Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 8: TRẢ LẠI NỤ HÔN CHO EM.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện : Vị hôn phu đáng ghét, tôi muốn từ hôn.
Tác giả: Dao anna
Chap 8: Trả lại nụ hôn cho em.
🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀
👉 Sau bữa điểm tâm sáng anh đến công ty, không quên điện cho tiệm hoa mang đến một bó hướng dương và một cành hướng dương lẻ giao đến nhà. Người giao hoa bấm chuông cậu ra nở cửa, người giao hoa nói
👷 Tôi giao hoa ạ! Đây là hướng dương thay phòng khách còn cái này gửi tặng người tên bảo bối.
🌻 Tôi tên Gulf...không phải tên bảo bối.
👷 Dạ ...người đặt hoa nói vậy...tôi chỉ là người truyền đạt thôi .
🌻 Được rồi...tôi nhận hết...
Cậu ký tên nhận hoa rồi đi vào nhà lầm bầm
🌻 Pi Mew chết tiệt dám gọi mình là bảo bối...mình có tên mà...còn nói cho cả người giao hoa biết nữa chứ? Về anh chết với em...
Cậu cầm cành hướng dương ngắm nó nói
🌻 Coi như anh biết giữ lời...tạm được...
Cậu lấy lọ đặt cành hướng dương vào rồi mang lên phòng sau đó thay hoa trên bàn sofa rồi ngồi nhìn tự nói:
🌻 Bao giờ pi mới biết pi chính là mặt trời của mình chứ? Hướng dương luôn quay về phía mặt trời mà...anh ấy không hiểu thật sao? .
Anh đến công ty mang theo mẫu thiết kế của cậu và cả sản phẩm mẫu. Cả phòng thiết kế đang rối cả lên, họ đưa cho Max mẫu thiết kế vô cùng không ưng ý. Max đang đau đầu thì đối tác đến ,Max phải ra đón tiếp. Đối tác của họ không ai khác là Emmy,cô đại diện công ty ở Luân Đôn đến thẩm định mẫu thiết kế và ký hợp đồng, cô chính là người quen cũ của Gulf và Mild vì họ từng chung công ty hay nói đúng hơn Emmy từng theo đuổi Gulf nhưng thất bại. Họ bước vào buổi thẩm định. Đầu tiên là phần trình bày mẫu thiết kế của trưởng phòng thiết kế của công ty, Emmy không hài lòng lắm với các mẫu thiết kế mà họ đưa ra. Max đứng bên cạnh anh xanh mặt mồ hôi đổ ra mà lo lắng, Emmy nói
👩‍🦳 Còn mẫu nào nữa không? Các mẫu trên không có mẫu nào tinh xảo cả
Anh đứng dậy nói
🌞 Tôi có một mẫu thiết kế và sản phẩm mẫu mời cô xem qua thế nào?
Anh đưa sản phẩm mẫu đặt trước mặt Emmy, anh bắt đầu trình chiếu mẫu thiết kế lên màn hình máy chiếu và thuyết trình nó. Emmy rất ưng ý ngay lúc đầu nhìn thấy sản phẩm mẫu, cô hỏi
👩‍🦳 Mẫu này rất tinh xảo...tôi thích nó cho hỏi nó tên là gì?
Anh cười đáp
🌞 Bảo bối.
👩‍🦳 Tại sao? Anh có thể giải thích một chút không?
🌞 Ngọc trai được lấy từ biển, người tìm nó rất công phu, mỗi viên ngọc trai là công sức của mỗi người. Mỗi sản phẩm ngọc trai làm ra cần đến 255 viên ngọc trai  sâu thành chuỗi và người đeo luôn trân trọng và quý nó nên tôi đặt tên nó là bảo bối.
👩‍🦳 Tuyệt lắm...tôi chọn mẫu này...đồng thời tôi muốn gặp người thiết kế nó. Chúng ta sẽ ký hợp đồng vào ngày mai.
🌞 Sáng mai tôi chọn một quán cafe mời cô đến đấy thưởng thức cafe chúng ta sẽ ký hợp đồng sau đó sẽ dùng bữa trưa chúc mừng cho sự hợp tác thành  công.
👩‍🦳 Tôi rất vui vì anh rất chu đáo...cứ làm theo sắp xếp của anh...nhớ dẫn theo người thiết kế tôi muốn nhìn thấy nhân tài của công ty anh vì chúng ta sẽ hợp tác lâu dài .
🌞 Được...tôi sẽ dẫn người thiết kế theo.
Tôi mời cô dùng bữa xem như buổi gặp mặt đầu tiên.
Emmy cười nói
👩‍🦳 Cảm ơn anh nhưng tôi có hẹn với bạn rồi, ngày mai chúng tôi sẽ dành cho công ty anh nhiều thời gian hơn.
🌞 Cô cũng có bạn tại Băng Cốc này sao?
👩‍🦳 Đồng nghiệp cũ cũng nên chào hỏi một chút.
🌞 Vậy chúc cô vui vẻ nhé!
👩‍🦳 Cảm ơn...chào anh...
Anh tiễn Emmy rời khỏi công ty xong quay vào gương mặt đanh lại nói với Max.
🌞 Chiều nay 2h... bộ phận thiết kế và cậu  chuẩn bị cuộc họp ...tôi muốn biết lý do...nếu giải thích không xong tôi đuổi việc hết tất cả. Công ty không cần những người không có não.
Anh nói trong giận dữ rồi đi lên phòng, Max biết đã gây chuyện lớn nên đành im lặng mà tìm cách. Max đi vào phòng thiết kế nói
🧑🏻‍💼 Tất cả chuẩn bị tinh thần chiều nay 2h họp với chủ tịch, mọi người chuẩn bị tâm lý bị đuổi việc trước đi.
Cậu ở nhà dọn dẹp xong thì phơi đồ. Tất cả được cậu làm nhanh gọn. Xong việc cậu nhớ đến chuyện bản thiết kế liền lấy máy điện cho anh, anh đang bực mình nghe điện thoại reo không nhìn mà bấm nghe giọng nặng nề
🌞 A lô...ai đó...có chuyện gì không?
Cậu nghe xong bực mình đáp trả
🌻 Pi Mew chết tiệt...anh bị mất trí nhớ sao? Cả giọng em anh cũng không nhận ra là sao? Anh đi chết đi.
Cậu nói rồi tắt máy, anh nghe thấy giọng hờn dỗi của cậu biết mình đã sai nên gọi lại.Cậu bấm nghe nói
🌻 Gọi lại làm gì? Em không muốn nghe.
🌞 Bảo bối...anh xin lỗi...là vì anh đang bực mình phòng thiết kế...cũng may có em cứu nếu không hợp đồng hôm nay đã bị mất vì bọn họ ...làm ăn chẳng ra sao cả...anh đuổi việc hết...
🌻 Mẫu thiết kế của em được chọn sao?
🌞 Ờ...họ chọn của em còn khen rất tinh xảo.
🌻 Vậy hợp đồng được ký rồi sao?
🌞 Chưa ký...ngày mai ...mà ngày mai họ muốn gặp em...em đi chung với anh nha.
🌻 Anh ký hợp đồng kêu em đi cùng làm gì?
🌞 Bảo bối...em chính thức được nhận vào làm ở công ty anh ngay hôm nay.
🌻 Vậy em có cần đi phỏng vấn không?
🌞 Không cần...em sẽ làm trưởng phòng thiết kế.
🌻 Anh bị hâm à? Em.mới đi làm anh cho em ngồi vị trí trưởng phòng...anh muốn mọi người nhìn em sao đây.
🌞 Em xứng đáng mà.
🌻 Xứng đáng cũng không nên...em chỉ làm nhân viên thiết kế bình thường thôi, nếu anh không đồng ý em không đi làm đâu...anh phải nuôi em á.
🌞 Được rồi...nếu em muốn anh chiều em...em đang làm gì đó?
🌻 Đang ngồi sofa.
🌞 Em nấu cơm chưa?
🌻 Đang mệt không muốn nấu...em mới dọn nhà và phơi quần áo xong.
🌞 Vậy anh về đưa em đi ăn nha.
🌻 Thiệt á...cái này được nè...em đồng ý.
🌞 Vậy thay đồ đi anh về chở em đi ăn.
🌻 Oke...em đi liền.
Cậu cúp máy chạy lên lầu thay quần áo, anh nhìn điện thoại nói
🌞 Trời ạ! Em đúng trẻ con thật đó bảo bối.
Anh nói rồi cầm chìa khóa bước ra khỏi phòng vừa gặp Max nói
🌞 Tôi về nhà, 2h tôi đến.
🧑🏻‍💼 Dạ...thưa chủ tịch.
Cậu thay quần áo xong đi xuống lầu thì Mild gọi, cậu nghe máy
🌻 Chuyện gì á Mild...tao nghe...
🧑 Antony...mày đang làm gì á?
🌻 Chuẩn bị đi ăn...chuyện gì gọi tao giờ này?
🧑 Mày có biết Emmy về Băng Cốc không , cô ấy vừa gọi cho tao hẹn tao đi ăn trưa.
🌻 Ờ...thì sao? Thì mày đi ăn với cô ta đi.
🧑 Tao rủ mày đi chung nè.
🌻 Tao có hẹn rồi...mày dfi một mình đi.
🧑 Không được.
🌻 Làm gì không được?
🧑 Tao biết Emmy muốn gặp mày.
🌻 Vậy thì tao càng không muốn gặp.
🧑 Nè...bạn bè kiểu gì á.
🌻 Mày muốn kiểu gì thì là kiểu đó.
Bên ngoài anh về tới bóp kèn xe, cậu nghe thấy nói
🌻 Tao cúp máy đây ...anh ấy về rồi .
Cậu cúp máy đi ra xe, trên xe anh nói
🌞 Em nói chuyện với ai mà anh gọi bận máy á?
🌻 Với thằng Mild, thằng bạn âm hồn của em.
🌞 Có chuyện gì sao?
🌻 Không có gì? Chỉ là bạn cũ ...à không...đồng nghiệp cũ đến Băng Cốc hẹn nó đi dùng cơm...nó kéo theo em mà thôi... thằng âm hồn cái gì cũng lôi em vào.
🌞 Sao em cằng nhằng vậy? Người ta quý em mà.
Cậu lớn giọng với anh
🌻 Quý con khỉ...em chạy trốn cô ta còn không kịp chứ ở đó mà quý.
🌞 Tại sao?
🌻 Không sao, anh đừng hỏi nữa...em đói chưa cho ăn mà hỏi nhiều quá.
🌞 Em thịt ăn gì?
🌻 Gì cũng được...miễn là no bụng.
Anh đưa cậu đến nhà hàng Nhật. Khi phục vụ mang đồ ăn lên cậu không nói gì cắm đầu ăn một mạch. Anh nhìn cậu nói
🌞 Bảo bối...em bị bỏ đói nhiều ngày rồi sao.
🌻 Không có...nhưng em đói..
🌞 Ăn từ từ thôi...coi chừng nghẹn á
🌻 Em no rồi ...anh tự ăn đi...
Anh thấy miệng cậu dính thức ăn trên miệng liền nói
🌞 Bảo bối em ăn kiểu gì mà dính đầy miệng như trẻ con vậy? Lại đây anh lau cho .
Cậu đưa sát mặt về phía anh , anh đưa khăn lau cho cậu. Anh nhìn kĩ gương mặt cậu cười , cậu nhìn anh hỏi
🌻 Anh cười em cái gì hả?
🌞 Em vẫn giống như lúc nhỏ.. vẫn hậu đậu ....
🌻 Hứ...ai hậu đậu...chỉ là em đói quá mà thôi...
🌞 Ờ...chỉ là đói chứ không hậu đậu..
Anh lại cười, cậu nói
🌻 Anh lo mà ăn đi cười cái gì chứ?
🌞 Anh không cười nữa ...anh ăn đây...
Cậu hỏi
🌻 Pi Mew...vậy chừng nào em đi làm được.
🌞 Ngay ngày mai.
🌻 Mai á?
🌞 Sao hả? Vẫn còn muốn ở nhà à?
🌻 Nếu muốn thì mai em đi cũng được...em có người bạn đang xin vào công ty anh đó...anh thu nhận cậu ấy luôn nha.
🌞 Mild hả?
🌻Sao anh biết hay vậy? Nó không thể rời xa em được...nó xin nghỉ việc ở Trappi thị rồi anh phải thu nạp nó chứ nó thất nghiệp nó hành em thì khổ em. Anh thương em thì thu nhận luôn nó.
🌞 Được rồi ...để mai anh nói Max xem hồ sơ.
🌻 Cảm ơn pi Mew.
🌞 Không cần cảm ơn...làm không được việc anh đuổi việc như phòng thiết kế chuẩn bị đuổi việc...
🌻 Hả...anh định đuồi việc cả phòng thiết kế sao?
🌞 Phải
🌻 Anh đúng ác.
🌞 Sao ác?Không được việc thì đuổi chứ  để làm gì?
🌻 Anh có biết họ sẽ thất nghiệp ...vợ con họ sẽ ra sao? Anh chưa có gia đình nên anh không hiểu.
🌞 Anh ác sao?
🌻 Chứ còn ai nữa.
🌞 Anh phải làm sao?
🌻 Cho họ cơ hội ...họ sẽ biết ơn anh và kafm việc hết lòng vì anh.
Anh nghe cậu nói cũng có lý nên cười nói
🌞 Được...nghe em một lần...anh sẽ cho họ cơ hội...xem như em là cứu tinh của họ.
🌻 Liên quan gì đến em...anh làm chủ tịch chứ phải em đâu.
🌞 Anh nghĩ...em nên làm trợ lý của anh thì tốt hơn.
🌻 Bớt đùa nha ...em tốt nghiệp ngành thiết kế chứ không phải quản lý...làm ơn đừng nghĩ quá xa.
🌞 Anh đâu có ép em đâu...em làm gì thấy vui là được.
Cậu cười nói
🌻 Vậy còn được...anh xong chưa về thôi...em.ăn no quá giờ chỉ muốn đi ngủ.
🌞 Em đúng là heo mà.
🌻 Ai heo?
🌞 Bảo bối chứ ai?
Anh gọi phục vụ tính tiền rồi chở cậu về nhà. Về đến cổng nhà anh nói
🌻 Bảo bối xuống mở cửa.
Anh quay sang nhìn cậu đã thấy cậu ngủ, anh lắc đầu nói
🌞 Nói buồn ngủ là ngủ liền sao...em thiệt là...
Anh nói rồi tự xuống xe mở cửa rồi chạy xe vào trong sân, sau đó bế cậu đi vào nhà đặt cậu xuống giường, tháo giày cho cậu, nhìn cậu anh nói
🌞 Em ngủ giống mèo thiệt đó, ngủ nhiều vậy mà không thấy em mập lên tí nào .
🌻 Dĩ nhiên...em có bí kiếp mà.
Anh giật mình nói
🌞 Không phải em đã ngủ say rồi sao?
🌻 Đã ngủ nhưng nghe anh nói nhãm nên thức dậy .
🌞 Em lừa anh...em không hề ngủ đúng không?
🌻 Anh nghĩ sao thì tùy...em không có.
🌞 Bảo bối ...em trở nên quỷ quyệt từ lúc nào vậy hả?
Anh nhào đến cù léc cậu, cậu nhột quá tìm cách tránh né , anh cứ thế mà cù léc cậu , vô tình mất thế anh ngã rơi xuống làm môi anh chạm vào môi của cậu, cậu trợn to đôi mắt nhìn anh. Giây phút chạm vào môi nhau trái tim cả anh và cậu đập rất nhanh. Anh nhanh chóng ngồi dậy còn mặt bảo bối thì đỏ lên, cậu  đưa tay sờ môi mình rồi nhìn anh hét lớn
🌻 Pi Mew...sao anh hôn em? Nụ hôn đầu của em...
Anh lúng túng nói
🌞 Bảo bối...anh xin lỗi...anh chỉ là vô tình chứ không hề cố ý....là sự cố...
🌻 Sự cố gì chứ? Anh hôn em là thật mà.
🌞 Tại em né nhanh quá anh trợt tay ngã chứ bộ...đừng nghĩ nhiều...
🌻 Em.không biết...nhưng đã hôn rồi thì là hôn...em chưa bị ai hôn ...anh là người đầu tiên cướp đi nụ hôn của em...trả lại cho em mau...
Anh khó hiểu nhìn cậu hỏi
🌞 Làm sao mà trả? Trả bằng cách nào?
🌻 Em không biết nhưng anh phải trả nụ hôn đó cho em...em bắt đền anh đó...trả lại nụ hôn cho em...
Anh đứng dậy bước xuống giường nhìn cậu nói
🌞  Bảo bối...bình tĩnh...vậy đi...em ở nhà suy nghĩ xem nên lấy lại bằng cách nào...suy nghĩ xong hãy nói với anh...anh trả lại cho em...còn bây giờ anh đến công ty đây...vậy nha...
Anh nói rồi bước đi còn cậu đang mãi tập trung suy nghĩ tìm cách lấy lại nụ hôn của mình mà không biết anh đã rời khỏi nhà được một lúc. Khi nhìn lại không thấy anh cậu nói
🌻 Pi Mew đáng ghét...là em muốn từ hôn...nhưng sao bây giờ anh lại hôn em... giờ làm sao đây? Làm sao lấy lại nụ hôn của mình đây....
Cậu vừa suy nghĩ vừa bước xuống lầu lấy nước uống. Anh lái xe đến công ty trên đường cứ nghĩ về nụ hôn vô tình lúc nãy, tự nhiên anh thấy mặt mình nóng lên, tim cũng đập nhanh hơn, anh tự sờ mặt mình tự nói
🌞 Mình bị bệnh gì sao? Tự nhiên tim mình lại đập nhanh vậy ta?
Câu hỏi không có câu trả lời. Anh đến công ty mọi người đã tập trung sẵn tại phòng họp chờ anh. Anh bước vào gương mặt lanh lùng đanh lại nói
🌞 Mọi người có biết hôm nay đã gây ra họa lớn gì không?
Trưởng phòng thiết kế Pan nói
🧑‍🦰 Chủ tịch...chúng tôi biết lỗi của mình rồi...lần sau tôi sẽ cố gắng nhiều hơn.
🌞 Còn có lần sau sao?Nếu hôm nay không có mẫu thiết kế và sản phẩm mẫu tôi mang đến thì hậu quả thế nào? các người cũng biết rồi chứ?Hợp đồng sẽ không ký được...đồng nghĩa công ty sẽ mất đi cơ hội tiến đến thị trường nước ngoài .
🧑‍🦰 Tôi biết...tôi xin nhận trách nhiệm của mình.
🌞 Bằng cách nào?
🧑‍🦰 Tôi sẽ thôi việc....nhưng xin chủ tịch đừng đuổi việc anh Max và mọi người trong phòng thiết kế.
🌞 Cũng anh hùng lắm...Max ...cậu nghĩ sao?
🧑🏻‍💼 Chủ tịch...tôi biết lần này do tôi sơ xuất...tôi xin nghỉ việc...
🌞 Còn ai tự nguyện xin nghỉ nữa không? Tôi giải quyết luôn.
Cả nhóm cúi đầu im lặng. Anh tức giận đập bàn nói
🌞 Công ty cần nhân tài chứ không cần người hèn nhác...trong một tuần mỗi người tự thiết kế và làm sản phẩm mẫu gửi trực tiếp cho tôi....đây là hình phạt dành cho mọi người và cũng là cơ hội duy nhất tôi dành cho mọi người ở phòng thiết kế.
Max và Pan nghe xong vui mừng nói
🧑🏻‍💼🧑‍🦰 Cảm ơn chủ tịch đã cho chúng tôi cơ hội.
🧑‍🦰 Tôi hứa sẽ dẫn dắt mọi người tốt, nộp đúng thời hạn cho chủ tịch.
🌞 Vậy còn không mau đi làm việc đi...nên nhớ không có lần hai đâu đó.
Mọi người cảm ơn anh rối rít và bước ra ngoài ai cũng vui mừng vì mình không bị đuổi việc. Max nhìn anh thấy lạ liền nói
🧑🏻‍💼 Chủ tịch...chỉ trong buổi trưa mà anh  thay đổi vậy sao? Tôi tưởng anh ?
🌞 Cậu đó cũng lo mà xem lại cách quản lý của mình. Xem dùm tôi hồ sơ xin việc ai tên Mild thì nhận vào phòng kinh doanh, tuyển thẳng không cần phỏng vấn.
🧑🏻‍💼 Người nhà của anh sao?
🌞 Không...làm không được việc vẫn bị đuổi như thường, 1 tháng thử việc dành cho cậu ta. Cậu trực tiếp chịu trách nhiệm về cậu ta. Ngày mai cậu qua phòng kinh doanh quản lý.
🧑🏻‍💼 Còn phòng thiết kế thì sao ạ?
🌞 Tôi sẽ trực tiếp giám sát họ một thời gian...cậu yên tâm...tôi không ăn thịt họ đâu mà cậu sợ...
🧑🏻‍💼 Dạ...tôi hiểu rồi thưa chủ tịch...tôi đi làm đây.
Max ra ngoài rồi, anh cố tình đi một vòng thăm dò. Quả nhiên như lời bảo bối nói với anh, họ đang biết ơn anh và có tâm thế làm việc hết lòng vì anh. Họ đang cảm kích anh bằng những câu nói truyền miệng có cánh. Nào là chủ tịch đẹp trai lại tốt bụng, chủ tịch quả là bồ tát sống...bla...bla...nhiều thứ. Anh nghe xong rất hài lòng và thầm cảm ơn bảo bối  .
❤ Hết chap 8❤Mewgulf❤






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top