Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vk ơi đợi Ck nhé. . .

* * *

i cry

Tiếng còi cấp cứu như xé nát màn đêm lạnh còn bỏ sót lại của mùa đông.

Lạnh tháng 2 không se xắt nhưng nó mang một chất buồnthật khó tả.

Và cứ thế,chiếc xe mang người đi trong cái đêm trời mưa heo hắt đó.

"Tút....tút......vỢ à,dậy đi cô pécủa anh.em ko mún dậy muộn để rùi lại phải chép bản kiểm điểm chứ ...."

Như bao ngày khác,Nó mở máy.Lục danh bạ và tìm số máy người con gái Nó yêu thương.Nó cảm thấy đó là một niềm hạnh phúc mà không phảiđứa k0n trai nào cũng có được.Nó sống hạnh phúc.Nó có một người luôn nhớ đến Nó và mỗi sáng những lời nói ngọtngào đầu tiên của ngày mới mà Nó có thể nói đc là những tiếng gọi vỢ trong phone.Những âm thanh ngọt ngào bất tận mà Nó mún nói.

"chỒk à,toàn dậy mụn thui.Đi học muộn toàn phải chép bản kiểm điểm ngại lắm.vỢ còn 20 bản kiểm điểm này......

Thế hả,thui tự chép đi

Ko,chồk chép hộ vợ nhé,vợ biếtchồk thương vợ nhất mà.

Thế mà thương vợ à,hay mỗi sáng chỒk sẽ đánh thức vỢ dậy...đc ko?

Ừhm ...nhớ nhé"

Nó ngồi thần ra và nghĩ lại.Nó cười và tiếp tục chui vào trong chăn ngủ tiếp.Dường như ánh mắt Nó như mỏi mệt.Nó đã thiếu ngủ cả tuần nay.Nó ngủ thiếp đi.Chiếc điện thoại lóc cóc rơi xuống giường....Mặc kệđi.Và sớm mai,Nó còn nhiều việc phải làm nữa.

"Dậy đi con,đến giờ đi học rồi....."

Nó lò mò dậy và mò mẫm chiếcđt.Chẳng thấy đt đâu Nó ngáp lấy 1 cái và hỏi.

"Mẹ ơi,mấy giờ rồi ...

8h30 rồi,lại muộn học cho mà xem.Suốt ngày thức khuya thức hôm chat chit.Không chịu ăn gì.Cả tuần nay thì đi suốt người gầy dộc như bộ xương..

Vâng,cho con xiền......"

Tập tễnh bước ra toilet.Nó soi lại bản mặt của mình sau lời miêu tả của mẹ.Vẫn thế,mắt cóđỏ 1 chút má có hóp 1 chút thuinhưng mà không sao..Nó nghĩ thầm.Nó chuẩn bị tắm rửa quần áo thật tươm tất và đi học.Sáng dậy muộn ngày nào cũng như ngày nào.Đi đến trường có ăn được gì đâu.Lại thêm cái bệnh dạ dày .Ăn trái bữa sẽ đau thành thói quen.Nó cũng chẳng ăn gì nữa.Và cứ thế người Nó gầy đi gầy đi.....

Lết được cái xác vào lớp thì cũng chỉ còn 1 tiết.Nó đứng ở ngoài đợi chuông tan.Chán chẳng biết còn gì làm.Nó nhớ đến người Nó yêu.Nó lại móc đt ra nhắn tin...

"vỢ yêu à,v đang làm gì thế.Học tiết mấy rùi.Hum nay có đi học muộn không đấy.Khi nào tan thì nt lại cho c nhé....c nhớ v lắm"

10" sau

"Sốt ruột quá,mạng chán ơi là chán.Nhớ v quá....."

7" sau

"V à v đang làm gì thế,sáng c đihọc muộn bị đứng ở ngoài....òeòe ..."

5" sau

"Sắp đc vào lớp rùi V iu ơi.Nhớ V lắm,mai chúng mình đi chơi nhớ....."

2" sau

"v à,mai mẹ làm cơm đó.Sang nhà c ăn cơm nhé,sang mà họccách làm vỢ làm mẹ đi, sau về còn nấu kơm cho c.Nhắn lại cho c nhé...hì hì...."

6" sau

Chuông reo.Thế là đc vào lớp,Nó cất điện thoại vào túi vàkhẽ lấy tay xoa xoa mặt.Xoa lên vùng mắt ướt đẫm và đỏ ngầu.....Nó thất thểu bước lên lớp....Có giọt nước rơi xuống trên đường Nó đi. rơi thành giọt .....thấm ướt đẫm cả mặt đất và cứ tiếp tục theo Nó....cho đến khi vào lớp.

Ngày thứ 2:

5h55":

"Tút....tút. V à,dậy đi nhớ. humnay c đc nghỉ c ngủ thêm 1 tí hum qua c thức khuya quá.Dậyđi học ngay lun nhớ.."

Nó giập máy và chớp chớp mắt.Òe,hôm qua thật là chán.Nó vứt cái đt xuống góc giường và lại nằm ngủ.Nó trùm chăn kín mặt.Mắt nhắm nghiền vẫn ko che đc những tiamáu đỏ lòm ở mắt.Mắt dưng dưng và sưng lên.Chắc hẳn Nóphải thức và khóc thật nhiều..Nhưng Nó thật hạnh phúc sao Nó lại phải khóc.

8h

"Dậy đi con,hum qua muộn họcngười ta gọi điện về cho mẹ đấy

Hum nay con đc nghỉ mà,mẹ cho con ngủ 1 tí đi

Có thật là nghỉ ko,để mẹ gọi cho lớp trưởng.

Thật mà,mẹ đi ra cho con ngủ đi.

.......

À mà này, mẹ cho con xin xiền..."

Cánh cửa phòng đóng lại và không để lại một chúc nắng nào trong căn phòng.Căn phòng trở lại một màu đen.Nó tối,tối quá và thật lạnh lẽo nữa.Có ai bước vào chiếc phòng mà ko nhầm tưởng nó làcái nhà xác của một bệnh viện nào đó.Nó lại dụi mắt,nước mắt chảy dàn dụa trên đôi mi.Chỉ có chiếc chăn là thực sựấm với Nó.Và Nó lại nằm xuống,làm co quắp 1 chỗ và tiếp tục ngủ.Những ngày tháng hạnh phúc của Nó đây sao.Chỉ toàn có ngủ và ngủ.Ừhm sao cũng đc và Nó nghĩ giờ Nó thật hạnh phúc.

14h28"

Đã quá giờ ăn cơm trưa mà giờNó vẫn ngủ.Ngủ như chết giấc một chỗ.Ngủ như Nó đã thức đến hàng thế kỉ.Ngủ một cách mê man không biết trời đất là gì.Và ngủ như một người sống thực vật.Giờ trời có sập Nó cũng chẳng biết gì cả.Và.....Nógiật mình,mồ hôi chẩy lã chã trên vai Nó,trên khuôn mặt trắng trẻo của Nó.Trên đôi lưng gầy của Nó.Nó lau mồ hôi,và trong những giọt mồ hôichảy xuống cổ Nó là những giọt nước mắt.Những hạt nướcmắt có vị mặn chát.Dường nhưNó đang buồn và thật ... nhưngtại sao.Và dường như Nó vừa trải qua một cơn mơ thật là kinh hoàng.Một giấc mơ Nó biết Nó không hề tồn tại..

Nó ngồi nghỉ và thở hổn hển.Nó mệt và bụng co thắ lại,nó đói quá.Cả ngày hum qua thôi Nó chẳng đụng gì đến một chút thức ăn nào cả.Nó mệt và lại xoa mặt,xoa lên mái tóc xù của Nó.Thật mệt mỏi.Vàrùi Nó chợt nhớ ra một cái gì đó và lần mò.Nó lại tìm chiếc đt và lại một cái tin khác cho"Người nó đang yêu" ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #love#nguyet