Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33 : Dám động đến người của Triệu Mã Phong!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thiên Bảo nhận lệnh, đưa anh đi nhanh ra bến thuyền. Trên đường đi anh không ngừng gọi cho Tiểu Kỳ nhưng vẫn mãi là kết quả chẳng ai nhấc máy : " Thiên Bảo. Tăng tốc đi!! "

Cố gắng cầm lái vượt qua những chiếc xe cản đường. Đi đường nhanh nhất để đến bến thuyền. Vừa đến bến thuyền cũng là lúc vừa thấy San San đứng gần hai tên đàn ông. Triệu Tổng vừa cầm tay nắm của cửa xe muốn xuống đó hỏi tình hình của Tiểu Kỳ liền bị Thiên Bảo ngăn lại : " Triệu Tổng. Đừng giận quá mất khôn. Nếu anh xông ra chưa hẳn San San sẽ nói cho anh biết. Triệu Tổng cứ ở đây. Để tôi đi quan sát tình hình!! "

Thiên Bảo trấn tĩnh anh xong liền lẻn ra ngoài không để người của San San nhìn thấy. Nấp sơ sài bên một chiếc thuyền nghe ngóng thông tin. San San vừa quay đi Thiên Bảo liền ra tay dễ như không với hai tên đàn ông vừa ở cạnh San San. " Nói. Người đi với các ngươi đã đưa một cô gái đi đúng không!? " - Thiên Bảo ấn tay xuống cổ của một tên thật mạnh.

" Tôi.... Chúng tôi không có biết!! "- Câu trả lời không thể để Thiên Bảo nới lỏng tay. Càng để anh ấn mạnh như muốn diệt khẩu tận gốc : " Anh.. anh gì ơi. Tôi nói. Là cô gái xinh đẹp đó muốn chúng tôi đưa cô ấy cùng với một người nữa đến hòn đảo riêng của chủ tịch Uông!! "

Thiên Bảo thả tay để cho hai tên đó chạy thục mạng rời khỏi đó.. : " Chủ tịch Uông không phải là đối tác với tập đoàn Chí Kỳ của Diêu Chí Vỹ sao!? " - Thiên Bảo vừa quay về liền không nhìn thấy Triệu Tổng ở đâu. Nhìn ra bến thuyền thì đã thấy anh lên một chiếc thuyền du lịch tự khi nào. Thiên Bảo liền chạy theo đến bến thuyền với theo nói : " Là hòn đảo của chủ tịch Uông Uông Giai Từ. Nằm cạnh hòn đảo khảo sát!! "

Triệu Tổng đưa tay ra hiệu như đã nghe thấy. Tăng tốc tiến ra biển khơi, trong đầu chỉ toàn hình ảnh của Tiểu Kỳ. Vừa nghe nói đến chủ tịch Uông Giai Từ. Ông không phải có một đứa con trai rất háo sắc hay sao. Nghĩ đến liền giận. Tay nắm chặt tay lái thuyền tiến thẳng đến đảo.

_________________________

" Tên khốn anh tránh xa tôi ra!!! " - Tiểu Kỳ sau khi gặp một tên đàn ông trên đảo. Anh ta liền đưa cô vào ngôi biệt thự gần đó. Tay cứ sờ soạng lung tung. Tiểu Kỳ đã cố hết sức để tránh xa hắn nhưng dường như chẳng có ai ngoài hắn trên hòn đảo này.

" Cô la lên đi. Để xem ai sẽ đến đây. Đây là hòn đảo tư nhân của tôi đấy!!! " - Không dừng lại đó. Hắn cứ dùng mọi cách để chiếm lấy thân thể cô : " Cô không phải là được đem đến đây phục vụ bổn thiếu gia sao. Sao lại phải chối từ tôi chứ bảo bối!?"

" Đồ điên. Anh tránh ra!!! " - Khi bị hắn khống chế vào tường. Tiểu Kỳ liền dùng chân đá vào nơi tư mật của hắn để trốn thoát. Lợi dụng sơ hở Tiểu Kỳ nắm chặt chiếc áo sơ mi trắng đã bị hắn cởi đến hơn một nửa. Chạy ra cửa chính cố gắng mở cửa nhưng đã bị khóa. Vừa phát hiện có cửa sổ. Tiểu Kỳ liền không suy nghĩ mà nhảy ra từ đó. Vì chiều cao không thấp, đáp được xuống đất chân cô cũng đã bị trật khớp. Thừa lúc hắn chưa hết đau, Tiểu Kỳ liền nhanh chân đi đến một đám cỏ dại lớn rồi nấp vào đó. Vì với cái chân vừa bị đau như vậy muốn chạy trên một hòn đảo cũng không thể nào.

" Chết tiệt. Cô mà ra đây tôi chắc chắn sẽ hành hạ cô đến chết đấy!!! Bảo bối. Cô ra đây. Nấp cũng vô ích, hòn đảo này là của tôi. Của tôi đấy!!! "

Đi được một đoạn hắn liền phát hiện ra dấu chân dẫn đến một bãi cỏ. Nở nụ cười gian manh liền đi theo dấu chân đó. Quả nhiên tìm được Tiểu Kỳ. Hắn liền nắm lấy áo của cô nâng cô lên dễ như trở bàn tay : " Tiểu nha đầu. Xem xem lần này cô chạy đi đâu!! "

Vừa kéo Tiểu Kỳ đến trước biệt thự liền nghe tiếng thuyền từ đâu đến. Triệu Tổng trên thuyền nhìn thấy cảnh tượng Tiểu Kỳ sắp bị Uông thiếu gia con của Uông Giai Từ đem vào biệt thự ánh mắt liền đỏ rực. Đi như bay đến gần nơi họ đang đứng. Uông thiếu gia vẫn không hề nhận ra đó là ai. Vẫn còn lên mặt nói lớn : " Đi lạc sao. Vậy thì cứ ngồi nghỉ đừng làm phiền bổn thiếu gia làm đại sự!! "

" Đại sự cha mày!!! " - Triệu Tổng dồn hết sức lực vào nắm đấm này đấm liên tục vào mặt Uông thiếu gia : " Người của Triệu Mã Phong tao cũng dám động. Có phải cha của mày chán ghế chủ tịch rồi hay không!! "

Tiểu Kỳ cố gắng đứng dậy tiến đến gần ôm lấy anh với vài giọt nước mắt bởi vì bỗng nhưng thấy anh liền muốn bật khóc : " Triệu Tổng. Đủ rồi. Đưa.... đưa em ra khỏi đây!!! "

Anh nén lại cơn giận cởi đi chiếc áo vest đen trên người che đi phần áo bị sơ hở của Tiểu Kỳ. Đưa cô đi vài bước đã phát hiện chân cô đã sưng đến mức nào rồi. Không chút ngần ngại anh liền bế cô lên thuyền, để Tiểu Kỳ ngồi xuống an toàn rồi anh khởi động máy rời khỏi hòn đảo ấy ngay lập tức!!

End chương 33

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top