Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21.

Bốn người tắm rửa xong xuôi, nhất định không chịu đi ngủ mà tranh thủ quậy phá. Sau khi chơi hết tất cả những trò tập thể như: đánh bài, rút gỗ, cá sấu lên bờ… liền nhanh chóng cảm thấy chán. Lưu Chí Hoành ấn nút bật tivi xem có chương trình nào hay, đúng lúc chuyển đến kênh đang chiếu phim ma kinh dị máu me be bét.

Vương Ngạo Kiều ‘á’ lên một tiếng vội tự lấy tay bịt miệng mình lại. Giống như chương trước của trước đã đề cập, Vương Ngạo Kiều không sợ trời không sợ đất chính là rất sợ ma!

Vương Ngạo Kiều ú ớ: “Chuyển, chuyển kênh khác ngay Nhị Hoành!”

Siêu Nhị Hoành: “Sao vậy, phim này hay mà, đúng không Thiên Thiên?”

Dịch Dương Thiên Tỷ vốn đã thả hồn theo diễn biến kịch tính của bộ phim, hoàn toàn bỏ qua câu hỏi của Chí Hoành. Thiên a, đúng là một cặp trời sinh mà, đến cả sở thích kì quái cũng giống nhau!

Vương Ngạo Kiều vô thức nép sát vào người ngồi bên cạnh.

Vương Lòi Sỉ: “Ra là cậu sợ ma hả? Nhát chết!”

Vương Ngạo Kiều: “Ai, ai thèm sợ ba cái thứ lung tung linh tinh này chứ… Chẳng qua ông đây thực muốn đi ngủ!”

Vương Lòi Sỉ nhếch mép: “Biện minh”

Thế là có ai đó thành công trong chiêu khích tướng, Vương Ngạo Kiều dù sợ đến sắp ngất đi vẫn cố mở to mắt xem cho đến hết phim. Thân thể không tự giác nép lại nép sâu vào lồng ngực người kia…

22.

Xem hết phim đã quá nửa đêm, bốn người giục nhau đi ngủ. Đôi yến oanh Tỷ Hoành hạnh phúc vì kết thúc tất cả nhân vật đều chết như trong dự đoán, ôm nhau ngủ say. Vương Lòi Sỉ cũng hơi thở đều đều, chỉ còn mỗi Vương Ngạo Kiều vẫn âm thầm chửi rủa trong đầu: “Mẹ nó, phim gì mà đáng sợ như vậy, hại ông đây không dám đi vệ sinh… Huhu sợ quá, phải làm sao bây giờ?”

Cậu hết lăn bên này lại lộn bên nọ, trằn trọc qua một tiếng đồng hồ vẫn không ngủ được, bỗng có một bàn tay từ đâu đặt lên tóc làm Vương Ngạo Kiều trái tim bắn thẳng ra ngoài. Đang định hét lên liền bị một bàn tay khác chặn lại, hơi thở nóng bỏng phả vào tai:

Vương Lòi Sỉ: “Có muốn đi vệ sinh không?”

Vương Ngạo Kiều nghe được câu hỏi mà như bắt được vàng, vội gật đầu như giã tỏi.

Vì không muốn làm phiền đến giấc ngủ của hai người kia, Vương Lòi Sỉ chỉ bật đèn pin từ điện thoại, ánh sáng yếu ớt đó càng khiến hành lang trở nên đáng sợ. Vương Ngạo Kiều theo sau tim đập thình thịch, chỉ muốn nhắm tịt hai mắt vào mà đi.

Vương Lòi Sỉ: “Sợ quá thì không cần cố, ai chẳng có yếu điểm…”

Nói rồi vươn tay nắm lấy bàn tay gầy gầy xương xương của Vương Ngạo Kiều.

Vương Lòi Sỉ: “Nhắm mắt vào, tôi dẫn cậu đi”

Tim Vương Ngạo Kiều một lần nữa đập như đánh chuông. Nhưng không hoàn toàn vì sợ, chính cậu cũng không gọi tên được cảm giác đang dần lan tỏa trong lòng. Tên này, hóa ra cũng có điểm dũng cảm…

Vương Ngạo Kiều không hề biết, thật ra người đi đằng trước cậu hai mắt cũng nhắm tịt. Quên nói Vương Lòi Sỉ chính là cũng rất sợ ma, nhưng hắn còn sợ ai đó khóc hơn nhiều…

23.

Sáng sớm hôm sau Dịch Dương Thiên Tỷ cùng Lưu Chí Hoành khi tỉnh dậy, chính là thấy một màn tương đương với hình ảnh hủy diệt thế giới, chấn tung địa cầu! Vương Ngạo Kiều ngủ say trong lòng Vương Lòi Sỉ! 

Dịch Dương Thiên Tỷ lấy lại ý chí nhanh hơn, đang định lay vai Vương Ngạo Kiều thì bị một giọng nói hăm dọa ngăn lại:

Vương Lòi Sỉ: “Cậu định làm gì?”

Thiên tổng: “Thì đánh thức hai người dậy a, đến giờ xuất phát rồi”

Vương Lòi Sỉ: “Cậu là ngốc có đào tạo? Trong trường hợp này chẳng phải nên làm một việc trước tiên hay sao?”

Thiên Tỷ quay sang nhìn Chí Hoành, tỏ ý không hiểu.

Nhị Hoành: “Hội trưởng à, rốt cuộc là anh muốn làm gì?”

Vương Lòi Sỉ hừ mũi: “Còn không mau lấy máy điện thoại của tôi ra chụp lại cảnh đẹp như tranh này? Nhanh!”

Hội trưởng a, anh chính là không thấy được gương mặt của mình lúc này là có bao nhiêu đáng sợ rồi… Cảnh đẹp như tranh? Còn không phải là hình ảnh một tên mắt thâm, đầu tóc rũ rượi, lợi dụng lúc người ta ngủ say sống chết ôm lấy? 

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top