Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13: Nói Hay Không Nói?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chính Quốc và ba người còn lại đang bàn cách để cứu Thái Hanh. Họ định tối nay sẽ đột nhập vào Ma Giới quan sát tình hình rồi đợi thời cơ để giải cứu cho Thái Hanh.

Như kế hoạch họ đã đến Ma Giới. Ma Giới rất nhộn nhịp nhưng lại u ám đến khó tả. Họ đã hoá trang ngoại hình thành người khác hoàn toàn chắc chắn sẽ không ai nhận ra họ.

Đi đến cung điện hắc ám càng ngày càng gần họ phải phòng bị cẩn thận hơn để phòng trừ tình huống xấu nhất có thể xảy ra bất cứ lúc nào.

Chính Quốc tiến đến và đánh ngất những tên gác ngoài kết giới rồi bước vào trong.

Nhưng họ đâu biết rằng Ma Vương đang thi triển ma nhãn mọi hành động của bọn họ ông ta đều nắm gọn trong lòng bàn tay.

"Muốn đột nhập cung điện hắc ám của ta à? Các ngươi đã quá coi thường ta rồi đấy"

Họ từng bước thận trọng bước vào cung điện thấy nhóm người của Cao Lãng vội tránh mặt vào trong góc khuất.

"Chúng ta đã vào cung điện rồi nhưng phải tìm Thái Hanh ở đâu đây?"

"À đúng rồi"

Y Na chợt nhớ ra gì đó rồi lấy trong tay áo của mình ra những chiếc chuông.

"Muội đã làm năm chiếc chuông này để cho năm người chúng ta nếu muốn tìm gặp nhau chỉ cần lắc nhẹ thì sẽ hiện màu chiếc chuông của người đang lắc nó và biết người đó đang ở đâu. Còn nữa chúng ta có thể nói chuyện thông qua chiếc chuông này một cách dễ dàng. Vốn dĩ để dịp nào đó muội mới lấy ra tặng cho mọi người nhưng lúc cấp bách như thế này thì nên dùng tới nó"

Doãn Kì đưa ra một kiến nghị.

"Chúng ta hãy chia nhau ra tìm Thái Hanh nếu gặp Thái Hanh hoặc đang gặp nguy hiểm thì hãy dùng đến chiếc chuông này."

Mọi người đều đồng ý với kiến nghị của Doãn Kì và đã chia nhau ra tìm trên khắp cung điện.

Nhưng không biết rằng Ma Vương đã lập ra những cạm bẫy tàn nhẫn gì để đối phó với họ.

Cung điện hắc ám rất rộng lớn và đen tối nên trước nay chẳng có một người lạ nào dám bước chân đến nơi này cả.

Chính Quốc đang đi thì có một mật đạo kì lạ không thể nào không bỏ qua được nên đã tiến vào.

Đó là nơi ngục tối đã nhốt Thái Hanh nhưng làm sao Ma Vương dễ dàng để cho Chính Quốc đi đến như vậy được.

Chính Quốc tiến lên bước tới cánh cửa thì cánh cửa đột nhiên đã đóng lại và khoá chặt khiến Chính Quốc không thể nào mở được. Đang loay hoay với cánh cửa thì xung quanh bốn bức tường đột nhiên thu hẹp lại. Trên đỉnh mọc ra những cây cọc sắt nhọn hoắt và nền đất bắt đầu di chuyển từ từ đưa đến gần cây cọc trên đỉnh đó.

Chính Quốc không thể nào chờ chết ở chỗ này được còn phải cứu Thái Hanh nữa nên Chính Quốc không cho phép bản thân mình gục ngã tại nơi của kẻ thù như vậy được.

Chắc chắn phải có một cơ quan nào đó để dừng mọi sự xáo trộn của nơi này lại.

Chính Quốc xoay quanh nhìn thì thấy một sợi dây xích Chính Quốc không do dự mà tiến đến kéo nó ra những mũi tên từ hai bên bức tường bắn ra. Đột ngột như vậy Chính Quốc không kịp trở tay nên đã lỡ bị thương ở vai.

Chính Quốc nhăn mặt rút mũi tên ấy ra và phải cố gắng né hết những mũi tên còn lại.

Sau khi những mũi tên đó đã bắn ra hết thì Chính Quốc kiệt sức mà ngã quỵ xuống bởi vì vai đang rỉ máu rất nhiều nhưng còn phải né những mũi tên đó nữa quả thật là rất khó khăn nhưng cũng đã vượt qua được rồi.

Nhìn lại phía trên đỉnh thì thấy những cây cọc sắt đó rất gần chính mình rồi nên phải nén cơn đau mà tìm cơ quan để thoát thân.

Bên cạnh đó Thái Hanh không còn bị tra tấn đau đớn nữa. Nhưng vẫn còn giam giữ Thái Hanh ở nơi tối tăm này. Lòng tham lam muốn hồi sinh con rồng nên ông ép con trai của mình phải quy thuận ông ta để trị vì thiên hạ.

"Không biết Chính Quốc đang làm gì nhỉ? Có đang nhớ ta không?"

Tự đặt ra câu hỏi rồi lại thầm cười .
Trong lòng Thái Hanh có chút uẩn khúc vì có nên nói cho Chính Quốc biết mình là con của Ma Vương không?

Chính Quốc vẫn đang tìm cơ quan để thoát ra khỏi nơi này nhưng tìm mãi chẳng thấy. Gương mặt trắng bệch vì mất quá nhiều máu nên đã nằm ngay xuống đất. Không lẽ Chính Quốc phải chờ chết ở nơi này sao?

Chính Quốc chợt nhớ ra rằng chiếc chuông nên đã lấy nó ra lắc nhẹ vài cái. Bên phía của mọi người nghe thấy liền hỏi.

"Chính Quốc có chuyện gì vậy?"

"Giúp ta với ta đang bị nhốt trong...."

Kể lại với mọi người nghe để tìm cách giúp đỡ.

Trí Mẫn hình như đã tìm được cách nên đã nói cho Chính Quốc.

"Chính Quốc hãy làm theo ta...."







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top