Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

33.

Kỉ niệm một tháng yêu nhau, Vương Lòi Sỉ dẫn Vương Ngạo Kiều đến quán café lần đầu hai người hẹn gặp nhưng không thành. Đang trò chuyện vui vẻ, đột nhiên từ đâu xông ra một tên đầu dựng với vài gã tóc xanh tóc đỏ.

Đầu mào gà: “Tiểu nhân nhi, em còn nhớ anh không a?”

Vương Ngạo Kiều ngước mắt nhìn, ra là cái tên trước đây ve vãn bị cậu đánh đến tối tăm mặt mày. Cái mặt đóng phim ma không cần mặt nạ này, tưởng muốn quên là quên được hay sao. Còn cái giọng vừa dài vừa dai như kẹo kéo kia nữa…

Vương Ngạo Kiều: “Muốn gì?”

Đầu mào gà: “Dĩ nhiên là trả thù a. Hôm nay anh sẽ ‘làm’ cưng đến chết đi sống lại, khiến cưng trong vòng một tuần đừng hòng bước được xuống giườ..”

Tên đầu dựng chưa kịp hú nốt câu dọa dẫm đã hứng trọn một quả đấm từ phía Vương Lòi Sỉ, ngã lăn quay ra đất.

Vương Lòi Sỉ: “Ông đây cũng muốn ‘đánh’ mày đến chết đi sống lại, khiến mày trong vòng một tháng đừng hòng bước chân ra khỏi bệnh viện”

Cứ thế một người đánh đến tối tăm mù mịt, một người đứng nhìn cầu nguyện cho nhóm người kia sớm siêu thoát…

Vương Ngạo Kiều a, bây giờ không cần văng tục đánh người, cũng có ‘ai đó’ thay cậu trừng trị xử lí mọi chuyện rồi.

34.

Ngày nghỉ cuối tuần nào Vương Lòi Sỉ cũng viện đủ mọi lí do để bắt ép Vương Ngạo Kiều ở cùng mình. Nếu không phải hắn ta tự mò xác sang nhà Vương Ngạo Kiều, thì sẽ tìm cớ để cậu đến nhà hắn... Hôm thì nhà hắn có trò chơi điện tử mới rất hay, hôm thì nhà hắn có đồ ăn rất ngon, hôm lại hắn bị ốm, ngã gãy tay không nấu ăn được, gãy chân không đi vệ sinh được...

Đủ các lí do lí trấu đến trẻ con bịt tai còn biết Vương Lòi Sỉ kiếm cớ bịa ra, Vương Ngạo Kiều dĩ nhiên cũng rõ, thế nhưng lần nào cũng hớt hơ hớt hải chạy sang dù chỉ để mắng cho hắn một trận rồi hai người lại ôm nhau lăn ra ngủ.

Khi được Lưu Chí Hoành hỏi nguyên nhân tại sao, Vương Ngạo Kiều hờ hững vừa ngáp dài vừa đáp.

Vương Ngạo Kiều: "Chữa bệnh đau tim"

Siêu Nhị Hoành: "Lần đi tham quan còn nói nhìn thấy mặt anh ấy sẽ đau, bây giờ tại sao gặp Hội trưởng Vương lại chữa được bệnh?"

Vương Ngạo Kiều: "Bệnh của mình đã chuyển qua giai đoạn mới rồi, không được gặp tim sẽ ngừng đập..."

Siêu Nhị Hoành lần đầu tiên mặt được biến thành hình 囧. Vương Ngạo Kiều a Vương Ngạo Kiều, rốt cuộc những lời sến súa này cậu học từ ai~~

35.

Một hôm, Vương Ngạo Kiều đang nằm trên đùi Vương Lòi Sỉ xem tivi, bỗng dưng chuyển đến mục tin tức: "Thiếu nữ vì quá đau buồn trước cái chết của người yêu, nhảy cầu tự vẫn". Vương Ngạo Kiều nhíu mày, trên đời này cậu ghét nhất những người yếu đuối luỵ tình như vậy, đang định ấn chuyển kênh thì tiếng Vương Lòi Sỉ vang lên.

Vương Lòi Sỉ: "Nguyên Nguyên em nói xem, nếu ngày mai tôi chết em sẽ làm gì?"

Vương Ngạo Kiều: "..."

Vương Lòi Sỉ: "Em có yêu người khác không?"

Vương Ngạo Kiều: "..."

Vương Lòi Sỉ sốt ruột: "Em mau trả lời đi"

Vương Ngạo Kiều: "Sẽ tìm người khác"

Vương Lòi Sỉ: "Không cho phép em yêu người con gái nào khác"

Vương Ngạo Kiều: "..."

Vương Lòi Sỉ: "Cũng không cho phép em tìm người con trai khác"

Vương Ngạo Kiều đảo mắt: "Xin anh, anh còn muốn tôi yêu thêm đàn ông? Một mình anh là đủ lắm rồi!"

Vương Lòi Sỉ nghe hết câu vội vàng hôn xuống, Vương Ngạo Kiều bị hôn đến thiếu dưỡng khí, hai tay bấu chặt lấy bả vai người kia.

Vương Lòi Sỉ: "Không được, em đáng yêu như vậy, nếu không yêu người khác thì sẽ rất lãng phí"

Vương Ngạo Kiều: "Con gái không được, con trai cũng không, lẽ nào anh muốn tôi tự luyến cả đời?"

Vương Lòi Sỉ: "Tôi sẽ không để em một mình, sẽ bên em cả đời"

Vương Ngạo Kiều: "..."

Tiếp đó là một màn hường hường phấn phấn, tác giả vì lo lắng cho đôi mắt của mình, đành buông rèm chuyển tiếp sang phần sau...

36.

Chớp mắt đã tới sinh nhật Vương Ngạo Kiều, cậu tổ chức một bữa tiệc nhỏ ở nhà, dĩ nhiên khách mời vẫn là những gương mặt quen thuộc.

Siêu Nhị Hoành: "Nguyên Nguyên chúc mừng sinh nhật, cuối cùng năm nay cũng đã tìm được người thương cùng trải qua năm mới, chúc mừng chúc mừng!"

Vương Ngạo Kiều lườm, tay xoè ra vẫy vẫy: "Quà đâu?"

Dịch Dương Thiên Tỉ nhận được cái nháy mắt của Chí Hoành, vui vẻ ôm từ sau lưng ra một hộp quà rất to. Vương Ngạo Kiều cười híp mắt, cuối cùng quay sang hỏi người còn lại.

Vương Ngạo Kiều: "Của anh đâu?"

Vương Lòi Sỉ: "Không phải vừa vào cửa tôi đã đưa rồi sao, em cũng nhìn thấy rồi còn gì?"

Vương Ngạo Kiều: "Nói càn, ông đây chưa nhận được gì hết, nhìn thấy cái mông anh chắc?"

Vương Lòi Sỉ: "Bây giờ em cũng đang nhìn quà của tôi đấy thôi?"

Vương Ngạo Kiều ngơ ngác: "..."

Vương Lòi Sỉ: "Mắt em thấy gì?"

Vương Ngạo Kiều: "Thấy anh"

Vương Lòi Sỉ: "Vậy còn hỏi không thấy quà đâu?"

Mặt Vương Ngạo Kiều bỗng chốc chuyển thành một mảng đỏ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top