Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu thu người vào trong chăn
-Aaaaa, mặt đừng nóng bừng lên nữa. Người ta là biến thái đó !!!
Cậu tự nói với bản thân nhưng mặt cứ không có dấu hiệu ngừng đỏ, tim cũng không có dấu hiệu ngừng đập nhanh. Cậu bật dậy
-Không được, phải cắn anh ấy một trận
Cậu cười thoả mãn, bung chăn chạy xuống lầu.

Taehyung đang đứng trong bếp, anh nấu ăn cho cậu, hồi sáng không chịu ăn lại chạy lên đó. Bỗng từ đâu ra xuất hiện một con thỏ nhảy lên người anh cắn một cái vào vai. Anh nhăn mặt la lên nhưng la không lớn, anh quay người lại ôm hông của cậu
-Em làm gì vậy ?
-Cắn anh !!!
-Tại sao ? Anh đang nấu ăn cho em đó ?
-Anh là đồ biến thái, đồ cơ hội, đồ đáng ghét !!!
-Thôi nào, anh đã làm gì đâu chứ ?
Anh đưa mặt sát lại cậu, cậu mở to đôi mắt nhìn anh rồi lại nhìn xuống, tư thế thân mật gì thế này ? Đánh vào người anh
-Bỏ em ra, anh đừng có lợi dụng mà ôm em
Taehyung thả cậu xuống, cậu phụng phịu bước đi mạnh bạo ra ngoài phòng khách. Anh cười khổ la lên
-Một chút sập nhà đó khủng long con à
-Anh nói cái gì ?
-Hahahahahaha
Khung cảnh chẳng khác gì người yêu của nhau nhỉ ?

Thời gian trôi nhanh hơn, mới đó lại sắp thi, học sinh trong trường đều chán nản với đống đề cương. Jungkook có vẻ không lo lắng vì cậu nắm vững kiến thức với cả chỉ cần làm bài tập nâng cao nữa thôi. Sau hôm ở cùng một mái nhà, Taehyung và Jungkook ít khi gặp nhau, Taehyung cuối cấp nên bận rộn hơn, Jungkook muốn nâng cao trình độ nên cậu học là chính. Hôm nay cậu đi xuống thư viện, ngay góc cửa sổ, một bóng người quen thuộc ngồi đó, cậu làm giá bước ngang qua ngồi phía bàn đối diện. Anh ngẩng đầu lên, cậu ngồi bàn đối diện, khuôn mặt vênh váo, anh đành cười trừ.

Tiếng chuông reo tan học vang lên, cậu thu dọn tập vở vào balo, chuẩn bị đứng dậy đi thì có một lực níu tay cậu lại, cậu xoay đầu, mắt của anh nhìn thẳng vào mắt của cậu
-Em phải về
-Anh đưa em về
-Không cần đâu
-Dạo này em hơi gầy, ăn ít lắm sao ?
-Bận học nên quên ăn thôi
-Đồ ngốc, không có anh thì em vẫn phải chăm sóc tốt cho mình chứ. Sắp thi rồi mà không biết giữ sức khoẻ gì cả
Taehyung tuông ra một tràn khiến Jungkook load không kịp. Thấy cậu cứ nhìn mình mà không nói, Taehyung đành lên tiếng
-Này, em sao vậy ? Bệnh hả ?
-Kh..không có
-Sao lại đơ người ra thế ?
-Về thôi
-Nay chúng ta đi bộ hâm nóng tình cảm nhé ?
-Có tình cảm để hâm nóng sao ?
-Em thật là làm người ta mất hứng
-Sự thật mà a
-Anh sẽ thay đổi điều đó
Nói nhỏ vào tai cậu rồi anh bước đi trước. Cậu đứng đó đơ người lần nữa, Taehyung đứng ngay cửa thư viện quay đầu lại
-Đi nào
Jungkook chợt tỉnh chạy đến chỗ anh. Hai bóng dáng một lớn một nhỏ cùng nhau sánh bước trên hành lang vắng người.

Kì thi trôi qua, tất cả học sinh đều mừng rỡ rủ nhau đi ăn mừng nên sân trường thoáng chốc lại chỉ còn vài người. Jungkook ngồi trên ghế nhìn ngó xung quanh, hôm nay ông bà Jeon sẽ đến đón cậu rồi cùng đi ăn. Anh vừa rời khỏi văn phòng chuẩn bị về lại thấy hình dáng bé nhỏ của ai đó nên bước chân chuyển hướng đến cậu. Anh đặt tay lên đầu cậu
-Em chưa về sao ?
-A, em chưa về_cậu hơi giật mình
-Cần anh đưa về không ?
-Không đâu, bố mẹ tới đón em về cùng đi ăn mừng
-Vậy sao ?
-Anh không đi ăn mừng với bạn bè hay gia đình à ?
-Anh định đi cùng em.. thôi anh đi đây
Taehyung quay người đi, Jungkook chớp chớp mắt nhìn lưng anh đang đi xa dần. Đi cùng cậu ? Không phải chứ, bạn bè và gia đình anh đâu mà lại muốn đi cùng cậu chứ ? Một dấu chấm hỏi to không có lời giải đáp khiến cậu có chút khó chịu.

Gia đình cậu đến một nhà hàng thịt nướng mà gia đình cậu thường đến. Cậu cứ ngồi suy nghĩ, bà Jeon thấy vậy lên tiếng khiến cậu quay về với thực tại
-Con sao vậy ? Không khoẻ à ?
-A không phải đâu
-Một lát có ông bà Park đến đây nữa. Mới nhắc đã đến rồi
Bà Jeon vui vẻ đứng lên đi về phía ông bà Park, có cả Jimin nữa
-Bố, cho con đi với bạn một chút nhé ?
-Sao vậy ? Con không muốn ăn cùng mọi người sao ?
-Một lát con sẽ quay lại
-Được, nhanh nhanh nhé
-Vâng, cảm ơn bố a
Cậu hớn hở chạy đi để sau lưng tiếng gọi của bà Jeon.

Cậu chạy đến trường, chạy mãi thấy sao hôm nay trường xa quá. Cuối cùng cậu cũng đứng trước cổng trường, cậu thấy chiếc moto của anh đang dựng ở góc sân, cậu nở nụ cười chạy vào nhưng nụ cười lập tức biến mất. Một cô gái đang ôm anh, anh hướng mắt nhìn lên, hai mắt anh mở to liền đẩy cô gái kia ra. Jungkook nở nụ cười nhạt quay đi, Taehyung đuổi theo, trước khi rời đi anh còn nói với cô gái kia
-Xin lỗi, bạn nên thích người khác. Tôi đã có người mình muốn thương yêu rồi
Nói xong anh liền đuổi theo cậu để lại cô gái vẻ mặt buồn bã lặng lẽ đi nơi khác.

Cậu chạy đến ngã tư, đèn tín hiệu chuẩn bị chuyển sang màu xanh nhưng cậu không biết. Ngay khi một chiếc xe tải chuẩn bị tông cậu thì có một lực kéo cậu vào lòng. Cậu ngẩng lên nhìn, là anh, anh thở hổn hển
-Đồ ngốc
-Bỏ ra
-Không bỏ. Nói anh nghe đi, tại sao em lại ở đó ? Không phải em đi ăn mừng với gia đình sao ?
-Có lòng tốt muốn quay về đi cùng anh thôi nhưng rồi sao chứ ? Anh đứng ôm người khác hả ?
Anh nhất thời im lặng, cậu nhìn thấy vậy liền muốn chạy đi nhưng lực tay của anh khiến cậu không thể thoát ra. Anh ôm cậu vào lòng, một cái ôm thật chặt, một cái ôm như muốn chứng minh điều gì đó
-Đồ ngốc, em vẫn chỉ là một đứa ngốc nghếch, không biết gì đã oán trách người khác
Mặt cậu vẫn còn đơ ra đó, anh đẩy cậu ra nhìn thẳng vào đôi mắt to của cậu
-Người ta thích anh nhưng anh từ chối vì có người cần anh yêu thương hơn
Giờ từ mặt đơ cậu thành mặt đỏ ửng. Cậu cúi thấp đầu, giọng lí nhí
-Đồ Kim Taehyung đáng chết

-hết-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top