Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 03: Alice ( 1.02 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

GRÀO!!!!

Có vẻ như tòa thành này đã được một con quái chọn làm tổ, nó có lẽ đã thức giấc do sự huyên náo của lũ thợ săn. Nhanh chóng nó rời khỏi tổ của nó, ở tầng 2 của tòa thành, con quái thú này là một con nhện khổng lồ đầy lông lá, nó di chuyển thật nhanh xuống dưới.

Vài phút trước, bọn thợ săn đi tới căn phòng bự nhất của tầng trệt, vừa đi vào bên trong thì bọn chúng thích thú mà reo to khi thấy loạt thanh kiếm, đồ trang sức, đồ dùng được chạm khắc đá quý. Một tên nhanh nhẩu ra chỉ thị với giọng hùng hồn:

- Mau! Lấy hết chúng cho tao!!

Mấy tên còn lại vốn cũng đã có ý định chiếm đoạt mớ đá quý này cho nên ngay khi được chỉ thị thì bọn chúng đã nhanh chóng lao vào mà lấy các món được chạm khắc đá quý. Một vài tên reo lên với sự sung sướng:

- Là hàng thật! Chúng ta giàu rồi! Haha!

- Đúng rồi đó! Lấy lẹ nào bây ơi.

Những tên khác cũng vui vẻ mà hùng hồ lấy hết tất cả chỗ đá quý, song chúng còn ngân nga bài hát tạo nên một bầu không khí nhộn nhịp.

Còn về phía Spinel và Athur thì đang mò xuống hầm, 2 đứa trẻ đã đi qua rất nhiều của cải quý giá vì hiện tại sự an toàn củaboj nhóc đang được đặt lên trên.

- Sẽ ổn thôi Athur... Chúng ta đã đi xuống hầm rồi...

Spinel khẽ trấn an Athur khi thấy tiến độ di chuyển đang chậm dần. 

- Spinel... Tại sao chúng ta phải xuống hầm vậy?

Athur chợt dừng lại sau khi gọi tên Spinel rồi thắc mắc hỏi với vẻ lo lắng, thấy vậy Spinel phì cười rồi đáp:

- Thường thì nơi ở của các chức vị từ Bá tước trở lên thường có các con đường thoát hiểm vậy nên giờ chúng ta chỉ cần nhanh chóng tìm nó và rời khỏi nơi này thôi...

Quay trở lại hiện tai... Sau khi nhận ra có sự hiện diện của quái vật thì tất cả đều tái xanh mặt, sự lo lắng hòa lẫn trong sợ hãi.

- Chả có gì phải sợ! Cùng lắm chỉ là một con quái nhỏ bé mà thôi!

 Nhưng chợt có một số tên chả biết sợ mà kiêu ngạo quát thật to.

Con nhện nhanh chóng lao từ ổ của nó xuống tới tầng trệt, rồi lao thẳng tới chỗ của bọn thợ săn. Song cũng có một tên ngốc quay lại nhìn cánh cửa, ngay lúc con nhện vừa lao tới, hắn thét lên:

- N-Nhện!!!!!

- Cái gì???!!!!

Cả đám cùng quay lại sau khi nghe tên kia thét to, vài tên run rẩy rồi ngã bệt xuống đất, một số thì sợ đến mức không thể cử động được. Còn 2-3 tên vẫn cử động được nhưng vẫn không thể ngừng run rẩy, chúng liên tục tự trấn an.

Sau tiếng thét to vang lên thì Spinel và Athur có chút dao động, cả 2 đứa trẻ bắt đầu cảm thấy lo lắng. Spinel cũng nhanh chóng nhận ra sự việc, vội vàng trấn an Athur lẫn bản thân cậu:

- Sẽ ổn thôi Athur! Nó sẽ khôn- Lối thoát hiểm kìa!

Khi đang nói thì Spinel chợt nhận ra con đường phía trước chính là lối thoát hiểm, cậu nhanh chóng cầm cổ tay của Athur rồi kéo cậu ta chạy nhanh về phía lối thoát hiểm. Cả 2 nhanh chóng đi vào lối thoát hiểm, bây giờ tính mạng càng được ưu tiên hơn.

- Hẹp quá.

Sau khi bước vào bên trong lối thoát hiểm thì Athur khó chịu nói.

Lối thoát hiểm này khá là bé và hẹp, cái con đường này phải hẹp tới mức đến một kẻ 1m6 buộc phải hơi khom lưng để di chuyển, nhưng độ rộng của nó thì vừa đủ cho 2 đứa trẻ như Athur và Spinel có thể gần như dàn hàng ngang.

- Thay vì cứ than thở thì ông đứng tại đó cho tới khi con quái đó tìm được ông đi. Than mi- Này!!

Spinel khó chịu khi từ nãy đến giờ Athur cứ than thở, cậu vờ nghiêm túc mà trêu ghẹo Athur. Thấy vậy Athur liền dùng cái cây đèn cầy hù Spinel một phát, Spinel cũng giật mình mà quát lại.

- ... Phụt! Haha!

Spinel vừa quát xong thì cả 2 nhìn nhau một lúc rồi phì cười, Spinel nhẹ giọng nói:

- Nói vậy chứ chúng ta sẽ ổn thôi. Con quái có thể sẽ chơi đùa với bọn thợ săn đấy, vậy nên chúng ta nên mau chóng rời đi thôi.

Lạch cạch!

- Hai người...tại sao lại ở đây?!...

Và rồi bọn trẻ đã cố di chuyển nhanh hết mức có thể, đi được gần nửa con đường thì bắt gặp một cô bé có mái tóc vàng óng ảnh, đôi mắt màu xanh ngọc đang ngỡ ngàng nhìn Spinel và Athur, vừa thắc mắc cất tiếng ngay khi cả 3 chạm mặt.

- Alice???!!!

Spinel và Athur hốt hoảng khi thấy cô bạn của mình. Lí do 2 tên nhóc không cho Alice đi cùng vì cô là cô con gái thứ 2 của một Bá tước tước trong vùng. Spinel nhíu mày, bực mình nói:

- Alice! Tại sao bà lại ở đây?! Bà biết nó nguy hiểm mà.

- Hic... Tại thấy 2 ông chưa trở về nên tôi mới đi tìm chứ bộ... Athur... Cứu tôi với.

Alice rụt rè đáp sau bị Spinel mắng nhưng vẫn quên không cầu giúp từ phía Athur.

- Thôi Spinel! Chúng ta mau rồi khỏi đây thôi.

Athur thấy vậy cũng nhanh "cứu" Alice, vẫn quên không hối giục mọi người rời đi thật nhanh.

- Cũng phải... Alice!

Spinel cũng khẽ thở dài rồi bất chợt quay sang gọi Alice, cô cũng ngơ ngác đáp:

- Chuyện gì vậy, Spinel? Bộ có chuy- / Đi nhanh thôi nào! Sau khi ra khỏi đây thì bọn tôi sẽ giải thích sau. /

Spinel nhanh chóng cắt lời rồi đẩy Alice đi ngược lại hướng của cô đang đi.

- HẢ?!

Trên quảng đường đi thì Spinel đã giải thích về việc lý do cậu và Athur đến nơi này và chuyện có quái vật. Vừa nghe xong từ "quái vật" thì Alice hốt hoảng la to.

GRÀO!!!!!!  

CHOANG!

RẦM!

Tiếng gầm vừa vang lên ngay lúc bọn nhóc chui ra khỏi lối thoát hiểm. Con nhện đó đã lao mình ra cửa sổ rồi tiếp đất, nhanh chóng nó xoay người lại nhìn 3 đứa trẻ...

{ Ngày 25 tháng 10 năm 2021 }

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top