Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 40 : Nước có vị gì!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi rời khỏi biệt thự Triệu Gia. Anh liền đến thẳng bệnh viện, thả bàn chân nặng trĩu của anh dài hành lang. Tâm tư biết bao nhiêu muộn phiền muốn nói. Tiếng chuông điện thoại của anh reo lên anh cũng chẳng để ý. Đến khi nghe tiếng thì đã bị ngắt máy. Nhìn thấy tên San San anh lại càng chán nản mà bỏ mặc điện thoại vào túi. Đi đến phòng Tiểu Kỳ rồi anh càng không hay biết. Vừa mở cửa đã nhìn thấy Nhất Bân đang áp rất sát khuôn mặt Tiểu Kỳ của anh.

" Nhất Bân. Cậu làm gì vậy!? " -  Mang trên gương mặt đầy mây đen đi đến bên cạnh cậu.

" Tôi... tôi chỉ muốn chỉnh là dây truyền một chút thôi!!! "

" Xong rồi thì cậu ra ngoài đi!! "

Nhất Bân chưa kịp phản bác thì cả hai đã vô tình đánh thức Tiểu Kỳ. Anh ra hiệu yêu cầu cậu ra ngoài. Nhất Bân ấm ức thế nào cũng chẳng nói được liền ra ngoài để khoảng không cho cả hai.

" Triệu Tổng. Anh đứng đây nãy giờ ư!? " - Tiểu Kỳ dụi dụi mắt hỏi.

" Đâu có. Chỉ là tôi..." - Chưa nói xong lại bị tiếng điện thoại cắt ngang. Vẫn là hiện lên tên của San San, anh không ngần ngại mà ấn nút nguồn ngắt máy. Tiểu Kỳ mơ màng nhìn anh : " Sao anh không nghe. Lỡ có chuyện rồi sao!? "

Vừa dứt lời lại là cuộc gọi đến. Anh không nhìn nhưng vẫn nhận máy. Tránh cho cuộc trò chuyện của anh với Tiểu Kỳ một lần nữa gián đoạn. " Chuyện gì!? "

" Triệu Tổng. Mảnh đất trên đảo đó họ không bán rời. Nếu anh đồng ý thì.... mua toàn bộ đất trên đó. Họ sẽ chỉ thanh toán đất còn lại nhà thì hoàn toàn không phí. Anh thấy sao!? " - Anh vốn dĩ định mua một mảnh đất để dùng cho một mục đích riêng về công ty. Nhưng xem ra hiện nay anh đã không còn nghĩ như vậy : " Thư kí An. Cô đến phòng kế toán kiểm kê ngân sách. Xong rồi báo cho tôi cùng với chủ đảo. Chiều nay gặp mặt!! "

" Dạ!"

Gác máy để vào một góc tủ. Anh thả nhẹ cước bộ đến giường của Tiểu Kỳ. Ánh mắt nhẹ nhàng như làn gió thả nhẹ vào từng chi tiết của cô. Không bao lâu nữa anh sẽ thành hôn. Và nếu như thất bại thì anh và Tiểu Kỳ thật sự phải cắt đứt mọi thứ sao!?

" Triệu Tổng. Anh đang nghĩ gì vậy!? "

" Không có gì. Đã đói chưa!? "

Cô lắc đầu : " À mà Triệu Tổng. Chân tôi cũng không sao rồi. Mai tôi đi làm nhé!? "

" Không. ! "

" Không muốn cứ nằm mãi một chỗ như vậy đâu. Nha!? "

" Vậy được. Nhưng nếu chân lại bị nặng thêm. Thì đuổi việc cả em!! "


" Em thất nghiệp. Không có gì ăn. Lang thang. Sẽ không có chỗ ngủ. Mà đã không có chỗ ngủ thì...."


Anh lấy ngón tay trỏ che miệng cô lại : " Đủ rồi. Còn sợ không có ai nuôi sao!! Vậy em ở đây. Tôi đi làm giấy xuất viện!! "


Tiểu Kỳ gật đầu rồi liền nhớ lại gì đó mà quay mặt về phía anh hỏi :" Mà khoan. Triệu Tổng. Sao anh tốt với tôi vậy!? "


" Tốt!? Em sai rồi. Tiền viện phí cộng thêm tiền tôi lo cho em hai ngày. Trừ nửa tháng lương!! "

" A!?!?!? "


_______________________________


Sáng hôm sau.


Tiểu Kỳ dậy rất sớm vì hôm qua ở bệnh viện cô đã ngủ rất nhiều rồi. Vốn tính sẽ tự đi đến công ty nhưng Thiên Bảo đã đứng đợi từ khi nào. Miệng cũng không ngừng ngáp : " Tiểu Kỳ. Cô dậy sớm... thế!! "


Tiểu Kỳ nhìn dáng vẻ của anh như mất ngủ. Tay che miệng hỏi : " Tối qua anh đi trộm ở đâu thế!! "


" Không phải vì cái tên trời đánh họ Triệu đó à. Sợ cô sẽ tự đi nên bắt tôi đến đây rất sớm. * Ngáp * Để tôi đưa cô đến công ty!!! "


Cả hai hầu như chạy rất chậm để bảo đảm an toàn cũng như cho Tiểu Kỳ nhìn bình minh. Nhưng vừa đến thì lại bắt gặp Đường San San đang đứng sẵn tại cổng chính như đang đợi ai đó. Vừa nhìn thấy Tiểu Kỳ liền đi đến gần kéo tay : " Tiểu Kỳ. Đi ăn sáng chung với tôi!! " - Nói rồi chẳng cần sự đồng ý của cô liền kéo Tiểu Kỳ đi mặc cho chân Tiểu Kỳ có chút khó khăn.


Vừa ngồi xuống bàn San San đã vào chủ đề chính : " Tiểu Kỳ. Chuyện tôi làm với cô chưa đủ để cô từ bỏ Triệu Mã Phong sao!? "


Tiểu Kỳ cười nhạt một tiếng : " Có lẽ. "

San San nhẹ nhàng thả ngôn từ như đâm vào cô vài nhát : " Tôi nói cho cô biết. Mã Phong dù trải qua mọi thứ. Tôi làm sai gì hay hành hạ cô hay làm gì đi nữa anh ấy vẫn cưới tôi cô thấy chứ!? Nói thẳng một chút. Cô như ly nước lọc vậy. Có thể tùy tiện xuất hiện trong nhà hàng cũng có thể tùy tiện xuất hiện ở một quán ăn thấp kém. Chỉ là một loại nước đựng đơn giản trong một cái ly giấy thôi. Còn tôi, như một loại rượu vang đắc tiền được bảo bọc trong một chai thủy tinh tinh khiết. Dù có bị đem đi uống cũng rót ra một cái ly đẹp đẽ. Cô chỉ là loại nước lọc ấy. Một loại chẳng có mùi vị gì cả!!! "


" Ai nói không chứ!? Nếu khi trái tim cô đang mệt mỏi. Chưa hẳn cô sẽ tìm đến rượu vang đâu San San à!! " - Thiên Bảo từ đằng xa đã nghe hết từng câu từ của cô. Liền đi đến gần đáp trả thay Tiểu Kỳ một câu.


" Tiểu Kỳ. Triệu Tổng cho mời cô!! "

End chương 40

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top