Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Típ2

Anh ơi,nhà tôi không có ạ.

Cái gì,làm ăn kiểu gì mà khôngcó hả.....gọi quản lí ra đây..."

Nó sửng cồ lên,2 mắt nó đã đỏ và sưng vì thiếu ngủ và giờ nó lại càng thêm ghê tợn khi quắc lên.Nhìn nó thật sợ.Nó làm cho những thực khách xung quanh phải dựng tóc gáy và ko dám nhìn về phía nó nữa để tránh khỏi rắc rối.Chỉ có mỗi anh bồi nhìn nó thương hại và xuống giọng.Vì anh biết có nói gì với nói lúc này cũng bằng thừa thôi....

"Vâng tôi xin lỗi,anh đợi để tôi lấy ...

Ừhm,lấy nhanh hộ cái,sắp có khách đến rồi đấy....

Vâng..."

Nó lại ngồi xuống ánh mặt nó lại trở lại bình thường trông thật hiền và đáng thương khác hẳn với vẻ hung hãn của nó lúc trước.Nó nhìn 2 xuất thức ăn trên mặt.Nó cười và nói nhỏ.

"Em à,móm e thích ăn nhất này,e hãy ăn đi.A biết e rất thích ăn mà,a gọi để đợi e đến ăn đó.....A sẽ học,học để nấu ngon hơn thế này,để e ăn đc ngon hơn thế này.Lúc đó e sẽ thua a...e sẽ phải cưới a.E....phải ăn đấy nhớ.."

Nó cầm dĩa và xúc một miếng ởđĩa nó đặt vào đĩa bên kia.Chiếc ghế đối diện vẫn vậy...đĩa thức ăn..vẫn vậy.Chỉ có nó là đang thay đổi.Nó từ từgắp từng miếng một....Và nó dơ lên 1 miếng cho vào miệng ăn thử....

"E à,ngon lắm...E ăn đi.."

Nó nuốt ghẹn ứ họng,nó nấc lên và nước mắt lại tuôn rơi....nó dơ dĩa về phía trước như có ai đang ngồi đối diện nó.Người nó yêu,đang ngồi trước mặt nó,ánh mắt thật đẹp và nhìn nó.Cô há miệng....nó cười và chợt đánh rơi cái dĩa xuống đất.Không gian trở lại với nó và bao nhiêu cặp mắt đang nhìn về phía nó.Trước mặt nó chẳng có gì cả....chẳng có gì hết.Nó gục xuống tay ôm trán ...và nước mắt rơi như mưa.Nó khóc không thành tiếng mà nước mắt cứ thế đc nuốt vào trong trái tim đang chứa đựng hình ảnh của một người con trai.Nó thật đáng thương,nó vẫn cứ âm thầm âm thầm khóc ...nó khóc một mìnhnhưng mọi người xung quanh chắc ai ai cũng biết.Nó lau hết nước mắt và moi ví...đặt xuốngbàn tờ giấy bạc trị giá bao nhiêu nó cũng không biết nữa.Nó chạy vồ vập ra ngoài cửa một cách uất hận.Ai cũng dõi theo từng bước nó đi ra và chỉ có một mình anh bồi là chạy ra ngoài.Nhìn nó...nó chạy ra ngoài và lấy xe.Nó vứt vé vào mặt lão trông xe già và tút một mạch.....

Ngày thứ 3 :

15h28"

Nó tự bật dậy.Dường như hôm nay không có sự phá quấy nào với nó cả.....Nó chợt ngớ ngườira vì đã ngủ quá quá trễ.Nó dậysau cả đêm thức trắng để suy nghĩ ...để suy nghĩ để nhắn chongười yêu nó về buổi hẹn đi chơi hôm nay.Và hôm nay nó đã quên không đánh thức người nó yêu đi học...Nó lại mở đt và nt.

"V à,c xl nhé hôm qua thức khuya quá.V nhận đc mess củac đêm qua chưa.Sáng c dậy mụn ko gọi v dậy được.Đừng giận c v nhé,v có đi học muộn không.Nếu phải viết bản kiểm điểm thì c viết cho nhé....hì hì.Nhắn lại cho c nhé"

Nhắn xong nó nhẹ bước xuống giường...Nó bước được một đoạn,toan mở cửa thì nó khựng lại.Nó bỏ quên một cái gì đó.Nó đi từng bước đến chiếc bàn giấy.Lấy bút và giấy bật đèn và nó bắt đầu viết.Nó viết gì...nó đang ngồi viết bản kiểm điểm...!!

"Ko,chồk chép hộ vợ nhé,vỢ biết chỒk thương vỢ nhất mà."

Cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

Bản kiểm điểm..

Kính gửi:......

Kính gửi:......

Em tên là......hum nay em viết bản kiểm điểm để xin lỗi cô vì em đã đi học mụn ... buổi...

Nó nghĩ và cứ thế cứ thế nó viết cho đến bản thứ 20.Nó viết trong cái lúc mệt mỏi.Nét chữ nguệch ngoạc.Nó mệt,nó viết như đang kiệt sức.Nó đánh rơi cái bút và gục mặt xuống những tờ giấy...Nó lẩm bẩm..

"Em à,a thương e lắm.A viết xong rồi....."

...Rồi nó lại nhắn tin ...

"V à,hôm nay là hôm cuối chiếuP/s:I love u đó.Lần trước mình không đc đi xem với nhau vì hếtvé.Giờ c lên mua vé tối nay cuối tuần rùi mình đi xem nhé...nhớ đến đúng giờ đó nghe chưa"

Nhắn tin xong nó mặc quần áochuẩn bị tất cả một cách cẩn thận.Và một lần nữa nó lại đi vào toilet.Và giờ nó có thể nhìnđc khuôn mặt của nó một cách rõ nhất.Giờ có ai còn bảo nó là con người đâu.Ánh mắt không còn tia máu đỏ nữa mà chỉ toàn là một mầu đỏ quặng của máu tươi.Đôi môi khô ráp và khuôn mặt gầy.Nó vẫn cười và đi tắm.

17h58"

Nó phóng xe đến trước cổng Vincom.Hôm nay thật đông,tất cả đi lại thật tấp nập và chẳng ai để ý đến sự chú ý của nó nữa.Nó gửi xe và đi 1 lên vincom.Chen chúc vào chiếc cầu thang máy,hôm nay tắc ghẽn quá.Nhưng tất cả những cặp mắt trong căn phòng nhỏ chật hẹp đều đổ dồnvề phía nó.Vì sao...?Vì sao vậy...?Nó mặc kệ và cúi mặt xuống thở dài.Tất cả đều đi có đôi và chỉ cố một mình nó là đi một mình.Nó mong đợi sự có mặt của người nó yêu.Nó mong gập người yêu nó để xoa dịu đi nỗi nhớ bao ngày.Nó đi vào sảnh lớn...bước đi nhìn bao người.Không gian rộng và đông đúc nhưng chỉ có một mình nó.Tiếp tục bước....

"Chị ơi,cho em 2 vé phim P/s:I love u buổi 20h15 nhé.Hàng ghế nào giữa ấy.

Vâng,bạn đi mấy người ạ...??

Em đi ...2 người.Chị cho em 2 vé..."

Người bán vé ngạc nhiên và nhìn nó với vẻ thắc mắc và pha chút kì quoặc nhưng khách đang đông nên cô đưa cho hắn 2 vé ...ở hàng ghế giữa.

"Vâng 2 vé hàng G ... G ... của bạn 110k

Chỗ hàng dưới à chị..

Không hàng giữa mà bạn

Cái gì,tôi bảo hàng dưới sao lạicho hàng giữa làm ăn kiểu thế à....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #love#nguyet