không?" hôm nay có nhiệm vụ cần phải thực hiện, Vegas hơi lo lắng cho Omega của hắn.

Pete trở lại vẻ điềm đạm và lạnh lùng thường ngày, cậu cẩn thận cài cúc áo sơ mi, đưa mắt nhìn xuống Vegas, giọng hơi khàn, nói: "Đừng lo lắng cho em, em rất ổn."

"Vegas, anh hiện tại là đang quyến rũ em à?" cậu thấy ánh mắt nóng bỏng của Vegas đang nhìn chằm chằm vào hình xăm bên hông của cậu, nghi ngờ hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top