25
sau hành trình dài 1 tiếng rưỡi , tôi nàm trên chiếc giường êm ái có phần lạnh lẽo do thiếu hơi người , tôi đã nhờ milk trông hộ thằng nhóc nhỏ kia nên không khí trông nhà có phần ảm đạm . Nhận ra mình chưa thong báo về nhà cho chị thì tôi ngồi bật dậy với lấy chiếc điện thoại vừa cắm sạc được 5 phút
view.benyapa
đã về nhà an toàn ạaa
junewanwimol19
ừm , về an toàn là tốt rồi
view.benyapa
lạnh lùng quá đii :((((
junewanwimol19
ủ
a tui bình thường màaa
view.benyapa
người yêu mà hỏng ngọt ngào gì hếttt
junewanwimol19
dạ thưa View yêu ơi của chị , em về nhà an toàn là tốt rồi ạ
view.benyapa
nghe giống miễn cưỡng quáa
Junewanwimol19
Trời ơi, rốt cuộc em muốn gì đây nong view????
view.benyapa
Muốn chị ạ:(
Junewanwimol19
Em có tui rồi mà??
Junewanwimol19
Tui nhớ mấy người rồi😡😡
View.benyapa
Aaa, em cũng nhớ bé
Em qua được hong🥺
Junewanwimol19
Tùy em:) , qua thì cứ
mạnh dạng nhấn chuông nhá:)
View.benyapa
Bé đợi em tí ạ!
Junewanwimol19
Chạy cẩn thận nha ter:)
Ảu , chị ta gọi tôi là ter!!!! Teeruk đó bà con!!!! Wtf kì này chị phải yêu tôi trọn đời thôi Juneiuoi!
Khoá vội cánh cửa rồi phi qua nhà pi, tôi nhấn chuông cửa . Âm thang "ding dong" của chiếc chuông vừa vang lên chưa được 1 phút thì đã có người chạy ra
Bé yêu nhà tôi mở cửa cho tôi vào , để xe trong sân và đã khoá cổng an toàn. Vừa vào nhà , chưa kịp cởi bỏ đôi giày dưới chân thì vòng tay nhỏ của chị đã ôm tôi , nũng nịu như đứa bé xin kẹo từ bố mẹ "người ta nhớ em muốn chết " , tay trái tôi trên lưng chị , còn tay phải nhẹ nhàng vuốt ve làn tóc mềm " em cũng nhớ bé..."
Chúng tôi cứ đứng đó ôm nhau để thỏa nỗi nhớ nhung sau khi cách xa nhau 10 phút . Lát sau thì chị buông tôi ra để tôi cởi nốt đôi giày trắng buốt dưới chân
Chị dẫn tôi đến phòng chị , căn phòng ảm đạm, đơn giản nhưng rất ấm áp . Chị đưa cho tôi cốc nước, bản thân thì tìm kiếm thứ gì đó ở bàn học . Chị kiếm chừng 5 phút thì kêu lên 1 tiếng " áu" , tôi tiến tới xem tình hình thì thấy bàn tay nhỏ có 1 vết cắt ngay đốt ngón tay , nhìn lại chỗ chị tìm kiếm thì thấy 1 lưỡi lam sắt bén bị rớt ra , chắc bé nhà tôi bị lưỡi lam này cứa vào tay rồi . Tôi xót xa rửa,khử trùng và băng vết thương lại " chị đau không? đau thì nói em nhé!"
Chị bỗng bật cười " em chăm chị như em bé vậy " , tôi vẫn xót xa, bảo chùm thân thể kia bằng vòng tay mình " chị có khác gì em bé không?"
Chị lấy trong túi quần 2 món đồ gì đó, cẩn thận đưa ra trước mắt tôi " em nhớ cái này hong ter?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top