Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

P.end

" Kết thúc rồi Kim Taehyung. "

Park Jimin đem cây súng mà chính Kim Taehyung đã từng cho cậu nhân dịp sinh nhật dí thẳng vào một bên thái dương của hắn. Đầu súng lạnh lẽo nhưng nét mặt của cậu còn lạnh lẽo hơn gấp mấy lần.

Kim Taehyung không có gì là biểu hiện của người đang bị uy hiếp tới tính mạng. Hắn vẫn cứ ngồi yên trên chiếc ghế làm việc quen thuộc của mình, trên miệng giữ nguyên kiểu cười nhàn nhạt bất cần đời mà hắn luôn vẽ trước mặt tất cả mọi người.

" Em nghĩ mình sẽ làm được gì? "

" Cái gì cũng có thể làm được. "

Thầm lặng hít một hơi nặng nề bên trong lòng mình, Park Jimin không ngờ bản thân mình cư nhiên lại có chút đắng đo khi phải nổ phát súng này. Thù tất ắt phải báo, nhưng trong một khoảng không ngắn, cậu ở cùng Kim Taehyung thì hắn chưa một lần ngược đãi cậu, ngoại trừ những giây phút trên giường.

" Vậy thì làm tôi xem đi. "

" Anh không có thắc mắc gì cả sao? "

Kim Taehyung cười cười, ánh mắt sắc bén của hắn xoáy sâu vào gương mặt vẫn luôn xinh đẹp quyến rũ như ngày nào của Park Jimin. 

" Ý em là muốn tôi hỏi em vì sao lại muốn giết tôi? Hay là cảm giác bị em phản bội khi bỏ ra một số tiền lớn để mua về một người có mưu đồ muốn mình chết? Thay vì thế tôi thà không hỏi, vì tôi không muốn mọi sự yêu thương tôi dành cho em là vô nghĩa. "

" Anh. "

Tay cầm súng của Park Jimin run rẩy, ý của hắn còn không phải đang cố ám chí cậu bội bạc hắn hay sao? Nhưng vốn dĩ những gì hắn nói không sai. Cậu tiếp cận hắn, giả vờ ngây ngô, ngoan ngoãn phục tùng dưới thân hắn thì đều có mục đích cả. Vậy thì cớ gì cậu phải khó chịu trước những lời nói kia của hắn kia chứ.

" Dù sao cũng cảm ơn anh đã không ngược đãi tôi suốt thời gian qua. "

Ngón tay của Park Jimin vô tình bóp cò và chẳng hề phát ra bất cứ tiếng nổ kinh hoàng nào nơi dinh thự to lớn này cả. Và ngay lúc ấy, nếu là một người nào đó, họ chắc chắn sẽ nghĩ tại sao súng lại không có đạn nhưng với cậu thì chỉ có duy nhất một suy nghĩ đó chính là cậu thua Kim Taehyung rồi. 

" Hận thù của em quả thật rất lớn mới có gan làm mọi thứ như vậy. Một tấm gương đáng hoan nghênh. "

Ném cây súng vô dụng xuống chiếc bàn gỗ, Park Jimin cười bất lực. 

" Từ khi nào? "

" Sao? "

" Từ khi nào mà anh đã phát hiện ra tôi. "

" Ngay từ lúc em bước vào cuộc sống của tôi. "

Một con người sống ở cái địa vị mà bất cứ một người nào cũng muốn cướp lấy như Kim Taehyung hắn thì hắn sớm đã có trang bị mọi thứ cho bản thân mình. 

Mặc dù cho Park Jimin có do Jeon Jungkook người bạn thân thiết của hắn giới thiệu cho thì cũng không thoát khỏi con mắt tinh tường của hắn. 

" Em nghĩ mình có đủ bản lĩnh mở được khóa máy tính của tôi? "

" ... "

" Em nghĩ mình có đủ sự tự do để lục lọi phòng làm việc của tôi khi đã thành công mã hóa mọi camera trong dinh thự? "

" ... "

" Em cũng không để ý vì sao tập đoàn của Jeon Jungkook lớn như vậy lại biến thành một mớ sắt vụn trong vòng nửa tháng? "

" ... "

" Và em cảm thấy em có thể lừa tôi giải tán hết mọi vệ sĩ trong nhà chỉ vì em muốn cùng tôi đón sinh nhật của tôi? "

" ... "

" Tất cả còn không phải do tôi từng bước mở đường cho em đi sao? "

Vì nóng lòng muốn trả thù mà Park Jimin đã vô thức bỏ qua những bước đi quá sức đơn giản của kế hoạch. Hay thật. Vốn nghĩ bản thân đã có thể đưa hắn vào tròng nhưng vuối cùng lại là trò cười cho hắn.

" Ngồi xuống ghế đi rồi chúng ta từ từ nói chuyện. "

Kim Taehyung vẫn mãi bình thản như vậy để Park Jimin ngồi vào chiếc ghế đối diện mình, hắn chậm rãi đem chai Royal Demaria ra rót từng dòng chảy đỏ sóng sánh vào chiếc ly thủy tinh rồi uống một ngụm nhỏ. 

Mùi vị chúng luôn nồng nàn như vậy, giống hệt như những lúc đem chúng tưới lên một Park Jimin thuần khiết không có một mảnh vải trên người rồi từng chút liếm láp, dày vò cái cơ thể tuyệt vời ấy. 

Không còn gì hoàn hảo hơn cả. 

" Muốn giết cứ giết không cần nhiều lời. "

" Luật sư Park, em không nên hấp tấp như vậy. "

Thật đáng khen cho một vị luật sư nhỏ bé sẵn sàng chui đầu vào hang ổ của người có địa vị lớn tới mức cả cục cảnh sát cũng phải e sợ. Chung quy cũng chỉ để lấy lại danh dự cho người cha đã mất của mình trong vụ kiện năm năm trước. Rất có hiếu. Rất đáng khen.

" Sau tất cả em đã tìm được cái gọi là cho cha em chưa? "

" Tôi đồng ý việc cha tôi tham nhũng nhưng không thể chấp nhận được việc anh đẩy cha tôi đến đường cùng phải chết như vậy. "

Năm ấy cha của Park Jimin là một trong số ba tổng giám đốc chủ chốt của tập đoàn Kim Thị, chức vị cao dẫn đến nổi tham lam càng lớn nên ông Park mới âm thầm lén lút sau lưng Kim Taehyung thực hiện những cuộc tham nhũng bất hợp pháp. 

Tất nhiên có thể qua mắt Kim Taehyung một thời gian nhưng chỉ là ngắn hạn, đến lúc hắn phát hiện ra cũng là lúc ông Park trong khoảng thời gian khốn đốn nhất bởi những áp lực mà hắn cố tình nhắm tới công ty riêng của Park gia.

Ông Park vì đường cùng mới tới cầu xin Kim Taehyung buông tha nhưng hắn còn chưa làm gì mà ông Park đã vì khí thế tàn độc của hắn khiến cho hoản loạn mà trượt chân té từ sân thượng tập đoàn xuống lầu.

Còn Park Jimin một phần vì thương cha một phần bị Jeon Jungkook một bên châm dầu vào lửa mới bước vào điều tra lại vụ án bị chôn vùi của cha mình.

Jeon Jungkook vì muốn chiếm vị trí của Kim Taehyung mà làm vậy nên kết cục phải nhận đã quá bi thảm, còn Park Jimin cậu chắc chắn cũng không khác gì.

" Tôi chưa bao giờ ép cha em. Do ông ta không muốn đầu thú và tự chân té ngã thôi. "

Park Jimin cúi thấp đầu, hoàn toàn không biết phải nói gì thêm. 

" Đi đi. "

" Sao? "

Uống hết ly Royal DeMaria còn lưng chừng, Kim Taehyung lần đầu tiên trong cuộc đời thở dài một hơi.

" Tôi bảo em đi đi. " 

" ... "

" Coi như tôi dẹp bỏ đi một mối nguy hại bên mình vậy. Để em ở lại, có ngày thật sự sẽ bị em bắn chết thì sao? "

.

.

.

" Anh khi ấy không sợ em sẽ đi thật à? "

Kim Taehyung hơi nhếch môi, hai cánh tay hữu lực siết chặt lấy cơ thể nhỏ bé vào sát trong lồng ngực vững chãi.

" Không. "

Park Jimin nhíu mày cực kỳ to gan hất bàn tay hư hỏng đang chạy loạn bên trong lớp áo sơ mi mỏng của mình. Biết vậy hồi ấy bảo đi thì cậu liền sẽ vác xác đi ngay chứ không ngu mụi ở lại để bị hành đến tận hai năm sau nữa.

" Vì dù em có đi đâu tôi cũng sẽ tìm ra. Sau đó sẽ làm mọi cách để ép em quay trở về. "

" Khốn nạn. "

Vừa cười vừa vung tay định vỗ nhẹ vào má của Kim Taehyung nhưng vì do thân thủ của hắn tốt hơn cậu gấp mấy lần nên từng ngón tay mũm mĩm trắng trẻo kia hiển nhiên bị hắn nắm lấy cho vào miệng mút mát. Thế là một cục bông hóa hồng đầy ngượng ngùng mặc dù không biết đã cùng hắn làm tình bao nhiêu lần, làm bao nhiêu kiểu, bị ngâm rượu, ướp rượu, cái gì còn chưa làm qua nhưng ngại thì vẫn ngại.

" Nhưng khi ấy, có một khoảnh khắc tôi đã nghĩ mình sẽ đánh mất em. "

Một khoảng thời gian dù biết mình bị lợi dụng lừa dối nhưng Kim Taehyung lại không khống chế được mà yêu Park Jimin. Thế là cứ vô thức dung túng đến mức khi mọi chuyện vỡ lỡ, hắn cũng không muốn để Park Jimin rời xa mình. 

Lúc đưa ra quyết định, hắn thực sự đã từng nghĩ nếu Park Jimin muốn đi hắn cũng sẽ không níu kéo nhưng cuối cùng bản tính chiếm hữu của hắn vẫn khiến hắn không thể nào buông bỏ tình yêu này. 

May mắn là Park Jimin đến cuối cùng vẫn nguyện ý ở bên hắn.

" Vì em cũng không ngờ mình lại yêu anh. "

Lúc nhận ra việc này Park Jimin thực sự rất sốc. Một tên nam nhân với vẻ ngoài hoàn mỹ nhưng lại quá tàn độc, quá nhẫn tâm, đã từng là một trong những nguyên do khiến cha mình mất. Tuy đã cố gắng chối bỏ rất nhiều lần, suy cho cùng cũng không có cách nào trốn tránh được nữa.

Nghe khá là phi lý nhưng cũng có chút thuyết phục mà.

" Yêu tôi hay yêu cách làm tình đặc biệt của tôi? "

" Đặc biệt cái gì? Đó chính là đốt tiền vô tội vạ đó trời ơi. "

Khi dùng để tưới, lúc dùng để tắm, bữa thì dùng để rửa,... rượu tiền tỉ chứ có phải vài đồng đâu mà phung phí muốn chết. Sở thích người đàn ông của Park Jimin luôn luôn khó hiểu như vậy sao? 

" Tôi đốt được thì tôi kiếm lại được không phải lo. Đỡ hơn có những người có khối việc muốn làm nhưng một ít tiền cũng không có, còn muốn xin một tí rượu của tôi đem đổi lấy tiền. Nằm mơ đi. "

" Ơ hay... " 

Park Jimin bất ngờ bị Kim Taehyung lật người đè xuống giường, chiếc chăn mềm to xụ như nâng niu cơ thể hoàn mỹ của cậu.

Hắn cúi đầu ngấu nghiến cánh môi căng mọng mà cho dù hắn có ăn cả đời cũng sẽ không bao giờ phát ngán. Đối với cuộc đời hắn, chỉ có hai thói quen cực kỳ quan trọng.

Một là thích uống rượu Royal DeMaria.

Hai là thích Park Jimin.

...






______________________________________

13/10.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #vmin