Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: Hôn chỗ nào cũng được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó đúng như đã hẹn, mọi người cùng nhau ra ngoài ăn chơi một bữa đã đời mừng sinh nhật Tại Hưởng. Tất nhiên vẫn như mọi khi, ai cũng có đôi có cặp. Thạc Trấn và Nam Tuấn sau khi bị Chí Mẫn phát hiện ra mối quan hệ thật sự giữa bọn họ thì không còn phải kiêng nể gì nữa. Hữu Khiêm và Chung Quốc thì lại càng không phải nói, Chí Mẫn còn là người tích cực ủng hộ cho hai người nữa cơ. Âu cũng xem như là bước đầu tiên hòa nhập vào "cộng đồng" của cậu.

Nhưng bây giờ mới là bước đầu tiên thì đến bao giờ chuyện giữa cậu và Chí Mẫn mới giải quyết xong?

Đây là vấn đề mà chỉ có Tại Hưởng cảm thấy trăn trở, chứ Chí Mẫn thì vẫn còn đang rất vui vẻ. Còn về phần vì sao lại vui vẻ, tất nhiên cậu chưa biết là do người mình thích không đi thích người khác rồi.

"Chúng ta chơi trò chơi đi!"

Cả đám người bọn họ mang đồ ăn thức uống đã mua ra bờ hồ hóng mát. No say rồi Hữu Khiêm liền bắt đầu kế hoạch xúc tiến hạng mục đẩy con thuyền Tại Mẫn ra khơi.

"Chơi cái gì đây?" Chung Quốc rất biết phối hợp mà hào hứng hỏi.

"Mấy đứa biết chơi quay tay... à nhầm quay chai không?"

Chí Mẫn ngay lập tức thật thà lắc đầu: "Không ạ."

"Đã là sinh viên đại học rồi thì phải biết chơi quay chai, chuyện này cũng quan trọng như việc niếm trải thử cảm giác rớt môn vậy. Nói không quá thì chính là không biết chơi quay chai thì không thể tốt nghiệp đại học..."

Hữu Khiêm cứ thao thao bất tuyệt mà không để ý trong bọn họ còn có Chung Quốc là chưa học hết cấp ba. Cũng may là không ai phát hiện ra chi tiết này, hơn nữa Nam Tuấn đã mau chóng ngăn chặn màn giáo huấn của bạn mình.

"Cậu đừng dạy hư con nít nữa. Nghiêm túc một chút đi."

"Được rồi được rồi." Hữu Khiêm lôi một cái chai thủy tinh đã uống cạn nước ra, đặt xuống trước mặt, "Đầu tiên chúng ta ngồi thành vòng tròn, sau đó một người được chọn quay cái chai này, đầu chai chỉ về hướng nào thì người quay chai phải hôn người đó. Hiểu chưa?"

"Hiểu rồi... a cái gì cơ? Hôn á?" Chí Mẫn đang gật gù thì chợt phát hiện điểm không đúng.

"Ừ, hôn chứ sao." Hữu Khiêm nói chắc nịch.

"Nhưng... nhưng mà..." Chí Mẫn bỗng nhiên nhớ lại cảnh Nam Tuấn và Thạc Trấn khóa môi, sau đó là nụ hôn hụt giữa mình và Tại Hưởng, mặt bất giác đỏ bừng.

"Chỉ là trò chơi thôi mà." Tại Hưởng vỗ vai Chí Mẫn trấn an. Hữu Khiêm còn chưa kịp khen tên này biết phối hợp thì cậu đã nhanh mồm nói tiếp: "Hôn chỗ nào cũng được, đâu có ép hôn môi đâu mà cậu lo."

Hữu Khiêm âm thầm ói ra một búng máu. Kim Tại Hưởng, mày là thằng ngôn lù!

"Nếu vậy thì cũng mất vui. Hay là như thế này, mỗi người viết một yêu cầu mình muốn, ví dụ như hôn hoặc ôm hoặc nắm tay gì đó, sau khi quay chai xong thì bốc thăm, trúng cái nào phải làm cái đó, được không?" Chung Quốc nhanh nhảu cho ý kiến cứu nguy khiến Hữu Khiêm không khỏi cảm thấy được an ủi phần nào. Ừ, ít nhất thì người yêu của mình không bị não.

"Được rồi, mọi người đều đồng ý cả chứ?"

Nam Tuấn là người lớn tuổi nhất ở đây, cũng là có uy nhất, lời anh đã nói ra thì không ai phản bác. Mọi người lục đục xếp chỗ thành vòng tròn, sau đó viết yêu cầu của mình ra giấy. Chuẩn bị xong xuôi đâu vào đó, Hữu Khiêm rất hăng hái mà xung phong làm người quay chai đầu tiên. Cái chai theo lực tay của anh xoay thành vòng tròn vô cùng đẹp mắt, sau một hồi mới bắt đầu chầm chậm dừng lại, đầu chai hướng về phía Nam Tuấn.

"Này Hữu Khiêm cậu cố tình à!"

"Tớ đâu có giỏi đến mức tính được điểm dừng của cái chai chứ. Mau bốc thăm đi bạn hiền. Chỉ là chơi thôi, cậu xoắn làm gì." Hữu Khiêm cười khẩy.

"Được rồi, chơi thì chơi." Mân Thạc chọn lấy một tờ giấy gấp tư, vừa mở ra anh đã biết đây là nét chữ của ai, sau đó đọc thật dõng dạc: "Đánh mông Hữu Khiêm bảy cái."

Trong khi mọi người phá ra cười thì Hữu Khiêm ngay lập tức giãy nãy:

"Giề cơ?! Sao người bị hại lại là tớ?"

"Thì chỉ nói là viết yêu cầu mình muốn thôi mà." Thạc Trấn ngay lập tức trả lời, vì thế Hữu Khiêm biết ngay chính là tên này cố ý hại mình.

"Chỉ là chơi thôi, cậu xoắn làm gì chứ." Nam Tuấn nhại lại câu nói của Hữu Khiêm, sau đó tiến qua thẳng tay thực hiện yêu cầu, không có lấy một chút thương hoa tiếc ngọc.

Sau khi chịu "tra tấn" xong, Hữu Khiêm cũng xìu luôn, không còn chút ý chí nào mà đẩy thuyền Tại Mẫn nữa. Nam Tuấn tiếp tục quay chai. Lần này người phải thực hiện yêu cầu là Chung Quốc.

"Ôm và vuốt tóc người ngồi bên phải trong vòng mười giây. Ai đề ra cái yêu cầu quái đản này vậy?"

"Em không thấy như vậy rất lãng mạn sao?" Hữu Khiêm xuýt xoa, đương nhiên đây chính là tác phẩm của anh. Tại Hưởng ngồi bên phải Chí Mẫn mà, ban đầu Hữu Khiêm viết ra cái này chính là muốn để cho Chí Mẫn thực hiện. Có điều người bốc trúng lại là Chung Quốc, mà người ngồi bên phải Chung Quốc lại chính là Chí Mẫn.

"Cậu giúp cái kiểu gì đấy?" Nam Tuấn thì thào với Hữu Khiêm qua kẽ răng.

"Chuyện này thực sự là hên xui thôi." Hữu Khiêm nhún vai, anh cũng đâu có muốn Chung Quốc thân mật với Chí Mẫn.

Mà bên đây Chung Quốc thực hiện yêu cầu cũng không dễ dàng gì. Cậu quay sang phải để ôm Chí Mẫn thì lại đối mặt với Tại Hưởng. Ánh mắt anh ấy quả thật có thể bắn ra tia lửa điện luôn. Chung Quốc toát hết cả mồ hôi hột, vuốt tóc Chí Mẫn một cái xong tay cũng buông xuống không dám chạm vào người Chí Mẫn nữa, vậy mà Tại Hưởng vẫn không có vẻ gì là nguôi ngoai chút nào. Bên kia Thạc Trấn vẫn làm như không biết mà thong thả đếm giờ, càng đếm đến cuối thì sắc mặt Tại Hưởng càng tệ hơn. Mười giây này có thể xem như mười giây khủng bố nhất cuộc đời Chung Quốc. Cho nên vừa buông Chí Mẫn ra cậu liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay sang xả uất ức với anh Khiêm của mình.

"Em tưởng em sắp bị giết rồi."

"Chỉ là chơi thôi mà." Hữu Khiêm cũng toát mồ hôi thay cho cậu em, anh cố cười để làm dịu bầu không khí, nhưng Tại Hưởng chẳng có chút thay đổi nào, còn quăng cho Hữu Khiêm một cái liếc mắt bén nhọn.

Chung Quốc lại quay cái chai thủy tinh rỗng, cuộc chơi cứ như vậy mà tiếp tục. Thế rồi cũng đến phiên Tại Hưởng bị chỉ định. Lúc này trong hộp chỉ còn lại một lá thăm, cậu cũng biết rõ lá thăm kia viết gì bởi cả năm lá thăm trước đó đều không phải của cậu. Vì thế Tại Hưởng cứ chần chừ mãi không dám mở ra, Thạc Trấn thấy biểu hiện của bạn mình thì tám phần mười đã đoán được lý do. Vì vậy cậu quyết định hoàn thành sứ mệnh "bạn tốt", giật lá thăm khỏi tay Tại Hưởng và đọc to lên trước khi cậu ấy kịp lấy lại:

"Hôn người ngồi bên cạnh."

Cả đám không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm về phía Chí Mẫn, ngay cả Thạc Trấn là một trong hai người ngồi cạnh Tại Hưởng cũng quay đầu nhìn cậu ấy một cách vô cùng nghiêm túc, giống như thể người mà Tại Hưởng phải hôn nhất định phải là Chí Mẫn vậy.

Đột nhiên bầu không khí đặc lại khiến Chí Mẫn lẫn Tại Hưởng không khỏi bối rối. Dù luôn miệng nói chỉ là trò chơi, thế nhưng lúc thực sự rơi vào tình huống tiến thoái lưỡng nan rồi bọn họ mới cảm thấy "trò chơi" này sao mà khó thực hiện quá. Chí Mẫn nghe xong yêu cầu cũng bất giác quay đầu nhìn Tại Hưởng, bọn họ đối mặt nhau như vậy khoảng vài giây, cảm giác như tiếng tim đập thình thịch đều bị tất cả mọi người nghe thấy.

Sau đó, trước sự chờ đợi trong im lặng của cả bọn, Tại Hưởng chậm rãi nghiêng qua, hôn một cái rất khẽ lên gò má ửng hồng của Chí Mẫn.

"Bởi vì không có nói cụ thể là hôn chỗ nào... nên..." Tại Hưởng sờ sờ vành tai tròn tròn của mình.

"Ừm... đúng vậy nhỉ..."

Chí Mẫn cũng cười giả lả phụ họa, chứ thực sự trong ngực tim đã đập loạn đến mức nghẹt thở rồi.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top