Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 72 : Mọi thứ hoàn hảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đèn đường dần sáng lên theo màn đêm được buông xuống. Tiểu Kỳ đi đến khách sạn Tứ Xuyên theo lời hẹn. Yêu cầu tài xế xe đợi cô ở bãi giữ xe. Còn riêng Tiểu Kỳ thì đứng đối diện khách sạn đợi Ức Tinh.

Ức Tinh cùng Tử Hà từ xa lái xe đến khách sạn trước giờ hẹn một chút nhưng đột nhiên Tử Hà liền kéo tay lái lại : " Ức Tinh cẩn thận. Tiểu Kỳ đã đến trước rồi. Anh cứ đi đến đó đi. Em sẽ qua chỗ sau Tiểu Kỳ để chụp ảnh. Nhớ lời em nói!!!

" Được. Anh nhớ rồi!!! "

Tử Hà mở cửa xe đi vòng qua đường. Hắn cũng tiến tới khách sạn ra hiệu với Tiểu Kỳ : " Tiểu Kỳ. Bên này!!! "

Tiểu Kỳ xoay mặt theo hướng gọi. Liền tránh xe mà tiến qua đường : " Ức Tinh. Anh dẫn đường đi!! "

" Ếh. Sau lưng em có gì vậy Tiểu Kỳ!? " - Hắn nói thì là vậy nhưng không hề ga lăng theo kiểu sẽ giúp cô. Mục đích chỉ muốn cô xoay mặt ra ngoài để Tử Hà tiện bề ứng phó. Tiểu Kỳ xoay người không thấy gì thì liền đi theo hắn vào nhà hàng. Căn bản là mọi thứ đã lọt vào máy ảnh hoàn tất.

Tử Hà theo chân họ đi đến tầng nhà hàng của khách sạn. Tiểu Kỳ nhanh chóng lấy ra bản kết quả mà Tử Hà đưa cô cầm trên tay : " Trước khi Uông thiếu gia có chuyện để nói thì tôi nói trước. Đây là bản kết quả do Tử Hà nhờ tôi chuyển đến. Anh không nên để một người như Tử Hà lại không có danh phận như vậy!!! "

" Em có vẻ lo cho Tử Hà. Nhỉ.! "

" Không phải Tử Hà đang mang trong mình giọt máu của anh sao!? Nếu vậy thì chúng ta cứ trong im lặng mà rút khỏi cuộc sống của nhau đi. Căn bản anh cũng biết chúng ta là không thể cơ mà!!! "

Ức Tinh chậm rãi đón lấy cái mà được gọi là bản kết quả kia từ tay Tiểu Kỳ. Vẫy vẫy nói : " Quyền quyết định không phải ở em. Càng không phải là ở đứa bé trong bụng của Tử Hà. Tại sao chúng ta không ăn gì để tăng thêm tình cảm!? "

" Nhiện vụ đã xong. Tôi cũng không có thời gian. Nếu cần thì anh cứ dùng bữa. Thật ngại quá. Tôi về trước!!! "

Ức Tinh chỉ có thể ngẩn người ngồi đó nhìn Tiểu Kỳ bước ra khỏi khách sạn. Trầm ngâm suy tư đến ngay cả Tử Hà đã đứng cạnh khi nào cũng chẳng biết : " Ức Tinh. Anh nghĩ gì vậy!? "

" À. Anh nghĩ những lời khi nãy anh có hơi quá đáng không!? "

" Em nói không là không. Anh chỉ vì muốn diễn với con bé đó thôi mà. Mọi thứ em đã thu được trong tay rồi. Chúng ta có nhân lúc còn ở nhà hàng mà ăn mừng không!? "

" Có chứ!!! "

____________________________________



Đến ngày hôm sau. Mọi thứ vẫn diễn ra như thường ngày. Tiểu Kỳ vẫn làm tốt công việc của mình cho đến khi An Lạc vui vẻ đi đến : " Chị Tiểu Kỳ. Lúc nãy em đang đi lấy cà phê thì khi quay lại bàn có bức thư này. Ghi là gửi cho chị nên em đem đến!! "

" Không ghi tên ai sao!? " - Tiểu Kỳ lật qua lật lại bức thư nhưng hình như không phải từ xa gửi đến.

" Hưm. Chắc là không. Em cũng hỏi bảo vệ rồi. Sáng giờ không có thư cho nhân viên!!! "

" Được rồi. Cảm ơn em nhiều!! "

" À chị. Uống cà phê chứ!? "

Tiểu Kỳ đẩy ly cà phê của cô ra. Mỉm cười : " Em uống đi. Chị còn nhiều việc! "

" Triệu Tổng mời thì chị liền uống thôi!! "

An Lạc nhanh chân chạy đi không kịp cho Tiểu Kỳ phản ứng. Vì vậy mà vô tình va vào Thiên Bảo làm đổ cả ly cà phê vào người cậu ta.

" A... Thiên.... Thiên Bảo.. em xin lỗi. Xin lỗi. Anh không sao chứ!? " - An Lạc liên lục dùng tay phủi đi vết nhơ trên người cậu. Vội rút khăn tay mà hối hả lau lau.

" Được rồi được rồi! Không sao. Để tự tôi lau cũng được!! "

" Thật xin lỗi anh!!! "

" Không sao!" - Cậu đón nhận chiếc khăn ấy, vẫy tay ra hiệu không sao rồi di chuyển đến phòng vệ sinh. Đi ngang bàn làm việc của Tiểu Kỳ thì nhìn thấy cô đang tay thì chống cằm nở nụ cười tươi như hướng dương : " Bà chị dâu. Cười gì mà cười chứ. Đừng nghĩ làm chị rồi thì muốn cười nhạo ai thì cười vậy chứ!!! "

" Haha. Thiên Bảo nhà chúng ta sắp có chuyện vui rồi!! "

" Một cú va chạm mà cô có thể suy ra cái gì vậy!? "

" Tính ra cậu đã rất nhiều lần mang danh Phá Đám đấy. Cậu nên cảm ơn tôi vì tôi không phá cậu đi. Haha. Suy ra là chuyện của tôi. Có kết quả hay không là chuyện của cậu!!! "

" Không nói với cô nữa. Tôi đi lau cà phê còn có ý nghĩa hơn!!! "

Tiểu Kỳ nhìn theo cười mỉm. Nhớ lại bức thư cô liền mở ra đọc nó. Hầu như chẳng có gì ngoài câu " Hẹn gặp tại phòng bảo mật tầng một! ". Tiểu Kỳ nhìn đồng hồ cũng gần đến giờ tan tầm. Tiểu Kỳ thu dọn lại ngăn nắp công việc rồi đi đến phòng của Triệu Tổng để nói về việc này. Nhưng có lẽ sợ phiền anh nên đành một mình đi đến tầng một. Lấy chìa khóa từ phòng kế toán nhưng đến phòng bảo mật đã được mở khóa. Cô tiến vào phòng bảo mật tìm kiếm khắp nơi nhưng hầu như là chẳng thấy ai. Lên tiếng gọi chỉ có tiếng vọng lại của cô.








End chương 72

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top