Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8. Con Bạch Kỳ Mã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày cuối cùng mà Lycoris phải đến bệnh thất, bây giờ cô đang trên đường trở về nhà Slytherin sau khi đến bệnh thất lấy thuốc từ phu nhân Pomfrey. Lycoris nhìn thấy Malfoy đang đứng nấp sau khúc quanh của hành lang. Cô nhẹ nhàng tiến đến rồi vỗ vai của cậu và giả giọng thầy giám thị Filch:

"Trò Malfoy, trò đang lén lút gì làm gì ở đây hả?"

Malfoy sợ đến run người, cậu xoay người nhỏ giọng nói "Con chỉ đang.."

Khi cậu quay lại phát hiện người tới là Lycoris thì cậu nhướng mày lườm cô. Sao cô dám giả giọng thầy Filch để dọa cậu cơ chứ, thật là to gan. Lycoris nhìn biểu hiện cậu đang định cười thì bị Malfoy bịt miệng ngăn lại, cậu ấn cô vào tường và ra dấu im lặng. Lycoris trừng đôi mắt to tròn nhìn cậu, cô gật đầu ra hiệu mình đã hiểu. Malfoy lúc này mới để ý hành động của mình hơi chút khiếm nhã liền có hai vệt hồng xuất hiện trên tai cậu. Malfoy buông tay sau đó ngó ra nhìn tiếp về phía đám Harry đang đi đằng kia, bọn họ không hề phát hiện ra động tĩnh phía bên này.

Lycoris nhìn theo cậu, sau đó cô nhẹ giọng hỏi:

"Malfoy, cậu đang định làm gì thế hả?"

Cậu lườm cô, sau đó giọng khó chịu nói: "Tớ phải bắt quả tang lũ nhà Gryffindor kia để báo cho giáo viên, để bọn chúng bị phạt. Thằng Harry đó, nó sẽ phải hối hận khi đã xỉ nhục một Malfoy."

Sao người này thù lâu quá vậy. Lycoris nghĩ trong đầu.

Bỗng lúc này nhóm Harry bắt đầu đi ra khỏi tòa lâu đài và hình như tiến về căn chòi của lão Hagrid. Malfoy kéo tay của Lycoris đi théo đám Harry một cách vô thức, còn Lycoris tội nghiệp chưa hiểu gì liền bị lôi đi theo. Bọn chúng cẩn thận đi theo sau, đám Harry đã vào căn chòi. Malfoy kéo cô chạy nhanh đến cửa sổ kính để nhòm vào bên trong.

Lúc này phía bên trong căn chòi, lão Hagrid lôi một quả trứng to như một quả bóng rổ đặt trên bàn, quả trứng từ từ nứt ra, một con vật giống như rồng trong quả trứng chui ra khỏi vỏ trứng. Chính xác thì nó chính là một con rồng con. Lycoris kinh hãi khi cô chắc chắn đó là rồng, vì nó vừa phun ra lửa bằng cái miệng nhỏ xíu của mình.

Malfoy bên cạnh thì có vẻ mặt khoái trí. Đúng lúc này, Harry nhìn ra cửa sổ và cậu bé đã nhìn thấy Malfoy ở bên ngoài. Cậu bé quát: "Malfoy! Là thằng Malfoy."

Malfoy biết mình bị lộ lên nhanh chóng kéo tay Lycoris chạy về phái tòa lâu đài, sau đó chạy thẳng về văn phòng giáo sư. Lycoris đột ngột đứng lại, cô hỏi:

"Malfoy, cậu định làm gì?"

Malfoy nhíu mày, cậu quát: "Phải đi báo cho giáo sư ngay lập tức chứ sao. Một con rồng, lão Hagrid sẽ vì nó mà sẽ biến khỏi trường, còn thằng Potter và đám kia cũng sẽ giống y như lão."

"Không được, cậu không thể làm như.." Lycoris muốn ngăn cản Malfoy trước hành động ngu ngốc của cậu.

Đúng lúc này, giáo sư McGonagall xuất hiện từ phía cuối hành lang, bà quát:

"Trò Malfoy, trò Radiata các trò đang làm gì ở đây?"

Malfoy quay đầu nhìn giáo sư đang đi đến, cậu nhanh chóng tiến lên và kể về mọi chuyện, cả chiếc áo khoác tàng hình của Harry cùng với con rồng cho giáo sư McGonagall nghe.

Thôi xong! Lycoris thầm than.

* * *

Một lúc sau, cánh cửa lâu đài mở ra, nhưng không hề có ai bước vào trong cả. Và rồi giáo sư McGonagall xuất hiện phía cuối hành lang cùng với thầy giám thị Filch trên tay thầy là con mèo của thầy, bà Norris.

Giáo sư McGonagall quát:

"Trò Harry, trò Hermione, trò Ron, ra đây"

Phía dưới nền nhà ở đoạn cửa ra vào được rắc bột mì trắng xóa, và ở chỗ giữ lối đi có những vết chân chồng chéo lên nhau. Chúng nó đã bị bắt tại trận.

Giáo sư McGonagall đưa chúng đến văn phòng của bà. Phía bên trong đã có hai bóng hình ngồi ở đó, là Malfoy và Lycoris. Malfoy thì trên mặt hiện rõ nét cười đắc ý.

Giáo sư McGonagall nhìn bọn chúng và chì chiết:

"Kinh hoàng! Năm học sinh trốn ngủ trong một đêm! Trước giờ ta chưa từng thấy! Hermione, ta cứ tưởng con là người có ý thức nhất chứ? Còn Harry, ta cũng tưởng con là đứa biết coi trọng danh dự nhà Gryffindor hơn những trò nhảm nhí này chứ! Cả năm đứa sẽ bị cấm túc và nhà Gryffindor sẽ bị trừ 50 điểm."

Harry há hốc mồm: "50 điểm?"

"Phải, mỗi đứa bị trừ 50 điểm"

Giáo sư McGonagall thở nặng nhọc nói.

"Thưa cô, xin cô đừng.." chúng nó cầu xin.

Malfoy lúc này mới ý thức có gì đó không đúng.

"Thưa giáo sư, sao lại là năm người? Em có nghe lầm không?"

Giáo sư McGonagall nhìn Malfoy, bà nói:

"Malfoy, em đã rất tốt khi thông báo tin tức. Nhưng hai đứa cũng đều đã trốn ngủ để ra ngoài vào giờ giới nghiêm. Ta sẽ thông báo cho giáo sư Snape về việc trừ điểm nhà Slytherin. Còn giờ thì các trò mau trở về giường. Ngay lập tức!"

Malfoy tiu nghỉu. Lycoris thì thở dài, cô biết mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy nhưng không kịp ngăn cản Malfoy.

* * *

Vào ngày hôm sau chúng nó được thông báo tối nay sẽ phải đến căn chòi của lão Hagrid để thực thi hình phạt. Thầy Snape sau khi biết việc cũng vô cùng tức giận, thầy trừ điểm hai đứa mỗi đứa 30 điểm. Malfoy khi biết tin càng buồn hơn nữa. Con rồng của lão Hagrid đã bị tịch thu và được đưa đến chỗ mà nó lên ở.

Đêm đó, lúc 11 giờ khuya, cả đám bị thầy Filch đưa đến căn chòi của lão Hagrid. Lão Hagrid từ trong bóng tối đi đến, bước lại gần, theo chân là con Fang, con chó săn to đùng. Lão mang theo một cây cung lớn và đeo một cái giỏ tên vắt vẻo trên vai. Thầy giám thị nói:

"Được rồi, nghe cho kỹ đây: Trong rừng có một con bạch kỳ mã bị thương nặng. Đây là lần thứ hai trong có một tuần. Hôm thứ tư vừa rồi đã phát hiện ra một con bị chết. Các người sẽ phải tìm cho ra con vật tội nghiệp ấy."

Malfoy đứng chết lặng:

"Vô rừng hả?"

Malfoy lập lại, giọng nghe không còn chút hách dịch như mọi khi.

"Không thể vô rừng vào ban đêm được.. Có đủ thứ ở trong đó.. tôi nghe nói, có người sói.."

Thầy Filch giọng đắc thắng nói:

"Đó là lỗi của các trò, đúng không? Sao cái hồi quậy phá các trog không nghĩ đến đám người sói? Bây giờ thì mau đi đi, sáng mai tôi sẽ quay lại lãnh thi thể các trò." Nói rồi thầy quay lưng đi về phía tòa lâu đài.

Malfoy quay sang nói với lão Hagrid:

"Tôi không đi vào khu rừng đó đâu!"

Lão Hagrid nói:

"Nếu trò còn muốn tiếp tục học ở trường Hogwarts thì trò phải đi. Trò đã quấy rối thì trò phải trả giá."

Lycoris kéo áo choàng của Malfoy, ý bảo cậu đừng tranh cãi nữa.

Malfoy im lặng, nhìn lão Hagrid một cách tức tối, nhưng rồi vội cụp mặt xuống.

Lão Hagrid nói:

"Bây giờ chúng ta sẽ lần theo vết máu để tìm con bạch kỳ mã. Mong rằng sẽ tìm thấy nó và giúp nó thoát khỏi số phận khốn khổ."

Malfoy hỏi lại: "Nhưng lỡ cái đã làm con bạch kỳ mã đó bị thương tấn công chúng ta trước thì sao?"

Lão Hagrid đáp:

"Nếu trò đi theo ta, hay có con Fang bên cạnh, thì không có con vật nào trong rừng hại được trò. Và đừng đi ra khỏi lối mòn. Bây giờ chúng ta chia thành hai nhóm và đi theo hai hướng ngược nhau. Chỗ nào cũng có vết máu, chắc là con vật lê lết quanh đây, ít nhất là từ đêm qua đến giờ."

Malfoy nhìn hàm răng trắng sắc nhọn của con Fang, nói nhanh:

"Tôi đi với con Fang."

"Được thôi, nhưng ta báo trước, nó là đồ chết nhát. Vậy thì ta, Hermione, Ron sẽ đi theo một hướng; còn Harry, Malfoy, Lycoris và Fang đi theo hướng khác. Nếu ai tìm ra con bạch kỳ mã trước sẽ phát ra tia sáng xanh để báo tin, được không? Còn nếu bị tai nạn hay rắc rối gì thì phóng tia sáng đỏ, tất cả chúng ta sẽ chạy đến giúp.. cẩn thận đó.. giờ thì đi thôi!"

Khu rừng đen thui và im ắng. Nhóm của Malfoy đi theo lối rẽ phía bên phải, còn nhóm lão Hagrid đi về phía bên trái.

Malfoy tay dắt theo con Fang đi theo lối mòn tiến vào rừng, bên cạnh là Lycoris và Harry. Malfoy tức tối lẩm bẩm:

"Đây là công việc của đầy tớ chứ không phải của học sinh. Nếu cha mà biết việc này thì họ tiêu."

"Đừng tỏ vẻ anh hùng nữa Malfoy, rõ ràng mày đang sợ mà." Harry ngắt lời lảm nhảm của Malfoy

"Có mày mới sợ đó." Malfoy cãi lại.

Lycoris kẹt giữa hai người đang tranh cãi nhau khiến cô phải ngao ngán.

Một tiếng sói ở đâu đó tru lên, ba đứa chúng nó run rẩy sợ hãi.

"Đi mau Fang, ghê thiệt đó." Malfoy kéo con Fang đang sợ hãi rúc ở góc. Cậu đang thấy dần hối hận khi dắt theo con chó nhát gan này.

Bọn chúng cứ đi mãi, càng lúc càng tiến sâu vào phía bên trong rừng cây.

Lycoris bỗng thấy vị tanh của máu trong không khí ngày càng nồng đậm hơn. Con Fang đứng khựng lại, nó hít hít dưới đất.

"Mày sao vậy Fang?" Harry hỏi.

Con Fang gầm gừ nhìn về phía trước.

Có cái gì trắng sáng nằm trên mặt đất. Bọn chúng tiến lại gần hơn để nhìn cho rõ. Đó là một con bạch kỳ mã.

Lycoris tiến đến và sờ vào động mạch con bạch kỳ mã, cô nói "Nó chết rồi, người còn hơi ấm, chắc mới chết."

Đúng lúc này một tiếng động vang lên ở phía bụi cây gần đó. Lycoris đứng dậy, Malfoy tiến nhanh đến kéo cô lùi khỏi chỗ con bạch kỹ mã, bọn chúng lùi dần lại. Một bóng người trùm kín mít bò lê trên mặt đất như một con thú đang rón rén rình mồi. Bọn chúng đứng ngây ra nhìn cái bóng đó bò tới xác con bạch kỳ mã, nó cúi thấp đầu xuống vết thương trên mình con thú và bắt đầu hút máu.

Con Fang sợ hãi rên ư ử, nó vùng vằng làm dây trói tuột khỏi tay Malfoy, rồi chạy thoát. Malfoy hét lên "Chạy mau", cái tay vừa nắm tay của Lycoris nắm chặt hơn kéo cô chạy. Được một đoạn, Lycoris chợt tỉnh sau cái chết đứng khi nhìn thấy thứ tà ác đó, cô nhận ra Harry không có chạy theo bọn chúng. Cô vội kéo tay Malfoy.

"Chạy nhanh, Radiata, nó sẽ giết chúng ta đó" Malfoy không quay đầu, cậu nói với Lycoris.

"Khoan đã Malfoy, Potter.. Potter, cậu ấy vẫn còn ở đó."

Malfoy dừng lại, quay đầu lại nhìn phía sau bọn chúng, cậu rủa thầm "Chết tiệt!"

Cậu lấy đũa phép ra, nhanh chóng bắn một tia sáng đỏ để báo cho đám lão Hagrid. Sau đó hai đứa lại quay lại chỗ cũ để tìm Harry.

Vừa đến nơi, trước mắt chúng cái bóng kia đang đứng dậy, bước về phía Harry. Malfoy hướng đũa phép về cái bóng đó, cậu hét:

"Stupefy" (bùa choáng)

Cái bóng đen bị trúng một bùa phép nhanh chóng lùi lại, sau đó tan thành một ngọn khói đen rồi bay mất.

"Potter, cậu không sao chứ?" Lycoris chạy đến chỗ Potter đang đứng như trời trồng.

"Mình không sao, nhưng đó là cái gì thế?" Harry vẫn còn nét kinh sợ trên mặt nói

Malfoy cũng lại gần chỗ chúng nó, cậu nhìn Harry đầy tức tối.

"Potter, mày sao lại đứng ngốc ra đấy như thế hả? Tao đã bảo chạy rồi mà."

"Thôi nào, Malfoy. Cậu ấy vẫn còn đang rất sợ hãi." Lycoris ngăn Malfoy lại trước khi cậu lại thốt ra những lời mỉa mai.

Malfoy hừ một tiếng bày tỏ sự khó chịu. Lúc này, có tiếng con Fang kêu lên:

"Gâu, gâu"

"Con chó chết nhát đó còn dám quay lại sao. Hừ!" Malfoy cau mày nhìn về phía âm thanh con chó phát ra.

Âm thanh bước chân của một đám người tiến lại gần bọn chúng. Giọng của lão Hagrid truyền đến:

"Harry, Harry.. cháu không bị sao chứ?"

"Bác Hagrid, cháu ở đây, cháu không sao." Harry hét to về hướng đó.

Đã tìm được con bạch kỳ mã, nhưng đáng tiếc nó đã chết. Bác Hagrid đào một cái hố để chôn nó xuống, tránh bị động vật khác ăn mất xác của con vật đáng thương đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top