Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19 : Tại sao!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Em cứ nghĩ là anh đang. qua lại với nữ nhân qua đường. Thì xong thôi!!!"

Nói rồi anh bước đến. Nâng cằm San San tặng cô một nụ hôn thật sâu. Sau đó thì nhếch môi một cái liền đi ra khỏi phòng làm việc. Dù không nhiều nhưng San San cực kì thích cảm giác ấy. Anh chưa bao giờ làm vậy với cô cả.

Về phía Tiểu Kỳ thì cô đang chuẩn bị rất hào hứng về bề ngoài hôm nay. Hôm nay chính Triệu Tổng sẽ đón cô đi gặp ba mẹ mà. Nhưng không có ngọc bội khiến cô có phần rất buồn. Chẳng hiểu tại sao nó lại không cánh mà bay như vậy. Tiếng còi xe phát ra từ bên ngoài. Tiểu Kỳ không suy nghĩ nữa liền phóng ra ngoài cả cửa cũng không khóa. Nhưng khi ngồi vào xe thì cảm giác buốt lạnh rất nhiều. Tiểu Kỳ nhìn sang anh rất lâu, muốn mở miệng hỏi nhưng lại thôi. Đến đèn giao thông thì anh ngừng lại. Sẵn đó có một cuộc điện thoại gọi đến cho anh anh liền bắt máy.

" Đã làm theo ý của ông rồi. Ông nên giữ lời một lần đi. Nếu hôm nay tôi không có địa chỉ thì đừng hòng có đám cưới nào diễn ra cả. !!!"- Nói rồi anh gác máy. Vẻ mặt liền lạnh lùng chưa bao giờ hết.

" Triệu Tổng. Anh... có việc sao!? Hay tôi tự đi đến công ty cũng được!!"- Tiểu Kỳ dù không liên quan nhưng vẫn sợ cái ánh mắt giết người ấy của anh. Nó như rất chịu đựng rồi đến một ngày bộc phát vậy.

" Ngồi yên đi. "

Tay lái của anh vẫn không hề có ý định dừng lại. Cho đến khi đến công ty. Anh đưa Tiểu Kỳ vào phòng họp ngồi đợi. Chính anh ra cửa chính để tự tay đón Diêu Tổng. Sự việc không như mong đợi. Trước mắt anh là chuyện đối lập hoàn toàn mọi thứ anh sắp xếp. Anh vội kêu San San đưa Tiểu Kỳ ra khỏi phòng họp nhưng đã muộn. Diêu Chí Vỹ. Nhã Mai cùng Tử Hà bước vào.

Tiểu Kỳ có chút ngạc nhiên khi Tử Hà đi với họ nhưng cô chỉ cười một cái liền xoay qua phía Diêu Chí Vỹ gọi một tiếng : " Ba. Mẹ. Ba mẹ nhận ra con chứ!? "

Diêu Chí Vỹ, Nhã Mai cùng vài người đi chung có phần ngạc nhiên. Chí Vỹ mỉm cười đi về phía Tiểu Kỳ hỏi : " Con là con nhà ai!? Có phải nhận nhầm hay không!?"

Tiểu Kỳ hơi ngỡ ngàng nhưng vẫn cố cười giải thích : " Ba. Mẹ. Con là Tiểu Kỳ mà. Con gái hai người mà. Không thể nào ba mẹ lại quên con trong 13 năm qua được!!!"

" Con gái. Hôm qua chúng tôi đã nhận lại đứa con thất lạc rồi. Đây mới là Tiểu Kỳ nhà chúng tôi. Chắc con nhầm mất rồi. " - Nhã Mai bước đến nắm lấy tay Tiểu Kỳ rồi nói.

Tiểu Kỳ như đơ lại quay mặt nhìn về phía tiểu thư cao sang cành vàng lá ngọc đang đứng trước mặt ấy. Thì ra chiếc ngọc bội đó không đi đâu cả. Mà từ tay Tiểu Kỳ sang tay Tử Hà mà thôi. Cả chiếc váy khi lúc nhỏ cũng biến mất. Hai thứ đó cùng vài lời nói thì có thể đổi lấy một cuộc sống an nhàn. Chính cô lại là người lấy đi hai thứ đó để thay thế Tiểu Kỳ ngồi lên chiếc ghế mạo danh Diêu Tiểu Kỳ để hưởng cuộc sống như cô ao ước. Một cuộc sống con nhà giàu có tiểu thư cao sang. Ánh mắt Tiểu Kỳ từ thất vọng cho đến căm phẫn. Tiểu Kỳ đi tới trước mặt Tử Hà. Nhìn cô với dáng vẻ đầy thù hận.

" Tại sao!? Từ Tử Hà. Cuộc sống tự do này chính tôi cho chị. Người đầu tiên tôi có thể lo lắng chính là chị. Bây giờ chị vì cái gì. Vì cái gì đến gia đình tôi chị cũng cướp. Chị nói chị là Tiểu Kỳ!? Thật nực cười. Tại sao. Tại. Sao....!!!"- Tiểu Kỳ bị kích động liền tiến đến dùng tay xiết chặt cổ Tử Hà. Tử Hà đột nhiên lại biến thành một người yếu đuối đến vậy. Không xô Tiểu Kỳ ra cũng không chống cự. Như cô ấy rất mềm yếu vậy.

" Cô gái. Buông con gái chúng tôi ra. Cô đang làm gì vậy!!!"- Diêu Chí Vỹ thấy con gái mình bị tấn công liền đến ngăn cản.

Triệu Tổng liền vào ôm Tiểu Kỳ đi ra. Tiểu Kỳ chưa muốn buông tha cứ vùng vẫy liên hồi : " Từ Tử Hà. Tôi làm gì có lỗi với chị hả!!!"

" Thiên Bảo. Giải quyết ở đây!!"- Triệu Tổng một mạch ôm Tiểu Kỳ đi ra khỏi phòng họp.

" Ba. Mẹ. Con sợ.... Con không biết Từ Tử Hà là ai cả!!!" - Tử Hà rung rung đôi vai ôm lấy Nhã Mai. " Có mẹ ở đây. Mẹ không cho ai động vào con lần nữa đâu!!!"

Tử Hà nở nụ cười ma mị. / Tiểu Kỳ. Thật xin lỗi. Cuộc sống của cô tại sao hoàn hảo đến vậy. Mà tôi lại phải cần cô giúp đỡ!? "

______________________

" Tiểu Kỳ. Bình tĩnh!!!"-  Đưa Tiểu Kỳ đi xa. Anh thả cô xuống kiềm chế cô lại.

" Triệu Tổng. Tại sao Tử Hà lại trở thành con của ba mẹ tôi. Tại sao. Tại sao tại sao hả!!!!"- Tiểu Kỳ kích động đến phát khóc. Cô ngã gục vào vai anh mà khóc nấc lên thành tiếng.

" Cô bị lừa rồi!!!"










End chương 19
Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top