Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

01.

tác giả stoplight | dịch bởi weonxx | design: G

nc-21 | Model!AU kết hợp SocialMedia!AU, warning: dirty talk, barebacking (không dùng bcs)

đã được sự đồng ý của tác giả

x

Dĩ nhiên họ gặp nhau ở New York.

New York là những tòa nhà chọc trời và chân ta khuỵu gối (T/N: làm việc vất vả, hình ảnh khác của quỳ xuống blowjob). Là bụi bẩn bám vào lớp áo lụa và thịt da. Là khói thuốc và tình dục, là những đôi giầy da vang vọng trên sàn catwalk đọng lại trên lưỡi Taehyung, và tất cả những hương vị đó với sức tấn công khổng lồ đấm vào mồm cậu, trong một lần. Quá mức cần thiết với vô số nụ cười trắng lóa Taehyung gượng nở ra trên môi, quá ngọt ngào, vô tận.

Thứ sáu đến trước thềm, thời gian hoàn hảo để biến mất.

Đây không phải là điều Taehyung gượng ép bản thân. Dễ dàng thôi mà, đi trên một chuyến tàu tốc hành và đến một khách sạn rẻ tiền, vòi nước nơi đó lạnh băng. Phòng ngủ không có wifi miễn phí, và chiếc giường thì êm ái như nằm trong một cái bao xốp.

Taehyung là một người mẫu hàng đầu cho Tuần Lễ Thời Trang, cậu đã điêu tàn quyết định tham dự. Vài phần trong lương tâm, Taehyung đoán vậy, để giúp cậu trân trọng cuộc đời hơn – lãng mạn hóa những phần u tối ở một nơi khác, có lẽ, cậu sẽ cảm thấy rằng cậu là thằng đểu cán đáng yêu nhất trong phòng, vì cậu gần như bỏ cuộc vào công trình biến mình thành búp bê Ken đời thực.

'Kim Taehyung?'

Nghe như tiếng người nào đó đọc danh thiếp người mẫu của cậu, Taehyung thở dài. Cậu đã cố gắng biến mình thành cái người nhạt nhòa nhất trong số người muốn ẩn náu ở Manhattan, nhưng – mà.

Taehyung quay gót giầy. Auto cau mày. 'Tôi giúp gì được cho anh?'

Người đàn ông có mái tóc màu bạch kim và cao hơn cậu vài phân. Vai đẹp, môi cũng rất xinh. Đầy đặn và đỏ hồng. Đối thủ đây rồi.

'À, này,' gã đó cười, mắt cong lên. Gã xắn tay áo màu hồng, 'Anh tên Kim Seokjin-chúng ta đã cùng nhau hợp tác trong High Cut số 15 ấy, anh nhớ vậy?'

Tên không hề quen thuộc. Seokjin có một gương mặt đáng để khắc ghi nhưng lại không nằm trong danh bạ của Taehyung. Rõ ràng là cậu không lưu hết mọi số điện thoại, chứ đừng nói những người làm việc chung ở một kỳ tạp chí, thậm chí chụp cho đợt đó là khi nào cậu cũng chẳng biết nữa.

'Seokjin-ssi,' Taehyung lên giọng, giả vờ thân mật. Học lớp những chuyển động cơ thể cho lớp học người mẫu thật sự cũng hữu ích trong vài trường hợp. Taehyung bắt tay Seokjin thật chặt. 'Lâu rồi anh nhỉ!'

Seokjin hoàn toàn bị đánh lừa. Hoặc giả vờ, ít ra là vậy. 'Gọi anh là hyung được rồi. Và nè, tên của em xuất hiện khắp nơi đó. Bận lắm, nhỉ?'

Và đó là cách họ gọi. 'Em đâu thể từ chối mấy lời đề nghị được. Anh biết cách nó vận hành mà, hyung, như domino ấy.'

'Hết sàn trình diễn này đến sàn trình diễn khác,' Seokjin nói. Liếc mắt nhìn một người lạ mặt đi ngang qua và chạm vào người gã, thậm chí còn không bận tâm quay lại xin lỗi. 'Ừ thì, gặp lại em vui quá. Tối nay lịch trình của em thế nào?'

Một câu chào mời kinh điển cho cả tuần ngập ngụa trong rượu bia và chuyện phiếm tầm xàm, Taehyung nghĩ vậy. Cậu không có show nào cho đến tận Thứ Năm. Sẽ không có vấn đề gì nếu mặt cậu nhìn như cứt vào sáng hôm sau, trừ khi cậu muốn đi dạo tên đường và cắm mặt vào cửa kính của xe taxi nào đó. Hoặc tệ hơn, cậu thám hiểm một con hẻm tăm tối và cuối cùng bị đâm hẳn một con dao vào bụng. Cái nào nghe qua thì cũng kinh tởm.

'Chỉ cần khách sạn có TV truyền hình cab,' Taehyung thừa nhận. 'Vậy là đủ rồi.'

Và ngay tức khắc, gương mặt của Seokjin mỉm cười rạng rỡ. 'Có một chỗ cách đây tầm mười tòa nhà. Anh có vài người bạn cùng công ty người mẫu vô cùng ngưỡng mộ em, và anh phải nói là... mấy đứa đó có chu trình quay tay thần thánh mỗi khi tạp chí in hình em lên đó. Nói ra hơi kỳ quặc, nhưng mà em đúng là huyền thoại.'

'Cái này,' Taehyung khịt mũi, 'nghe hơi mới.'

'Chú em cứ cởi áo và đi show Givenchy, hỏi gì nữa,' Seokjin nói. Mặt xịu xuống, và Taehyung cho rằng là do mùi hôi của cống rãnh gần đó bốc lên. Không thể nào Seokjin lại ghen tỵ được. Không nhiều người lắm làm đối tượng của đại hội thủ dâm. Quay tay tập thể. Một vùng đất chứa đựng những nhịp điệu nhanh và dơ bẩn, kỳ quan thế giới không bao giờ được kết thúc.

'Nếu em muốn nhập bọn,' Seokjin nói, 'Tầm 9h nha. Để anh cho em số điện thoại.'

Taehyung ậm ừ. Không muốn từ chối – cậu cũng cần thư giãn một chút. Từ ai và từ cái gì, cậu không rõ.

'Chắc rồi, anh.'

TIÊU ĐỀ BÀI BÁO

Kim Taehyung tham dự (một sự kiện nữa!) vô cùng lớn, Mở màn cho Tuần Lễ Thời Trang New York (NYFW)

12/02/16 03:36 (theo giờ địa phương)

Đã được một năm từ khi Kim Taehyung ngừng học trường kinh tế để dấn thân vào nền công nghiệp, cũng giống như những người tài năng khác, kiếm được hàng tỷ dollar khi bỏ học đại học. Chàng trai 22 tuổi đến từ Hàn Quốc đã là một cái tên sáng giá ngay từ khi có màn debut ấn tượng, nhưng cậu mới thật sự thành công khi tham gia chiến dịch của Givenchy – và rồi sáng nay, công ty của cậu vừa thông báo rằng cậu đã được ký một hợp đồng danh giá (đánh trống thật to lên nào anh em) với một thương hiệu high-end, một vị vua khổng lồ – Gucci.

Taehyung vẫn chưa đưa ra một thông báo chính thức nào về việc làm đại sứ của thương hiệu mới. Nhưng mà, cậu thừa thông minh để biết rằng cậu là một trong những người được nhắc đến nhiều nhất trong lịch sử ngành nghề này, và sẽ càng làm hồ sơ của cậu đẹp đẽ hơn nếu đi kèm một số phần bí ẩn. Cậu mang đến cho chúng ta từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, và chắc chắn chúng tôi sẽ cập nhật tin tức liên tục về gương mặt được trông đợi nhiều nhất năm tại NYFW.

– TOP Bình Luận

[+854, -36] Mẹ nó chứ, tôi học thêm lớp Kế Toán với ông này hồi khóa mùa xuân đầu năm đó... Không có hình đâu khỏi hỏi, ổng đeo kính nóng bỏng kinh khủng nha.

[+340, -8] Tui tặng hoa hồng cho chàng vào ngày Valentine và dù tui là đực rựa ㅋㅋ

[+320, -1] Quá đỉnh, Taehyung à! Fighting!!

[+200, -75] lol người này mà làm idol biết đâu nổi tiếng hơn nữa, lãng phí vãi.

+ Tất cả Bình Luận

Taehyung chưa từng tham dự một buổi hậu tiệc tùng nào. Giữa những bước chân trên sàn diễn, cậu lén lút qua lại với vài người – đó là những điều cậu làm. Ở trong bóng tối khiến mọi thứ tuyệt vời hơn – quên đi những vết càu cấu và những dấu ái tình và tiếng rên lấp đầy bàn tay ướt đẫm áp chặt trên miệng. Taehyung thích thú với cảm giác bị bắt gặp. Sẽ còn tốt hơn nếu nó thành sự thật.

Có lẽ đó là điều khiến cậu nổi tiếng. Taehyung giỏi làm việc của mình, và giỏi luôn tất cả mọi thứ khác. Sự thật là, biên tập viên một tờ tạp chí đã cùng cậu làm việc suốt gần một năm đã ngóng trông trước cửa nhà cậu, tìm hiểu xem Kim Taehyung thật sự đam mê điều gì. Nhưng chỉ có những gương mặt không tên tuổi, tấm trải giường nhàu nát. Nhưng làm tình, không bao giờ thất vọng cả.

Nhưng một buổi hậu tiệc tùng thì khác – người ta truyền miệng nhau rằng, ở đó có những người bị đá khỏi ngành giải trí, tim họ tan vỡ. Và bằng cách thần kỳ nào đó, nó dẫn lối đến những buổi truy hoang mờ ảo, rồi tiến triển thành một cái gì đó dữ dội hơn. Say rượu cũng không ích gì, hơi bị đắt giá, và những câu chuyện luôn kết thúc bằng việc có người nào đó cạn sức làm tình, hoặc phá tung mọi thứ.

Taehyung ngồi ở một nơi kế bên sàn nhảy. Lớp đệm vải da faux tạo ra những âm thanh khó chịu khi Taehyung dịch người và bắt chéo chân.

Sự pha trộn của mùi hương và làn khói thuốc quý hiếm, chiều nay cứ như bức tranh Onement Vi của Newman – xanh đen kinh tởm và đẩy giá lên trời. Seokjin và những người bạn đã đi ra ngoài mua thêm vài két bia, nhưng Taehyung không thích bia lắm. Mùi vị tầm thường, cậu không hứng thú trải nghiệm.

Ánh đèn chuyển sang màu tím, sau đó một màu đỏ nồng cháy hiện lên sân khấu. Taehyung vuốt ve ly Miami Vice trên tay.

Tầm nhìn của cậu thay đổi một chút khi có ai đó đến muốn và nhập hội của Seokjin. Nhìn từ đây, người đó cũng quá đỗi bình thường. Chiều cao tầm trung, quần áo đơn giản, như muốn ngụy trang hoàn hảo trong đám đông Manhattan.

Gã nghiêng người về phía Seokjin, một tay đặt lên lưng. Seokjin có vẻ cũng quen với điều đó. Gã thì thầm gì đó rồi chỉ về hướng Taehyung.

Ngồi yên, Taehyung quan sát. Liếm môi. Gã đó gật đầu chào Seokjin rồi đi đến chỗ Taehyung. Taehyung lặng lẽ nhìn – một chút bụi bẩn bám trên đôi giầy của gã, chiếc áo khoác bomber hơi trễ xuống, cổ trắng ngần và đường cằm sắc lẹm. Mắt gã mơ màng, khó đoán. Nhưng có nhiều vững trải và đầy tự tin. Gã có lối đi chết người, rõ ràng cách đánh vai rất nhẹ khi đi là một dấu hiệu.

Gã nhếch môi cười rồi nhìn xuống Taehyung.

'Có phiền không nếu tôi ngồi đây?'

Taehyung định không đáp lời, nhưng gã đó quá lịch sự và nói chuyện như thể một cuộc trò chuyện của lũ học sinh cấp ba ở cái căn tin trường chết mẹ nào đó. Cậu nhấp một ngụm rượu và nhún vai. 'Ừ, chắc rồi.'

Và cậu chỉ dịch người một chút đủ cho gã kia có đủ chỗ ngồi. Đây là cách người ta làm quen – một chút động chạm vào thịt da và không nhiều hơn nữa. Gã không nói gì, chân cố tình không chạm vào chân Taehyung.

'Vậy, Taehyung-ssi,' gã nói, giọng hơi cao. Gã đặt một tay lên đùi cậu, một cử chỉ rõ ràng cho Taehyung. Taehyung nhìn xuống chân và nhấp thêm chút cocktail. 'Tôi có thể tưởng tượng ra mọi thằng trong club này muốn ngồi lên đùi cậu và thể hiện cho cậu thấy họ cưỡi cậu điêu luyện thế nào. Như kiểu cưỡi mấy con bò điên ấy.'

Taehyung nhướn mày. 'Anh có không? Tưởng tượng chuyện đó, ý tôi là thế.'

'Có,' gã cười toe toét. 'Không phải lỗi của cậu khi mọi người đều biết cậu là ai. Nhưng có điều tôi ngạc nhiên là cậu vẫn chưa chọn thằng chó nào để phang hết.'

'Sao cơ.' Taehyung cúi sát người gã, bối rối. Cậu lẩm bẩm, hạ tông giọng xuống một bậc. 'Sao tôi phải làm vậy?'

'Tại vì lũ đó y như nhau thôi, thể loại làm tình nhạt nhẽo,' gã đơn giản nói. 'Tụi nó tự ý bước vào đời cậu nhưng cậu cần tìm ai đó khác biệt. Người mà có thể – ' gã nhìn môi Taehyung, 'người mà sẽ khiến cậu ham muốn những điều xấu xa và rồi để cậu khao khát. Dạy cậu cách cầu xin, ít ra là vậy. Kiểu như dạy cậu cách đi lại sau khi bị họ phang xong ấy. Rồi đến, quỳ gối – cái chuyện đấy cũng hay ho không kém, đúng không?'

Taehyung khép chân lại. Đúng kiểu ấm áp và thú tính cậu kiếm tìm. Cậu cười, một phần gương mặt bị bóng của những người đang ôm ấp trước mặt che phủ. Nhạc vang lên thật chậm, nhưng Taehyung vẫn nhận ra điều đó.

'Anh ơi. Sao anh biết tôi chưa từng cầu xin trước kia?' Taehyung hỏi, hít một hơi vào gần miệng của gã.

Gã cười lớn, không hề bị ảnh hưởng. 'Ai mà nghe đến tên cậu thì đều biết rằng cậu thích tư thế nào. Tôi đã nghe quá nhiều lần rằng cậu thích phang người khác từ đằng sau. Lạnh lùng thật, nhưng cũng rất hiệu quả.'

'Hiệu quả,' Taehyung lặp lại. Khịt mũi và bỗng dưng cười. 'Đây là từ mấy thằng đểu cán mới dùng gần đây hả?'

'Rõ ràng là thế rồi,' gã nói. 'Nhiều thằng-đểu cán, sao cũng được-thích chơi bằng máy, vậy nên mới có những thuật ngữ nhảm cứt dành cho nó. Cậu biết chứ, giống như là những chiếc máy có nút điều chỉnh tốc độ, rất hiệu quả. Tôi cũng không chắc lắm làm sao họ đo đạt được cường độ khi bị đụ nằm phơi thây trên nệm.'

Taehyung chặc lưỡi, đẩy nó vào một bên má. Cậu thật sự rất giỏi giao tiếp, nhưng giờ cậu ở đây không phải là để trò chuyện.

'Tôi nghĩ nếu anh thử mấy thứ đó trên người thì anh sẽ tìm ra được câu trả lời đấy,' Taehyung nói, tay đặt lên đầu gối của gã.

Gã nghiêng đầu xem xét. Nhưng không nói gì cả, rõ ràng là một dấu hiệu tốt, nhưng gã nhanh chóng gỡ những ngón tay của Taehyung trên gối mình ra, giữ lấy tay Taehyung bằng tay phải. Và tay trái, vuốt ve cằm của Taeyung, đầu ngón tay ấm nóng vờn đuổi trên da thịt.

Gã cúi người gần Taehyung hơn nữa cho đến khi những hơi thở phả ra trên mặt cậu. 'Anh không nghĩ em thích anh làm vậy đâu, em yêu.'

Taehyung cứng rắn ngồi yên. Và rồi con tim ngu ngốc quyết định phản bội cậu khi đập liên hồi trong lồng ngực. Hormone có thể kiểm soát được mà, đúng là lũ khốn khiếp.

Và rồi gã buông tay ra, nhưng vẫn nói chuyện ẩn ý, nhìn cậu mỉm cười cho đến khi mắt cong lại thành hình trăng khuyết. 'Hơn nữa, vậy thì còn gì hay ho nếu để em chứng minh lời em nói là đúng, và em là kẻ thắng cuộc chứ?'

'Ai nói tôi muốn thắng cuộc?' Taehyung thì thầm, thanh âm gầm gừ trong cổ họng. Giả nhân giả nghĩa, nhưng mà, bởi vì, bây giờ cậu muốn gã lạ mặt này quỳ xuống bốn chân. Nắm tóc cho đến khi gã biến thành một đống hỗn độn, mang về nhà và nhìn gã chật vật trên đống trải giường và van xin Taehyung thương hại.

Phang gã mạnh bạo như một loài thú hoang mê man ảo giác, mạnh đến mức đầu gã va vào cạnh giường và tất cả những gì gã có nhớ là tên của Taehyung, và phang đến tận sáng cho đến khi gã mất giọng.

Nhưng dù có là nói dối, Taehyung có thể thấy đường cong của gã đẩy sát vào người cậu, lưỡi liếm dọc cổ cậu. Tay ôm chặt lấy eo, không nhân từ, muốn sở hữu. Sự lạnh lẽo của những chiếc nhẫn kim loại hằn lên da thịt cậu và ấn mạnh, ấn mạnh, ấn mạnh. Bên trong, nơi chật chội, ẩm ướt, và nguyên thủy.

Không thích phang người khác nhẹ nhàng, nó rất kinh tởm. Taehyung nghĩ về trò đùa này kha khá lần, nhưng mấy đứa cậu xoạc thật sự đéo đứa nào cười nổi khi dương vật cậu cắm vào mông nó. Hơi khiến cậu suy sụp một chút, thật sự luôn.

Gã đưa nhưng ngón tay lên chạm vào môi Taehyung, và Taehyung cố ngăn mình không phấn chấn quá.

'Gặp lại em sau, Kim Taehyung,' gã nói. Và gã đứng dậy, rời đi, như vậy đó.

Taehyung tựa lưng ra sau ghế. Một ngọn lửa bùng lên trong lòng. Không đủ, cậu muốn nhiều hơn nữa – kệ mẹ cái thứ cậu muốn có là gì, khêu gợi và làm tăng cảm xúc ở khóe miệng.

Cũng ổn thôi. Cậu hứng tình và tất cả máu chạy về não sẽ khiến buổi thác loạn kích thích hơn. Dù sao cũng chỉ là phang phập. Taehyung tự nhủ lòng khi bóng lưng của gã đó biến mất đằng sau club. Toàn là chịch thôi – nó đọng lại trên người cậu và khiến cậu quên đi cơn mệt mỏi sau những sàn catwalk trải dài làm cậu tê liệt và cạn kiệt hơi thở.

Taehyung dường như không thấy Seokjin nhìn cậu từ đằng sau quầy bar, hứng thú lấp đầy đôi mắt. Nhưng dù Taehyung có để ý, cậu cũng thật sự đéo quan tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top