Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

14.

"Pete, mày đang ăn gì vậy?" Tankhun nghi hoặc hỏi.

Pete cắn từng miếng từng miếng nhỏ quả mơ ngâm trên tay, nói: "Cậu Tankhun, là mơ ngâm mà bà ngoại tôi gửi đến, cậu chủ có muốn ăn thử không?" nói xong, Pete đưa chiếc hộp thuỷ tinh bên trong có vài viên ô mai, trong hộp có một vài quả màu vàng tươi, thịt quả mơ được thẩm ướp, ngâm đến khi mềm, sau đó đem phơi khô.

Tankhun đảo mắt, tò mò đưa tay vào hộp lấy một quả, cắn một miếng lớn – –

"Áaaaaa, chua quá đi mất!" cơ thể Tankhun bật dậy khỏi ghế sofa, anh nhanh chóng nhổ ra, vẻ mặt nhăn nhó hét lên: "Arm, nước nước nước... ..."

Arm đưa cho Tankhun một cốc nước, anh uống một hơi cạn cốc nước lớn, làm giảm đi cảm giác chua trong khoang miệng.

Pete cau mày, có chút không hiểu nói: "Cậu Tankhun, chua đến vậy sao?" nói xong, cậu ăn cả một quả mơ ngâm, một bên má phồng lên, híp mắt, tỏ vẻ rất thích thú.

Tankhun gật đầu lia lịa, "Pete, khẩu vị của mày có vấn đề phải không? Mơ ngâm này chua lắm đó."

"Arm, mày có muốn ăn thử không?" Pete đưa quả mơ đến trước mặt hắn.

Arm do dự trong giây lát, lắc đầu từ chối. Pete chuyển nó sang Pol, Pol trực tiếp lùi lại, khoa trương hét lên: "Tao không muốn, không muốn – –"

Pete lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, âm thầm thu lại mơ ngâm của mình.

Xem xong một tập phim, Pete tỏ vẻ bình tĩnh nói với cậu chủ: "Cậu Tankhun, tôi vừa thấy cậu Tawan, cậu ấy đi theo sau Porsche, sau đó hai người đi vào phòng cậu Kinn."

"Cái gì?!!" Tankhun đứng bật dậy, khoa trương gào lên: "Tawan? Nó chưa chết sao?"

Pete không nói gì, tiếp tục chú tâm ăn mơ ngâm của mình. Tankhun không còn tâm trạng xem phim, anh đi loanh quanh trong phòng, hai tay chống hông, không ngừng mắng chửi Tawan.

"không được, tao phải đi xem thử có chuyện gì xảy ra ở chỗ Kinn, đừng bị lời ngon tiếng ngọt của Tawan đánh lừa."

Pete lên tiếng ngăn cản: "Cậu Tankhun, bên chỗ cậu Kinn còn có Porsche, cậu chủ không cần lo, một lát nữa nói không chừng cậu Kinn sẽ gọi cậu sang đấy."

Tankhun bị Pete thuyết phục, ngồi xuống sofa, anh giận dữ nói: "Mày nói cũng có lý, nhưng tao chỉ cần nghĩ đến mấy chuyện xấu xa mà Tawan đã làm khi phản bội Kinn, tao liền cảm thấy bực mình."

"Kinn thật sự là không quá sáng suốt, mày cũng không phải là không biết!"

Pete mỉm cười, gật đầu: "Cậu Tankhun nói có lý."

Một lúc sau, ngài Korn gọi cậu Kinn và cậu Tankhun vào phòng đọc sách, thảo luận về chuyện của Tawan.

Pete đứng đợi ngoài phòng đọc sách, cơ thể cậu gần đây thoải mái hơn không ít, uống thuốc theo chỉ định của bác sĩ, không còn hở một chút là buồn nôn nữa. Ít ra hiện tại vẫn có thể ăn uống bình thường, nhưng khẩu vị của cậu trở nên rất kỳ lạ, có lúc muốn ăn món gì đó thật chua, có lúc lại muốn ăn món gì đó thật cay. Nửa đêm thường bị đói đến tỉnh giấc, lại không ngừng nhớ đến món mì mà Vegas đã nấu cho cậu.

Thực tế đã giáng cho cậu một cái tát để thật tỉnh táo – – không có Vegas giúp cậu nấu mì. Trong bóng tối, Pete lần mò rời khỏi giường, cẩn thận đi xuống lầu nấu mì.

"Arm, mày có cái gì ăn không, tao đói quá." Pete quay đầu sang nhìn Arm ở bên cạnh nói.

Arm tìm trên người, tiếc nuối lắc đầu.

Người đứng đối diện với Pete là Big thần sắc u ám, hắn lấy gói bánh quy nhỏ từ trong túi áo khoác của mình ra, đưa cho Pete: "Pete, chỗ tao có một gói bánh quy, mày có muốn ăn đỡ trước không."

Pete đói đến khó chịu, cậu nhận lấy nó: "Cảm ơn nhé." nói xong, cậu nhanh chóng mở gói bánh quy ra, từng miếng từng miếng ăn sạch.

Không bao lâu sau, cậu Tankhun đùng đùng tức giận từ phòng đọc sách đi ra.

Pete vừa nhìn qua vẻ mặt của cậu Tankhun, liền biết ngay kết quả.

Không ngoài dự đoán, cậu Tankhun vừa trở vào phòng liền bắt đầu phát cáu, không ngừng mắng chửi Tawan, cũng mắng cả người của Gia tộc phụ. Trong phòng chỉ có tâm phúc của cậu Tankhun, cả Arm và Pol đều không dám nói, lặng lẽ cúi đầu.

Tankhun nói, sau lưng Tawan có lẽ có sự hỗ trợ của Gia tộc phụ hoặc là một thế lực khác để chống lại Gia tộc chính, ngài Korn không đồng ý giết Tawan... ...

Vẻ mặt của Pete có chút không được tự nhiên, quay mặt đi. Cậu liếc nhìn màn đêm đen kịt ngoài cửa sổ, qua một lúc cậu Tankhun phát cáu xong, cậu mới lên tiếng an ủi.

Ngài Korn không có ý định giết Tawan, ông muốn sử dụng Tawan để thu hút thế lực đằng sau của cậu ta.

Tawan từ một tù nhân trở thành một "vị khách" được bảo vệ, cậu ta tạm thời sống trong phòng dành cho khách bên cạnh phòng của cậu Tankhun.

Trong chuyện này không có gì liên quan đến Pete, cậu không muốn dính líu đến vấn đề phức tạp này. Cậu Tankhun đến xem camera giám sát phòng cậu Tawan mỗi ngày, anh không ngừng lảm nhảm về chuyện của Tawan. Cậu Kinn đến để thảo luận với anh chuyện muốn hợp tác với Tawan, sắc mặt cậu Tankhun rất tệ, anh trước hết mắng chửi cậu Kinn. Pete lợi dụng thời cơ, lặng lẽ lẻn ra khỏi cửa, để lại không gian cho hai người họ.

Đại khái trôi qua khoảng một tuần, sự kiên nhẫn của cậu Kinn sắp cạn kiệt, cậu Kinn đã dự định một mình cùng Tawan - hai người bọn họ đi lấy bằng chứng quan trọng mà cậu ta đang che giấu.

Pete không quá quan tâm đến chuyện của Tawan, nhiệm vụ của cậu là bảo vệ cậu Tankhun. Nhưng cậu đã phát hiện ra một chuyện thú vị, là Arm đã vô tình tiết lộ khi nói chuyện với cậu, Pete đã đi xác minh chuyện này, kết quả nó đúng thật là như vậy – – Porsche đã bí mật cài một máy nghe lén trong phòng của Tawan.

Chiều hôm đó, Pete đang cùng Tankhun xem một bộ phim Hàn Quốc, điện thoại của cậu rung lên, nhận được một tin nhắn từ một số ẩn danh. Nó là một liên kết, kèm dòng chữ – – "Surprise", Pete liếc nhìn cậu Tankhun - người đang say mê với tình tiết của bộ phim. Sau khi cân nhắc nhiều lần, cậu âm thầm nhấn vào, trong liên kết được gửi xuất hiện một video, cậu nhanh chóng vặn nhỏ âm lượng xuống mức thấp nhất, bấm vào video.

Trong video xuất hiện một căn phòng tối tăm, bố cục quen thuộc. Trên mặt đất rải rác những món đồ chơi SM, có hai người đang mây mưa trên giường. Pete cau mày, cậu đột ngột đứng dậy, nói: "Cậu Tankhun, tôi đi vệ sinh một chút."

Nói xong, cậu vội vàng đi vào nhà vệ sinh.

Trong nhà vệ sinh, cậu lạnh mặt, đeo tai nghe bluetooth vào, nghe tiếng thở hổn hển phát ra từ tai nghe. Chờ người trong video quay mặt qua, Pete nhìn thấy Vegas, và người dưới thân của hắn là... ...Tawan.

– – "Vegas, ở bên Tawan thế này mãi mãi được không?"

– – "Được chứ," Vegas cười, nói: "Nhưng Tawan phải giúp tôi."

– – "Vegas định để Tawan làm như vậy thật sao?"

– – "Tin tôi đi, kết thúc chuyện này, tôi sẽ lên làm thủ lĩnh và quan trọng là ba sẽ chấp nhận chuyện của chúng ta."

Pete cụp mắt, nhìn thấy Vegas trong video đeo chiếc nhẫn lên tay Tawan.

– – "Tôi yêu Tawan, kết hôn với tôi nhé?"

Cơ thể Pete khẽ run, trên môi hiện lên một nụ cười lạnh.

"Vegas, anh nhớ em đã từng nói gì không?" cậu thì thầm, chiếc gương trên bồn rửa mặt phản chiếu làn da nhợt nhạt của cậu, gương mặt và... ...mái tóc loà xoà trước trán che đi đôi mắt.

Tawan làm điều này là đang khiêu khích cậu, phải không?

"Game on – –"

Trong bụng đột nhiên nhộn nhạo, sắc mặt của Pete thay đổi, cậu bước nhanh tới vịn tay vào bồn rửa mặt, nôn rất nhiều, giống như thể muốn nôn hết mọi thứ trong bụng ra. Gần đây cậu rất ít khi nôn mửa dữ dội như vậy, mũi chua xót, hốc mắt đau rát, khó chịu, nước mắt sinh lí không tự chủ được trào ra.

"Pete – –" Tankhun đứng ngoài cửa lo lắng hét lên: "Mày ổn không?"

"Mày bị sao vậy?"

"Cậu Tan... ...khun, tôi, tôi không sao... ..." Pete hai mắt đỏ hoe, đôi môi trắng bệch, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, cơn ốm nghén dữ dội đã lấy đi hết tất cả sức lực của cậu.

Vegas rất ít khi đến Gia tộc chính vào buổi tối, trên LINE Pete gửi cho hắn một tin nhắn – –

[Vegas, em muốn gặp anh.]

Hai người để hẹn nhau ở một nơi.

Gia tộc chính, bể bơi.

Porsche giống như một chú cá nhanh nhẹn, hắn tự do bơi lội trong nước.

Vegas đứng đợi trong góc một lúc lâu, Pete vẫn không đến.

Porsche nhô lên khỏi mặt nước, khóe miệng Vegas khẽ nhếch lên, hắn nheo mắt, ý cười lạnh lẽo loé lên trong ánh mắt. Hắn tiến lên, chào hỏi Porsche, đưa ly rượu đỏ trên tay cho anh.

Vegas ngồi xuống bên cạnh Porsche, điều này ban đầu không nằm trong kế hoạch của hắn, nhưng đến cũng đã đến rồi, sẵn tiện mang đến cho anh Hai một niềm vui nho nhỏ trong cuộc sống.

"Vegas, cậu đến đây để bàn chuyện với ngài Korn sao?" Porsche hỏi.

"Không phải." Vegas nghĩ về Pete, hắn cười nhẹ, ánh mắt hiện lên sự ấm áp, hắn nói: "Đến giúp ba tôi đưa một phần tài liệu, đúng rồi, quan hệ của Porsche và anh Hai ra sao rồi?"

Porsche im lặng một lúc, không biết phải trả lời như thế nào. Hắn và Vegas không phải là quá quen thân, Vegas là một người tốt, đã giúp anh một vài lần, cũng được xem là bạn bè của anh.

Không biết từ lúc nào Pete đã đến, cậu đứng trong góc nhìn họ nói chuyện một lúc. Chờ đến khi Porsche đứng dậy rời đi, Pete mới quay người lại trốn sát vào trong. Khi tiếng bước chân của Porsche không còn nữa, cậu mới từ từ đi ra.

Vegas nhìn thấy hình bóng của Pete phản chiếu dưới mặt nước, hắn nhìn lên, có chút ngạc nhiên, Pete đang mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình và quần đùi đứng phía sau hắn, đôi chân thon dài nuột nà khiến người khác mê mẩn, Vegas nuốt nước bọt, ánh mắt tối đi.

Pete không nói lời nào, duỗi chân, chầm chậm cọ xát trên đùi của Vegas, mờ ám trượt dần xuống, từ từ cọ vào giữa đũng quần.

Dùng một chút lực, đạp nhẹ lên.

Vegas thở nặng nhọc, ngay lập tức có phản ứng.

Pete cụp mắt xuống, khép hờ, đôi môi căng mọng hơi hé mở, cậu thè lưỡi ra liếm môi.

Tay Vegas nắm chặt mắt cá chân của cậu, hơi thở gấp gáp, hắn nhìn chằm chằm Pete, chầm chậm, mờ ám xoa xoa mu bàn chân của cậu.

"Đừng cử động," Pete ra lệnh cho hắn, Vegas quả nhiên thực sự không tiếp tục động đậy nữa.

Chân của Pete tiếp tục chuyển động, kích thích ham muốn của Vegas.

Cậu cầm ly rượu vang đỏ bên cạnh, ngửa cổ lên từ từ đổ từ trên xuống, chiếc áo sơ mi ngay lập tức dán sát vào người cậu. Pete lại từ từ cởi nút áo sơ mi của mình, đã giải quyết được ba bốn nút, cảnh xuân lộ ra, đến khi nhớ tới cái bụng hơi nhô lên của mình, liền không tiếp tục mở nữa.

Bàn tay của Vegas nắm chặt thành nắm đấm, dưới sự khống chế của Pete, hắn thở hổn hển, cậu làm vậy không bao lâu, hắn liền xuất ra.

Pete mím môi cười nhẹ.

Vegas trì hoãn một lúc mới đứng dậy, hắn nhìn Pete bằng ánh mắt nguy hiểm, giống như mãnh thú vừa tỉnh dậy sau khi ngủ đông, nhìn thấy con mồi nên đứng dậy muốn đến nuốt chửng một cách gọn gàng.

Pete đứng yên không động đậy, Vegas tiến đến dần, liếm nhẹ lên yết hầu của Pete, Pete ngửa đầu ra sau, để lộ ra chiếc cổ thanh mảnh của mình.

Vegas nhẹ nhàng gặm nhấm, mút mạnh, để lại dấu hôn đỏ sậm.

Hắn hôn dần xuống, liếm làn dạ đỏ ửng như rượu vang của cậu, mút thật mạnh.

Ngực của Pete bị hắn xoa nắn, bên còn lại bị hắn đưa vào miệng, vừa mút vừa liếm. Tiếng thở hổn hển của Pete ngày càng tăng lên, không khỏi rên rỉ, âm thanh nhẹ nhàng, gợi tình của cậu vang vọng trong bể bơi vắng tanh.

"Đủ...đủ rồi." giữ lấy tia lý trí cuối cùng, Pete đẩy Vegas ra dưới ánh mắt kinh ngạc của Vegas, cậu nói: "Em mệt rồi, phải trở về phòng nghỉ ngơi."

Nói xong, không để Vegas có thời gian phản ứng, cậu gắng gượng lê đôi chân run rẩy, nhanh chóng rời khỏi bể bơi.

Vegas nhìn chằm chằm bóng lưng đang rời đi của Pete, hắn khàn giọng hét lên: "Pete – –"

Pete vội vàng trở về phòng ngủ, cậu gọi Vegas qua đây chỉ muốn đảm bảo rằng cậu có thể kiểm soát được hắn. Đáng tiếc, dục vọng của bản thân cũng bị kích thích, may mắn là Porsche không có trong phòng ngủ, bằng không Pete sẽ bối rối chết mất.

Bởi vì, cả người cậu bị ướt thành một mớ hỗn độn!

Tawan hợp tác với Kinn, Tawan đưa bằng chứng trong tay của cậu ta cho Kinn, lấy được lòng tin của Kinn.

Sau đó, Tawan đã nói với Kinn, Porsche đã cài đặt máy nghe lén trong phòng của mình, không những thế còn bám khi họ đi ra ngoài, nói rằng hành vi lén lút gần đây của Porsche rất đáng nghi, có thể đó là gián điệp mà đối thủ phái đến!

Dưới tác động bằng lời nói bên tai của Tawan, Porsche bị biệt giam.

Pete đã nghe nói đến chuyện đó, nghĩ thầm, cậu đều biết hết vị trí mà Porsche đặt máy nghe lén vì nó có quá nhiều sơ hở, làm sao Tawan không biết cho được.

Mấy ngày gần đây xảy ra rất nhiều chuyện.

Pete theo mệnh lệnh của cậu Kinn, bí mật thả Porsche ra, không những thế còn phái vệ sĩ đi theo bảo vệ Porsche.

Sau khi Porsche trở về nhà, phát hiện em trai đã bị bắt cóc, hắn không thể không cầu cứu sự giúp đỡ từ bạn bè, người thừa kế của Gia tộc phụ - Vegas.

Cùng thời điểm đó, Tawan cũng lấy cắp thông tin quan trọng của Gia tộc chính, sau đó chạy trốn.

Hoạ vô đơn chí, Porsche một mình chạy đến nơi bọn bắt cóc hẹn để cứu em trai, không may bị Tawan trói lại, bị bịt mắt, sau đó bị nhốt trong một căn phòng ẩm thấp, u tối.

Bên ngoài căn phòng có tiếng nói chuyện, nhưng Porsche không thể nghe rõ – –

"Mày làm cái mẹ gì vậy?"

Bên ngoài là một nhà kho bỏ hoang. Tawan không dám tin mà hỏi Vegas, khoé miệng cậu ta bị thương, là do Vegas đánh: "Tawan làm gì sai chứ?" ánh mắt cậu ta đầy đau khổ: "Tawan đang giúp Vegas mà."

"Tawan ở Gia tộc chính rõ lâu mà không thu được thông tin gì, cho nên Tawan mới làm thế này." Tawan kích động nói: "Người như thằng Kinn, nó sẽ cất giấu thông tin quan trọng ở chỗ Omega mà nó đã đánh dấu."

"Không lẽ, Vegas yêu 'Baby P' đó sao?" cậu ta nói: "Tawan đã nghe thấy tất cả, Vegas và cậu ta đã hôn nhau trước mặt mọi người."

Vẻ mặt Vegas thay đổi, từ đang tức giận trở nên ôn hoà, hắn đến gần Tawan, ánh mắt trịu mến, thâm tình, nhỏ giọng nói: "NO NO NO... ..."

Hai người dựa đầu vào nhau.

Trong một góc khuất, một ánh mắt lạnh lẽo đang âm thầm theo dõi cảnh này, cậu khẽ cụp mắt xuống, che đi những tình cảm trong ánh mắt mà bấy lâu nay cậu luôn giấu diếm.

"But this wasn't the fucking plan!!!" Vegas gầm lên dữ dội, đẩy Tawan đang trầm mê trong sự dịu dàng phút chốc của hắn ra xa.

... ...

... ...

"Thế này là chúng ta được ở bên nhau rồi phải không Vegas?"

Một vệ sĩ nhanh chóng lao vào, có chút gấp gáp nói: "Thưa cậu Vegas, người của Gia tộc chính đang đến đây ạ."

"Chúng ta mau chạy trốn thôi." Tawan có chút lo lắng nói với Vegas.

Đôi mắt đầy mê hoặc đang lạnh lùng vô cảm đứng nơi góc khuất âm thầm theo dõi, đôi tay Pete không ngừng chuyển động, nhanh chóng lắp ráp súng, nạp đầy đạn. Nhìn xem, bọn họ hiện tại giống như một đôi tình lữ chuẩn bị... ... chạy trốn và cùng nhau đi đến tận chân trời.

Pete nghĩ, trái tim của cậu thật sự đã nguội lạnh rồi.

Vegas xoa đầu Tawan, hắn ấm áp nói: "Cảm ơn vì đã cùng tôi chịu vất vả."

Hắn hôn lên trán Tawan.

Trong góc khuất, khoé môi ai đó cong lên đầy giễu cợt, tay chạm vào lưỡi dao lạnh lẽo cài trên eo mình.

"Mày... ..." Vegas đẩy Tawan ra, chưa kịp nói dứt câu, một hình bóng quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của hắn. Pete cười nhẹ, vỗ tay nói: "Thật là một màn trình diễn hoàn mỹ, đúng không Vegas?"

Khoảnh khắc Vegas nhìn thấy cậu, động tác chuẩn bị rút súng bắn có chút do dự, vết máu trên mặt hắn đang dần nhạt đi.

"Pete... ...sao em lại có mặt ở đây?"

Pete cười nhẹ, cậu bĩu môi, giọng điệu thoải mái, hỏi ngược lại Vegas: "Tại sao em không thể có mặt ở đây?"

Người của Gia tộc phụ do dự chĩa súng về phía Pete, Vegas ngay lập tức kêu họ bỏ súng xuống và đứng một bên quan sát.

Các vệ sĩ không dám làm trái lệnh của Vegas, chỉ có thể bỏ súng xuống.

"Đây không phải là một quyết định khôn ngoan, Vegas." Pete nói, cậu nhìn sang Tawan, lạnh mặt, nói: "Tawan, mày một lần nữa lại phản bội cậu Kinn."

"Mày! Đáng! Chết!" mọi việc diễn ra quá nhanh, Tawan chưa kịp phản ứng, Pete đã rút súng bắn vào đầu gối của cậu ta.

Khả năng bắn súng của cậu luôn rất chuẩn!

Tawan bị bắn vào đầu gối, không nhịn được khuỵu một chân xuống, cậu ta đau đớn kêu lên: "Vegas, cứu... ...cứu Tawan với... ..."

"Oh, oh, oh," Pete ánh mắt lạnh lùng, cằm hơi hất lên, kiêu ngạo nói: "Mày đoán xem, liệu anh ấy có cứu mày không?"

Vegas đóng đinh tại chỗ, đôi mắt có chút không biết phải làm gì mới tốt nhìn Pete.

Pete đến gần Vegas, nghiêng người đến, sự điên cuồng trong ánh mắt của cậu không thua kém gì Vegas. Cậu hôn nhẹ lên khoé môi của hắn, mỉm cười một cách điềm tĩnh, nói: "Cậu Tawan đã phản bội Gia tộc chính. Là vệ sĩ trưởng của Gia tộc chính, tôi và cậu Vegas của Gia tộc phụ cùng đến và đã cứu được Porsche và em trai của nó. Còn Tawan, trong trận hỗn chiến này thật không may là hắn đã chết."

Vegas không thể không nhìn Pete bằng một ánh mắt khác. Tại thời khắc này, từ trên người của Pete, đã thấy hình bóng của hắn.

Pete từ khoảnh khắc cậu nói xong, rút từ từ con dao bạc mà Vegas đã đưa cho cậu ra khỏi thắt lưng và ngay lập tức cầm dao đâm tới.

Vegas bình tĩnh đứng yên nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mắt, bất giác ánh mắt lộ ra thân sắc si mê. Hắn không bao giờ ngờ được rằng Pete có thể sử dụng con dao sắc bén một cách thành thạo như vậy, một vũ khí giết người đang lưu loát chuyển động trong tay Pete.

"Vegas – –" Tawan lợi hại đến đâu, cũng chỉ là một Omega, hắn hét tên Vegas trong nỗi khiếp sợ, kéo lê cái chân bị thương từng bước lùi về phía sau.

Pete lạnh mặt, hạ giọng nói: "Mày không nên! Dương dương tự đắc!" vừa nói dứt lời, ánh sáng lạnh lẽo vụt qua, con dao chém tới, lao thẳng vào miếng ván gỗ bên cạnh Tawan.

Máu bắn tung toé, một vài giọt máu bắn lên trên má của Pete, cậu nhắm mắt, ẩn giấu sự hưng phấn bị khơi dậy vì máu tươi.

Vegas nhìn Pete không chớp mắt, hơi thở hắn gấp gáp, ánh mắt đỏ ngầu lộ ra vẻ si mê điên cuồng.

Bị ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm, không thể xem như không có gì, Pete biết Vegas đang dõi theo cậu, cậu không quay đầu mà hạ thấp giọng, nói: "Vegas, anh còn nhớ em đã nói gì với anh không?"

Pete đã nói với Vegas rất nhiều lời.

Quá nhiều.

Quá nhiều rồi.

– – "Anh cần em, Pete."

– – "Vegas, lời này của anh, đừng bao giờ nói lại nữa."

– – "Tại sao?"

– – "Anh sau này sẽ có Omega khác, anh có thể cũng sẽ chết."

"Anh sau này sẽ có Omega khác, anh có thể cũng sẽ chết." Pete nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói.

– – "Vậy... ...nếu anh chết đi, em có vì anh mà rơi nước mắt không?"

Vegas nhớ rõ, hắn từ trước đến nay không bao giờ quên lời Pete đã từng nói.

Hắn nói: "Nếu anh chết đi, em có vì anh mà rơi nước mắt không?"

Pete không lên tiếng, đưa khẩu súng trên tay ra sau lưng nhắm vào Vegas.

"Em trung thành với Gia tộc chính, mà anh lại phản bội Gia tộc chính của em."

Pete quay người lại, nói: "Kiếp sau, anh đừng bao giờ gặp lại em nữa, Vegas."

Cậu bóp còi súng, ngay lúc đó, trái tim bất giác co rút, cả người run rẩy.

Vegas không né đi, hắn mở mắt, chăm chú nhìn vào Pete, đôi môi khẽ động, dường như hắn đang muốn nói gì đó với Pete.

Phát súng nổ ra, viên đạn lạnh băng xuyên qua cơ thể, Vegas cảm thấy tim mình như ngừng đập, có một lỗ hổng trên ngực hắn, máu không ngừng trào ra.

Hắn nghĩ, hắn chết rồi, liệu Pete có nhớ đến hắn không?

Sẽ có người giống hắn, dành toàn bộ sinh mệnh để yêu Pete không?

Vegas đã dự đoán được rằng mình sẽ chết trong cuộc tranh giành quyền lực của gia tộc, hoặc là chết trong tay Kinn, chỉ riêng việc... ...

Tất cả những kỉ niệm trước đây giữa hắn và Pete vụt sáng như một chiếc đèn lồng rọi qua trong tâm trí của hắn, bọn đã đã từng hứa về một cuộc hẹn mười năm sau, có vẻ hắn phải thất hứa rồi.

Gương mặt của Pete ngay lập tức tái đi, hai hàng nước mắt trong veo không kiềm được chảy dài từ khóe mắt.

Vegas nhìn thấy nó, hắn giật giật khóe môi, nhẹ nhàng nở một nụ cười.

Hắn biết... ...

Hắn cuối cùng cũng biết đáp án rồi.

Đôi môi mấp máy: Đừng khóc, P... ...

Bên ngoài cửa sổ, một con quạ đen kêu lên thảm thiết, sau đó vỗ cánh, bay đi xa.

Thân ảnh của Vegas ngã xuống, dưới cơ thể hắn, nở ra một bông hoa máu vô cùng chói mắt.

--------🖤💙--------

"Pete, if I had a choice, I would like you to kill me, I compromise everything to you.
If you want me to die, I will die."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top