Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24 : Trả thù vì cái gì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tiểu Kỳ. Con đâu rồi!! " - Từ ngày Tử Hà về ngôi gia này thì Nhã Mai luôn gọi cô bằng cái tên mà vốn dĩ cô chưa quen thuộc nên đôi khi mặc kệ bà gọi cô vẫn chưa nhận thức ra bà chính là đang gọi cô : " Tiểu Kỳ! "

" Mẹ gọi gì con đấy!! " - Miệng cô vừa ngáp dài một cái rồi bước ra mở cửa phòng.

" Giờ này con còn ngủ sao!? Thức ăn nguội hết rồi con xuống nhà ăn gì đi! " - Nhã Mai vừa nói vừa đẩy Tử Hà đi ra khỏi phòng. Tử Hà khó chịu đã vừa đẩy bà ra vừa nói : " Mẹ phiền thật con chưa ngủ đủ giấc nữa kia mà. Con không ngờ về nhà này lại rắc rối đến vậy. Nếu mẹ không cho con cuộc sống thoải mái thì để con về lại với cuộc sống ngoài kia đi!!!" - Tử Hà biết bà rất coi trọng đứa con gái này nên chỉ cần cô muốn liền chiều theo ý.

" Ây. Được rồi được rồi không cần làm lớn đến vậy. Nếu vậy thì con vào lại phòng cũng được. Cần gì cứ nói mẹ!! " - Diêu phu nhân đi xuống lầu. Ánh mắt như nhìn trong vô vọng. Thật thất vọng khi lớn lên Tiểu Kỳ lại thay đổi nhiều đến vậy. Tử Hà thấy vậy nên chạy theo : " Mà thôi con cũng muốn bên cạnh mẹ. Để con xuống với mẹ nhé!!! " - Nói rồi cô cứ theo sau như để chuộc lỗi với câu nói lúc nãy. Đến trưa Nhã Mai phải đến công ty nên Tử Hà như tự do. Với cuộc sống như vậy, để mất đi có phải rất uổng phí hay không đây!?

" Tiểu Thư. Có người muốn gặp cô!! "- Bảo vệ bước vào gõ cửa phòng riêng của Tử Hà nơi vốn dĩ thuộc một một người khác.

" Gọi họ đợi tôi một lát! "

" Ai mà lại phá đám vậy!!! " - Tử Hà nhăn mặt buông ly bắp rang trên tay xuống vội đi xuống nhà mà miệng không ngừng lắp bắp : " Làm mất hứng đang xem bộ phim hay mà!! "

" Chào cô. Tử Hà! "

Ngước mặt nhìn Tử Hà có chút sửng sốt vì người tìm cô lại là Triệu Tổng. Phất tay gọi người đem nước ra cho anh sẵn tiện mời anh ngồi xuống ghế sofa tại phòng khách : " Cơn mưa ngoài kia mang anh đến đây à!? "

Anh nhìn xung quanh có lẽ nhà hơi vắng. Nhẹ ngồi xuống nghiêng góc mặt về phía cô : " Tôi nên gọi cô là gì!? Diêu Tử Hà hay Từ Tử Hà đây!? "

" Anh nên biết chứ!! Dù sao cũng là người như nhau nên giữ thể diện một chút chứ nhỉ!? "

" Vậy còn chuyện cô muốn tôi bắt gặp Tiểu Kỳ ở khách sạn có ý gì!? " - Ánh mắt anh rất điềm đạm. Nhưng trong lòng đã không muốn giữ cô lại rồi.

" Tôi làm!? Triệu Tổng anh có bằng chứng không!? Không thì đừng nên nói bậy. Ăn bậy thì được chứ nói bậy làm sao rút lại!? " - Tử Hà như rất tự tin rằng anh sẽ không biết và chuyện đó cũng chẳng to tát gì mà có thể đủ động cơ cho anh làm ra chuyện gì lớn gây ảnh hưởng đến cô.

" Chiếc ghế tiểu thư của Diêu Gia cô nhớ ngồi cho vững!! " - Nói rồi anh rời đi với nụ cười ma mị. Vì cái gì mà anh phải trả thù cô!? Tiểu Kỳ!?

" Triệu Tổng!!! Anh cũng... giữ công ty anh cho vững. Vì nếu anh động đến gia đình tôi thì cũng chưa biết tập đoàn Chí Kỳ sẽ làm gì đâu!!! " - Cười nhẹ. Tử Hà phẩy tay tiễn khách nhưng trong lòng cô không khác gì ngồi trên lửa, lo sợ anh sẽ lật đổ chức vụ của cô trong gia đình này.

________________________

Đến khách sạn. Anh mệt mỏi đi vào phòng tắm thay đồ ra và khoát lên mình một chiếc áo khoát tắm trắng tinh. Tiểu Kỳ ngồi im đó nhìn anh từ cửa phòng đi vào rồi từ cửa nhà tắm đi ra. Bản năng tự vệ đột nhiên trỗi dậy mà khiến cô lùi lại sau như sợ anh lặp lại chuyện hôm qua lần nữa.

" Còn đau không!! " - Anh vừa ngồi xuống mép giường đã hỏi.

" Kh... khôn... không còn!!! "

" Đêm qua còn lớn miệng. Sao hôm nay lại như con thỏ nhát vậy!! " - Tâm tình có lẽ tốt hơn nên trên môi anh cũng có thoáng một cái nhếch miệng nhẹ.

" Không phải chính anh chà đạp con thỏ này sao. Anh..... tránh xa tôi ra một chút đi...!!!" - Cầm chặt chiếc chăn trên tay " con thỏ " ấy quấn quanh người như bảo vệ bản thân.

Anh trườn mông lên giường đặt mặt sát đến Tiểu Kỳ : " Nhóc. Biết điều một chút tôi còn đối xử nhẹ nhàng. Không thì đau đớn vẫn chính là em hứng chịu đấy!! "

Ném mạnh cái chăn ra khỏi người Tiểu Kỳ khiến cô sợ hãi mà quên đi thân dưới còn rất đau nhưng vẫn cố dùng chân như muốn đá anh ra. Anh có chút cau mày nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng vật xuống giường nằm im như muốn nghỉ ngơi một chút. Thấy mọi thứ dường như không có gì nhiều như cô nghĩ, cũng không nên kích hoạt cái quả mìn này kích động nên ngoan ngoãn nằm im trong anh như một con thỏ thật sự.


End chương 24
Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top