Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4

(Aigoo sắp hết  1 volume rùi :)), qua chap 5 sẽ là vol 2 và các ẻm sẽ cheat tuổi 1 chút hi hi :v)

Cũng đã được 1 tuần từ khi 2 trẻ đi học lại và đây cũng là tuần cuối cùng Jimin ở đây, Taehuyng không muốn nói nhưng mà cậu đang rất là lo không biết Jimin đi rồi ai sẽ chơi với cậu.

Ở trường thì từ ngày 2 nhóc đi cùng nhau nguyên ngôi trường tiểu học như được 2 thiên thần học vậy, 2 người còn nhỏ mà có tố chất người mẫu lắm nha, Jimin lùn lùn đáng iu + xinh đẹp, da thì trắng như con gái còn mắt cười thì nhìn cực yêu, Taehuyng thì ngược lại, đẹp trai mà lại lạnh lùng cực kì, 2 người này đi chung sao nữ phái không chết cho được!

Taehuyng thì thấy khi ở cùng Jimin tim cậu nó cứ lệch 1 nhịp, mà Tae không ngốc tới nỗi không biết đó là say nắng, chỉ là cậu không chắc thôi.Dạo này Taehuyng hay hỏi mẹ về chuyện tình yêu để xem cậu có phải say nắng không và đúng là cậu đã say nắng Jimin.

-Taehuyng à, sao con tự nhiên hỏi mẹ chuyện này thế?

-Mẹ à...

-Hửm?

-Mẹ nghĩ sao..nếu con thích con trai hả mẹ?

-Taehuyng à....mẹ không chấp nhận ai ngoài Jimin đâu nha!

-Ơ sao mẹ biết con thích Jimin?

Bà Kim nhẹ nhàng xoa đầu Taehuyng, nhìn thằng con mình, bảo

-Mẹ chỉ biết khi có nó con vui hơn thôi, Tae à, chuyện tình cảm này con phải cẩn trọng đó, mẹ nghĩ tốt nhất con thổ lộ với Jimin sau đi, để nó lớn hơn 1 chút, con hãy chinh phục nó từ từ.

-Mẹ à, mẹ chắc chứ?

-Thì coi như là mẹ nhận thêm 1 thằng con trai đi

-Taehuyng ơi, anh mau lên đây xem nè! Giọng thét chói tai của Jimin.

-Ờ Jimin ngốc huyng lên liền chờ chút! Mẹ à, mãi yêu!

Nói xong Taehuyng chạy nhanh lên lầu.

"Thằng con trời đánh, có bao giờ nói yêu mẹ nó đâu, giờ gặp được người nó yêu mới nói! Hám giai dễ sợ!


Trường học~

-Woahhh, Taehuyng oppa tới kìa.

-Jimin nữa, dễ thương ghê~

Mấy đứa con gái thấy 2 người họ là nháo nhào lên, bày đặt dẹo dẹo!Chưa nha, mới lớp 2 lớp 3 mà được mấy bà chị lớp 4-6 để ý nữa chứ!

Taehuyng thấy Jimin yêu dấu cứ bị dòm thì che cậu đi, không cho ai nhìn thấy, cậu không thích cảm giác bảo bối của mình bị người ta dòm.

Trưa~

Jimin chạy lon ton lên lầu kiếm Taehuyng,cái trường danh tiếng này mà cũng có bắt nạt nha!

-Ê, Park Jimin kìa mày, tụi nhà giàu hạng nhất có khác, mặc đồ khác người!

-Chơi nó 1 vố không?Xem sau này nó còn lởn vởn ở đây không!

Nguyên 1 đám nhóc chờ Jimin đi lên cái cầu thang,Jimin vừa đi lên thấy đàn anh chặn, cảm giác rất ư là không ổn nha!Mà Jimin vẫn cố chấp đi lên cái cầu thang cho bằng được, không uổng công sức Taehuyng đã dạy cậu 3 tuần nay.

Vừa lên được đỉnh thì có 1 thằng trong số đó đẩy Jimin xuống.

-Oops, lỡ tay!

Xong cả đám cười.

Jimin thì sao?Cậu nhóc đang rất hoảng sợ, cảm giác rơi như chậm lại vậy, cầu thang đâu có thấp đâu, 30 bậc đó!Nhắm nghiền mắt lại Jimin nhớ lại cảnh lúc 3 tuổi mình bị té cầu thang.

-Taehuyng huyng...~

Cậu gọi trong vô vọng, làm sao mà Taehuyng có thể tới kịp chứ?Dẫu biết vậy nhưng mà cậu vẫn kêu.

Taehuyng á?Dĩ nhiên là kiếm Jimin không thấy bèn nghe rằng Jimin tìm cậu, vừa chạy lên thấy cảnh gì?Bảo bối của cậu đang rơi tự do đó! Taehuyng dùng hết sức chạy thật nhanh, tay cậu mau chóng đỡ đầu Jimin, cả thân hình nhỏ bé của cậu nằm trên anh.

"Huh, sao không đau nhỉ?" Jimin vẫn nhắm nghiền đôi mắt lại.

-Minnie ngốc, mau...ngồi dậy xem nào!

Nghe được giọng nói quen thuộc, Jimin quay đầu lại thì thấy Taehuyng nằm chèo queo.Tụi kia lúc này đã chạy mất, làm sao mà thoát được khi mà có hàng tá ánh mắt nữ sinh nhìn kia chứ!

-Huyng~

Jimin nhanh chóng đỡ Taehuyng dậy.

-Ui da!Đau

-Huyng, sao thế?

-Ah, chắc trật tay rồi.

Jimin dìu Taehuyng xuống phòng y tế, tay của Taehuyng bị bong gân, phải băng bó nhẹ một chút nhưng mà phải nghỉ ngơi ngày hôm nay.Jimin và Taehuyng cúp học về nhà, khi thấy 2 đứa tự nhiên không học thì bà Kim hơi ngạc nhiên, bèn thấy tay của Taehuyng nên bà hỏi.

-Tae à, tay con bị làm sao thế?

-Bong gân thôi ạ!Không có gì đâu con lên phòng trước nha.

-Bye mẹ Kim~

Giọng của Jimin buồn thảm, cậu còn không ngẩn mặt lên.

Trong phòng~~

-Hức...đều do Jimin..hức...không tốt..

-Ngoan đi nè, em có làm gì đâu?

-Tại Jimin..hức.. mà Huyng mới bị như vậy.

Taehuyng nâng mặt cậu lên.

-Nghe cho rõ Park Jimin, thà Huyng chịu đau còn hơn thấy em té hơn 30 bậc thang!Cho nên ngốc à, đừng khóc nữa!

Jimin im lặng một hồi, rồi mếu máo nói.

-Huyng à, phải Jimin vô dụng lắm không ?

-Không đâu, huyng cũng không muốn em quá mạnh mẽ, vì chỉ có như thế em mới cần Huyng bảo vệ thôi.

Jimin dụi mặt vào lòng Taehuyng, bấu chặt áo cậu.

-Huyng...liệu sao này lúc Jimin bị ăn hiếp, bắt nạt...lúc đó Huyng còn giúp Jimin chứ?

-Haizzz ngốc này, nghĩ vớ vẩn nhỉ!Park Jimin ngốc, Huyng sẽ không bao giờ rời xa em đâu!Huyng sẽ luôn bảo vệ em!

Taehuyng lại làm Jimin khóc, nhưng đây là nước mắt của hạnh phúc, cậu hạnh phúc vì Taehuyng nói sẽ mãi bên cậu.Jimin ngoắc ngón út.

-Hứa nha,..ai nói dối nuốt ngàn cây kim!

-Hứa~

Thế là vài hôm sau bà Park dẫn Jimin về, bà ngạc nhiên khi con mình thay đổi nhanh như thế.Từ lúc Jimin về thì cứ buồn rời rợi, cậu nhớ Taehuyng và ngược lại Tae cũng vậy, dẫu có gặp nhau trong trường nhưng mà vẫn không đủ.Thế là hôm sinh nhật mình, Jimin đã xin ba mẹ cho mình 1 căn biệt thự sát bên nhà Taehuyng.

Bà Park và bà Kim còn lập ý tưởng thông 2 nhà với nhau cho dễ đi lại, 2 ông chồng thì không phản đối.

Jimin dành 6 ngày ở nhà Taehuyng còn 1 ngày ở nhà mình, bà Park với bà Kim thì cứ đi shopping miết để lại 2 ông chồng phải quản lý công ty!

(1 bức hình hơn ngàn lời nới hí hí)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top