Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến sáng ngày hôm sau, khi mặt trời đã nhô lên cao, con người bắt đầu thức giấc để chuẩn bị cho một ngày mới của mình. Cũng vừa đến lúc chuông báo thức của cậu kêu lên.

Tít tít tít

" Ưm..." Cậu bị đánh thức bởi tiếng chuông của mình, liền nhíu mày mở mắt.

Với tay lấy chiếc điện thoại, khó khăn nhíu mày vì chưa kịp thích ứng với ánh sáng bên ngoài. Khoảng một lúc sau cậu mới có thể nhìn vào được màn hình điện thoại, thấy trên màn hình đang hiển thị thời gian là 7:30 phút. Biết là mình sắp muộn làm nên cậu tỉnh ngủ hẳn, định bật dậy nhặt quần áo hôm qua bị vứt xuống dưới sàn rồi chạy về nhà. Nhưng chưa kịp đứng lên, mới chỉ cử động một tí thôi người cậu đã nhói lên một cơn đau không thể tả.

" A ! Trời ơi cái hông của tôi !!!"

Khắp người cậu ê ẩm và cái lỗ phía sau rất nhói. Cậu cắn răng chịu đựng vẫn phải cố đứng dậy để cho kịp thời gian đi làm. Sau khi mặc quần áo của mình, cậu liền một mạch chạy về nhà không hề để tâm đến người còn lại ngủ ở trên giường.

Về đến nhà, cậu vội vàng tắm rửa vệ sinh cá nhân. Sau đó mặc đồng phục của quán và nhanh chân chỉnh chu để đi làm.

.

Keng.

" A ! JungKook em đến rồi hả?" Tiền bối đang đứng ở quầy thu ngân thấy em đến liền chào hỏi.

" Dạ vâng, em vẫn chưa bị muộn làm chứ ạ?" Cậu cười.

" Hừm, vẫn chưa, em đến đúng giờ lắm. Vào chuẩn bị đồ đi em."

" Nae."

Vậy là một ngày mới của cậu bắt đầu từ đây. Quán cafe này nằm trong một góc nhỏ của thành phố Seoul. Yên tĩnh, trong lành, được cây cối bao phủ xung quanh khiến cho những vị khách khi đến quán sẽ có cảm giác như được mẹ thiên nhiên ôm trong vòng tay ấm áp, được âu yếm vỗ về và bảo vệ.

Còn đâu đó ở trong căn phòng mà tối hôm qua cậu đã ngủ lại, người đàn ông còn lại ở trên giường bấy giờ mới thức giấc. Hắn bị tiếng chuông điện thoại của thư ký đang gọi đến làm cho tỉnh ngủ. Mệt mỏi ngồi dậy rồi hắn nhấc máy:

" Giám Đốc Kim ! Ngài đang ở đâu vậy ạ? Đã trễ giờ làm rồi." Đầu dây bên kia là giọng của thư ký Kang, đang gấp gáp nói vào điện thoại.

" 30 phút nữa tôi đến công ty." Hắn nói xong liền tắt máy.

Lúc này mới mở mắt nhìn rõ căn phòng mà tối hôm qua hắn đã mây mưa với một cậu thanh niên. Mà cậu ta đâu rồi nhỉ? Hắn nhìn sang bên cạnh đã trống không từ lâu, quần áo cũng đã biến mất. Có lẽ cậu ta đã chạy rồi. Hắn nhoẻn miệng cười, xong cái tên của cậu lặp đi lặp lại trong đầu hắn. Có lẽ duyên trời sẽ cho hắn và cậu gặp lại nhau một lần nữa.

Nói rồi hắn gọi nhân viên của khách sạn, bảo họ chuẩn bị cho mình một bộ âu phục, còn bản thân thì vào nhà tắm và sửa soạn lại thật chỉnh tề. Sau 15 phút, hắn bước ra khỏi phòng tắm, trên tay là khăn lau đầu còn dưới hông của hắn có một chiếc khăn đang quấn ngang đó.

Hắn đang lau đầu cho thật khô thì nhân viên của khách sạn gõ cửa ở bên ngoài, nói là đã mang âu phục đến. Hắn nhẹ giọng kêu người đó mang vào.

" Cứ để ở đấy đi." Hắn nói với nhân viên trong khi mình vẫn đang lau khô đầu.

Người nhân viên đó sau khi đặt bộ âu phục xuống ghế, liền cúi đầu chào rồi nhanh chóng ra khỏi phòng. Hắn tiếp đó lấy bộ âu phục mặc vào người, chỉnh lại mái tóc rồi đi đến công ty.

Lái chiếc McLaren 570s đến công ty. Bảo vệ chỉ vừa nhìn thấy biển số xe thôi đã biết đó là xe của Giám Đốc và liền để cho hắn vào. Hắn - Kim Taehyung là Giám Đốc của công ty thời trang JL, nổi tiếng là một vị Giám Đốc trẻ tài cao có khuôn mặt điển trai, rất tinh tế và có nhiều kinh tế khiến cho biết bao các thiếu nữ trẻ xinh đẹp đều mơ ước sẽ có ngày được gặp hắn và ở bên cạnh hắn.

JL là hãng thời trang do hắn tự sáng tạo ra, nó đang trên đà phát triển và có khả năng tương lai sẽ nổi tiếng toàn thế giới. Công ty mới thành lập được 5 năm nhưng đã thành công lọt vào top 50 các công ty nổi tiếng nhất đất nước Đại Hàn này.

Hiện tại JL đang có ba chi nhánh, sắp tới có lẽ sẽ mở thêm một chi nhánh nữa để quảng bá sản phẩm đến với nhiều người mua hơn. JL là hãng thời trang phù hợp với độ tuổi thanh niên, nên rất được các bạn học sinh sinh viên ưa chuộng. Đều toàn là những trang phục độc đáo đẹp mắt, chất vải thoáng mát và đảm bảo uy tín cho người dùng.

Hắn đang xem lại qua những tài liệu báo cáo về thành tích của công ty. Nhìn những con số cũng khá hài lòng, nhưng mà có cái gì đấy vẫn chưa thể bứt phá lên được. Hắn phải làm điều gì đó để thu hút được nhiều khách hàng hơn. Bộ não của hắn bắt đầu hoạt động, chất xám bắt đầu được mang ra để sử dụng. Hắn như nảy ra được ý gì đó, liền gọi thư ký vào văn phòng của mình để giao nhiệm vụ.

" Thư ký Kang, cậu điều tra cho tôi về cậu thanh niên tên Jeon JungKook 24 tuổi đang sống ở gần đây được chứ?"

" Dạ, được ạ ! Nhưng ngài Kim cần biết thông tin về cậu thanh niên đó làm gì vậy ạ?" Thư ký Kang hỏi.

" Chỉ là chuyện cá nhân của tôi thôi... mà cũng có khi nó liên quan đến cả công ty này nữa." Hắn nói với giọng thích thú.

" Vậy ngài có cần gấp không ạ?" Thư ký Kang mặc dù vẫn chưa hiểu được điều hắn nói. Nhưng trước hết cứ phải hoàn thành nhiệm vụ mà Giám Đốc giao đã.

" Càng sớm càng tốt." Hắn nói.

Thư ký Kang như kiểu được vấn đề liền cúi đầu chào rồi lui ra ngoài, và bắt đầu chuyên tâm đi tìm những người có tên là Jeon JungKook đang sống ở thành phố Seoul sầm uất này.

.

Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đó mà đã ba ngày. Cậu có vẻ quên bẵng việc đã cùng hắn qua đêm ở khách sạn. Cậu nghĩ chắc hắn cũng chỉ coi cậu như bạn tình một đêm. Sau lần đó, cậu cảm thấy yêu một người đồng giới khá thú vị. Mặc dù không còn đến quán bar đó nữa, nhưng hễ có ai ngỏ lời thả thính dạo hay trêu chọc cậu ở quán thì cậu sẽ vui vẻ mà đáp lại, không còn coi nó như trò đùa quá trớn nữa.

Và vì việc đó mà cậu đã thu hút được rất nhiều khách hàng, chủ yếu là khách nam giới hoặc các cặp đôi đồng giới đến để hẹn hò. Chủ quán thấy tình hình cứ diễn ra như vậy và đã từng nói với các nhân viên trong quán, là có lẽ sẽ phải đổi tên quán thành 'Coffe LGBT' mất thôi !

Cuối cùng sau bao lỗ lực tìm kiếm thì thư ký Kang đã tìm ra được bốn người mang tên Jeon JungKook. Rồi sau đó thư ký mang thông tin đến báo cáo cho Giám Đốc của mình biết. Chỉ thấy phản ứng của Giám Đốc khi đọc đến thông tin của người thứ hai, có chút vui vẻ và ham muốn. Giám Đốc đã kêu thư ký Kang nói hết về thông tin của người thứ hai mang tên Jeon JungKook ấy. Sau khi biết được nơi cậu làm việc, hắn ngay sau đó sắp xếp công việc của mình và rời khỏi công ty để đến tiệm cafe của cậu.

Lái xe khoảng một lúc thì hắn đã tìm thấy tiệm cafe ấy. Hắn để xe ở bên ngoài còn bản thân thì đi vào trong tiệm cafe ở góc nhỏ ấy. Khi bước vào quán, chẳng cần nhìn đi đâu sâu xa hắn đã thấy cậu đứng ngay ở quầy đang chăm chú sắp xếp gọn gàng lại ống hút và cốc một cách ngăn nắp.

Hắn cười thoả mãn vì đã tìm thấy cậu. Không nhanh không chậm đi đến sau lưng cậu và mở lời:

" Tôi oder được chứ?" Hắn cao lớn đứng ở đằng sau cậu, như thế đang che chắn và bao bọc cậu vậy.

" Dạ vâng ! Nhưng mời anh qua đằng kia để oder nhé." Cậu đang mải đếm số lượng ống hút nên đã quên mất việc phải phục vụ khách hàng tận tình. Rồi cậu chỉ nói lời đó với hắn và tay giơ ra chỉ về hướng quầy oder.

" Nhưng tôi oder em được không?"

" A, không được đâu ạ. Hàng này chỉ để trưng bày thôi, không có bán được đâu ! " Cậu chỉ nghĩ đó là lời trêu chọc của khách hàng như mọi ngày nên vẫn đáp lại một cách vui vẻ.

Đến khi vẫn có cảm giác vị khách đó vẫn đang đứng ở đằng sau mình, thì lúc này cậu mới quay người lại.

" Anh, Anh !" Cậu bất ngờ mở to mắt trước vị khách đang đứng đối diện mình.

" Có vẻ em vẫn còn nhớ đến tôi nhỉ?" Hắn lúc này vẫn như thói quen lần trước, lắm lấy tay của cậu và hôn nhẹ vào mu bàn tay.

" Sao anh biết em làm ở đây?" Cậu hỏi.

" Thì tôi kêu người đi điều tra về em thôi." Hắn vừa nói vừa đi về phía bàn để ngồi.

" Anh theo dõi em?" Cậu thấy vậy cũng đi theo để hỏi.

" Không thì làm sao tôi tìm được em?" Hắn thấy cậu đi theo mình thì mở miệng cười, đưa tay giữ lấy tay cậu định kéo cậu ngồi cạnh mình.

" Không được ! Đang là giờ làm cơ mà." Cậu phản kháng.

" Chậc !" Hắn tạch lưỡi một cái rồi đảo mắt tìm người chủ ở đây. Sau khi xác định được người đang đứng ở quầy thu ngân thì hắn quay ra hỏi em: " Người phụ nữ ở đằng kia là chủ ở đây đúng chứ?"

" Là HaNi Noona, chị ấy là chủ ở đây."

" Chủ quán ơi !" Hắn giơ tay cao, mắt hướng về phía chủ quán. Sắc mặt đổi thành vui vẻ, đây chính là lúc thích hợp để sử dụng khuôn mặt điển trai này.

Thấy có người gọi mình, HaNi liền đưa mắt hướng về phía âm thanh phát ra.

" Có chuyện gì sao ạ?" Cô định đi ra chỗ hắn.

" Không có gì. Chỉ là tôi muốn mượn cậu nhân viên này được chứ?" Hắn sử dụng khuôn mặt của mình hết công suất. Cố gắng bày ra nụ cười toả nắng khó mà có thể từ chối được.

HaNi nhìn xung quanh quán hiện tại không có nhiều khách lắm, và cũng đã không còn nhiều việc để làm. Nên cô cũng đồng ý để cho JungKook ngồi lại ở bàn của hắn.

Được sự đồng ý của cô, hắn vui vẻ cảm ơn rồi oder một ly cafe muối và một ly sữa chua dâu tây. Sau đó liền kéo cậu ngồi bên cạnh mình.

" Em không muốn ngồi ở đây." Cậu định đứng dậy đi sang bên phía đối diện để ngồi. Nhưng đã bị hắn giữ lại và lấy tay của mình vòng qua eo cậu rồi ôm chặt.

" Ai cho em đi? Ngồi yên ở đây." Hắn kéo cậu sát về phía mình, đưa mặt của mình đến gần mặt cậu.

Cậu sợ mọi người ở trong quán sẽ hiểu nhầm nên cố gắng đẩy hắn ra mà không thành.

" Đừng mà, mọi người sẽ hiểu nhầm đó." Cậu lấy tay đẩy mặt hắn ra xa.

" Vậy cứ để họ hiểu nhầm đi." Hắn đưa tay còn lại giữ tay của cậu sau đó hôn chụt vào mũi cậu.

Cậu hốt hoảng mở to mắt, giữa thanh thiên bạch nhật mà hắn cũng dám làm như vậy. Xấu hổ nhưng vẫn trừng mắt nhìn hắn. Đang định lấy tay đánh vào mặt hắn một cái thì đồng nghiệp của cậu bê đồ uống tới.

Cậu thấy vậy ngượng không nói lên lời, liền quay về hướng của hắn tránh ánh mắt của bạn mình. Rồi chui lọt thỏm vào người hắn.

" Đồ uống của quý khách đây ạ !" Đồng nghiệp sau khi đặt đồ uống vào bàn thì cười nhẹ một cái sau đó nhanh chóng đi mất. Trả lại không gian riêng cho hai người.

" Bạn em đi rồi, em không cần phải ngại đâu." Hắn cười vì thấy cậu rất đáng yêu.

" Anh cũng thật là, bỏ em ra đi." Cậu lúc này  muốn rời khỏi người hắn.

" Không bỏ." Hắn thấy vậy càng ôm chặt cậu hơn.

" Anh thật là. Rốt cuộc anh đến đây có chuyện gì?" Cậu bực bội.

" Tôi nhớ em, thì tôi đến."

" Anh..."

" Khi nào em uống hết cốc sữa chua này thì tôi để cho em đi..." Hắn chưa nói xong nhưng mà cậu đã quay ra định lấy cốc sữa chua uống một mạch, và bị hắn kịp giữ lại là nói nốt vế đằng sau: " Với điều kiện em phải để tôi cầm cốc cho em uống."

Cậu nghe vậy nổi giận đùng đùng, định đấm vào mặt hắn một cái. Đang giờ làm việc mà cứ làm phiền người ta, bực cả mình. Trừng mắt nhìn hắn mà hắn vẫn cứ bày ra nụ cười rạng rỡ đốn tim người nhìn càng làm cậu tức hơn.

Thấy cậu đã xù lông, hắn chỉ biết cười và càng muốn trêu chọc cậu hơn. Thế hắn giơ cốc sữa chua lên đưa đến gần miệng cậu. Giờ cậu chỉ cam chịu đợi cho cốc sữa chua này chui hết vào bụng mình thì mới được thả. Đành miễn cưỡng há miệng hút một hơi dài phòng má lên.

" Ngon không?" Hắn nhìn hai cặp má bánh bao của cậu phúng phính liền đưa tay lên nựng.

Cậu gật đầu.

" Tôi uống thử được chứ?" Hắn hỏi.

Cậu trong miệng vẫn còn sữa chua nên chưa nói được vẫn chỉ gật đầu.

Hắn thấy vậy liền đưa môi tới môi của cậu. Tay giữ eo, tay đưa ra sau gáy cậu giữ chặt. Dùng lưỡi tách hai môi của cậu ra để chui vào bên trong khoang miệng, hút hết sữa chua còn đọng lại trong miệng cậu. Sau đó dùng lưỡi càng quét khoang miệng của cậu, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau tạo ra âm thanh chụt chụt nghe rõ tiếng.

Bạn đồng nghiệp đứng nhìn từ quầy oder thấy cảnh nóng bỏng như thế liền mắt chứ A mồm chứ O, xong còn gọi các anh chị tiền bối khác đến xem cùng và có chụp lại vài tấm ảnh.

Hôn một lúc, hắn thấy cậu dường như đã hết dưỡng khí. Liền nhanh chóng rời nụ hôn ngọt ngào ấy, để cho cậu còn hít được không khí xung quanh.

" Phu ha..." Cậu hít thở một cách dồn dập.

" Ừm, sữa chua ngọt thật đấy." Hắn cười khúc khích rồi hôn chụt vào má cậu.

" Tên điên này, anh có biết là bao nhiêu người còn ngồi ở đây không?" Cậu lấy tay lau đi chỗ mà hắn vừa hôn trên má cậu.

Hắn thấy vậy có chút không vui, liền tiến đến hôn nhiều chỗ hơn ở trên khuôn mặt của cậu.

" Hư ha, tên điên này. Mau dừng lại !!!" Cậu bị hắn hôn túi bụi.

" Tôi để dấu hôn của tôi trên khuôn mặt này, em cấm không được xoá."

" Xì..." Cậu ngoài mặt thì tức giận nhưng bên trong có chút sợ hãi, sợ nếu còn xoá nữa thì hắn sẽ còn làm hôn tiếp hoặc có thể là làm chuyện đáng sợ hơn.

Hắn sau đó lại đưa cốc sữa chua đến gần miệng cậu cho cậu uống tiếp. Cậu ngoan ngoãn há miệng ra hút một ngụm lớn sữa chua. Thấy cậu uống ngon lành hắn cũng vậy mà vui theo. Rồi sau đó nói:

" Tối nay em rảnh không?"

" Không rảnh." Cậu đáp lại ngay.

" Tối nay đi ăn tối với tôi đi." Hắn đưa cốc sữa chua đến miệng cậu.

Cậu uống một hơi rồi lắc đầu.

" Tôi sẽ đón em lúc 7 giờ."

" Ực, em đã bảo không rảnh cơ mà?" Cậu nuốt sữa chua xuống bụng.

" Nếu em không đi thì ngày nào tôi cũng đến đây và bắt em mỗi ngày phải uống một cốc ở trong menu." Hắn đưa cốc sữa chua lên miệng cậu.

Cậu uống một ngụm dài phùng cả má lên rồi trừng mắt nhìn hắn. Đợi cho sữa chua trôi hết xuống bụng thì cậu nói đồng ý và hẹn hắn tối nay đến nhà mình đón. Hắn vui vẻ rồi lại đưa cốc sữa chua đến miệng cậu cho cậu uống.

Uống nốt một ngụm cuối là cốc sữa chua dâu tây cũng cạn sạch, hắn lúc này buông eo cậu ra,  để cậu ngồi ở đó rồi đứng dậy đi đến quầy thanh toán. Cậu uống đến no căng bụng nên cứ ngồi yên ở chỗ đó.

Sau khi hắn thanh toán xong thì hắn bước đến về phía cậu, hôn chụt vào môi cậu chào tạm biệt và sau đó thì rời khỏi quán. Làm cậu vừa ngơ ngác vừa ngượng chín mặt.
_______________
Đây là mẫu logo của hãng thời trang JL ạ, là do mình tự thiết kế đó nên tay nghề không được tốt cho lắm hic hic T-T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top