Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[mp3+lyrics] Việt Nhân Ca [ChanBaek]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình bày : SoulKaiser

Ca từ :SoulKaiser

Núi có cây, cây có cành.

Lòng yêu thích người, người nào có hay.

Ta mượn thơ ca nói hộ lòng tương tư.

Trong mộng tìm bóng hình ngươi.

Ngươi là như vậy mệnh thân phú quý.

Còn ta chỉ là con kiến tùy người dẫm đạp.

Cho dù muôn vàn thật sự yêu thích ngươi.

Cũng là sự thật tàn nhẫn khiến người ta đau lòng.

Là ta muốn nhìn ngươi mũ phượng đỏ rực bước xuống kiệu hoa.

Tất cả cũng chỉ là người si nói mộng.

Tình này chỉ như nước sâu đáy giếng ôm lấy bóng trăng.

Biết rõ nhưng vẫn không muốn tỉnh.

Nhớ lại đàn cá dạo chơi dưới hồ nước trong.

Hỉ thước kêu rộn rã, gió tỏa nghìn trùng.

Nắm tay nhau du ngoạn dẫu mưa gió phong ba.

Kiếp này chỉ mong có thể cùng một chỗ.

Núi có cây, cây có cành.

Lòng yêu thích người, người nào có hay.

Ta mượn thơ ca nói hộ lòng tương tư.

Trong mộng tìm bóng hình ngươi.

Dù là phòng ốc sơ sài, túi ánh tuyết hay đèn cầy đơn bạc.

Ta cũng thủy chung không hối hận.

Sinh mệnh như khói trắng, ngắn ngủi như Quỳnh hoa.

Kiếp này có thể cùng ngươi trải qua hạnh phúc.

Giống như một hồi say rượu, tỉnh mộng mộng tan.

Buông tay muốn ngươi đuổi theo vinh hoa phú quý.

Sống thật tốt, tâm lại chỉ như đống tàn tro.

Hai tay bồi đất, hai hàng lệ rơi.

Cảnh vật vẫn đẹp đẽ như xưa chúng ta từng tại đây ngoạn nháo.

Âm dương cách trở, sinh tử cách biệt.

Ngươi đã sớm biết kết cục phải không?

Bỏ lại thế gian thăng trầm, thiên hạ mênh mông.

Núi có cây, cây có cành.

Lòng yêu thích người, người nào hay biết.

Ta mượn thơ ca nói hộ lòng tương tư.

Trong mộng tìm bóng hình ngươi.

Núi có cây, cây có cành.

Lòng yêu thích người, người nào hay biết.

Chúng ta chân thành bày tỏ hết tương tư.

Duyên phận đã định, cả đời không sai.

Việt Nhân Ca (越人歌) là bài thơ được lưu truyền ở nước Sở thời Xuân Thu, vương tử của nước Sở thời bấy giờ là Ngạc Quân Tử Tích một ngày nọ đi du ngoạn hồ Phán Hồ (nay là hồ Lượng Tử ở Hồ Bắc, Trung Quốc) do một người Việt cầm chèo. Do lòng ái mộ, người Việt đó đã hát nên những lời thơ của bài Việt Nhân Ca. Ngạc Quân Tử Tích nghe giai điệu rất hay nên đã nhờ phiên dịch lại, thích đến nỗi triệu người cầm chèo đến để "lấy một chiếc áo gấm quấn quanh eo", sau kêu người ghi chép, từ đó ra đời bài Việt Nhân Ca. Cố sự này được viết trong "Thuyết Uyển."

(Đừng bạn nào nhầm 'Việt' ở đây là người Việt Nam nha, là một tộc người Trung Quốc xa xưa.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top