Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hồi kí nhớ anh! :*

20/11/2015
Ngày hôm nay là một ngày đẹp trời, trời râm râm ko mưa ko nắng. Sáng nay anh mới từ Sài Gòn ra Đà Nẵng. Trời ơi, nhớ anh chết đi được. Nhưng biết sao giờ, mảnh nhỏ trong tim anh, em sợ em ko sở hữu nó. Em có nên nói cho anh biết ko, nói rằng em rất thích anh. Khi em đang viết những dòng này em nghĩ về lúc trước, trước khi em và anh xảy ra mâu thuẫn.
Hồi mới vào lớp 10, ấn tượng đầu tiên của em với anh là .... anh rất trắng, em thì lại có khái niệm, trai da trắng là bê đê. :)) Hơi non trẻ đúng ko anh! Nhưng ko hiểu sao cô xếp em ngồi chéo anh. Được học chung với anh, chung nhóm, chung tổ, chung lớp, chung trường. Lúc ấy em cũng chưa có cảm giác gì với anh đâu. Ngồi gần anh lâu ngày, chọc anh, chửi anh, em đâu biết tình cảm trong em đang dần lớn. Em và anh, ngày ngày đi học, em lúc nào cũng chọc anh, chọc đến khi anh nổi điên. Nhưng anh rất men-lỳ, anh chỉ chỉ tay vô mặt em và nói:
"Ta nể mặt mi con gái nghe mi" :)
Em lúc đó nghĩ anh bê đê, anh sợ em nên ko dám đánh em. Nghĩ lại em con nít quá anh nhỉ. :))
Học kì 2 năm 11, em với anh hình như hơi thân thì phải, đang vui vẻ với nhau ấy thế mà chuyện ko vui kéo tới, tách ta ra xa. ;(( Em hồi đó ích kỉ, ngu ngốc, dại dột. "Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy". Em lại cho rằng mình đúng, lại đem cô ra chửi, em ngây dại quá. Và hơn cả cái ngây dại là cái ngu. Em lại đi nói xấu cô trước mặt mấy đứa học thêm cô. Trước sau chi cô cũng sẽ biết. Khi cô biết, cô lên lớp chửi xéo em, em lại ngây thơ ko biết cô đang nói mình. Khi cô hẹn em ra nói riêng, thì em hiểu. Em hiểu cô nói ai, cô nói gì, ko phải cô không biết mà cô ko chấp em ngu dại. Ngay sau khi cô nói với em chuyện đó, em vừa đi xuống tầng hầm nhà trường lấy xe, em vừa khóc rất nhiều, em khóc như một con điên, em khóc như muốn gục đi vậy đó. Em khóc vì em nghĩ là.... anh nói cho cô biết. Em xin lỗi, rất xin lỗi... Khi đó ko biết em nghĩ gì lại inbox mắng anh thế này thế nọ, vốn dĩ anh đã dần thân hơn với em, vì em mà anh và em bị cách ra một đoạn xa tít tận chân trời.... Em xin lỗi, xin lỗi rất nhiều... Sau khoảng thời gian đó, em nhận ra phần nào tình cảm của em. Lúc đó nó đã lớn lên rất nhiều...
Hình như em ko có duyên với anh, sang lớp 12 em bị chuyển lớp.. ;( Đã xa nay lại xa hơn... Em luôn nhìn theo anh mỗi khi anh đi vào lớp, lúc anh đi cầu thang, thậm chí giả vờ thân thiết inbox hỏi anh mấy giờ anh đi học, anh trả lời rất hời hợt. Lúc đó em biết, em dần mất đi cơ hội để nói ra tình cảm cho anh biết... Tương tư ba năm trời, đau khổ nhất là năm 12, ko được nói chuyện với anh, chỉ được nhìn anh từ xa, quan sát anh. Hạnh phúc lúc nhìn anh cười, anh nói,... Buồn bã khi anh chở con đó đi chơi... Ghen tỵ khi em cũng cao nhưng chỉ nó được anh cho mặc đồ anh thiết kế, được anh chụp hình cho... Anh à, cho em biết, có hay không khoảng trống trong tim anh dành cho em? ;( Em lên ĐH, anh đậu trường ngoài Sài Gòn... Đến cơ hội nhìn mặt anh cũng ít đi... Em lụy tình rồi anh à... Anh chấp nhận kết bạn trên zalo với em, mừng lắm cơ, cho rằng sẽ có cơ hội tám chuyện sẽ thân hơn. Em lập kế hoạch tán anh. :D Đầu tiên là nhắn tin để thân hơn rồi sau đó sẽ nói với anh. Em nhắn tới anh trước:
-Sống trong nớ khỏe không?
Không thấy anh onl
-Bao giờ mi vô lại?
Anh trả lời:
-Cũng khỏe, 20 vô 25 ra lại
Em xem tin nhắn của anh mà buồn ghê lun, em nghĩ là chắc chắn em ko đáng là gì trong anh... Hỏi lại một câu "mi khỏe không?" khó lắm sao... Gần đây em cứ nhớ tới anh mãi... Em có đọc đâu đó là khi bạn không ngừng nghĩ về người nào đó thì người đó cũng đang nghĩ đến bạn. Thật không anh.. em rất mong đó là sự thật... Nhiều lần liều tính nói lun cho anh để nhẹ lòng, nhưng sao khó mở lời... Bạn em nó khuyên: "Lụy tình mà tình ko lụy lại thì thôi, việc gì phải đau khổ như vậy." Sao dứt được anh, nhớ anh quá rồi.. Em xấu quá ko hợp với anh phải ko? Em xin lỗi đã làm phiền... ;(((
Em xin lỗi vì đã quá Thích Anh! ;(
Gửi Anh, người em thích

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top