Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 10. Scandal

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungri đẩy ngã cô xuống chiếc giường rộng lớn, gấp gáp lột bỏ từng lớp quần áo trên người cô rồi điên cuồng ngấu nghiến cơ thể cô. Bàn tay cô ta vò vào mái tóc cậu, âm thanh rên rỉ không ngừng phát ra như cổ vũ nhưng dường như nó lại khiến cậu cảm thấy thật chói tai, mùi nước hoa phụ nữ nồng nặc bên cánh mũi cũng làm cậu cảm thấy có phần buồn nôn. Seungri đột nhiên dừng động tác, nhìn vào thân thể trần trụi đang nằm dưới thân mình, cậu đã chẳng còn hứng nữa.

- Lần đầu sao?

Cô ta mỉm cười dùng một ngón tay di di lên má Seungri nhưng cậu chỉ yên lặng không đáp.

- Đáng yêu thật. Đừng lo cậu bé, tôi sẽ chỉ cho cậu.

"Cậu bé"

Seungri chợt cảm thấy khó chịu khi nghe cô ta gọi cậu là "cậu bé". Tại sao mọi người vẫn luôn xem cậu là trẻ con? Các hyung thường bảo cậu giống như một đứa trẻ, kể cả chủ tịch cũng chẳng hoàn toàn tin tưởng vào cậu.

Tại sao mọi người cứ mãi xem cậu là một đứa em núp bóng của các anh?

Tại sao cậu vẫn không được hoàn toàn quyết định mọi chuyện? 

Seungri đã 23 tuổi, cậu đã trưởng thành rồi.

Seungri hờ hững nghiêng đầu né tránh khi cô ta muốn hôn cậu. Seungri gắt gao nắm lấy hai vai cô, lật úp cô xuống giường, khóa chặt cơ thể cô rồi hung hăng tiến vào.

- Cậu.... con mẹ nó điên rồi. Mau dừng lại.

Cô tức giận nghiêng đầu hét vào Seungri nhưng cậu lại lạnh nhạt lên tiếng

- Đừng gọi tôi là "cậu bé". Tôi không phải là trẻ con.

Hai tay cô nắm chặt lấy drap giường khiến chúng trở nên nhàu nát, khóe mắt cô ta cũng bắt đầu hoen đỏ. Seungri sau một hồi kịch liệt cũng dần bình tâm trở lại, cậu rời khỏi cơ thể cô, thấp giọng cúi đầu

- Xin lỗi.

BỐP

Một cái tát nhanh chóng đáp xuống gương mặt Seungri nhưng cậu vẫn im lặng chịu đựng.

- Tốt nhất đừng để tôi gặp lại cậu.

Nói rồi cô ta vội mặc quần áo vào và mở cửa rời đi, trước khi đi còn không quên ném cho cậu cái nhìn đầy phẫn nộ.

Seungri mệt mỏi ngã xuống giường, ánh mắt vô cảm hướng lên trần nhà, khóe môi dần dần cong lên như mỉa mai chính mình.

Cuối cùng cậu vẫn chỉ còn lại một mình.

~~~~~~~

- Seungri...

- Ừm...

- Xin lỗi...

- Vì điều gì?

- Vì đã không quan tâm đến em.

Seungri đưa mắt nhìn Jiyong rồi bất chợt phì cười.

- Anh không có lỗi gì cả Jiyong, đều là do em không biết kiểm soát bản thân thôi.

Lời nói của cậu nhẹ như gió. Chuyện lần đó dù là vô tình hay cố ý thì sai vẫn là sai và Seungri cũng chưa bao giờ cố gắng chối bỏ nó. Đây cũng chính là điều Jiyong rất quý ở Seungri.

- Ngốc...

Jiyong khẽ đáp. Anh đến bây giờ vẫn còn cảm thấy áy náy với Seungri. Thời gian đó cả nhóm đều bận rộn với các dự án cá nhân, Jiyong khi ấy cũng tất bận chuẩn bị cho album solo và... đang trong giai đoạn ngọt ngào với Kiko nên đã không còn nói chuyện với cậu nhiều như trước, thậm chí đôi lúc nhận được tin nhắn của cậu trong khi đang đi chơi cùng Kiko anh cũng phớt lờ bỏ qua và rồi sau đó cũng quên luôn cả việc hồi âm cho cậu.

Ngày scandal của Seungri nổ ra, khắp nơi đều tràn ngập những lời mắng nhiếc Seungri thậm tệ, yêu cầu cậu phải rời khỏi Big Bang và cũng trong thời gian này Seungri đã tạm thời không thể trở về Hàn Quốc. Nhìn những hình ảnh của cậu trên các phương tiện thông tin đại chúng khiến Jiyong và cả bọn Youngbae không khỏi đau lòng. Họ giận maknae của mình nhưng họ lại lo lắng cho cậu nhiều hơn. Seungri chỉ có một mình, liệu cậu có cảm thấy ổn không?

- Hyung này...

- Ừ...

- Lần đó em đã nhìn thấy các cuộc gọi nhỡ của anh.

- ....

- Em cũng đã đọc tin nhắn của anh.

Seungri khẽ cười. Ngày hôm sau khi rời khỏi khách sạn cậu phát hiện điện thoại của mình có đến 3 cuộc gọi nhỡ, tất cả đều là của Jiyong. Nhìn dòng tin nhắn chỉ vỏn vẹn có mấy từ "Em có chuyện gì sao?", bất giác trái tim cậu cũng cảm nhận được chút ấm áp, hóa ra anh vẫn quan tâm đến maknae đấy chứ.

Seungri đã muốn nhắn lại cho anh một câu gì đó nhưng cuối cùng lại xóa đi.

Nói gì bây giờ?

Nói rằng chẳng có gì quan trọng cả, chỉ là muốn hỏi thăm anh một chút?

Nói rằng cậu gọi nhầm cho một người bạn?

Hay nói rằng cậu đã lên giường với người khác?

Vẫn là im lặng sẽ tốt hơn. 

Bỏ điện thoại vào túi, Seungri đứng lên cầm lấy áo khoác mặc vào rồi rời khỏi khách sạn.

Và khoảng 2 tuần sau, scandal bắt đầu nổ ra.

Ngày đầu tiên gặp lại các hyung sau scandal, mọi người đều nhào vào "tẩn" cho cậu một trận ra trò rồi sau đó lại kéo cậu đến nhà hàng cậu thích nhất, gọi cho cậu những món ngon nhất rồi cả đám lại cười đùa vui vẻ như chưa từng có gì xảy ra. Phải, mọi người đều hào hứng chỉ trừ một người. Từ lúc gặp lại cậu anh vẫn luôn im lặng, khi đi ăn dù cả hai ngồi gần nhau nhưng anh vẫn cực kì tiết kiệm lời nói, chốc chốc chỉ lẳng lặng gắp thêm thức ăn cho cậu, cắt thịt cho cậu hoặc rót thêm nước cho cậu.

"Hyung, anh vẫn còn giận em sao?"

"...."

"Em xin lỗi. Lần này đều là lỗi của em. Nếu muốn anh cứ la mắng em đi."

"Anh không giận em. Tình một đêm vốn cũng không phải chuyện lạ trong showbiz kia mà."

"Hyung..."

"Lần sau cẩn thận một chút."

Còn muốn có lần sau?

Seungri khẽ cúi đầu cười nhạt. Lời nói của anh nhẹ tênh như không nhưng lại khiến cho cậu khi đó cảm thấy thật tệ và có lẽ cậu cũng không biết rằng khi nói ra những lời đó chính bản thân anh cũng đang cảm thấy tim mình chợt nhói lên.

Seungri từng nói sẽ mang anh trở lại với thế giới.

Seungri từng nói cậu sẽ luôn ở phía sau cổ vũ cho anh.

Seungri đã từng vì anh mà khóc.

Thế nhưng giờ đây anh lại nói với cậu những lời như thế. Jiyong thật sự không muốn làm tổn thương Seungri nhưng chính anh khi ấy cũng chẳng hiểu nổi bản thân đang suy nghĩ điều gì. Chuyện lần này có lẽ đã vượt quá giới hạn của anh, thật khó để anh có thể chấp nhận được việc cậu cùng người khác... 

-------

- Đi nào Seungri.

- Đi đâu?

Seungri mở to mắt nhìn Jiyong nhưng anh chỉ nháy mắt rồi nắm tay kéo cậu ngồi lên

- Xả stress.

------

Đi tắm hơi vào những ngày đầu năm cũng không phải là một ý kiến tồi nha. Seungri vẻ mặt hưởng thụ ngồi tựa lưng vào tường, hơi nước bốc lên nghi ngút khiến mọi lo nghĩ và mệt mỏi trong người cũng nhanh chóng tan biến.

- Lâu rồi em mới lại đến phòng tắm hơi đấy.

- Dễ chịu không?

- Ừm.

Seungri nghiêng đầu nhìn Jiyong, mỉm cười thích thú khiến anh cũng cảm thấy vui lây.

- Hyung, hôm nay anh đãi em ăn tối nhé.

Seungri dẫu môi đòi hỏi nhưng chẳng mấy chốc đã bị Jiyong nhét một quả trứng luộc vào miệng.

- Đừng có được voi đòi tiên.

Seungri nhai ngấu nghiến quả trứng trong miệng, nét mặt ra chiều ủy khuất trông thật buồn cười.

- Maknae.

- ....

- Này Seungri.

- ....

- Giận à?

Jiyong nhích nhích về phía Seungri, Seungri cũng nhích nhích về phía bức tường, tiếp tục bơ anh mà ăn trứng.

- Seungri ahhhh...

Bị Jiyong công khai sờ sờ mép đùi khiến Seungri cảm thấy có chút rờn rợn nơi sóng lưng nhưng vẫn sống chết làm giá. Đã lỡ giả vờ giận rồi thì cũng phải làm cho chót. Bây giờ mà chịu thua trước thì mất mặt lắm. Chaiyo Seungri! Một chút nữa thôi con Rồng đó sẽ đồng ý ngay! Chaiyo!

Jiyong nhìn điệu bộ nhẫn nhịn của Seungri mà không khỏi cười thầm trong lòng. Cái mặt bánh bao phụng phịu đó là sao đây? Tên nhóc này bao nhiêu tuổi rồi mà còn muốn dùng chiêu này với anh chứ? Nếu anh lợi dụng sờ lên cái khác thì sao nhỉ?

- Muốn ăn gì?

Thôi thì chiều cậu vậy. Vừa nói Jiyong vừa thuận tay đưa thêm cho cậu ly nước gạo bên cạnh. Seungri sau khi uống cạn cốc nước mát lạnh mới phấn khởi lên tiếng

- Hải sản được chứ hyung?

- Được. Hôm nay anh sẽ cho em ăn đến ngán mới thôi.

Jiyong khẽ cười rồi vò rối mái tóc của Seungri, môi cũng cong lên sủng nịch. Sau đó chợt nhìn thấy nơi khóe miệng cậu vẫn còn dính trứng liền đưa tay cẩn thẩn lau đi. Môi Seungri thật mềm, nếu hôn có lẽ sẽ rất thích.

Aizzz! Anh đang nghĩ đi đâu vậy?

- A...

Jiyong khẽ kêu lên khi Seungri nghịch ngợm cắn lấy ngón tay anh

- Hyung, anh đang nghĩ gì thế?

- Không có gì.

- Nói dối. - Seungri cúi gần về phía Jiyong rồi nhướn mày đắc ý - Đừng nói là anh đang nghĩ làm thế nào để hôn em đấy nhé.

Seungri cười khúc khích trêu ghẹo người kia nhưng cậu không ngờ mình sẽ ngay lập tức hối hận vì điều đó.

- Ah... hyung...

Seungri nhận ra Jiyong đang ghì lấy eo cậu, khoảng cách giữa 2 người chỉ còn cách nhau vài xentimet. Cậu ngượng ngùng ngửa đầu ra phía sau để tránh đi ánh nhìn của anh nhưng cuối cùng vẫn bị anh dùng tay còn lại chế trụ sau gáy.

Cái quái gì thế này, anh sẽ không xem lời nói đùa của cậu là thật đấy chứ?

Mà khoan đã, tình huống này cũng đâu phải lần đầu, trong concert ở Fukuoka cậu chẳng phải cũng bất ngờ bị anh kéo sát vào người rồi dùng khăn che mặt cả hai khi đang biểu diễn Stupid Liar còn gì. Thề có cái bàn DJ làm chứng, lúc đó Seungri thật sự đã đơ hết cả người, trong một tích tắc cậu đã tin rằng anh sẽ hôn cậu ngay trên sân khấu nữa cơ, nhưng kết quả là anh lại dửng dưng bỏ đi với một nụ cười nửa miệng khiến cậu ngơ ngẩn đến mấy giây. Vì vậy, lần này nhất định, nhất định cậu sẽ không bị anh lừa nữa đâu.

- Hyung, em sẽ không bị lừa...

Jiyong khẽ nhếch nhẹ khóe môi, chưa kịp để Seungri nói hết câu đã dùng môi khóa miệng cậu lại. Seungri vì quá bất ngờ nên nhất thời cứ trơ ra như tượng, thậm chí cậu còn quên cả việc mình cần phải nhắm mắt khi hôn. Môi Jiyong vẫn đặt lên môi cậu, nụ hôn của họ chẳng nồng nàn hay cuồng nhiệt như miêu tả trong các fanfic, chỉ thuần túy là môi chạm môi nhưng nó lại kéo dài khá lâu.

- Ai thèm gạt em chứ.

Jiyong trầm thấp lên tiếng khi đã rời môi cậu, Seungri lúc này mới trở về trạng thái bình thường, gương mặt đỏ au không biết do nóng hay do nụ hôn ban nãy. Trán Jiyong vẫn đang áp vào trán cậu, ánh mắt anh vừa ôn nhu vừa bá đạo cuốn lấy cậu.

- Seungri...

Seungri vội đẩy Jiyong ra, bật cười ha hả như muốn xóa đi bầu không khí kì quặc hiện tại

- Này Jiyong, lần cuối anh hôn là khi nào thế? Thật là chán chết đi được. Ha ha...

- Seungri...

- Ayyy...em đói quá, chúng ta đi ăn thôi.

Khi Seungri đang vội vã đứng lên chuẩn bị rời đi thì một bàn tay đã nhanh chóng nắm chặt lấy tay cậu

- Seungri...

- Nhanh lên hyung, không th...

- Hẹn hò với anh đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top