Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10. Giáng sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lời khuyên của Lycoris, Harry cũng bình tĩnh hơn một chút. Bọn chúng tạm thời quên đi chuyện đó và cùng chuẩn bị chào đón giáng sinh. Vào buổi sáng ngày đầu năm mới, Lycoris phát hiện rất nhiều món quà được gửi đến cho cô, nó được đặt ở ngay phía cuối giường. Lycoris bắt đầu công cuộc bóc quà. Một hộp quà to nhất, nó được gói bên ngoài bằng giấy bọc màu xanh và ruy băng màu bạc. Phía bên trong là một con chó Husky bằng bông trông rất đáng yêu, bên cạnh là một túi kẹo socola và một tấm thiệp với dòng chữ với phong cách quen thuộc mà cô đã từng đọc.

"Giáng sinh vui vẻ, Lycoris Radita. Hi vọng cậu sẽ không cảm thấy hối hận vì đã từ chối lời mời về trang viên Malfoy đón giáng sinh. Đừng dành suốt thời gian để vùi đầu trong thư viện. Ký tên Draco Malfoy."

Lycoris vui vẻ ôm con chó bông Hysky trên tay, nhìn cái mặt ngạo mạn của nó bỗng làm cô nhớ đến khuôn mặt của Malfoy mỗi lần mà cậu tức giận. Thật là đáng yêu mà.

Còn có rất nhiều người khác gửi quà cho cô, hầu như bên trong là bánh kẹo. Đến Pansy cô nàng kiêu căng đó cũng miễn cưỡng gửi cho cô một túi kẹo socola ếch nhái nhiều vị. Cụ Dumbledore lần này cũng gửi đến một bó hoa bỉ ngạn giống món quà sinh nhật lần trước. Hermione thì gửi cho cô một quyển sách tự truyện của một vị phù thủy tên Gilderoy Lockhart kể về quá trình đối đầu giữa ông và người sói. "Giáng sinh vui vẻ, Lycoris Radiata. Hãy thưởng thức cuốn sách này nhé, mong là nó sẽ thú vị đối với cậu. Ký tên Hermione Granger." Bìa ngoài cuốn sách là một người điển trai với mái tóc vàng dợn sóng cùng nụ cười sáng loáng. Người này là thần tượng của Hermione. Mỗi lần họ đọc sách là Hermione đều có nhắc đến người này, về vẻ ngoài điển trai và khả năng phép thuật tuyệt vời của ông. Lycoris nhìn cuốn sách và cô để cuốn sách lên đống sách của cô.

Ngày nghỉ lễ cuối cùng cũng kết thúc, học sinh sẽ chở về trường trong buổi tối hôm nay để chuẩn bị cho buổi học vào sáng ngày mai. Lycoris đang ở phòng thực hành, cô vùi đầu trong các cuốn sách của môn Độc dược, nó thật sự khiến cô đau đầu mà. Về mặt lý thuyết thì cô có thể thuộc rất nhanh, nhưng về phần thực hành thì rất khó để hoàn hảo. Trong lớp học cũng rất ít người có thể làm tốt được việc này, ngoại trừ Draco Malfoy. Giáo sư Snape chỉ giành lời khen ít ỏi của mình cho một mình cậu trong các buổi thực hành.

"Lycoris."

Có người gọi Lycoris, khiến cô giật mình và thả nguyên nắm da rắn vào cái vạc và rồi "BÙM". Một tiếng nổ vang lên, chiếc vạc bắn xuống đất. Quần áo cùng mái tóc của Lycoris dính đầy dung dịch màu xanh.

"Trời ơi! Lycoris cậu có làm sao không?" Hermione cùng Harry và Ron chạy vào trong.

"Ờ, ừm, mình ổn mà. Chào mừng cậu chở lại Hogwarts, Hermione à." Lycoris vẻ mặt ngây ngốc.

Hermione lắc đầu, cô cầm đũa phép và đọc thần chú, mọi thứ được lau dọn sạch sẽ, bao gồm cả Lycoris.

"Chúng tớ đã đến thư viện tìm cậu nhưng không có, nên tớ nghĩ rằng cậu đang ở đây." Hermione cất đũa phép vào túi.

Harry kể lại tất cả những gì chúng nó biết được cho Hermione, cô bé nhíu mày rồi nghiêm túc nói:

"Tớ ủng hộ hành động của Lycoris. Cậu ấy nói đúng, chúng ta không có bằng chứng, và ít nhất khi cụ Dumbledore vẫn ở đây thì sẽ không ai lấy được viên đá đó cả."

* * *

Buổi tiệc chào đón học sinh sau kì nghỉ lễ giáng sinh chuẩn bị diễn ra, bọn chúng nhanh chóng về Đại sảnh để dự tiệc. Khi chúng đến Đại sảnh thì hầu như các học sinh của bốn nhà đều đã có mặt đông đủ. Đám Harry thì đi về dãy nhà Gryffindor, còn Lycoris thì đi đến nhà Slytherin, đến chỗ ngồi của mình cùng với đám Malfoy.

"Chào buổi tối, Radiata. Giáng sinh vui vẻ chứ?" Blaise với khuôn mặt cợt nhả hỏi. Đúng chất của một chàng lãng tử.

"Chào buổi tối, Zabini. Mọi thứ đều ổn, ừm, ý tớ là đón giáng sinh ở Hogwarts cũng rất thú vị." Lycoris nhún vai đáp.

Malfoy thì chỉ nói chào buổi tối với Lycoris, rồi cậu không nói gì thêm nữa. Pansy ngồi bên cạnh Malfoy thì sôi nổi kể về chuyến du lịch của cô đến nhà cậu của cô ở Châu Mĩ.

"Tớ đã cưỡi trên một con ngựa trắng muốt, xinh đẹp để đi thăm quan xung quanh trang viện của nhà cậu tớ. Ôi! Cảm giác đó, nó mới tuyệt làm sao!" Pansy khoa tay múa chân nói.

Malfoy thì có thái độ dửng dưng trước câu chuyện của Pansy, có vẻ như đối với cậu cô chỉ đang kể về một món ăn mà ngày nào cậu cũng ăn vậy, chán ngắt. Nhưng bạn thân của Pansy- Daphne Greengrass thì ngược lại, cô vô cùng hứng thú về chuyến đi đó. Hai người bọn họ trò chuyện với nhau một cách say sưa.

"Cậu nhận được quà giáng sinh tớ gửi cho cậu chứ, Malfoy?" Lycoris nhìn Malfoy nhẹ nhàng hỏi.

Malfoy lúc này đang cắt miếng khoai tây, cậu nhíu mày nói: "Nhận được rồi."

Có vẻ như Malfoy khá khó chịu với sự ồn ào ở bên cạnh.

"Cậu thích nó chứ?"

"Cũng được, hơi trẻ con."

Nghe cậu trả lời của Malfoy, Lycoris bĩu môi nghĩ: Làm như cậu là người lớn vậy. Quà giáng sinh mà Lycoris tặng cho Malfoy là một cái gối ôm hình mèo rất dễ thương, màu xanh của nền gối và con mèo trắng giống Mosy. Cô đã phải mất một ngày để lựa chọn nó tặng cho Malfoy, vậy mà cậu ta lại làm ra cái dáng vẻ muốn ăn đòn này. Thật là đồ thiếu gia chán ngắt.

Pansy đã để ý đến cuộc đối thoại bên này, cô cười tươi nhìn Lycoris:

"Thích kẹo mà tớ gửi cho cậu chứ, Radiata?"

"Ừm, cảm ơn về túi kẹo của cậu, nó rất ngon." Lycoris khách sáo đáp.

"Đương nhiên, đó là kẹo mẹ tớ đã mua ở nhà hàng phù thủy đó, nó rất đắt và giới hạn. Mẹ tớ đã phải đặt trước cho tớ để làm quà gửi cho các bạn." Pansy khoe khoang.

"Ồ, ra vậy." Lycoris ngượng cười đáp. Cô thừa nhận kẹo đó ngon hơn so với kẹo bán ở ngoài, anh Dragons cũng có vài lần mua cho cô làm quà sau những chuyến công tác. Nhưng mà cô thấy kẹo nhà Malfoy thì có chút đặc biệt và ngon hơn nhiều so với kẹo đó.

* * *

Giáng sinh kết thúc, sắp đến là ngày lễ tình nhân. Lycoris đặt một đống đồ làm kẹo socola về và bắt đầu công cuộc làm socola. Mỗi năm cô đều dành thời gian để làm socola để tặng cho anh Dragons, để tránh việc anh suốt ngày kêu ca việc bản thân không có ai tặng anh socola cả. Năm nay vì không ở nhà nên cô đã làm sớm và gửi cho anh trước lễ tình nhân hai ngày. Sau đó cô chia socola ra các túi gói quà để tặng socola tình bạn cho đám Malfoy và Harry.

Trong bữa ăn trưa, những con cú bay ào ào vào trong Đại sảnh để đưa những món quà cho các học sinh. Các học sinh nam thì nhận được túi kẹo socola, còn những cô gái thì nhận được những bó hoa tươi.

Malfoy khó chịu nhìn đống cú cứ lần lượt bay đến và thả trước mặt cậu những túi kẹo socola. Điều này cho thấy, sự kiêu ngạo của Malfoy cũng không thể nào khiến các cô gái từ bỏ sự đẹp trai của cậu. Một con cú đáp thẳng xuống trên đầu cậu bé, nó bị mái tóc bóng lưỡng chải ra sau đầu của cậu làm trượt rồi rơi xuống đứng trước mặt cậu. Blaise cười phá lên khi nhìn khung cảnh đó. Malfoy tức điên người, cậu dơ tay cầm con cú lên định ném thẳng nó đi. Lycoris chợt nhận thấy cái túi được buộc trên chân con cú. Trời ạ! Đó là túi socola mà cô tặng cho Malfoy.

"Chờ đã! Đừng ném nó đi!" Lycoris đứng bật dậy đoạt lại con cú trong tay Malfoy.

Đến lúc Lycoris nhận ra mình vừa làm điều gì thì đã muộn, cô gượng ngùng nói:

"Nó chỉ mang quà đến cho cậu thôi mà, Malfoy."

Con cú ngu ngốc này. Lycoris chỉ ước mình có thể nhổ chụi lông của nó luôn. Con cú chẳng hiểu được suy nghĩ của Lycoris, nó còn dụi dụi đầu của mình vào tay của Lycoris với điệu bộ cực kỳ đáng thương.

Hai tai của cậu ửng hồng, cậu cầm lấy con cú, rồi nhanh chóng lấy gói quà xuống rồi thả con cú đi.

Blaise cười phá lên: "Draco, cậu được nhiều nữ sinh yêu thích thật, nhìn xem con cú không còn chỗ để đáp xuống, lên chỉ có thể đáp trên đầu cậu. Đừng tức giận, nó chỉ là bất đắc dĩ mà thôi."

Lycoris ngồi bên cạnh Blaise, tay của cô nắm chặt, chân của cô dẫm mạnh lên chân của Blaise.

"Á, Radiata, sao cậu lại dẫm lên chân mình." Blaise đau đớn kêu gào.

"Ôi, xin lỗi nha, Zabini. Tớ vô ý thôi." Lycoris với vẻ mặt vô số tội nói.

Một con cú từ đâu bay đến đáp thẳng xuống đầu của Blaise, nó nhả bó hoa xuống, bó hoa rơi trúng tay của Lycoris. Một bó hoa hồng đỏ xinh đẹp, Lycoris cầm bó hoa lên xem, trên đó có một tấm thiệp. "Cảm ơn socola của em, Lycoris. Ký tên: Dragons Parkinson."

"Oa, bó hoa hồng thật đẹp. Ai tặng vậy, Lycoris." Greengrass nói.

"Là anh Dragons tặng mình." Lycoris cười, cô cúi đầu hít hương thơm của bó hoa hồng.

"Này, Radiata.." Blaise đang muốn nói cái gì đó thì một con cú lại lao đến và đáp thẳng xuống vai cậu, nó lại thả một bó hoa xuống rồi bay đi. Lần này thì là một bó hoa bỉ ngạn. Lycoris cầm lấy bó hoa lên, một tấm thiệp được dắt trên các cành hoa. "Kẹo rất ngon, cảm ơn." Lycoris nhìn tấm thiệp mỉm cười.

"Bó hoa này là của ai tặng nữa vậy?" Lần này là Pansy hỏi.

Lycoris cất tấm thiệp đi, cô nháy mắt tinh nghịch nói: "Bí mật."

Blaise khó chịu nói: "Trời ạ! Radiata, cậu có thể bảo những con cú đừng có đậu trên người mình nữa được không."

Lycoris còn chưa kịp đáp thì lại có một con cú bay đến, và nó thả túi socola trúng ngay mặt của Blaise. Túi quà này cũng màu vàng giống như túi kẹo vừa này của Malfoy. Sau đó lần lượt Crabbe, Goyle cũng nhận được túi socola giống y như vậy. Hai đứa nó vui vẻ mở túi lấy socola ra ăn.

Blaise thì tức điên lên, cậu thề sẽ cạo chụi lông đám cú đó. Lycoris ngồi bên cạnh cười nghiêng ngả nhìn Blaise đang tức điên lên. Malfoy ở đối diện nhìn chằm chằm bó hoa bỉ ngạn và ba túi socola màu vàng kia, cậu nắm chặt túi socola trong tay của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top