Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41 : Bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Tiểu Kỳ. Triệu Tổng cho mời cô!! "


Tiểu Kỳ gật đầu một cái rồi rời đi. Trước khi đi cô quay lại đối mặt với San San đáp một câu : " San San. Buổi sáng đừng nên dùng rượu vang có đúng không!? Nó không có lợi cho sức khỏe như cô nghĩ đâu!!! "


Nói rồi Tiểu Kỳ tặng cô một nụ cười rồi quay đi. San San tức đến đập vỡ chiếc tách cà phê mà cô chưa đụng : " Để xem người như cô hống hách đến bao giờ. Dù sao cũng chỉ còn hai ngày nữa là đến ngày lễ cưới diễn ra. Để xem cô đủ bản lĩnh chịu đựng không!! "


Mã Phong đang nghiên cứu một số giấy tờ nắm trong tay. Vì nó có liên quan đến Tiểu Kỳ nên bất giác trong đầu nghĩ đến cô mà miệng vô thức cong lên một đường cong hoàn mĩ.

" Triệu Tổng. Tiểu Kỳ đến rồi!! "- Thiên Bảo gõ cửa kéo anh về thực tại. Chân còn chút đau nên Thiên Bảo đỡ tay dìu cô vào trong rồi mới lùi ra ngoài. Hiện tại cậu đang rất ít nói vì tiền lương anh trừ gần như cả tháng rồi...


" Triệu Tổng có chuyện gì căn dặn sao!? "


Anh cầm một bản hợp đồng chuyển nhượng đến bên cô rồi để xuống bàn : " Có. Mai em chuẩn bị một ít đồ đi. Chúng ta đến một nơi. "

" Ngày kia không phải anh phải tổ chức lễ cưới rồi sao..." - Ánh mắt Tiểu Kỳ bỗng nhìn xuống sau khi nói câu nói ấy. Đáy lòng bỗng nhiên nhói lên một nỗi đau mà chính cô cũng không thể kiềm nén.

" Em không cần lo xa đến vậy. Em không đi tôi trừ thêm lương!!! "- Anh dùng ngón trỏ nhẹ chạm mũi cô một cái như muốn xoa dịu sự suy nghĩ của cô cũng như của anh.

" Vậy là em lại không có tiền. Không có nhà ở. Không có...." - Lần này vẫn là bị anh dùng tay che lại đôi môi đang phát ra những câu nói khiến anh thật không nỡ rời xa. Lí trí cùng trái tim khiến anh không thể cưỡng lại mà dần dần anh di chuyển ngày càng gần đến khuôn mặt thanh tú ấy. Nhẹ nhàng điểm lên môi của cô một nụ hôn nhẹ. Mùi hương quen thuộc của anh đã ấn sâu vào tâm trí cô đến nỗi nụ hôn này dù biết là đến từ một người đàn ông chuẩn bị lập gia đình nhưng vẫn không thể dứt bỏ ra được.

Quyến luyến buông cô ra khi cô đã có biểu hiện không thể thở. Anh cảm giác gần như hiện giờ đối mặt với Tiểu Kỳ là một áp lực. Nếu không phải vì mẹ anh đã không từ bỏ cô dễ dàng như vậy : " Tôi hứa sẽ đưa em về nhà..."

" Về nhà!? Em có đi đâu đâu!? Triệu Tổng còn nhớ chuyện ở đảo hay sao mà lại nói mơ vậy!? "

" Tôi sẽ đưa em về nhà. Về Diêu Gia. Dù có ra sao đi nữa!!! " - Nhẹ tay kéo Tiểu Kỳ vào lòng. Hận không thể ôm em hòa thành một.

" Triệu Tổng bên....." - Thiên Bảo vì thấy cửa mở mà nghĩ sẽ không có ai nên vào thì nhìn thấy một cặp đôi nào đó đang trong cái ôm rất là ấm áp. Nhưng có lẽ cậu lại phá đám lần hai rồi.

" Vương Thiên Bảo!!! "

" Chết mẹ. Lần này gọi cả họ lẫn tên rồi...!!!"- Thiên Bảo chỉ có thể đứng đơ người trước ánh mắt của anh...

" Cậu!!! "

" Khoan hãy trừ lương. Tại ba mẹ Tiểu Kỳ đến bệnh viện tìm Tiểu Kỳ. Có gọi đến điện thoại công ty hỏi và còn nói sẽ đến thăm Tiểu Kỳ nên tôi lên thông báo thôi. Hết rồi hai người làm gì làm tiếp đi!! "- Nói rồi cậu đóng cửa ra ngoài. Chưa được năm giây đã quay lại : " À. Mai sau có làm gì nhớ khóa cửa. Ngại ghê!!! "

Tiểu Kỳ nhìn anh với đôi mắt khá sáng rực. Đây là lần đầu từ sau khi cô gặp lại ba mẹ mà ba mẹ đích thân chủ động đến thăm cô. Cảm động muốn khóc thì liền bị anh ngăn lại : " Ngốc. Sao lại khóc. Đi xuống phòng khách đi nào!!! "

Anh lau nhẹ hàng mi của cô rồi cùng cô đi xuống phòng chờ khách. Vừa đi anh vừa nghĩ... vậy bản đất đảo kia Tiểu Kỳ vẫn chưa kịp đọc!!!

Đi đến phòng đã thấy ba mẹ đi cùng với Tử Hà. Anh liền nghĩ ra một ý định rồi anh đẩy Tiểu Kỳ gần đến ba mẹ cô rồi anh rời đi. Cố ý lấy điện thoại như thu hút một ai đó rồi cứ chậm rãi chân mà bước đi về phía ngoài hành lang. Tiểu Kỳ ngồi lại tâm sự cùng ba mẹ mà vẫn không hay biết chuyện gì đang xảy ra. Tử Hà nhìn thấy anh liền muốn theo anh để thử sức quyến rũ, nhè nhẹ ra khỏi phòng đóng cửa lại. Cũng chẳng biết phòng đó lại là phòng cách âm. Cô đi đến nơi anh đứng rồi vội buông lời chào.

" Triệu Tổng. Đã lâu không gặp!! " - Nhẹ nhàng như một tiểu thư thật sự đưa tay như muốn giao tiếp. Lập tức bị Triệu Tổng dùng tay của anh nắm chặt đầu của cô kéo ra sau : " Từ Tử Hà. Cô giỏi lắm. Lại dám động đến Tiểu Kỳ. Cô có tin tôi sẽ là người vạch trần bộ mặt tiểu thư giả tạo của cô không!? " - Tử Hà vì đau mà hét toáng lên một tiếng. Nhưng tiếc thay từ ba lẫn mẹ cô đều không nghe. Anh cũng vì thế nên cũng buông tay. Đưa tay ra phía sau.

" Triệu Tổng. Thật không ngờ anh lại dám động thủ với tôi!!! "

End chương 41

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top