Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7: The Golden Age - Thời đại Hoàng kim

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Quintesson bị đánh bại, Cybertron có một thời gian dài được sống trong bình yên. Chúng ta còn đạt được nhiều thành tựu - điều chưa từng xảy ra trong lịch sử. Chúng ta bắt đầu bằng cách lấy lại mọi thứ Quintesson từng làm, tái tạo chúng theo phong cách mới cho phù hợp với sở thích của chúng ta. Cuộc sống của các robot bổ ích nhất khi được thực hiện những nhiệm vụ phù hợp hàng ngày. Nếu họ có thể dành thời gian để vui vẻ mày mò bất cứ thứ gì thì đó là niềm hạnh phúc lớn lao của họ. Sẽ thật tuyệt nếu tất cả các hình dáng lẫn chức năng của chúng ta được khớp với nhau như bu lông với đai ốc, nhưng thực tế không phải vậy. Tính khí, khuynh hướng, bản chất khác nhau thường xung đột với lợi ích của chúng ta. Mặc dù vậy, ngoài những cuộc ẩu đả, đấu đá thông thường mà một lượng lớn người dân mong đợi, thì chúng ta tận hưởng thời kỳ mở rộng và tăng trưởng hơn bao giờ hết. Giếng của All Sparks tạo ra nhiều điều hấp dẫn mới, đặc biệt là trong nửa đầu thời đại. Đây được coi là dấu hiệu thiêng liêng cho thấy Primus đang mỉm cười với những người con của ngài. Như lẽ tự nhiên, một làn sóng các tín ngưỡng nhỏ nổi lên khắp nơi khi những người nổi tiếng cố gắng bày tỏ niềm tin, hy vọng và lòng biết ơn vì đã được giải thoát vào kỷ nguyên may mắn này. Sự hồi sinh cùng sự diễn giải lại những thần thoại cổ xưa trở thành một trò tiêu khiển phổ biến, đặc biệt với ngành giải trí đang nở rộ. Nhìn chung, từ nhà nước đến các cá nhân đều đạt được một lượng của cải nhất định về thời gian, năng lượng lẫn tài nguyên.

Đáng mừng hơn, chúng ta phát triển được kỹ năng tuyệt vời trong việc xây dựng, sử dụng các cây cầu không gian. Trong tám nghìn chu kỳ sao tiếp theo, chúng ta trở thành những nhà thám hiểm thiên hà. Chúng ta tìm kiếm những hành tinh nơi chúng ta có thể hạ cánh an toàn, thường là những hành tinh không có người ở rồi bắt đầu xây dựng các căn cứ ngoài vũ trụ. Nhiều hành tinh rất khác hành tinh của chúng ta, hàm lượng kim loại thấp nhưng đôi khi lại có nhiều vật liệu hữu ích khác. Chúng ta quyết định rằng sẽ có ích nếu chuyển đổi những thứ hứa hẹn thành những gì quen thuộc. Vì vậy, một dự án kỹ thuật gồm một trăm chu kỳ sao bắt đầu, cuối cùng kết thúc bằng việc sản xuất chùm chuyển đổi, dựa trên công nghệ cầu không gian, có khả năng tiếp nhận rồi biến đổi vật chất từ trạng thái nguyên tố này sang trạng thái nguyên tố khác.

Với hai khả năng này, chúng ta tự mở rộng đến hơn hai trăm địa điểm cả gần và xa trong cùng một nhánh thiên hà. Có thể đi xa hơn nhiều, nhưng không cần thiết. Chúng ta còn thực hiện thử nghiệm chuyển đổi đầu tiên trên một tiểu hành tinh, nằm trong một hệ thống cách chúng ta hai năm ánh sáng một cách an toàn. Rồi chúng ta quan sát khi một tảng đá không chuẩn bị trở thành hình ảnh thu nhỏ của Cybertron bằng kim loại. Những gì nó thiếu, chúng ta phát hiện sau khi kiểm tra kỹ hơn, là Spark.

Lượng Energon cần để cung cấp năng lượng cho một cây cầu không gian không phải nhỏ. Không thể giữ chúng mở liên tục. Chúng phải được sử dụng rồi đóng lại, làm giảm khả năng truyền tải chỉ dành cho liên lạc. Sau nhiều cuộc tranh luận, mọi người quyết định rằng các dự án khai hoang phải bao gồm việc tạo được Giếng Tia lửa mới trên mỗi hành tinh. Điều này sẽ giúp giảm bớt sự phụ thuộc của thế giới bên ngoài vào Cybertron, cũng như cắt giảm sự tiêu hao năng lượng ở quê nhà - điều mà chúng ta từng không coi trọng cho đến khi nhận được báo cáo từ một trong những đội khảo sát địa chất. Nguồn dự trữ Energon ở mức thấp với các mỏ Energon tinh thể mới ngày càng khó tìm hơn.

Việc có nhiều triển vọng về một biên giới gần như vô tận dẫn đến sự bùng nổ của ác cuộc xung đột đe dọa chia cắt chúng ta thành một tập hợp các nước nhỏ hơn. Các nhóm thực dân hóa hành tinh tự hình thành một cách tự nhiên xung quanh các cụm robot có cùng chí hướng. Để đáp ứng nhu cầu to lớn về phát triển sản xuất công nghệ, những người làm việc trên Cybertron với công suất tối đa không có cơ hội thay đổi thói quen của họ. Hình dạng của bot quyết định rất nhiều đến chức năng của họ trong xã hội. Do đó, dưới sự chỉ huy ổn định, tự tin của Sentinel Prime, hệ thống giai cấp không ngừng phát triển. Các câu hỏi về bình đẳng xã hội được đặt ra, nhưng hiếm có một bot nào đi theo một con đường mới trong cuộc sống. Chính khái niệm về vị trí của một người trong trật tự cố định của mọi thứ gần như được coi như một định luật vật lý. Những người bồn chồn chỉ lên bầu trời rồi rời đi. Dường như có rất nhiều lựa chọn, rất nhiều hy vọng. Ta rất nhớ ngày đầu tiên chúng ta mang ngọn lửa cuộc sống đến một nơi khác.

LIGHT ON ARCHON - ÁNH SÁNG TRÊN ARCHON

Đó là một hành tinh chỉ lớn hơn Cybertron, cách khoảng bốn năm ánh sáng, quay quanh một ngôi sao màu xanh lá cây. Ngôi sao này tự phát ra nhiều năng lượng đến mức, ngay cả khi không có nguồn dự trữ Energon riêng, bề mặt phản ứng quang học của Archon, được chế tạo cẩn thận, vẫn có thể hỗ trợ dân số một cách dễ dàng. Không có sự sống ở Archon trước khi chúng ta đến. Chúng ta cẩn thận với việc này, không muốn bước đi vĩ đại của mình bị hủy hoại bằng cách loại bỏ sự tồn tại của một giống loài khác. Archon là một khối đá, không có bầu khí quyển, chỉ đủ gần ngôi sao của nó để trở thành một thế giới mát mẻ đối với chúng ta, với nhiệt độ ban đêm giảm xuống mức âm 90 có thể chấp nhận được, còn nhiệt độ cao nhất ban ngày không vượt quá 150, ít nhất là ở xích đạo. Việc mở rộng và làm mát sẽ gây ra vấn đề, nhưng chúng ta thậm chí còn thiết kế để giải quyết vấn đề đó. Chúng ta dự trữ năng lượng của hệ thống sưởi bằng cách chuyển đổi nó thành điện năng, tích trong pin được cài vào các lớp sâu trong hành tinh.

Ta không nghĩ có một robot nào lại không dán mắt vào những dòng tin tức, theo dõi chùm tia thay đổi Archon từ bụi bẩn và những cái bóng cứng ngắc thành những đường nét chính xác, phản chiếu bao nếp cong mạ bạc của một thế giới thực sự văn minh. Từ ngày sang đêm, chùm tia chậm rãi chạm vào bề mặt xa xôi theo cách mà hầu hết chúng ta không hiểu được. Khi nó hoàn thành, Archon nhẹ đi một lượng megaton đáng kể. Chỗ khối lượng ấy được biến thành năng lượng cần thiết để thay đổi Archon. Tuy nhiên, Archon vẫn lớn hơn Cybertron. Archon sao chép Cybertron trên hầu hết các khía cạnh, đặc biệt là hệ thống lõi sâu ở vị trí là bản sao của Giếng Tia lửa.

Đảng thuộc địa rất lớn, bao gồm những người tình nguyện nêu tên cùng nghề nghiệp của họ vào một hệ thống xổ số - nói rằng nó được đăng kí nhiều quá mức không phải là cường điệu. Một buổi lễ lớn được tổ chức nhằm kỷ niệm khoảnh khắc lịch sử, khi họ thu thập ngọn lửa từ Giếng rồi mang nó qua cây cầu để đến thế giới mới. Chúng ta nhất trí rằng vinh dự này không thể được trao cho một bot duy nhất, vì nó quá quan trọng. Cuối cùng, một đoàn người xếp hàng từ Giếng trên Cybertron, qua quảng trường Iacon đến công viên giải trí mới có tên Sáu tia Laser, rồi đi tới Cảng vụ, tiếp tục lên cây cầu không gian rồi băng qua cảng của Archon, từ đó thực hiện chuyến đi ngắn cuối cùng đến Giếng Archon. Nó vẫn sẽ là sự kiện quan trọng trong nhiều thế kỉ sau. Buổi lễ được tổ chức hoành tráng hơn bao giờ hết với những màn biểu diễn phô trương, trình diễn pháo hoa ngoạn mục và các sự kiện thể thao để chào đón du khách: đua xe, nhào lộn trên không, đấu tay đôi với mọi hình thức thi đấu khác.

Với tư cách là Prime, Sentinel là người phát biểu, nhưng ta đã viết lời cho cậu ấy, hay nói đúng hơn, chính Giao ước, trong một trong những khoảnh khắc mặc khải hiếm hoi của nó, đã gặp ta một ngày nọ với những trang giấy được mở cùng chiếc bút Stylus nằm ngang như thể ta đã viết vào, trong khi ta chưa từng làm điều gì như vậy.

-Hỡi người cầm đuốc, bạn sẽ mang theo ngọn lửa sự sống. Tia lửa truyền sức sống cho tất cả chúng ta, hãy đem nó đến một thế giới mới. Với sự phù hộ của Primus cùng tinh thần của AllSpark, hãy để Giếng Archon cháy sáng trường tồn.

Những người sùng bái ngày tận thế - mang tư tưởng chắc chắn rằng điều này sẽ dẫn đến việc dập tắt Giếng, tổ chức diễu hành như nỗ lực cuối cùng nhằm phá hoại các thủ tục tố tụng, bắn tên lửa từ khán đài hoặc la hét điên cuồng trên nhiều loại tần số. Wreckers - hiện là cánh tay dài nhất của pháp luật nhưng vẫn là lực lượng thô bạo nhất, đã sớm khiến họ im lặng. Đối với những người ngoài tầm với của an ninh, việc bắn tỉa chính xác của Moonracer, được trang bị đạn EMP, đã mang lại hòa bình. Những thi thể bất tỉnh nhanh chóng được kéo khỏi tầm mắt rồi bị bỏ lại dưới khán đài. Trong khi đó Sentinel Prime tuân theo mệnh lệnh, nhúng đầu ngọn đuốc được thiết kế đặc biệt cho anh ta vào miệng Giếng.

Có một sự im lặng tôn kính từ đám đông khi họ mong đợi sự vĩ đại. Chúng ta cảm thấy một khoảnh khắc im lặng đáng sợ, phòng khi, xét cho cùng, Giếng thực sự vượt quá khả năng kỹ thuật của chúng ta, một phần ăn sâu vào con người Primus đến mức can thiệp vào nó thực sự như những người sùng bái nói, là hủy hoại nguồn cội mong manh của mọi sinh linh chúng ta. Cuối cùng, với những tính toán, trực giác, khoa học, vẫn có một số người trong chúng ta "tin" rằng Primus là một thực thể sống khổng lồ trong Cybertron. Bạn gây rối với các vị thần của bạn trong tình trạng nguy hiểm. Nhưng thật may mắn, Sentinel Prime không giấu giếm những nghi ngờ còn ấp ủ về mặt kĩ thuật. Anh ta đứng với phong thái đĩnh đạc, tự tin. Ngay tức khắc, thông qua hàng triệu cỗ máy bí ẩn, tinh vi, Sentinel nhận được một ngọn lửa trắng-vàng rực rỡ. Phần cuối của ngọn đuốc - một chiếc dùi cui kim loại được chế tác một cách nghệ thuật trông như được làm từ xương kim loại - đột nhiên tràn ngập ánh sáng rung động. Với sự thờ ơ, kế tiếp là niềm tự hào chiến thắng, Sentinel giữ nó ở trên cao. Nó rực rỡ đến nỗi toàn bộ cơ thể ngoại trừ đôi chân của anh đều hoàn toàn chìm trong ánh sáng chói lóa. Tròng đen khắp Cybertron quay tròn và các bộ phận thu nhận võng mạc bị đốt cháy. Trong vài phút, gần như tất cả mọi người ở hàng ghế đầu đều bị choáng ngợp.

Nhưng rồi họ cũng hồi phục và Sentinel Prime cũng vậy. Anh bước về phía trước hoàn toàn nhờ tia hồng ngoại, mặc dù anh không có dấu hiệu báo động nào về việc mất thị lực chính của mình. Anh đến được mép Giếng, trở thành người đầu tiên trong cuộc chạy tiếp sức tới Archon. Đó là Bluestreak, người bạn kỹ thuật của Prowl. Gần như cuồng loạn vì căng thẳng nhưng tỉnh táo trước tầm quan trọng của nhiệm vụ, cậu lấy ngọn đuốc từ Sentinel, với một cây cung làm cậu bóng loáng từ trán đến đầu gối.

-Vì tương lai huy hoàng! - cậu reo lên, ít nhiều bám sát vào kịch bản, rồi chạy đoạn đường ngắn trong khoảng cách quy định của mình đến người gánh tiếp theo, vẫy tay, cổ vũ rồi nhảy hết cỡ với sự phấn khích. Đằng sau hàng rào, Prowl chạy cùng cậu ta, theo kịp từng bước đi cho đến khi chiếc dùi cui vượt qua hàng người rồi thu hút sự chú ý theo nó. Ta không kịp nhìn thấy lời từ biệt của họ. Robot mới đã vội vã đi theo hành trình của ngọn đuốc.

Khi mỗi người vận chuyển buông tay, họ tham gia vào một đuôi robot đang chạy theo ngọn lửa, tiếp tục nhấp nhô vui vẻ. Họ đi tiếp qua Iacon, băng qua Six Lasers xuống khu vực bóng loáng của Cảng vụ rồi chạy theo đường thẳng, dài về con đường chở hàng rộng lớn, nơi những chiếc máy xúc với cần cẩu lấp lánh ánh đèn đều cúi đầu tôn kính. Một chiếc xe nâng đã đưa người chạy cuối cùng trên đất liền lên quỹ đạo cao của Trạm cầu không gian. Người ta có thể nhìn thấy họ nhấp nháy lên xuống đoạn đường dốc màu xanh lá cây sống động như uốn cong, như thể nó chỉ băng qua một vực sâu để đến bên tỉnh thành bên cạnh, chứ không phải là đến một hệ thống xa xôi hay một thế giới trống rỗng đang chờ đợi. Đoàn cầm đuốc chạy tiếp, lái xe, hoặc bay, tùy theo ý thích của họ. Họ ca hát suốt chặng đường, ánh sáng chiếu bóng họ trở lại rất lâu sau khi chính họ đã khuất dạng trong chiều sâu xanh ngoằn ngoèo của cây cầu.

Sau đó, trên Cybertron, sự huyên náo đã biến mất. Có một khoảng thời gian căng thẳng chờ đợi những hình ảnh đầu tiên được chuyển tiếp từ Archon. Khi họ đi qua, ban đầu có nhiều pixel sần sùi, nhưng rõ ràng là khi những người vận hành cầu tinh chỉnh máy móc của họ, một tiếng reo hò vang dội vang lên làm rung chuyển nền móng của mọi tòa nhà. Trong mọi trường hợp, những tòa nhà yếu nhất, lâu đời nhất phải rung chuyển, gần đổ sập xuống. Một khán đài sụp đổ dưới sức đập của hàng nghìn bàn chân cháy bỏng. Dù biến thành một mớ hỗn độn lớn thì không ai bị thương. Những người cuối cùng được kéo ra khỏi đống đổ nát, choáng váng chưa kịp định hình, thì đúng lúc ấy được nhìn thấy ngọn đuốc xuất hiện ở Wellhead trên Archon. Thủ lĩnh của đội khách Metalhawk bước cẩn thận đến địa điểm đã chỉ định rồi châm lửa cho mọi người cùng xem. Anh ấy giữ nó ở đó một lúc, và một lần nữa chúng ta phải chờ đợi trong sự hồi hộp hoàn toàn.

Rồi cậu ấy thả cây đuốc xuống.

Khi cây đuốc khuất khỏi tầm nhìn, rơi xuống thùng chứa được đặt cẩn thận, nó tiếp tục được đưa vào các bánh răng - toàn bộ hệ thống được sao chép y nguyên từ cấu trúc sâu nhất của Giếng Tia lửa. Chúng ta tin tưởng vào may mắn rằng chính ánh sáng kia sẽ gây ra phản ứng. Tuy nhiên, đối với những người chứng kiến, có vẻ như Metalhawk đã thả ngọn đuốc vào miệng Giếng, nhưng phải chờ đợi rất lâu, rất lâu, gần như vô tận. Các ủy viên hội đồng có mặt cùng ta đều nhìn nhau, ai nấy đều bất lựng.

Ngay cả Metalhawk cũng mất bình tĩnh, liên tục nhìn xuống sau một hoặc hai phút, mặc dù ngoài ra thì cậu không cử động. Ta tự hỏi cậu ấy sẽ đứng đó bao lâu nếu không có chuyện gì xảy ra. May mắn thay, một luồng ánh sáng dịu nhẹ, không mãnh liệt như Giếng của Cybertron, nhưng vẫn đáng kể, bắt đầu tỏa sáng từ trung tâm hố. Khi sự kiện bắt đầu, tất cả các đường dẫn năng lượng của Archon, vốn chìm trong màu đen và im lặng, thì giờ tràn ngập dòng chảy ánh sáng màu bạc tinh tế. Nó tìm ra các dạng Patteners của hành tinh với tốc độ chóng mặt. Một tiếng thở hổn hển đầy kinh ngạc cùng một tiếng "AAA!" Sự ngạc nhiên biến thành làn sóng lan rộng. Bây giờ không còn nghi ngờ gì nữa. Chuyến hành trình thành công đáng kinh ngạc. Archon đã có sự sống.

Phần còn lại của buổi tối và đêm ấy được dành cho việc tiệc tùng ăn mừng. Không ai bị miễn trừ. Nó tiếp tục trong nhiều tuần. Ngay cả khi chúng ta đặt chân đến các hành tinh mới hàng tháng, cảm giác vui mừng với kỳ vọng vẫn không hề giảm sút. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất, tích cực nhất, vinh quang nhất trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta trưởng thành, lan rộng, thịnh vượng, được làm giàu nhờ các nền văn hóa ngoài hành tinh gần như trong mỗi chu kỳ sao. Trong một khoảng thời gian dài nữa, không có gì đáng chú ý làm hỏng sự phát triển của chúng ta. Những sinh vật mà chúng ta gặp từ đó trở đi cũng chưa bao giờ tỏ ra khó khăn hay khó chịu như Quintesson. Nhiều người còn vui mừng khi tìm thấy chúng ta hoặc được tìm thấy. Tất cả đều rất rất rất thỏa mãn.

Rắc rối đầu tiên đến từ Keepers, công việc kinh doanh của họ là quản lý, giám sát cấu trúc vật chất của Cybertron. Họ nói rằng việc lưu trữ lẫn xuất khẩu Energon ra thế giới phải chấm dứt. Nguồn cung cấp trên thế giới mẹ đang cạn kiệt. Ngoài ra, việc phát triển các thế giới mới phải tạm dừng để chờ điều tra. Giếng Tia lửa đã ngừng sản sinh bot mới với cường độ bình thường khi tốc độ hiện tại chỉ bằng 1/10 tốc độ cũ.

Cuộc điều tra kéo dài nhưng không có kết luận. Sự thật duy nhất có thể nêu ra được ghi nhận. Tỉ lệ sinh bot không giảm thêm, nhưng dẫu cho các dự án mới bị đình chỉ thì nó cũng không tăng. Chúng ta buộc phải chấp nhận sự thật rằng bản thân Energon lẫn Spark cũng là những vật thể hữu hạn. Cho rằng không có Energon nào mà không đến từ Cybertron và tất cả các bot đều cần nó, chúng ta miễn cưỡng kết luận Giếng có thể đang cắt giảm sự gia tăng dân số vì việc này sẽ không bền vững. Các hành tinh khác cũng báo cáo tương tự. Có vẻ như Spark, dù có bị chia sẻ đến đâu, thì vẫn thống nhất về cách tính hay thước đo. Không có Giếng nào tạo được nhiều bot với cường độ dồn dập như trước. Những gì đã từng là một trận lũ lụt trong thời đại trước, giờ đây đã trở thành một dòng nước nhỏ giọt.

Điềm báo thứ hai về các bất ổn ban đầu ít ấn tượng hơn diễn biến nghiêm trọng trên. Một con tàu vận chuyển hàng hóa giữa thế giới với các mặt trăng của nó đã mất tích sau khi đăng một số thông tin liên lạc đáng lo ngại cuối cùng. Nó xuất hiện trở lại vài ngày sau, không xa tọa độ cuối cùng, nhưng không phản ứng với những trận mưa đá đang đến. Nó chỉ im lặng trôi trong tối tăm.

Một đội điều tra đã được cử đi. Chúng ta không nghĩ nhiều cho đến khi có báo cáo cho biết: "Con tàu mất tích đã được trục vớt, kéo về Cảng Mặt Trăng. Phi hành đoàn bị nhiễm bệnh dịch hạch 'rỉ sét'. Phân tích xác nhận sự xâm nhập của nanobot thuộc loại không xác định, độc hại, gây chết người: nghi phạm chế tạo vũ khí chống máy móc. Bản kê khai hàng hóa trên tàu bao gồm 'Trường hợp không rõ nguồn gốc (Case of Unknown Origin), được thu hồi cùng với các vật thể ngoài hành tinh khác từ Thế giới nghiên cứu # 182.9' (một hành tinh chết chỉ chứa tàn tích của nền văn minh tiên tiến). Hàng hóa phải được cất giữ tại Deep Facility để chờ điều tra thêm, vì việc ở lại trên thế giới bị coi là quá nguy hiểm. Vỏ có dấu hiệu xuống cấp trầm trọng, được cho là cơ chế khóa bị hư hỏng, nắp bung ra. Số ca tử vong của phi hành đoàn: tất cả. Tổng thương vong tại cảng: 1.288, đang tăng lên. Bệnh dịch hạch phá hủy đối tượng ở cấp độ phân tử, khử kim loại thành muối và oxit. Chữa bệnh: không có. Những nỗ lực nhằm chế tạo một cỗ máy nano thể thực khuẩn cổ điển bị dừng lại do cái chết của các nhân viên khoa học cùng sự phá hủy công nghệ có khả năng chế tạo nano. Đã cảnh báo toàn bộ các cảng tiếp nhận tàu từ trạm này kể từ khi tìm thấy vật thể Thế giới #182.9, và cả những người có thể đã tiếp xúc với những đối tượng bị phơi nhiễm. Các nỗ lực nhằm cô lập, ngăn chặn sự tiến triển của bệnh dịch hạch đang được tiếp tục ở các đối tượng bao gồm đốt điện, đông lạnh, thủy tinh hóa. Tuy nhiên đều thất bại. Việc xử lý nhiễu tín hiệu EMP cho thấy thành công vừa phải nhưng chỉ làm chậm tốc độ tiến triển 0,3%. Chỉ thử nghiệm đóng băng thành công hoàn toàn ở độ không tuyệt đối (không thực tế, cũng như không thể thực hiện được vì hiện nay các bộ làm lạnh cũng đã bị biến thành bụi). Phân tích cuối cùng: Rủi ro 100%. Chữa bệnh: Không có. Ngăn chặn - Kiểm dịch. Hành động được đề xuất cho Thế giới bị nhiễm bệnh: Phá hủy hoàn toàn. Cầu mong Định mệnh mỉm cười với ta, Cybertron. Đây sẽ là Truyền đơn cuối cùng từ Technatron. RIP." Một danh sách các thế giới lẫn hệ thống đã liên hệ được thêm vào. Đó là một danh sách dài, rất dài.

Sau khi chúng ta đọc báo cáo trong Hội đồng, sự im lặng ngự trị trong giây lát. Vấn đề Energon hay những tai ương trước đây đều bị lãng quên. Vài giờ sau, chúng ta nghe thấy những người điều hành cầu đang điên cuồng trò chuyện với nhau ở cuối đường với những báo cáo lộn xộn về cái chết, bệnh dịch, sự hoảng loạn.

Chúng ta nhận được nguồn cấp dữ liệu camera trực tiếp của một giám định viên y tế tên Backburner, người từng đưa chúng ta đi tham quan một trong những chiếc tàu chở hàng bị nhiễm bệnh. Giọng của cậu ấy hoàn toàn không có cảm xúc khi thuật lại những phát hiện. Chúng ta nhìn thấy hết phòng này đến phòng khác với những công trình bị ăn mòn không thể giải thích được. Những bức tường, sàn nhà trông như tổ ong, thiết bị đo đạc thì vỡ vụn thành bụi dưới sự tác động bên ngoài, rồi cuối cùng hóa thành những đám mây đỏ nham hiểm trong không khí. Ở những căn phòng xa hơn, bụi đỏ ở khắp mọi nơi, đủ sâu để lội qua. Backburner chỉ vào những khối u có hình dạng giống nhau ở đây, ở đó...nói rằng những đống không thể nhận dạng được kia là mọi thứ còn lại của thủy thủ đoàn, theo hiểu biết của cậu ấy.

Sau đó, cậu ấy hướng ánh sáng tàn nhẫn của máy ảnh vào cơ thể của một robot vẫn rất dễ nhận dạng dù đã chết. 

-Đây là Soaring, nhân viên y tế của tôi. Anh ấy đã đến với tôi ngày hôm qua trên con tàu này... 

Soaring trông vẫn ổn cho đến khi bạn chạm tới phần ngực trên hoặc một bên mặt cậu ấy. Cơ thể cậu như bị tạt bằng loại axit mạnh nhất. Nó chi chít hững lỗ sâu đến mức có thể nhìn xuyên qua. Nơi đáng lẽ Spark của cậu ấy thì giờ lại là bóng tối. Backburner dứt khoát chọc ngón tay vào đó. Phần còn lại mỏng manh, vỡ vụn, và với một lớp bụi đỏ trượt xuống, một nửa cơ thể của Soaring vỡ vụn thành từng mảnh khiến mọi người giật mình.

Camera nhìn xuống đôi chân của Backbumer vốn đã đỏ sậm, có dấu hiệu mục nát. Cậu ấy hướng ống kính lên, nhìn chằm chằm vào chúng ta. Giờ đây sự thiếu hy vọng hoàn toàn của cậu trở nên rõ ràng. "Tôi đoán không ai trong chúng tôi sẽ rời khỏi con tàu này. Tôi không biết đây là gì, nhưng đây là thứ dễ lây lan nhất mà tôi từng thấy. Hai giờ trước Soaring hoàn toàn ổn. Tôi hiểu rằng chúng tôi đã bị kéo đến những khu vực này, nhưng bây giờ toàn đoàn lại khởi hành theo yêu cầu của tôi. Một khi chúng tôi ở xa quỹ đạo... Tôi sẽ cho nổ những ngòi nổ kia. Tôi hy vọng... tôi hy vọng báo cáo trên sẽ làm được điều gì đó hữu ích. Nếu các ngài tìm thấy thêm những con tàu tương tự, đừng chạm vào chúng. Chỉ cần thổi chúng vào plasma. Đừng để bất cứ điều gì tồn tại. Tốt. Vậy là xong rồi."

Nguồn cấp dữ liệu đột ngột tắt.

Sentinel Prime dò hỏi mọi người cùng một lúc. 

-Tính đến thời điểm bây giờ, có ba con tàu khác đang mất tích. Hoan nghênh đề xuất...

Chúng ta nói tất cả những điều hiển nhiên: có thể có những kết quả khác, chúng ta không biết đủ... mọi thứ, để trì hoãn việc phải đối mặt với hậu quả của bản ghi âm khủng khiếp đó lẫn bản báo cáo tồi tệ hơn. Chúng ta trì hoãn, quá tự mãn với giai đoạn thành công, quá tự tin vào khả năng vượt lên mọi thứ của mình. Nhưng những giờ tiếp theo tràn ngập những tin nhắn SOS đến từ khắp thiên hà, một số giọng nói cuồng loạn, số khác im lặng hoặc cam chịu, tất cả đều nói những điều giống nhau ;

-Ở đây có bệnh dịch hạch. Xác nhận ngày hôm nay...

-Chúng tôi có 20 trường hợp tử vong do Bệnh dịch rỉ sét. Chúng tôi sẽ tắt liên lạc cho đến khi nó kết thúc. Tôi biết các bạn đang làm việc để xử lí. Các bạn đang làm việc này phải không, Cybertron?

-Họ nói rằng có Bệnh dịch hạch. Tôi nghĩ họ đang cố gắng giữ bí mật, nhưng có quá nhiều người ở khu vực cập cảng mất tích... Tôi nghĩ đó là Bệnh dịch hạch....

-Mạng máy tính! Bạn phế liệu thương gia! Tại sao các người không làm gì đó? Chúng tôi sắp chết ở đây còn các người thậm chí thèm không trả lời những lời kêu gọi của chúng tôi! Khi nào thuốc chữa sẽ sẵn sàng? Khi nào chúng tôi có thể hi vọng sự giúp đỡ?

Trong vài giờ nữa, các cuộc gọi thường không mạch lạc. Nỗi kinh hoàng kèm tiếng nói lắp bắp tràn ngập mọi kênh, sau đó là sự im lặng không thể tránh khỏi, rồi kế tiếp, sau một khoảng thời gian, là tiếng ồn trắng. Sentinel Prime ra lệnh:

-Đây là một giao thức khẩn cấp. Tình huống tuyệt đối. Mọi cây cầu không gian trên Cybertron đến toàn bộ các thế giới khác sẽ bị phá hủy ngay lập tức. Sẽ không có sự di chuyển của người hoặc hàng hóa qua bất kỳ kênh nào. Thông tin liên lạc cũng sẽ bị cắt, không được khôi phục ngoại trừ việc truyền tín hiệu thông thường. Bất kỳ ai bị phát hiện vi phạm các mệnh lệnh này sẽ bị coi là kẻ phản bội và bị xử tử ngay lập tức!

PROWL AT THE BRIDGE - PROWL Ở CÂY CẦU

Prowl rời cuộc họp khẩn cấp với cảm giác buồn nôn, thậm chí không quay lại nghiên cứu mà cậu bỏ dở. Điều duy nhất cậu có thể nghĩ đến là quay trở lại vị trí của mình ở trạm quỹ đạo Iacon Port Bridge để gọi cho Bluestreak. Cậu ấy đã có kế hoạch để lấy lại Bluestreak, mặc dù có thể không thực hiện được trước khi họ yêu cầu đóng cửa... Prowl cũng có thể không thuyết phục được Bluestreak quay lại, giống như chính Prowl đã không thuyết phục được bản thân ở lại. Prowl chuyển sang altform rồi lao dọc theo những con đường với vận tốc nhanh hơn bao giờ hết. Không một lời giải thích, bỏ qua giao thức cấp phép trên bến tàu con thoi quỹ đạo, cậu tự bay lên, ra khỏi cây cầu bằng vận tốc đe dọa đến sức khỏe nhằm phá vỡ con tàu nhỏ.

Khi đến nơi, việc đầu tiên cậu làm là mở đường dây tới Bluestreak.

Các kênh này tràn ngập các cuộc gọi, điều này không có gì đáng ngạc nhiên. Bệnh rỉ sét đã tìm được đường đến các thế giới khác. Cảm xúc của Prowl chùng xuống sàn khi cậu nhận ra đó là Archon.

-Cậu phải quay về ngay bây giờ - Prowl nhấn mạnh hết sức có thể bằng giọng cậu thường dùng mỗi lúc Bluestreak nói lảm nhảm kỹ thuật với tốc độ một dặm một phút.

-Tớ không thể - Bluestreak nói - Luật pháp và logic nói rằng điều đó là không được phép. Tớ có thể mang theo Dịch hạch bên mình."

-Nhưng cậu không có nó. Cậu có? Nó chưa tới Cảng. Cố lên. Tớ sẽ giữ đường dây mở, cậu có thể qua. Tớ sẽ ký tên, giấu nó đi, chúng ta có thể chạy trốn. Tớ sẽ xóa nó khỏi hồ sơ, họ sẽ không bao giờ biết được. Cố lên!

Tiếp theo đó là một trong những khoảng dừng mà Prowl chỉ biết chúng chứa đầy sự bướng bỉnh của Bluestreak. Khuôn mặt nghiêm nghị của Prowl xem xét lại tất cả sự thật một lần nữa cho chắc chắn. Cậu sẵn sàng chạy qua cầu và giết Bluestreak.

-Tớ không thể làm điều đó được - Một sự tạm dừng khác. Giọng nói của Bluestreak đã nói lên tất cả. Prowl không cần lời nói, không thực sự cần chúng trong hàng ngàn chu kỳ sao vừa qua, nhưng cậu thích nghe chúng trên đường đi. Nền tảng cho những ngày tháng của cậu là tiếng ồn ào của những sự thật cùng số liệu kỹ thuật quen thuộc, thân thiện, vừa an ủi vừa khó chịu. Cậu ấy đã nhớ nó nhiều đến mức không thể diễn tả.

-Tớ xin lỗi, Prowl. Tớ đoán tớ không nên đi, nhưng không ai biết điều này sẽ xảy ra. Cậu biết đấy, những kẻ đó hiện đang cố gắng cô lập thị trấn và ... chấm điểm plasma bằng cách nào đó để ngăn chặn nó. Họ có thể làm được. Ý tớ là plasma có tác dụng. 

-Nhưng nhìn này, cậu không có bệnh. Nó sẽ hoàn toàn ổn thôi. Thôi nào - Bây giờ tớ có thể nghe thấy tiếng nói chuyện trong tòa nhà. Họ sẽ đến và đóng cửa cây cầu... Cậu chỉ còn vài giây nữa thôi. Chúng ta sẽ tranh luận đúng sai về nó sau, được chứ?

Prowl lắng nghe, chờ đợi, nhìn vào cái miệng trống rỗng, há hốc của đường hầm xanh, qua đó không có gì xuất hiện... và không có gì đi đến. Cậu ấy sẵn sàng bị hành quyết. Cậu đã trực tiếp bất tuân chỉ thị của Sentinel Prime.

Cánh cửa mở ra sau lưng Prowl và Ironhide bước vào. Prowl trừng mắt nhìn Ironhide qua vai, nhưng cậu biết Ironhide sẽ nói gì. Lần đầu tiên khuôn mặt nặng nề, cố ý của cảnh sát nóng tính gần như nhu mì. Ironhide biết rõ về Prowl, từ nhiệm vụ ở Cảng. Ironhide cũng biết người ở đầu dây bên kia là ai.

-Đến giờ đóng cổng rồi - Ironhide nhẹ nhàng.

Prowl quay lưng lại với bảng điều khiển:

-Tớ phải đi - Bluestreak nói từ bộ đàm - Tớ nhận được lệnh cho nổ bộ điều khiển cầu từ đầu này. Anh bạn, đừng cảm thấy tồi tệ. Đó chỉ là một tai nạn. Một trong những điều đó. Tớ phải ở lại và làm nhiệm vụ, cậu cũng vậy. Luật pháp và logic, chúng được ưu tiên hàng đầu. Trách nhiệm là những gì chúng mình thực thi.

Prowl thường nghe thấy tiếng ấp úng ở cuối câu. Cậu vắt óc tìm điều đúng đắn để nói, cảm thấy lẽ ra cậu nên nói điều đó sớm hơn, khi cậu có cả đống thời gian rảnh rỗi nhưng lại dành để cãi vã, ngắt lời rồi coi đó là điều hiển nhiên. Cậu không thể chịu đựng được ý nghĩ rằng trong chốc lát, Bluestreak cùng toàn bộ Archon sẽ bị cắt đứt liên lạc, có lẽ là mãi mãi. Họ phải chịu một cái chết khủng khiếp trong im lặng, xa Cybertron lẫn những người chăm sóc họ. Nhưng cậu và Blue được làm từ cùng một khuôn. Blue đã đúng. Luật và logic. Nhiệm vụ đầu tiên. Cậu không có lựa chọn nào khác.

-Prowi - Ironhide dịu dàng nhắc lại. Prowl mong đợi một tiếng gầm. Điều này còn tệ hơn nữa. Prowl quan sát bàn tay của mình nhập lệnh để phá vỡ các dòng năng lượng, khiến chúng chống lại chính mình. Một thứ như cây cầu khó làm nhưng dễ đổ nát. Cậu với Blue đã tạo ra chúng, bây giờ sẽ cùng nhau hạ gục chúng.

Cuối cùng cậu ấy nói, thậm chí không biết mình đang nói gì cho đến khi lời thốt ra. 

-Tớ sẽ nhớ cậu.

-Tớ cũng thế.

Âm thanh đầu bên kia biến thành tiếng rít rồi trở thành hư vô. Chiếc nhẫn màu xanh lá cây tuyệt đẹp gấp lại như tờ giấy bạc nhăn nheo, cuối cùng tắt phụt với một loạt pháo sáng lắp bắp. Có một khoảng dừng, rồi họ cảm nhận, nghe thấy tiếng nổ cùng tiếng rên rỉ đột ngột của những cỗ máy khổng lồ nóng chảy, bốc cháy, sụp đổ trên chính họ. Vòng kim loại bị gãy ở đầu cầu, nứt ra, treo lơ lửng ở đó, chẳng khác gì đống xi lẫn mảnh vụn

Prowl nhìn vào bảng điều khiển đã chết, từ từ bỏ tay ra khỏi nó. Cậu quay lại. 

-Làm tốt lắm - Ironhide nói.

Prowl gật đầu. Cậu đứng đó rất lâu. nhưng vẫn không có gì thay đổi. Ironhide rời đi. Bên ngoài những người khác đang la hét, nói chuyện. Cậu chậm rãi quay trở lại Cybertron, đi về nhà một mình. Mọi thứ đã kết thúc. Bên trong cậu, một phần nào đó của cậu cũng đã kết thúc. Cậu ấy biết tỷ lệ ván cược này. Cậu không có hy vọng gì cả. Tất cả những gì còn lại là kí ức, Logic, Trách nhiệm, Luật lệ.

Việc cách ly đã thành công. Không ai ra vào khỏi các cây cầu. Vài tháng trôi qua, mọi tần số ở những nơi ngoài vũ trụ đều im lặng. Chúng ta lắng nghe lâu hơn, nhưng không có gì xuất hiện ngoại trừ tiếng tĩnh điện đen rè nhẹ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top