Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.


"Vegas, anh làm sao vậy?"

Pete không biết nên đặt tay vào đâu, cậu có chút lúng túng đặt lên vai Vegas.

Vegas dường như nhận ra sự thất thố của mình, hắn buông Pete ra, ngẩng đầu lên, sau đó nhanh chóng quay mặt đi.

Pete định cúi đầu quan sát hắn thật kỹ, xác nhận một chút phỏng đoán của bản thân. Chuyện này quá kỳ lạ, cậu có chút không thích ứng được với một Vegas như thế này. Việc này làm lộ ra mặt yếu đuối của hắn trước mắt cậu không một chút che đậy, khiến cậu thấy mềm lòng.

"Đừng nhìn!" Vegas có hơi bối rối, âm lượng đột ngột tăng lên, hắn sợ bị Pete nhìn thấy một mặt dễ tổn thương của bản thân. Vừa nói hắn vừa đưa tay ra chắn tầm nhìn của Pete, dưới ánh đèn vàng ấm áp trông rất ngây thơ và mỏng manh.

Pete choáng váng, xuyên qua những ngón tay của Vegas nhìn thấy giọt nước mắt chảy ra từ khoé mắt hắn, nó nhanh chóng bị hắn lau đi.

"Bang, bang – –" Máu trong cơ thể Pete dường như đông lại, thời gian như trôi chậm lại trong khoảnh khắc này, giống như cảnh trong phim. Nhưng tiếng tim đập dữ dội của cậu lại làm cho màng nhĩ run lên ầm ĩ và mãnh liệt, nó vì Vegas mà đập loạn.

Hơi thở cậu bỗng trở nên nặng nề, đôi mắt như dại ra và có chút kinh ngạc.

Pete chưa từng yêu đương, cậu không biết cảm xúc này gọi là gì. Đợi đến khi định thần lại, khoé mắt của cậu đã ươn ướt, một giọt nước mắt lăn dài trên má. Trái tim đang đập dữ dội bên ngực trái bỗng nhiên co thắt lại, có vẻ...hơi đau. Một nỗi buồn không cách nào giải thích đang dâng lên trong lòng ngực, xâm chiếm toàn thân cậu.

Pete nắm lấy bàn tay to lớn của Vegas đang chắn tầm nhìn của cậu, không cần dùng lực, đã có thể kéo nó xuống một cách dễ dàng.

"Anh...có phải, kỳ mẫn cảm của anh đến rồi phải không." Pete nhỏ giọng nói: "Đến đây – –"

Vegas mừng thầm, ánh mắt không kìm nén được sự vui mừng đang trào dâng. Hắn vòng tay qua eo Pete nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của cậu, khoé mắt ngấn lệ. Hắn cúi người xuống, hôn nhẹ lên môi cậu, nhỏ giọng hỏi: "Sao lại khóc rồi?"

Pete vô thức nhắm mắt lại: "Tôi không biết nữa."

Cậu thật sự không biết, chỉ là trong lòng cảm thấy rất đau khổ, không cầm được nước mắt.

Vegas hôn nhẹ vào má cậu, một đường hôn xuống, cuối cùng dừng lại ở môi. Hắn chiếm lấy môi cậu, cạy mở hàm sau đó dùng chiếc lưỡi mềm dẻo chen vào. Nụ hôn này vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, nó không giống bất kỳ nụ hôn nào trước đây. Trước đây Vegas luôn đối xử với cậu một cách thô bạo và dã man trên giường, hắn cướp lấy hết không khí của cậu, vừa mạnh mẽ vừa điên cuồng.

Đầu óc Pete trở nên trống rỗng, chỉ cảm thấy môi của đối phương thật mềm, giống như đang ăn kẹo dẻo, lại giống như que kem của những cô chú bán ven đường, vô cùng mềm mại lại rất đỗi ngọt ngào.

Mùi pheromone đọng lại trên chóp mũi, là hương bạc hà hoà quyện với gỗ thông tuyết và trà trắng An Cát. Pheromone của hắn quấn quýt với pheromone của Pete, dung hoà thành một, không thể tách rời.

Vegas bí mật cho tay vào túi áo vest của Pete, mò mẫm tìm tai nghe, tranh thủ lúc người trong lòng lơ đãng không để ý đến động tác nhỏ của hắn, nhanh tay bật công tắc tai nghe.

Arm và những người khác đang đứng canh ngoài phòng của cậu Kinn, nghe Pete báo Porsche đang ở đâu, cậu Kinn liền chạy đến giải cứu Porsche cùng những người khác.

Các vệ sĩ đều vô cùng ngạc nhiên, Porsche thực sự là một Omega!

Những vệ sĩ có ý chí kém đã phải vật lộn chống chọi lại pheromone lan ra từ Porsche. Arm là Beta nên pheromone của Omega trong kì phát tình không ảnh hưởng đến hắn. Điều hắn lo lắng là Pete, Pete đã biến mất. Hắn đã cố gắng liên lạc với cậu nhưng vô ích.

Trong lúc mọi người đang trò chuyện, cá cược xem giữa cậu Kinn và Porsche sẽ xảy ra chuyện gì, đột nhiên một tiếng thở hổn hển truyền trong tai nghe. Ngay sau đó, giọng nói hơi run run của Pete vang lên: "Đừng, đừng như thế..."

Cậu sẽ chịu không nổi mất!

Vegas ngước mắt lên nhìn cậu, ánh mắt đầy dục vọng và điên cuồng. Hắn quỳ một chân xuống, dùng răng cạy mở khoá quần của Pete, sau đó dùng lưỡi liếm láp lớp vải. Chất lỏng chảy ra từ đầu nấm hoà lẫn với nước bọt của hắn, không phân rõ là dịch thể của ai.

Vegas đưa tay kéo xuống lớp vải che chắn cuối cùng, vật nhỏ của Pete đã triệt để lộ ra trước mặt hắn. Vegas chưa từng thử làm qua việc này, hắn nhớ lại trước đây người khác làm như thế nào để khiến hắn hài lòng, hắn thử lặp lại những động tác ấy để lấy lòng Pete.

Pete thở hổn hển, cậu ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ bừng vì khoái cảm. Hai chân run rẩy vì quá kích thích, cậu phải dựa hẳn vào tường, cố gắng đứng vững. Hắn cảm thấy cơ thể cậu chảy ra rất nhiều dịch thể, vừa nhớp nháp vừa thơm ngọt. Cơ thể cậu vẫn cảm thấy trống rỗng, chỉ muốn được lấp đầy bởi thứ to lớn của Alpha.

Nhiều vệ sĩ không tắt tai nghe, đang trong thời gian chấp hành nhiệm vụ họ lúc nào cũng phải trong thế sẵn sàng hành động, đề phòng trường hợp cậu Kinn ra lệnh cho họ làm việc gì đó.

Pol nghe một lúc, nhận ra có điều gì đó không ổn lắm, vì vậy hắn đã thử gọi: "Pete" vài lần, những người bên kia không đáp lại, đáp lại là một tiếng thở dốc càng dữ dội hơn, hắn xấu hổ tháo tai nghe ra, đám vệ sĩ còn lại nhìn nhau không biết phải làm sao.

Pol đỏ mặt, khuôn mặt đỏ bừng một cách bất thường, hắn nói với Arm: "Có lẽ, Pete đang bận "gặp gỡ" một Omega bé nhỏ? Haha, haha..." hắn cười vô cùng mất tự nhiên, Arm trực tiếp trưng ra khuôn mặt lạnh đối diện với hắn.

Big duy trì sự uy nghiêm của vệ sĩ trưởng, xem như không có chuyện gì, ho khan một tiếng, hỏi: "Có muốn bảo mấy người khác tháo tai nghe không?"

Những người khác đều không nói, sự ngại ngùng hiện rõ trên khuôn mặt, một vệ sĩ không kiềm chế được đỏ mặt tháo tai nghe ra, những người khác giả vờ lắng nghe âm thanh sống động phát ra trong tai nghe.

Mà toàn bộ chuyện này, Pete đều không biết.

Cậu bị bế đến bồn rửa mặt, hai tay chống lên thành, ngả người ra sau. Vegas mở hai chân cậu ra, dỗ dành bảo cậu mở rộng hơn một chút, cậu chảy rất nhiều dịch thể, hai đùi dính nhớp khiến Vegas càng dễ dàng đâm vào đến chỗ sâu nhất, không ngừng luân động trong cơ thể cậu.

Lúc đầu Pete cắn môi kiềm chế không để tiếng rên rỉ thoát ra ngoài, cơ thể khẽ run lên vì sự chuyển động mạnh mẽ của hắn.

Vegas thì thầm vào tai cậu: "I'm not gonna hurt you."

"Call me, baby. I love you."

"Ưm...a..." Pete nới lỏng hàm, tiếng rên rỉ tràn ra từ cổ họng, cậu cúi người về phía trước, hai bàn tay tuỳ tiện bấu vào vai hắn, cậu cắn một cái thật mạnh lên bờ vai trơn bóng của hắn.

"Hừ." Vegas liếc mắt, khoé môi câu lên một nụ cười vừa mãn nguyện vừa điên cuồng, động tác dưới thân càng thêm kịch liệt.

Con mèo nhỏ với hàm răng và móng vuốt sắc nhọn, tỏ ra khó chịu, nhân lúc mọi người không chú ý, liền cắn người.

Pete không kiềm chế nổi nữa, không gian nhỏ hẹp tràn ngập tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ của cậu và tiếng nước nhóp nhép khi da thịt va chạm.

Cuộc hoan ái kết thúc.

Pete có chút mệt mỏi, cậu và Vegas cùng ngồi trong bồn tắm, cậu nằm trong vòng tay hắn, để người kia giúp cậu tẩy rửa sạch sẽ những chất dịch dính trên cơ thể khiến cậu khó chịu, Omega mỗi khi hứng lên, sẽ tiết ra rất nhiều dịch thể, cậu hoàn toàn không kiểm soát được bản năng của mình.

Sau khi vận động quá sức, Pete được nước nóng bao quanh, Vegas cắn tai cậu, thì thầm bên tai cậu: "Pete, tôi muốn nói với em một chuyện."

"Chuyện gì?" Pete không để ý hỏi.

"Tai nghe của em, hình như chưa tắt."

"... ..."

Pete lập tức tỉnh táo lại, quay đầu lại, hỏi: "Làm sao anh biết?"

Vegas giơ hai tay, tỏ vẻ vô tội: "Đợi đến khi tôi biết tai nghe của em còn mở, chúng ta đã làm xong rồi."

"... ..."

Pete nghiến răng, danh tiếng cả đời này của cậu, cứ vậy mà...kết thúc sao?

Cậu lấy hai tay che mặt, cúi gằm, thì thào nói: "Tôi...tôi xong đời rồi, tôi không còn mặt mũi nào để nhìn mặt mọi người nữa."

Sau này cậu làm sao có thể chỉ huy được các vệ sĩ khác trong tương lai đây!

Điều may mắn duy nhất là họ không nghe được giọng của Vegas, không nghe thấy cậu lớn tiếng gọi tên hắn, nếu không...thật đáng xấu hổ. Lén lút qua lại với người thừa kế Gia tộc phụ, còn để thuộc hạ dưới trướng trực tiếp nghe thấy!

Pete không còn tâm trạng ở lại bên cạnh Vegas, cậu vội vàng tắm rửa, bảo Vegas phân phó thuộc hạ của hắn mang đến một bộ đồ sạch sẽ. Dưới ánh mắt của vệ sĩ Gia tộc phụ, Pete hờ hững rời đi như không có chuyện gì xảy ra. Chờ đến khi bước vào thang máy, cậu uể oải dựa vào thành kim loại lạnh lẽo, trong lòng điên cuồng cầu khẩn: Hi vọng mọi người không nghe thấy!

Hi vọng!

Pete giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Vừa xuống lầu liền gặp vệ sĩ của Gia tộc chính, đối phương nhìn cậu chằm chằm, có chút kỳ lạ. Cậu tự nhủ không cần để tâm, không có gì to tát, không có gì là không vượt qua được.

Chờ đến khi mọi người tụ họp đông đủ, Pol đi tới, vỗ nhẹ vào vai cậu, nháy mắt nói: "Pete, thời gian mày biến mất, cũng lâu đó. À... tiếng hét của mày, cũng rất có cảm xúc đó!"

Pete: "... ..."

Cậu liếc nhìn xung quanh, mọi người trông có vẻ không được tự nhiên, thậm chí còn có người quay đầu đi.

Pete: "... ..."

Ngại chết đi được!

"Chúng mày...đều nghe thấy hết rồi?"

Pol gật đầu, thành thật nói: "Có chút kịch liệt, nghe được gần hết, nhưng cũng không dám nghe nhiều, sợ sẽ chịu không nổi."

Pete: "... ..."

Pol tiếp tục quấy rầy cậu, bóng gió hỏi thông tin chuyện vừa xảy ra.

Arm nắm lấy tay hắn, ngăn chặn hành động của hắn, nói: "Pol đủ rồi, đừng lộn xộn nữa." Arm mắng hắn, giận giữ rời khỏi đó.

Pol gãi đầu, hỏi: "Arm, nó giận hả?"

Pete - bị Pol ghẹo, cười bất lực nói: "Pol, không phải vô cớ mà mày không có vợ."

Ngày hôm sau.

Pete bị cậu Kinn gọi vào phòng của mình để hỏi chuyện gì đã xảy ra hôm qua.

Pete thành thật báo cáo.

Kinn mặt u ám, nói: "Nói như vậy, chuyện có người muốn tính kế với mày và Porsche chỉ là ngoài ý muốn?"

Pete gật đầu, không khai ra Vegas.

"Porsche cũng quá lơ là rồi."

Cậu hỏi cậu Kinn: "Cậu Kinn, Porsche là một Omega, vậy nó có thể ở lại đây làm việc được không ạ?"

Kinn cân nhắc một lúc, nói: "Tao đã hỏi ba tao, ông ấy nói, không để ý đến thân phận Omega của Porsche, năng lực của nó mọi người đều đã được chứng kiến."

Pete cụp mắt, trong lòng đang suy nghĩ điều gì đó, cậu nói: "Lẽ ra hôm qua nó sẽ không phải trải qua việc đó, đó là lỗi của tôi. Mọi người đều biết mối quan hệ giữa cậu Kinn và nó, cậu hôm nay đã trừng phạt nó, nó có vẻ tâm trạng không được tốt, Porsche nó thật ra..."

... ...

... ...

Bước ra khỏi phòng cậu Kinn, Pete chậm rãi thở phào một hơi đầy nhẹ nhõm. Porsche, có thể nói gì, tao đều đã nói hết rồi, chúc mày may mắn!

Pete nghiến răng nghiến lợi, trong lòng không ngừng mắng mỏ người khơi mào mọi chuyện bằng phương ngữ miền Nam!

—--------------------------------

Chương 5 sốp em chạy deadline hết công lực để tặng quà sinh nhật cho chị Bunny iu dấu, chúc chị yêu tuổi mới ngày càng xinh đẹp nà, gom được thật nhiều lúa để còn dâng cho tư bản. Chị iem mình hãy ở đồng hành cùng cúp pế nhà mình thật lâu nhé 💙💙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top