Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế Khải nhất thời bị sốc không thể phản ứng, đôi môi chỉ biết mấp máy:

- Mei...

- Huhu... mẹ ơi!!!

Cậu chạy đến chỗ Mei đang bất động bên cạnh vũng máu. Một viên đạn không có mắt đã xuyên qua tim cô. Giờ đây, cô chỉ có thể nhìn nó lần cuối.

- A...Amber... Quốc...Quốc ... nhi - bàn tay dính đầy máu từng chút một cố gắng chạm vào đứa con gái yêu quý. Tuy nhiên, chưa chạm đến thì Mei đã trút hơi thở cuối cùng.

- Mẹ ơi! Mẹ có sao không? Hic mẹ mở mắt nhìn con đi! Hức...
Vô số giọt nước trong suốt thi nhau rơi ra từ đôi mắt ngây thơ. Cậu ngồi bên cạnh xác của mẹ khóc đến khan cả tiếng. Thế Khải từng bước tiến đến gần, đôi mắt đỏ hoe vô hồn:

- Mei...

Vùng áo bên ngực trái của Mei loang một màu đỏ của máu. Anh chạm vào gương mặt vợ một cách đau đớn, ngước đôi mắt kích động nhìn thằng em trai ngỗ ngược:

- Tại sao mầy lại làm vậy? Cô ấy có lỗi gì với mầy?

Tên con trai tóc vàng đó từng bước một hiên ngang tiến vào nhà, phía sau là một đám người lạ mặt, tay vác súng ống trông cực kì nguy hiểm. Hắn ta tỏ vẻ rất nhàn nhã, y như chả có gì nghiêm trọng. Gương mặt kênh kiệu, môi ngậm điếu thuốc đang cháy chỉ còn một nửa.

- Chị dâu không có lỗi với tôi, kẻ tôi muốn hỏi tội là anh.

- Tao đã đắc tội với mầy sao? - Thế Khải với gương mặt thẫn thờ hỏi lại. Anh đang chịu đựng một cú sốc tinh thần quá lớn từ cái chết của Mei.

- Anh được ông già trao lại ngôi vị Bang Chủ, tôi biết anh nghĩ là anh rất giỏi. Nhưng thực ra tôi xứng đáng hơn là anh, ANH HIỂU KHÔNG??? - hắn quát lên, sau đó đá thật mạnh vào chiếc ghế sofa để trút giận.

Thế Khải cười nhạt:

- Mầy xứng đáng lắm à?... Ừ! xứng đáng bị trục xuất khỏi Phi Ưng.

"Bốp" .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top