Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

TRACK 11 - Sóng nước màu hổ phách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiệt độ mùa hè ở Seoul cứ như chiếc thang máy bị hỏng, cứ lên cao lên cao rồi lại không chịu xuống. 

Những người không nơi nào chạy thoát được, chắc là sẽ bị nóng chết trong thang máy. Seungkwan nghĩ ngợi, rồi nhìn cây quạt gió xoay đi xoay lại, nhưng vẫn chưa cảm nhận được chút mát nào.

Kem cũng ăn rồi, tắm cũng tắm rồi, hiếm hoi lắm mới được trống lịch một hai ngày, hai thanh niên mặc trên người chiếc quần short và áo thun ba lỗ, một người nằm ngoài sofa, người thì ngẩn người nhìn lên TV xem phim.

"Đi bơi hay đi biển chơi đi..."

"Thưa ông, ông có biết là đi tới bãi biển gần nhất phải mất bao lâu không? Còn hồ bơi, công viên nước... Mấy đó tốn tiền muốn chết..."

"Nên đây chính là cái lý do thà chết nóng chứ không bật máy lạnh sao..." Hansol thở dài, cậu không thể chống đối được Seungkwan, nhưng cứ nóng thế này mãi thì cũng không được, thời tiết sẽ này dễ ảnh hưởng tới tâm trạng lắm.

"Nếu có thể ngăm mình vào trong nước mát lạnh thì biết thật thõa thích nhỉ, ăn đồ lạnh uống coca, đã thật..." Hansol đã nóng đến không biết bản thân đang lảm nhảm gì trong miệng, Seungkwan quay nhìn đằng sau gáy của người thương mình,  không biết vì sao khi nhìn thấy mái tóc màu nâu sậm của Hansol, vừa mềm vừa xoăn, mái ở phía trước hay bị mồ hôi làm ướt bám dính lên trán rất khó chịu, nên là bị Seungkwan kéo lại buộc cho một chùm tóc nhỏ trên đầu.

"Muốn đi chơi sao..." Seungkwan đưa tay sờ phần rìa tóc sau gáy của Hansol, nhẹn nhàng lau mồ hôi cho cậu: "Để mình xem, có cách nào làm hạ nhiệt không nhỉ..."

Trong con người của Choi Hansol luôn mang tâm hồn một đứa trẻ 3 tuổi, đây là điều khiến cậu đau đầu nhất cũng là điều làm cậu cảm thấy hạnh phúc. Cậu thích Hansol vì cậu ta luôn tò mò với những thứ mới lạ cùng với sự lạc quan trong cuộc sống, trong đôi mắt màu hổ phách ấy, luôn luôn lúc nào cũng chứa những tia sáng tuyệt vời.

Từ bé thì Hansol đã rất hiền lành, nhưng vì bản tính ấy mà cũng chịu thiệt chịu khổ biết bao nhiêu, nhưng Seungkwan không mong rằng đối phương thay đổi điều gì cả. Nhưng nói như vậy, nếu đến tận tuổi 70 mà vẫn còn ngây ngô như vậy, thì đó chính là điều ước nguyện tuyệt vời nhất của Seungkwan.

Nên là thỉnh thoảng, cậu cũng muốn làm gì đó, để Hansol có thể vui vẻ một tí.

"Được, vậy cậu vào phòng đi, để Seungkwan hiong tìm cách cho cưng!" Ý nghĩ chợt lướt qua không đến một giây, Seungkwan hào hứng đẩy Hansol vào phòng, nháy mắt với đối phương một cách lạ lùng: "Mọi chuyện cứ để tuii!"

"Seungkwan à chúng mình chẳng phải bằng tuổi sao..."

"Cái đó không quan trọng!!!"


Hansol từng bảo với Seungkwan rằng, quê mẹ ở Texas ở sau vườn có một cái hồ bơi, đó là ký ức tuổi thơ đẹp nhất của hai anh em họ

Dưới ánh nắng lấp lánh mặc trên người bộ đồ bơi nhảy vào trong hồ, bên bờ thì có các loại kem và trái cây tươi mát do bà chuẩn bị cho, còn ông và bố có chuẩn bị cho hai anh em rất rất rất nhiều chiếc phao và vài món đồ chơi cao su trên nước.

Texas vừa khô lại vừa nắng, trôi nổi trong không khí ấy là những bụi cát khiến người cảm thấy ngột ngạt, nhưn trong cái hồ bơi không quá lớn này, đã chứa đựng biết bao cái kỉ niệm đẹp vô cùng của hai anh em nhỏ này.

Seungkwan nghe người yêu mình kể cứ như đang nghe một cậu truyện cổ tích không thực, nhìn hàng mi trịu xuống vì bao kí ức thuở nhỏ mà khẽ run của Hansol, cậu dường như cũng bị lấp đầy bởi những điều ngọt ngào ấy.

Cuộc đời của Hansol là những mạo hiểm bất tận cùng với tình yêu thương chất chứa mà thành, cậu ta vốn dĩ nên phải vô tư hồn nhiên như chàng hoàng tử bé ngoài hành tinh, cùng em gái cùng người bố người mẹ là những nhà nghệ thuật cùng sống trong Utopia* đầy sắc màu ấy, thưởng thức những bản nhạc rồi lại ngân nga giọng hát, vô tư hồn nhiên trong sự vui tươi.

( Utopia, là một thuật ngữ chỉ về cộng đồng hoặc xã hội gần lý tưởng hoặc hoàn hảo trên mọi mặt.)

Tuy nhiên, với tính cách như vậy, vừa ngốc nghếch vừa tốt bụng, đã định sẵn sẽ phải chịu một số đối xử không thân thiện.


Seungkwan hì hục quăng cả túi đồ mới vừa mua về vào trong nhà tắm. Tuy rằng là trong chung cư rẻ tiền, nhưng ít ra phòng tắm vẫn rất sạch sẽ ngăn nắp, thậm chí có cả một cái bồn tắm to thật to vẫn còn nguyên vẹn.
Chỉ là hai người thường ngày vì tiết kiệm tiền nước, đương nhiên là không thể sang trọng tắm trong bồn được. Seungkwan nhìn cái vòi nước một lát, hít thở sâu một phát quyết định mở vòi.


Cậu vẫn còn nhớ trận mưa lớn hồi mùa hè năm nọ, một trận mưa cậu còn chả dám hồi tưởng đến nó, ồn ào cứ như tiếng vòi nước xả ra...

Lúc vừa mới vào Seoul năm cấp ba, Hansol không biết sao mà quen biết tới mấy tên đàn anh trong cấp ba, đám thanh niên cấp ba đó nổi danh với biệt hiệu học-sinh-không-lành-mạnh của trường, nhiều lần bị bắt với tội chưa đủ tuổi vào bar, chưa đủ tuổi uống rượu, hút thuốc, v.v.. Nói chung là mấy tên thanh niên "có vấn đề".

Vì mấy tên thanh niên đó có mối quen biết với vài ông DJ, vì thế mà thu hút được Hansol, ban đầu mấy bạn trong trường, kể cả Seungkwan mới chuyển trường vào không lâu cũng đã khuyên răn đừng đi với mấy ông đó nhiều quá, mấy tên đó chẳng phải dân chơi nhạc gì đâu, chúng chẳng qua chỉ là mấy tên côn đồ quậy quạn thôi.

Rất tiếc là những lời nói đó đối với một cậu bé ngốc nghếch trong đầu chỉ toàn niềm đam mê âm nhạc thì nó chả ăn nhằm một tí nào cả, cuối cùng thì vì vài lý do kì lạ nào đó cậu bị mấy đám đó tẩy chai. Cũng không phải bạo lực về thân thể, chỉ là giả vờ không ngừng mời Hansol tham gia vài cái hoạt động, rồi lấy cớ đó dùng lời nó xúc phạm làm nhục cậu ấy, chà đạp lên niềm đam mê âm nhạc của Hansol.

Seungkwan bây giờ nhớ lại còn cảm thấy đau lòng.

Đấy là một buổi tối giông bão nào đó, Seungkwan vì trực nhật nên còn phải ở lại trong lớp, lúc cậu chuẩn bị rời khỏi dãy lầu vắng người, đương lúc cậu chuẩn bị tắt đèn thì phát hiện có bóng người vật vã chạy vào lớp học.

Là Hansol, đồng phục bị bẩn rồi, cả người ướt nhem như chuột lột.

"Hansol?" Cậu hoảng hốt chạy đến đỡ người trước mặt mình dậy, sau cái mái ướt nhem ấy là cặp mắt tuyệt vọng.
Đôi mắt Hansol lúc nào cũng phải là một màu hổ phách rất đẹp mới đúng, nó phải chứa đầu những sự kì thú mới lạ và cả sự vô tư mới đúng chứ.

Đương lúc cậu đưa tay đến ngăn Hansol lại, thì đố phương đã nhẹ nhàng vùi vào trong lòng ngực mình, cậu không còn phân biệt được đâu là nước mắt đâu là sự run rẫy vì lạnh lẽo.

"Hansol à... mình biết cậu thật sự rất tốt, rất tối, nhưng làm ơn đừng làm những chuyện ngốc nữa..." Lúc đó cậu và Hansol vẫn chỉ mới quen biết không lâu, nhưng cậu đã đau muốn vỡ lòng khi nhìn sâu vào đôi mắt màu hổ phách ấy, ngoài những lời này cậu không còn biết phải nói gì thêm.

Sau đó cậu đưa Hansol về đến nhà, đó là lần đầu cậu gặp được người nhà của đối phương, hôm sau đó Hansol vì cảm mà xin nghỉ hết cả tuần, và từ đó cũng dứt liên lạc với mấy đàn anh đó.

Trong mắt mọi người, mọi người thích nhất là Hansol, yêu thích cái nỗi niềm đam mê âm nhạc bất tận, và trí tưởng tượng nghệ thuật phong phú trừu tượng của Hansol.

Quen nhau đã biết bao lâu, Seungkwan vẫn biết đó là ám ảnh là nỗi đau mãi mãi không thể hủy diệt đi được trong tâm trí của Hansol.

Nhiều khi , ví dụ như họ cùng đi đến công viên nước, Hansol vẫn không khỏi bị những tiếng nước ầm ầm ấy làm giật mình.
Nước có lẽ nó tượng trưng cho sự mềm mại và xáng lạng trong người Hansol.


"Ah... Seungkwan, mình cứ nghe thấy tiếng nước, cậu đang làm gì vậy... Còn bắt mình thay quần bơi nữa?"

"Nói nhiều quá, vào đây với mình này"

Seungkwan dùng hai tay bịt mắt Hansol lại một mạch lôi vào hướng nhà tắm.

"Nè, cùng chơi nước đi!!"

Cái bồn tắm màu ngà vừa đủ nhét vừa hai tên đàn ông, trên mặt nước còn nổi lềnh bềnh mấy cục nước đá chưa tan, còn có mấy món đồ chơi kì lạ, và vài cái món đồ chơi bằng cao su mà Seungkwan đã sưu tầm.

Tuy vị trí này nó không phải ổn lắm, nhưng trên nắp bồn cầu kề cạnh bồn tắn có cả một thùng nước đá hết thẩy là 31 cây kem lạnh và trái cây nước uống tươi mát.

"Đứng sựng ở đó làm gì, xuống!? Mình xuống chơi trước ấy nhá."

Seungkwan không chần chờ gì nữa đã nhảy xuống nước trước rồi mới lôi Hansol xuống nước.
Nước trong bồn đã tràng hết ra bên sàn ngoài, nếu như bình thường mà như vậy thì một người yêu thích sạch sẽ như Seungkwan đã sớm nổi điên lên cho một trận linh đình rồi, nhưng bây giờ cậu chỉ cảm thấy nhẹ nhõm thả lõng cơ thể tựa người bên thành bồn tắm, tận hưỡng cái mát lạnh của nước.

"Mình nó cho cậu nghe nè, lúc nãy á trong một tiếng đồng hồ mà mình đã chạy đến siêu thị mua nước đá với ba cái đồ chơi nhựa, còn mua cả kem về... Ôi trời, sao mà kể một hồi tui thấy tự ngưỡng mộ tui dễ sợ vậy nè..."

"Seungkwan, cậu... tại sao..."

Nhìn vẻ mặt Hansol như đứng máy, Seungkwan bật cười lên và tạt nước vào mặt cậu.

"Cậu từng kể với mình cái hồ bơi sau nhà ngoại cậu ở Texas, đúng chứ? Mà, cái này tuy không bằng ở Texas thật nhưng mà vẫn chơi được mà nhỉ."

"Hết nóng nực rồi đúng chứ?" Seungkwan vớt lấy con vịt màu vàng bằng cao su trên mặt nước: "Sau này mình đi cái hồ khác to hơn, mình sẽ được ngồi con vịt cao su to thật to, chắc sẽ vui lắm á... - À, còn cái xe này nữa, làm mình liên tưởng tới chiếc cano... Cậu biết chứ, loại cano dùng để tổ chức party này nọ á. Yaa! Có khi nào sẽ có một ngày nào đó cậu sẽ được đi biểu diễn trên mấy du thuyền hoặc cano á?"

Nhìn Hansol vẫn tiếp tục đứng máy, Seungkwan vùi người vào vai đối phương, tay vớt lấy đồ chơi trên mặt nước, trên miệng lẩm bẩm những cái suy nghĩ và tưởng tượng thật mong lung và xa vời, thỉnh thoảng Hansol sẽ đáp lại vài ba câu, đa phần thì cậu cũng chỉ im lặng ngồi nghe Seungkwan nói. 

Không biết đã nói chuyện suốt bao lâu, kem cũng đã ăn hết rồi, nước uống cũng uống hết rồi, nước cũng sắp hết lạnh rồi, hai người ngắm nhìn tia nắng hoàng hôn soi rọi từ cửa sổ vào, phản chiếu lên sóng nước rợn trên mặt nước như mặt biển.


"..... Seungkwan à, cảm ơn cậu." Đột nhiên cậu vùi cằm bên vai cậu phát lên giọng nói trầm ngâm, Hansol vòng tay ôm chặt cậu người yêu mình vào lòng: "Mỗi khi nóng nực mình sẽ gặp ác mộng."

"Lúc nãy mình ngủ gặp ác mộng, gặp cảnh tượng hồi cấp ba..."

"Mình biết rồi, đừng kể lại nữa." Seungkwan cười và hôn lên mái tóc ẩm ướt của Hansol, cậu nhìn thấy đôi mắt màu hổ phách ấy, nó thật trong, thật dịu dàng như ánh hoàng hôn vậy.

Thật đẹp, và chứa đầy sự ấm áp. 


 Nhiệt độ mùa hè ở Seoul cứ như chiếc thang máy bị hỏng, cứ lên cao lên cao rồi lại không chịu xuống, kem đã tan rồi, nước đá cũng đã tan rồi, nhưng nhiệt độ của nước nó cứ duy trì cảm giác ấm áp thật dễ chịu.

Hansol đã mơ thấy một giấc mơ tuyệt đẹp, ở trong những ngày hè nóng nực nhất, trong mơ có hồ bơi ở sau vườn nhà ngoại, đứa em gái đưa kem lên kêu gọi cậu, có âm nhạc, có sắc màu.

Và có nụ hôn của Seungkwan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top