Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 76 : Đấu giá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mã Phong bừng tỉnh trong một giấc mộng. Chợt rút nhẹ bàn tay bị giam cầm ở nơi của San San, rồi tiến vào hàng lang dẫn đến phòng Tiểu Kỳ. Tay nhẹ đặt trên trán của cô xem nhiệt độ cơ thể rồi liền muốn kéo mền để giữ ấm cho cô. Sự động nhẹ của cô khiến anh cảm thấy cô còn cảm nhận liền hỏi : " Em tỉnh rồi sao!? "

" Em.... em vừa tỉnh thôi..."

" Em không sao rồi chứ!? "

Tiểu Kỳ lãng tránh ánh mắt trong đêm tối rồi khẽ gật đầu : " Ừmm. Em có chút mệt. Anh nghỉ sớm đi..."

" Được. Anh ở đây với em!! "

Giữ sự im lặng quay lưng về phía bức tường. Mệt mỏi gạt bỏ những suy nghĩ phức tạp. Đem theo hình ảnh của anh chìm đắm vào giấc ngủ dài trong đêm.

Ánh sáng bình minh xua tan đi mọi thứ. Phơi bày lên màu sắc tươi tắn hơn của hòn đảo phía Nam này. Anh dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng. Sự biến mất của anh đồng thời làm San San đi loạn nơi để tìm anh. Bắt gặp anh tại phòng Tiểu Kỳ. Chẳng chút liêm sỉ mà xông vào đó : " Mã Phong anh đi đâu vậy. Em thật sự sợ.~!! "

Tiếng nói cũng vô tình đánh thức Tiểu Kỳ. Cô xoay người ngồi dậy chỉ muốn làm lơ đi San San. Anh tiến ra ngoài rót cho cô ly nước, San San liền nắm bắt thời cơ mà ra lời đả kích : " Tiểu Kỳ cô không sao chứ!? "

" Chưa chết! "

" Có lẽ cô thông minh đủ để nhìn ra mọi chuyện đúng chứ!? Ai quan trọng hơn!? Tùy cô nghĩ!!! "

Tiểu Kỳ nhắm chặt mắt như khiến bản thân tỉnh táo hơn. Xong liền tiến ra ngoài giúp Thiên Bảo thu xếp để trở về đất liền. Khi anh quay lại phòng thì phát hiện Tiểu Kỳ đã đi tự bao giờ. Nhận tín hiệu từ Thiên Bảo. Anh cũng đành để lại ly nước vừa rót rồi rời đi đến thuyền. Một phần vì muốn xem Tiểu Kỳ có thật sự ổn hay không. Một phần là do hôm nay là ngày đấu giá mảnh đất hàng triệu giữa anh là Uông Gia. Anh nhìn thấy Tiểu Kỳ yên vị trên thuyền cũng đã yên tâm. Chuyện hôm trước có lẽ về đến nơi tìm cơ hội nói với cô ấy cũng còn kịp. Nghĩ vậy anh liền lái thuyền đi rời khỏi hòn đảo tiến thẳng đất liền.


_________________________________________




" Thiên Bảo. Cậu đưa Tiểu Kỳ về nhà đi. Tôi chuẩn bị một chút sẽ tự đến buổi đấu giá. Chúng ta sẽ gặp sau!!! " - Trên đường về anh ra lệnh rồi nhanh chóng ghé lại tập đoàn Triệu Gia để di chuyển một chiếc xe khác đi thẳng đến buổi đấu giá. Thiên Bảo chỉ kịp nhìn theo rồi thở dài. Hỏi : " San San. An Lạc. Hai người thế nào!? "

" Em có lẽ vào làm cũng được!!! "

" Nếu được thì anh đưa em cùng San San về nhà. Nghỉ ngơi đi. Mai hãy làm!!! "

Tiểu Kỳ tựa đầu vào cửa xe. Phản chiếu hình ảnh vào kính chiếu hậu vô tình rơi vào mắt Thiên Bảo. Cậu hạ mắt một chút liền lái xe đi. Đưa mọi người về nhà an toàn.

Mã Phong dùng thời gian sắp xếp chỉnh tề mọi thứ mà đến buổi đấu giá kịp thời. Vô tình chạm mặt Uông Ức Tinh từ ngoài cửa. Anh mặc kệ đi mà cầm bản đấu giá tiến vào trong. Ức Tinh cầm ly rượu đỏ nhìn theo, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo. Theo tiếng thông báo của hội trường. Hắn buông bỏ ly rượu mà tiến vào trong ngồi cách xa anh. Khi đã có tiếng yêu cầu thu bản đấu giá sau một thời gian giới thiệu rõ ràng hơn về mảnh đất. Bản đấu giá của anh cùng Ức Tinh lần lượt được đem đến ban giám định nhận xét.

Sau thời gian xem xét về giá được hai bên công ty đưa ra. Người đại diện đem lên hội trường công bố. Lật từng trang cẩn thận đọc lên chi tiết rồi nghiêm túc nói : " Mảnh đất nằm cạnh đường đi vào thành phố thuộc chủ sở hữu yêu cầu đấu giá ngày hôm nay đã có kết quả. Theo thống kê của bản giá của hai công ty giữa Triệu Gia và Uông Thị. So với hai bản giá cao nhất hôm nay. Mảnh đất này sau đây sẽ thuộc quyền sở hữu... của Uông Thị với mức giá là 31 triệu nhân dân tệ. Chúc mừng Uông Thị. Uông Ức Tinh mời tiến đến hội trường nhận giấy tờ mảnh đất!!! "

" 31 triệu!? " - Mã Phong với nét mặt tối sầm. Căn bản là con số 30 triệu đã là con số cao nhưng phía Uông Thị chỉ cao hơn 1 triệu!? Liệu ai là người phân phát thông tin này về phía đối phương!?

Nở nụ cười nhạt trên mặt nâng ly rượu về phía Ức Tinh như thay lời chúc mừng. Chẳng đợi buổi đấu giá kết thúc, anh lập tức xoay lưng rời đi. Thiên Bảo đến vừa kịp lúc đón nhận lửa giận của anh. Vừa lên xe đã tặng một cái đóng cửa thật mạnh.

" Đừng nói là thất bại!? " - Đánh tay lái quay về công ty, quan sát sát mặt anh qua kính chiếu hậu.

" Cao hơn 1 triệu!!! "

" 1 triệu!? Không phải chứ!? "

" Mau lái xe về công ty. Cần làm rõ chuyện này!! "

" À Triệu Tổng. Tôi có chuyện muốn nói..."

" Nói."

" Về Tiểu Kỳ. Anh không thấy chuyện này nên làm trước hay sao!? "

Ánh mắt tức giận khi nãy vì một câu nói mà dần tan đi. Có lẽ cậu nói đúng. Tiểu Kỳ cần anh hơn không phải sao!?

End chương 76

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top