Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thích Du lôi kéo Tiểu Thước ngồi xuống bảo nàng phân tán lực lượng ma pháp ở trong đan điền ra tứ chi, tránh Tiểu Thước tâm tình kích động sẽ khiến những hệ xung khắc cấu xé lẫn nhau, đến lúc đó không thể khống chế liền giống như quả bom đã châm ngòi nổ vậy.

"Lời mà ta sắp nói quả thực rất rất rất khó nghe, quả thực ở trên đời này không có ai muốn nói càng không có người muốn nghe đấy. Nhưng là ta và ngươi cũng không thể tránh được"

"Ngươi làm cho người ta thực sợ hãi. 'Đánh nhanh thắng nhanh', mau nói đi!"

"Mẹ của ngươi chết rồi"
.
.
.   
.
.

"Khi nào?"

"4 năm trước"

"Ngươi nhìn thấy?"

"Ta nhìn thấy"- Thích Du khó khăn nói.

"Vì sao lừa gạt ta?"- Tiêu Linh Thước hai mắt đỏ ngầu, bàn tay vô thức bấu sâu vào trong đất. Nàng giọng nói cũng trở nên khàn đục rồi.

"Ngươi cũng đừng có bắt bẻ ta, ngươi lúc đó mới 6 tuổi, ta phải như thế nào mở lời? Cho dù có nói, ngươi sẽ hiểu sao, sẽ tức giận như bây giờ sao?"

Thích Du phì phò hít thở, nàng bởi vì nói nhanh quá khuôn mặt cũng muốn đỏ lên rồi. Nhưng là, phải gấp rút kiềm chế thú tính của Tiểu Thước, nếu không...nhìn xem cái mặt của nó, giống như là sắp sửa xông tới bóp chết nàng vậy.

"Mau nói, rốt cục xảy ra chuyện gì?"- Tiêu Linh Thước cố nén nức nở. Nàng hô hấp cũng cảm thấy thực đau đớn.

"Ngươi nhắm mắt"- Thích Du muốn cho Tiểu Thước nhìn xem kí ức của mình.
.
.
.

Trời tối, Tiêu Linh Thước thấy bản thân lơ lửng ở trên không trung, thấy Thượng Chinh, thấy ngôi nhà nhỏ quen thuộc. Căn phòng xa nhất ở trên lầu 3, có một tiểu nha đầu yên tĩnh nằm ngủ. Nàng thấy kết giới màu xám đen đang lấy tốc độ nhanh nhất bao vây ngôi nhà, thấy chính mình ôm tiểu nha đầu kia kịp thời vọt ra bên ngoài, đặt nàng ở trong lùm cây gần đó. Nàng trở vào, nàng có thể đi xuyên qua kết giới vào nhà. Ngoài sảnh, mẫu thân bị hai người đàn ông xa lạ chế trụ, không thể cử động, nàng có thể nghe thấy bọn họ nói chuyện, sau đó mẫu thân điên cuồng càn quét ma lực ở trong cơ thể, muốn tự bạo!

Nàng biết, nàng tự nhủ cả trăm lần, đều là ảo cảnh, là ảo cảnh mà thôi! Nếu không...thề có chúa! Nàng nhất định giống như mẫu thân, cho dù trả giá thật lớn cũng muốn điên cuồng một lần!

Thích Du lo lắng nhìn Tiểu Thước, cơ thể nhỏ bé run lên bần bật, móng tay bấu xiết vào trong đùi, môi cũng bị nàng cắn nát. Nhưng mà Tiểu Thước chắc chắn không có cảm thấy đau đấy, đau đớn thực sự là ở trong tim nàng.

"Dừng lại, mau dừng lại!!!"- Tiêu Linh Thước đứng giữa luồng sáng, nhìn da thịt của mẫu thân dần tiêu biến, rốt cục không thể chịu được hét ầm lên. Nàng mạnh mở mắt, nước mắt theo đó rơi lã chã, nàng nhìn Thích Du cả buổi cũng không nói gì.

"Ngươi tránh đi một chút"- Giống như thú nhỏ bị thương, nàng khí lực cạn kiệt khẽ mấp máy môi. Con ngươi trống rỗng rã rời thế nhưng nhanh chóng đặc quánh lại.

Tiêu Linh Thước phóng ra xa, bắt đầu không có kiềm chế mà khua tay múa chân, ma lực theo đó bắn ra dữ dội,  tuyệt chiêu mạnh yếu cái nào cũng đều lôi ra dùng, điên cuồng tàn phá, đến linh thức thế giới rộng lớn cũng muốn rung lắc rồi.

4 canh giờ sau, nàng bình tĩnh đi vào, bước chân như cũ vững vàng, ngoại trừ cả người vết thương lớn nhỏ giăng đầy, máu thịt bê bết, quần áo thế nhưng bị đốt không còn một mảnh.

Tiêu Linh Thước đặt mông ngồi xuống liền tiến vào trạng thái tu luyện, nàng cảm giác chính mình cứ như vậy muốn đột phá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top