Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Porsche gần như hét lên khi thấy thằng bạn mất tích cả năm trời xuất hiện trước mặt mình. Porsche muốn đứng dậy lao tới chỗ Pete và ôm lấy cậu nhưng có vẻ tình trạng không cho phép.

Thay vào đó Pete bê trên tay một bát cháo trắng nóng hổi ngồi xuống cạnh Porsche.

Pete : "Mày hôn mê mất một ngày, ngoài những chấn thương phần mềm thì không có gì quá nghiêm trọng"

Pete đặt chén cháo xuống chiếc bàn nhỏ trước mặt Porsche, cậu cũng đem vào đủ các loại thuốc bôi hoặc uống cho Porsche.

Porsche hiện giờ không có tâm trạng để ý đến nhưng việc lặt vặt đó. Cậu ấy nhìn thằng bạn mình từ trên xuống dưới một lượt. So với trước khi mất tích Pete đã gầy đi rất nhiều, cơ thể cậu như thu đi một vòng. Pete mặc áo cổ lọ che kín hết cơ thể chỉ để lộ mỗi cái đầu, và trên khuôn mặt thanh tú có một vết sẹo dài kéo ngang sống mũi.

Porsche : "Chuyện gì đã xảy ra Pete, tất cả mọi chuyện, bất cứ thứ gì xảy ra với mày hãy nói cho tao biết" Porsche siết chặt cổ tay gầy gò của Pete gằn giọng.

Pete mỉm cười gật đầu với Porsche, cậu đẩy chén cháo đến trước mặt Porsche cùng với đống thuốc : "Tao sẽ nói hết cho mày nghe với điều kiện mày phải ăn hết bát cháo đó cùng với uống đủ thuốc. Nhìn tình trạng bây giờ của mày chẳng tốt lành hơn tao đâu"

Porsche còn muốn từ chối nhưng khi cậu ấy nhìn vào mắt Pete, Porsche đã im lặng bắt đầu ăn cháo.

Porsche cảm thấy mất mát khi nhìn Pete bây giờ, ánh mắt trầm lặng ấy không giống Pete của trước đây. Pete lúc trước có một đôi mắt hay cười, cười tươi đến nỗi khung cảnh xung quanh cũng sáng lên theo nụ cười ấy.

Giờ đây qua ánh mắt của Pete, Porsche có thể thấy được đôi mắt của một Mafia thực thụ. Bình lặng và khó đoán.

Cậu ấy nhanh chóng giải quyết bát cháo và nhét một đống thuốc tây vào người. Pete giúp cậu ấy bôi thuốc lên những vết thương ngoài da.

Porsche : "Xong, và giờ mày có thể nói được rồi"

Pete nhìn Porsche một cái rồi lại tiếp tục thu dọn đống thuốc lộn xộn. Cậu cất hết chúng vào trong một cái hộp sau đó mới ngồi lại cạnh Porsche.

Sau khi bị tiêm thuốc an thần Pete bị đưa sang Singapore, và tất nhiên là nhập cảnh trái phép. Pete bị vứt đến một nhà xưởng cũ kĩ cùng với một đám người xuất khẩu lao động chui.

Ban đầu vì ảnh hưởng của số lượng lớn thuốc an thần bị tiêm vào người mà Pete luôn trong trạng thái mơ hồ, cậu hoàn toàn không thể phản kháng hay đủ tỉnh táo để nhận biết tình hình.

Bốn tháng ở xưởng gia công cũ, sáng dậy từ 4h sáng làm việc không nghỉ ngơi ăn cơm cho đến 12h đêm. Chưa kể mỗi ngày đều bị đánh đập đến thừa sống thiếu chết nếu làm việc chậm chạp.

Không ngày nào Pete không bị đánh đập, những vết thương mới chồng lên vết thương cũ, vì không được chữa trị hay sơ cứu mà hình thành những vết sẹo đáng sợ.

Kể cả vết sẹo dài trên mặt Pete, cậu bị một thanh sắt gỉ sét sượt qua mặt. Đó là một tên quản lí ở xưởng từ những ngày đầu đã luôn nhắm vào cậu.

Pete cởi bỏ chiếc áo cổ lọ để lộ ra người phía trên, phần lưng và ngực là những vết sẹo đã thành hình từ lâu, có cả những vết thương còn đóng vảy sắp kết sẹo. Chúng chồng chéo lên nhau những vết thật dài.

Porsche đứng hình khi nhìn thấy cơ thể Pete. Cậu ấy từng ở chung phòng với Pete, Porsche biết rõ da dẻ Pete còn mịn màng và đẹp hơn cả con gái. Vậy mà hiện tại trên làn da từng rất đẹp ấy xuất hiện những vết sẹo kinh khủng.

Porsche : "Mày biết cái xưởng đó ở đâu mà đúng không, tao chắc chắn sẽ lọc xương từng thằng một đấy Pete!"

Pete chỉ nhìn Porsche cười, cậu mặc lại chiếc áo và tiếp tục kể.

Pete thoát khỏi nơi đó sau bốn tháng quan sát và lập kế hoạch. Không ai giúp cậu trong việc này cả, từ đầu đến cuối đều do một mình cậu sắp xếp. Để thoát khỏi đó Pete cũng suýt thì bỏ luôn mạng mình, ít nhất hiện giờ cậu vẫn đang ở đây. Vẫn đang sống.

Porsche : "Tại sao mày không liên hệ với bọn tao? Mày biết rõ từng cứ điểm của gia tộc ở vùng ranh giới này"

Pete : "Tao không tin mọi người không thể tìm ra tao với từng ấy thời gian. Và tao nghĩ rằng có bên thứ ba đang can thiệp vào chuyện này. Bọn chúng chặn mọi thông tin về tao, nếu tao thật sự lộ diện một cách công khai thì chắc chắn sẽ bị thủ tiêu trong âm thầm"

Porsche khựng lại, ý Pete cũng giống với suy đoán của bọn họ.

Pete đứng dậy đi về phía góc phòng lấy ra một tấm ảnh bị xé một nửa đưa cho Porsche.

Pete : "Mày thấy quen không? Có liên tưởng đến ai không?"

Trong ảnh là một cậu nhóc năm tuổi, đây có lẽ là một tấm hình gia đình nhưng những thành viên khác trên bức hình đã bị xé mất.

Porsche : "Đây là ai?"

Pete : "Con trai út của một gia tộc từng bị Theerapanyakul thanh trừng. Nó đã được ghi nhận là chết trước đó rồi"

Porsche nhíu mày cố quan sát kĩ tấm ảnh, cậu nhóc này rất quen. Nhưng để nhớ ra là ai thì thật sự không được.

Porsche : "Cái này thì có liên quan gì?"

Pete không trả lời mà lại đưa thêm một bức ảnh nữa cho Porsche. Lần này người trong ảnh rất quen thuộc. Pete đặt hai tấm ảnh bên cạnh nhau, ngay lập tức có thể thấy được đường nét quen thuộc trên khuôn mặt cả hai.

Porsche : "Khalin"

Pete : "Cậu ta tên Khalin nhỉ, hay nói đó là cái tên mà mọi người biết. Thực chất cậu ta tên thật là Pithazut, con út của một gia tộc đã bị thanh trừng. Thời điểm đó cậu ta đã được báo là tử vong, người đứng đầu gia tộc cậu ta là anh trai của Pithazut. Tao và mày còn từng đến dinh thự của gia tộc đó để kiểm tra"

Porsche tiêu hóa tin tức rất nhanh cùng với cậu ấy hoàn toàn tin Pete vì những kí ức vụn vặt dần hiện ra về một cuộc thanh trừng gia tộc gốc Ý với vị gia chủ xấc xược.

Porsche : "Khalin giả mạo thân phận, tiếp cận Theerapanyakul vì gì? Báo thù?"

Pete gật đầu với Porsche, ngoài vì báo thù ra thì không còn lí do gì để Khalin lên kế hoạch chia cắt gia tộc Theerapanyakul cả. Từ Thứ gia làm bước mở đầu rồi dần dần bào mòn Chính gia từng chút một.

Porsche chưa bao giờ có cảm tình với người đột ngột xuất hiện này, và giờ Pete đã chứng thực trực giác của cậu không sai.
-----
Dự là 40 hoặc hơn 40 chương sẽ end. Tui sẽ dựa vào cái kết để quyết định có thêm ngoại truyện không hehe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top