Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 22

Trước tiên thì cho tôi vài lời gửi tới Kookie nhà ta~ haizz, mới đó nhanh ghê. Kookie nhà ta ngày nào còn nhỏ bây giờ đã 1 chàng trai 21 rồi a~.
Thôi thì thêm tuổi, chúc anh sức khỏe, đạt được thành công trong cuộc sống!

~~~~~~~~~~~~~~~~
"Đừng rời xa anh nhé, Jungkook.." giọng hắn nghẹn ngào.

"V..vâng" cậu ấp úng.

"Anh mau thả tôi ra... Muộn rồi..tôi muốn ngủ" cậu nói.

"Anh xin lỗi..em ngủ chút đi"
Nói rồi hắn bỏ ra ngoài.

Cậu mệt mỏi nằm gục trên giường, suy nghĩ mông lung.

Chỉ 4 tiếng nữa thôi, kế hoạch sẽ bắt đầu.. Cậu nên làm sao??

*BA MẸ ƠI, CON PHẢI LÀM SAO ĐÂY!!*
Mãi một lúc sau, cậu mới chợp mắt được 1 chút.
Cậu mơ thấy một giấc mơ.. Trong đó có ba cậu, có mẹ cậu.

"Jungkook.. Là mẹ đây" hình ảnh bà Choi mặc áo trắng, vẻ mặt hiền từ mỉm cười nhìn cậu, giọng nói ngọt ngào tràn đầy yêu thương lên tiếng.

"Là mẹ sao, mẹ ơi!!"

"Jungkook, ta xin lỗi, ta tới để nói cho con lần cuối...
Ba mẹ vẫn ổn.. Nếu Taehyung là lựa chọn của con, hãy mạnh dạn chiếm lấy!" nói rồi bà nở nụ cười hiền từ nhìn cậu, rồi biến mất.

"Mẹ..mẹ đừng bỏ con mà!!" cậu giật mình tỉnh dậy.

Nhìn sang đồng hồ, 6:45.
Không được, chỉ còn 15 phút. Cậu đã nghĩ thông rồi.. Cậu yêu Taehyung, cậu sẽ bỏ qua hết cho hắn.
*không được...Taehuyng..chờ em* cậu nghĩ rồi tức tốc chạy vào nhà tắm, vệ sinh cá nhân.

~~~~~~~~~~~~
Tại bên Yoongi.
"15 phút nữa thực hiện kế hoạch" Yoongi lạnh lùng nói.

"Ừm" Hoseok và Jimin lên tiếng.
Sau đó cả hai liếc nhìn nhau.
Ánh mắt cả 2 như muốn ăn tươi nuốt sống nhau.
"Đồ lùn/ đồ mặt ngựa!" cả 2 đồng thanh.
"Này, cậu nói ai lùn??/ này, cậu nói ai mặt ngựa??" lại đồng thanh :">>

( au: công nhận vợ chồng nhà này hiểu nhau ghê
Hoseok+Jimin: IM!!")

"HAI NGƯỜI MAU IM HẾT CHO TÔI" anh bực bội lên tiếng.

" là cậu ta gây sự trước!" Hoseok và Jimin lại đồng thanh.
.cả hai nhìn nhau.
"HỨ!!"

"Yoongi, tên kia là Taehyung phải không" Hoseok chỉ về phía hắn đang đi tới.

"Ừ, chuẩn bị kế hoạch"

"Ừm" cả 2 đồng thanh, rồi liếc xéo nhau.

~~~~~~~~'''~~~~~~~~~
"Thưa Kim tổng, phiền ngài đi bộ 1 chút, bên kia đang thi công ạ"

"Phiền phức!"
Nói rồi hắn tiến về phía trước.

Nhưng hắn đâu biết, bên phía kia đường, có 1 chiếc xe chuẩn bị đâm vào hắn.
1s
2s
3s
Hắn tiêu soái bước qua... Đồng thời chiếc xe kia lao ra với tốc độ chóng mặt.

"KIM TAEHYUNG CẨN THẬN!!!!!!!" Cậu hét lên.

"KÉT RẦM!!!!!"

"JUNGKOOK!!!!!!!!" Hắn hét lên.
Cậu.. Vì sao lại làm thế?? Chẳng phải cậu muốn trả thù hay sao??
Hắn bất động, hắn chưa thể tiêu hóa được chuyện gì đang xảy ra..nhìn thấy cậu nằm gục trên đường, máu bê bết chảy...hắn kích động

"JUNGKOOK, EM TỈNH LẠI CHO ANH!!! KHÔNG PHẢI EM NÓI MUỐN TRỪNG PHẠT ANH SAO?? MAU TỈNH DẬY CHO ANH!!! MAU TỈNH DẬY ĐÁNH ĐẬP, TRA TẤN, GIẾT ANH CŨNG ĐƯỢC!! LÀM ƠN, JUNGKOOK À!! JUNGKOOKKKKK!!!!!!"Hắn mất kiểm soát hét lên. Tay hắn ôm chặt cậu, chiếc áo trắng tinh bây giờ đã nhuộm một màu đỏ rực.

Yoongi đứng bên kia, chứng kiến... Anh vẫn chưa tiêu hóa được! Tại sao..cậu lại làm thế??
"Haha" anh mỉm cười chua chát, anh thua rồi! Thua thật rồi. Cho dù có cố làm thế nào cũng không thể làm cậu ở bên mình.

Anh bỏ đi đâu đó.
1 thế giới... 3 con người...1 hoàn cảnh.. Chỉ cần quay lại là thấy nhau..nhưng sao khó thế??
"Yoongi, cậu làm sao vậy?? Mau qua đưa Jungkook đến bệnh viện" Jimin như muốn khóc, tay nắm thay Yoongi.
"Thả ra.." anh nói.

" cậu làm sao vậy?? Kookie đang bị thương kìa!!" y hét lên.

"TÔI NÓI CẬU BUÔNG RAA!!" Anh tức giận hất y ngã ra sau. Còn mình thì đi đâu đó.

Hosek thấy tình hình không ổn, liền dìu y đứng dậy, cả hai tiến về phía hắn và cậu.

"JIMIN, CẬU MAU GIÚP TÔI GỌI CỨU THƯƠNG!!" hắn mất bình tĩnh hét lên.
Y không nói gì, run rẩy lấy điện thoại ra...
"Đ...dừng Jimin huynh...e..em không sao.." cậu yếu ớt lên tiếng.

"Kookie, em sẽ không sao đúng không?" nước mắt hắn lại rơi.. Lần thứ hai hắn khóc vì cậu..

Cậu mỉm cười, bàn tay bê bết máu đưa lên chạm vào mặt hắn..
Hốc mắt cậu đã đỏ.. 1 tầng sương mỏng xuất hiện trên đôi mắt ấy.

"Tae...Taehyung.."

"Anh đây, anh đây Jungkook!"

"Sau này..không có em..anh phải tự chăm sóc...tốt cho bản thân nhé...đừng lúc nào cũng bỏ ăn như lúc trước...anh hãy tìm cho mình 1 cô vợ thật tốt..biết làm món cacao nóng cho anh mỗi sáng nhé!..."

"Em đừng nói vậy...em..em sẽ bên anh mà..em đã hứa rồi mà..!!"

"Em xin...xin lỗi Taehyung...em không thể.." cậu mỉm cười nhìn hắn..

"Không...không..em phải ở bên anh.."

"Em yêu anh Taehyung...Jeon Jungkook yêu Kim Taehyung..mãi mãi như thế... Nếu kiếp sau, em ước thể yêu anh như những cặp tình nhân khác! Em phải đi rồi, tạm biệt anh, người con trai em yêu!"
Cậu buông thõng tay, mắt đẹp khẽ nhắm lại, trên ấy, còn đọng lại những giọt pha lê long lanh.
"ĐỪNG MÀ KOOKIE, ĐỪNG MÀ EM, MAU TỈNH LẠI CHO ANH!!"

Y và Hoseok chứng kiến, y ôm mặt, nước mắt lã chã rơi.
Jimin quay lại gục vào vai Hoseok...
Hoseok bất ngờ nhưng cũng thuận theo.
"Ngoan nào...ngoan nào..đừng khóc nữa Minie.."

"Oa oa, Hoseok... Jungkook, Jungkook" y ngước mặt lên nhìn anh ta.
Khuôn mặt tèm nhem nước mắt.

~~~~~~~~~~~~~~~
3 năm sau...
Tại Washington, Mỹ.
Anh lặng lẽ bước đi trên con đường ấy..
Bỗng nhiên ánh mắt anh bị thu hút bởi 1 cô gái có dáng hình nhỏ nhắn đang chăm chỉ làm việc ở 1 quán bánh kem nhỏ.
Không biết có lực vô hình nào đó thôi thúc anh tiến lại quán bánh kem ấy.
Ánh mắt anh khẽ dừng lại ở chiếc bánh kem có hình người tuyết đang mỉm cười.

"Chào anh..anh muốn mua chiếc bánh này ạ??" cô gái ấy lên tiếng.
Anh nhìn cô, trước mắt anh là một cô gái rất đáng yêu a, đôi mắt to tròn như mèo con này, làn da trắng mịn. Khoác lên mình bộ đồ phục vụ màu xanh biển.
"Này anh gì ơi??" cô nhắc lại lần 2.

"À hả??" anh thờ thẫn.

"Haizz, anh muốn mua bánh sinh nhật này ạ??"

"À ừ..gói cho tôi cái này" chỉ vào bánh kem lúc nãy.

"Vâng, chờ tôi  một chút ạ"

5 phút sau cô đi ra với hộp bánh màu vàng đẹp mắt.
"Của anh 200 ạ"

"Đây!" nói rồi anh bỏ đi.

"Chờ tôi một chút.. Tôi lấy tiền thừa.." nói rồi cô chạy vào.
Nhưng anh đã bỏ đi.

Khi cô lấy tiền ra thì đã không thấy anh ở đâu.
Cô lắc đầu khó hiểu nghĩ, thôi thì khi nào gặp lại đưa vậy.

21:00
Cô lau dọn chiếc bàn cuối cùng rồi khóa cửa ra về.
Vừa đi vừa ngâm nga bài hát nào đó.
Đi đến 1 công viên thì thấy anh ngồi đó, bên cạnh vẫn còn hộp bánh kem lúc chiều.
Cô lon ton chạy lại chỗ anh.
Chìa tiền thừa lúc nãy ra trước mặt hắn.
Đôi mắt hít lại. Nhìn thật đáng yêu a~
Anh nhất thời đơ người. Tim anh lại hẫng một nhịp.
"Cám ơn" anh lạnh lùng đáp.
Cô liếc mắt nhìn sang bên cạnh.
"Anh vẫn chưa ăn sao??"

"Chưa"

"Hmm..hôm nay sinh nhật anh à??"

"Ừ"

"Vậy gia đình, bạn bè anh đâu?"

Anh khẽ rùng mình, nhớ lại kí ức năm ấy.

"Tôi..không có" giọng anh có chút buồn.

"Tôi..xin lỗi"

"À, hay tôi hát chúc mừng sinh nhật anh nhé. Coi như quà tôi dành cho anh.
Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday, Happy Birthday
Happy Birthday to you~"
Giọng ngọt ngào của cô vang lên. Anh chăm chú nhìn cô. Khẽ mỉm cười. Sao cô có thể đáng yêu như thế chứ.
"Haah, anh cười rồi kìa!! Anh cười đẹp lắm đấy! Đừng suốt ngày trưng bộ mặt khó ở kia nữa. Nhìn như ông cụ non ý. Hâha"
"Ôi,, tôi xin lỗi" 
Mặt anh nổi đầy hắc tuyến. Gì chứ, ông cụ non á??

"Thôi, chúng ta cắt bánh kem nhé, tôi cắt cho anh"

"À mà anh tên gì?? Có vẻ ảnh không phải là người ở đây.."

Cô vừa chăm chú cắt bánh kem, vừa hói.
"Min Yoongi, còn cô??"

"Tôi là Yeong Seo, chúng ta là đồng hương rồi"

"À, tôi có cái này" nói rồi cô lục gì đó trong balo và lấy ra 1 chai sampan."
"Ten tèn, bánh kem mà uống  cùng rượu là hết sảy con bà bảy đó nha~" cô đưa ngón cái lên trước mặt.
Anh phì cười trước dáng vẻ của cô.
"Nào, không nói nữa, chúng ta uống thôi 2  3 dô.!!"

1 lát sau..
"Hức..Yoongi,anh biết gì chưa, có lẽ tôi thích anh mất rồi ..hức, tình yêu sét đánh ấy..hức nghe nực cười nhỉ??"

Anh nghe cô nói, tim bỗng đập rộn ràng, tiến lại gần cô, áp môi mình lên đôi môi anh đào ấy.
"Ưm~" cô mị hoặc rên lên.
Cả 2 cứ cuốn vào nụ hôn nồng cháy ấy...
End chap 22.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top