Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 48 : Tôi không cần nữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Xin lỗi. Mời các cô ra khỏi phòng. Tôi là vợ anh ấy!!! "

Các mỹ nhân ngồi đó bỗng nhiên quay đến nhìn cô. Căn bản là Triệu thiếu gia mà các cô phục vụ cũng không hề dễ dàng nên tất cả cũng không khó chịu mà đứng dậy rời đi. Tiểu Kỳ bước đến bên anh nhìn thật kĩ. Quần áo anh thật tệ. Người mà cô quen mạnh mẽ lạnh lùng đến như vậy lại có ngày tệ đến như vầy. Cô đến ôm anh ngồi ngây lại trên ghế. Liền bị anh gạt ra.

" Đi hết đi!!! "

Nghe câu nói ấy trong lòng cô bỗng nhói lên một cái. Không phải vì câu nói của anh mà lòng đau như vậy. Mà là vì cô chưa từng thấy bộ dạng anh đau khổ đến thế. Thật muốn ôm chặt anh mặc kệ anh xua đuổi. Nghĩ liền làm, Tiểu Kỳ nhào đến ôm anh mặc cho bàn tay anh xô cô ra thật mạnh.

" Mã Phong. Là em. Tiểu Kỳ mà!!! "

" Tiểu Kỳ đã sao. Không phải vẫn là đàn bà sao. Đàn bà luôn nhìn về bề ngoài không phải sao!? "

Đột nhiên anh xô Tiểu Kỳ ra. Cô ngã về sau ngay những chai rượu trống rỗng của anh làm tay chân đều bị trầy từ nhẹ đến nặng. Vẫn không buông bỏ mà bước đến an ủi anh : " Sao vậy Mã Phong của em. Anh như vậy không sợ mẹ anh thất vọng sao!? "

" Tôi không cần nữa. Người mẹ như bà ấy tôi không cần nữa!!! "

Chợt thấy nước mắt đọng lại trên mí mắt anh. Những hành động lúc nãy cũng không còn. Cô ngồi lên ghế ôm chặt anh vào lòng. Anh không nghĩ nữa mà cùng cô vòng tay qua người cô ôm lại. Nước mắt anh cũng vì thế thấm hết qua áo cô. Tiểu Kỳ im lặng ngồi đó bên cạnh anh. Nhìn thấy anh đau như vậy chỉ muốn an ủi anh. Làm chỗ cho anh trút giận. Làm chỗ cho anh giải sầu. Nhìn anh như vậy chỉ muốn làm mọi thứ để anh có thể cảm thấy ổn hơn.

____________________________

Tại Diêu Gia.

Thiên Bảo đưa Tiểu Kỳ đến bar liền rời đi. Căn bản là cậu yên tâm khi người bên cạnh Triệu Tổng là cô. Liền đến Diêu Gia để tìm cơ hội thực hiện nhiệm vụ. Cũng chính vì buổi tối nên nhà họ có phải hơi đông rồi không!!! Cậu căn bản cứ ngồi đó trò chuyện về công việc mà chẳng tìm ra cơ hội nào có thể tiếp cận Diêu Chí Vỹ. Chỉ có thể ngồi đối mặt với ông ta.

" Sao lại đưa cho nhiệm vụ dễ như vậy chứ!!! "

" Cậu nói gì!? " - Tử Hà vừa từ sau đi đến, vô tình nghe cậu lẩm bẩm gì đó. Căn bản cậu là thân cận của Triệu Tổng. Tự nhiên đến nhà cũng không phải việc tốt lạnh gì.

" Không có gì. Cô giống ai mà nhiều chuyện vậy. Nhớ chủ tịch và phu nhân đâu có lo bao đồng thế!!! "

" Cậu...!!!"

" Tránh mặt đi không thấy tôi đang trò chuyện với ba cô sao!! "

Tử Hà thẹn quá hóa giận mặc kệ cậu mà bỏ đi lên tầng. Thiên Bảo cũng vì thế mà đứng dậy tiến gần đến Diêu Chí Vỹ. Vừa đến gần thì chân trái vấp chân phải mà ngã. Tay chạm đến vai ông mà giữ thăng bằng : " Eh thật xin lỗi ông Diêu Tổng. Định đi theo Tử.. à Tiểu Kỳ* để xin lỗi mà thật ngại quá. Xin lỗi ông."

" Không sao. Còn việc gì về công việc không!? Tôi còn một số tài liệu cần tham khảo nên..."

" Aha. Không có gì. Mong là ông và Triệu Tổng hợp tác vui vẻ. Cảm ơn!!! "

Thiên Bảo như nhặt được vàng cong chân lên chạy như sợ chủ của vàng bắt gặp. Nhanh chân ra khỏi Diêu Gia cười tươi : " Làm khó bổn thiếu gia sao được!!! "  - Cậu vừa nói vừa nhìn vào tay. Tay cậu nắm chặt một ít sợi tóc, chính là của Diêu Tổng. Vừa bỏ tóc vào túi kín thì cậu có điện thoại. Hiện lên số của Tiểu Kỳ vội nghe vì sợ cô và cả Triệu Tổng có chuyện gì.

" Gì đó Triệu phu nhân! "

" Anh đừng đùa như vậy. Có thể đến bar giúp tôi đưa Triệu Tổng về không!? "

" Vậy cô ở đó đợi. Tôi lập tức về đó!! "

Thiên Bảo ngắt máy tay không ngừng gọi taxi : " Tiền ơi là tiền. Ta lại tốn tiền!!! "

Tiểu Kỳ đỡ một Triệu Mã Phong đang mệt mỏi đi cũng không đủ một bước ra ngoài. Nhờ phục vụ đưa anh ra đến cửa cũng là lúc Thiên Bảo vừa đến nơi : " Anh đi lấy xe nhanh đi!! "

" Ô.... ôke!! " - Cậu ngạc nhiên nhìn anh. Thật nhìn không ra đó là Triệu Tổng Triệu Mã Phong ngày nào. Sự hào phóng của anh biến mất trong một ngày vậy sao!!

" Giờ chúng ta đi đâu!? "

" Đưa Triệu Tổng về nhà anh ấy đi..."

" Hmmm. Được thôi, nghe theo cô vậy!! " - Bẻ tay lái về phía biệt thự Triệu Gia thẳng tiến.

Đi đến cổng đèn liền mở lên. Xe đi đến đâu liền sáng đến đó, Triệu Thiếu Minh cũng không quên nhìn ra. Nghe tiếng xe quen thuộc mọi người làm trong biệt thự đều ra cửa chào đón. Nhưng lại chẳng thấy Triệu Tổng ra trước mà là một cô gái. Những gia nhân có phần không thích bởi vì Triệu Tổng là người mà biết bao người mong sẽ có được trái tim anh. Nghe tin anh hủy hôn mà họ đã vui đến chừng nào. Bây giờ Tiểu Kỳ xuất hiện có phải rất khó chịu không!?

" Con..... con chào bác...."



End chương 48

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top