Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 78 : Thật sự chỉ là đả kích sao!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Kỳ ngẩn người ra nhìn bộ dạng bộc phá của anh rồi mỉm cười trong vô vị : " Anh nghĩ em như vậy!? "

Sự im lặng bao trùm lên không gian một chút, anh liền phá nát bầu không khí ấy bằng câu nói lẫy : " Vậy em vào khách sạn làm gì!? Trong đó có thể làm gì ngoài cùng đàn ông lên giường!? "

" Được. Vậy anh nghĩ thế nào. Thì như thế đấy! "

Một cảm giác tê rát khiến mắt của Tiểu Kỳ xoe tròn ngạc nhiên. Anh... đánh cô!? Tình huống khi nãy chính là bị tức giận làm cho mờ mắt. Anh vung tay đánh thẳng vào làn da của cô khiến má đã hồng lại càng thêm đỏ. Tiểu Kỳ xoay mặt nhìn thẳng vào anh một chút biến sắc cũng không có : " Tôi là nội gián hay là gì đi chăng nữa thì tùy ý anh định đoạt. Nhưng tôi là người của Diêu Gia. Là con gái của Diêu Gia. Không phải anh có thể hạ thấp nhân phẩm tôi đơn giản như vậy. Một tiếng cũng lên giường với đàn ông hai tiếng cũng lên giường cùng đàn ông. Tôi chính là không cho phép anh lăng mạ cha mẹ tôi!!! "

Tiểu Kỳ nhẹ nhàng xoay người toan bỏ đi. Nhưng nhớ điều gì đó mà giữ cân bằng sắc mặt lạnh. Đem chiếc nhẫn trong tay trả về anh : " Triệu Tổng......... Chúng ta..... Không thể nào đâu!! "

Cô nhanh chân chạy đi thật nhanh để tránh việc rơi lệ trước mặt anh. Anh khó chịu mà nắm chặt tay đấm mạnh vào bàn kính khiến nó không trụ được vài giây mà bể nát đi. Tay anh không tránh việc chảy máu. Thiên Bảo không giấu được cảm xúc khó chịu : " Triệu Tổng!! "

" Cút! "

" Anh... Đang làm gì vậy!? " - Thiên Bảo hỏi anh xong câu hỏi đơn giản đó liền xoay chân rời đi. Vừa ra khỏi cửa liền cong chân chạy theo Tiểu Kỳ. Vừa nhìn thấy cô tại cổng đã dùng sức nắm tay kéo thẳng đến xe mà đưa vào trong. Một mạch lái xe chạy đi mặc kệ cô kiên quyết muốn xuống xe. Đến khi Tiểu Kỳ mệt mỏi ngừng la hét nữa, mệt mỏi dựa lưng vào ghế khóc một trận thật lớn.

Thiên Bảo dùng một tay rút vài tấm khăn giấy đưa cô. Tiểu Kỳ đón nhận với bàn tay hơi rung vì gần như đạt đến mức không thể kiềm nén cảm xúc.

" Cô không sao chứ!? "

" Ừmm "

" Nếu tôi nói Triệu Tổng do đả kích mà suy nghĩ không thông cô tin không!? "

" Ha. Đả kích. Cứ theo như cậu nói. Vậy tôi chịu đả kích cũng sẽ dùng hành động để trả lại anh ấy mới đúng đúng không!? "

" Diêu tiểu thư. Không phải tôi theo về phía Triệu Tổng. Nhưng hai người đi đến bước đường này chính tôi cũng không chấp nhận. Thay mặt anh ta, coi như là xin cô suy nghĩ lại đi!!! "

" Đưa tôi về nhà! "

Thiên Bảo nhìn thấy sắc mặt của cô cũng không được tốt. Nên tạm thời không nói gì nữa mà im lặng đưa Tiểu Kỳ về nhà. Cô lau sạch những giọt lệ trên mặt rồi tươi cười như không có chuyện gì xảy ra. Bình thản đối mặt với ba mẹ. Thiên Bảo chỉ biết để cô yên tĩnh nên lùi xe rời đi. Cả hai đều có tâm trạng xấu như vậy cậu cũng chẳng biết hiện tại phải theo ai để an ủi.





____________________________________



Anh tại văn phòng sau khi chỉ còn lại một mình, mọi sự nóng giận lần lượt kéo đến. Một phần vì đả kích một phần vì giận bản thân đã làm tổn thương cô. Anh khó chịu mà phá nát những thứ trong căn phòng. Lòng nhất quyết muốn tìm ra kẻ đã gửi đến những bức ảnh đó. Mà anh đâu nghĩ rằng xa tận chân trời lại gần ngay trước mắt...


Từ Tử Hà đến công ty tìm Nhất Bân với mục đích là nghe ngóng tình hình. Cô cùng Nhất Bân ăn trưa tại căn tin của công ty. Hỏi thăm về chuyện tốt mà cô làm ra : " Nhất Bân. Anh có thấy Triệu Tổng hay Tiểu Kỳ có biểu hiện gì hay không!? "

Nhất Bân căn bản là đã tận mắt thấy Tiểu Kỳ từ công ty chạy ra với khóe mắt đỏ hoe. Đồng thời tờ báo hôm trước anh cũng đã đọc qua. Anh thừa biết Tử Hà không hề giúp anh như cô nói mà chỉ là dùng anh làm một quân bài để tiếp sức cho kế hoạch của cô mà thôi. Anh nghĩ đến những việc anh đã làm. Chỉ vì yêu Tiểu Kỳ mà đã vô số lần làm cô ấy tổn thương thậm chí là phải rơi lệ. Anh lắc đầu nói : " Tôi không thấy. Cũng không biết! "

" Anh có thể giúp tôi quan sát họ chứ!? "

" Không thể. Tử Hà. Cô bao nhiêu lần tổn hại đến Tiểu Kỳ rồi. Đến khi nào cô mới có thể buông tay đây!? "

" Buông!? Nếu anh ngồi lên lưng cọp rồi. Thì anh có bằng lòng nhảy xuống để bị ăn thịt không!?

" Nếu là tôi thì thà nhảy xuống chứ không dùng cách này để đè lên lưng nó làm nó tổn thương cả đời đâu. Hết rồi!? Vậy tôi đi làm việc. Từ nay kết hoạch của cô dù là gì đi nữa thì cũng không liên quan đến Giang Nhất Bân tôi!!! "

Nhất Bân quay lưng bỏ đi chỉ để là một số tiền để thanh toán tiền phần ăn của anh. Đồng thời vừa đi vừa chạm mặt San San. Cô cũng vì được gọi đến để hỏi về tình hình của hai người họ. Tử Hà không phải là hạn người thấy khó mà lui. Mà chính là loại người càng khó càng muốn chinh phục...












End chương 78

By_Phong_My_Ho_Ly

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top