Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 8

Tawan ôm cái trán bị sưng đỏ đáng thương nhìn Pete, người đang cố gắng dùng mọi ngôn từ mình có được giải thích cho người kia nghe, người kia chính xác hơn là Vegas Korawit Theerapanyakul.

Khoảnh khắc Vegas gọi tên Tawan, anh ta cảm tưởng như thế giới sắp mất đi một chàng trai tốt bụng biết yêu thương mọi người xung quanh dù cách yêu của anh ta có hơi thái quá làm người ta hiểu lầm hoặc ảo tưởng.

"Nhưng mà tôi cũng chưa làm tình với anh ta mà." Pete giải thích rất lâu nhưng hắn không chịu tin tưởng em, em chỉ có cách nói thẳng với hắn, nói xong mới phát hiện khuôn mặt hắn đen như tương lai của Tawan.

"Vậy cậu muốn làm tình với anh ta?"

"Anh bị điên à, ai bảo tôi muốn, sao anh cứ phải khó chịu lên thế."

"Tôi chưa chán cậu, cho nên không ai được phép mang cậu đi." Vegas nói nhỏ chỉ đủ cho em nghe, ánh mắt liếc sang Tawan đứng trong góc.

Pete mím môi không tin vào tai mình, thì ra em chỉ là trò đùa của hắn. Pete lùi ra sau, em im lặng bỏ đi ra ngoài và dường như hắn không ngăn cản em.

Bằng mọi cách, nếu như hắn muốn hắn sẽ có được em thôi.

"Vegas, anh chỉ đùa thôi, sao lại thành ra như này rồi." Tawan đi lại ngồi lên sô pha.

"Chờ cậu ta bình tĩnh rồi quay về." Vegas nhắm mắt ngã lưng trên sô pha, đêm qua anh ta xuất hiện khiến hắn rất lo lắng nên giải quyết xong công việc nhanh chóng bay về nhưng không ngờ cảnh tượng mà hắn thấy được là Tawan ghìm em trên giường trêu đùa như một cặp đôi.

Tawan hiện tại chỉ thấy bản thân gây chuyện lớn, anh đi qua đi lại mong em nhanh quay về nếu không hắn băm anh ra thành trăm mảnh cũng không ai dám cứu.

Cái loại đàn ông khốn nạn, muốn yêu thì yêu, không yêu thì xem như trò chơi vờn nhau. Em chán nản quay lại căn nhà cũ của mình, nhưng mà hình như không còn là nhà của em nữa.

Căn nhà được xây lại sang trọng, bên trong trống không không có ai. Pete nhấn chuông cửa dòm ngó xung quanh, đằng sau chuông cửa có một mảnh giấy nhỏ, em rút chúng ra xem.

Bên trong ghi ngắn gọn hai chữ [Pete's House]. Pete sững sờ không tin, em đẩy nhẹ cánh cửa không khoá đi thẳng vào trong, vật dụng trước kia của em vẫn đặt ở vị trí cũ không sai lệch, em tìm hộp quà màu xanh, tiền mà em tiết kiệm không thiếu một xu.

'Nếu như tôi là trò đùa của anh, vậy anh tốn công tốn sức với tôi làm gì.'

Pete ngâm mình trong bồn tắm, em nhắm mắt hưởng thụ, hiện tại không phải nhịn đói nên em nhất định không về nhà tên đàn ông khốn nạn kia, chờ khi nào hắn đi tìm em, hoặc em hết tiền thì quay về cũng còn kịp.

May mà lúc tức giận bỏ đi em có mang theo điện thoại. Pete lau khô người đi ra bàn tìm quyển sổ ghi chép của em, lật mấy trang có một số điện thoại, em bấm số, bên kia ngay lập tức nghe máy.

"Bé cưng của tôi lâu ngày không gọi, hôm nay có chuyện không vui?"

"Tôi muốn uống rượu."

"Không được, cậu không nhớ lúc trước cậu say tới mức suýt ... với anh trai học chung khoá không?"

"Chuyện lâu rồi bỏ qua đi, cậu không đi thì tôi đi một mình."

"Tôi đi, cậu đợi một chút, quán cũ đợi tôi."

Đầu dây bên kia cúp máy, Pete nhìn mình trong gương, mọi thứ hoàn hảo nhưng thêm chút son bóng trông em quyến rũ hơn nhỉ.

Pete ngồi trong góc ít người qua lại, em uống tới ly thứ ba cậu bạn kia cũng vừa đúng lúc đi vào nhìn xung quanh tìm em.

"Porsche."

"Pete." Porsche hào hứng uống cạn ly rượu. "Cứ như tôi đang ở trên mây."

"Hả?"

"Cậu không hiểu đâu, Kinn không cho tôi uống rượu, hắn bảo tôi quá phá phách."

Vấn đề này thì Pete có thể đồng cảm cùng Kinn vì Porsche là một kẻ nghiện rượu, sau khi uống say luôn làm ra hành động làm người ta phải mang nhục thay cho cậu ta.

"Cuộc sống cậu tốt chứ?" Pete nhấm nháp ly rượu.

"Rất tốt luôn, cậu sống có tốt không?" Porsche hỏi ngược lại, khuôn mặt tinh nghịch mang theo hạnh phúc khi nói đến cuộc sống.

"Tôi không chắc chắn..."

"Sao cơ!"

"Tôi tưởng mình tìm được một công việc ổn định, dù nó có hơi trái với đạo đức nhưng không sao." Pete buông ly rượu, gục mặt lên bàn. "Rồi tôi lại vô tình đụng nhầm kẻ máu lạnh, anh ta đáng sợ lắm... nhưng cũng tốt với tôi, tôi cho rằng mình yêu anh ta và ngược lại, vậy mà anh ta lại xem tôi như trò đùa."

"Tên khốn đó phải trả giá với những chuyện hắn gây ra!" Porsche xoa lưng giúp em thoải mái hơn. "Pete, tính cách cậu tuy có chút ngang bướng nhưng cậu xứng đáng với những ai biết trân trọng cậu."

"Nhưng mà bọn tôi... làm rồi."

Porsche bặm trợn mở to mắt nhéo hai má phúng phính của em. "Cậu có tỉnh táo không đó!"

"Thì tôi cũng vì tiền thôi mà..." Pete xoa cái má bị nhéo, đau muốn khóc.

"Tôi bảo cậu phải liên lạc với tôi, cậu sao đấy bé cưng, rốt cuộc cậu có bị điên không hả!"

Pete hối hận quá, sau khi em nói ra, Porsche không những không yêu thương em mà còn mắng em suốt hai tiếng.

Cậu là người mà em xem như gia đình, chuyện của em cậu cũng biết, mọi thứ liên quan đến em cậu luôn trân trọng yêu thương, cũng giống như mọi thứ cậu nâng niu trong tay em sẽ giúp cậu căng một tấm phao tránh nó rơi xuống vỡ tan.

Tình cảm của hai người chẳng ai xen vào được, cho nên năm đó Kinn phải mất một khoảng thời gian mới theo đuổi thành công Porsche vì Pete không ưng người ta.

"Tôi sai rồi cậu đừng mắng nữa mà, đau tai quá đi!"

"Hôm nay cậu dám nói như thế với tôi cơ!"

"Tôi nói có sai đâu chứ, cậu mắng tôi bao nhiêu lâu cũng chỉ có bao nhiêu đó nội dung!"

"Dám chê tôi nói nhiều, cậu muốn chết đúng không bé cưng!"

"Đau quá, thả tôi ra, Porsche!"

Cả hai làm ầm một trận xong nằm vật ra sô pha trong quán thở hổn hển như trẻ con lên ba. Pete say quá nên muốn đi rửa mặt, Porsche không yên tâm nên đi theo sau em.

Lúc hai người rời khỏi chỗ ngồi, chàng trai phục vụ mang ống chất lỏng trong suốt pha với ly rượu của Pete.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top