Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2 đầu thiếu một sợi gân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe lời Linh Nhi nói, Diệp Tuấn không hiểu chuyện gì đang xảy ra đành phải nhìn về phía đại ca của mình là Diệp Thần với ánh mắt tràn đầy nghi hoặc.
Diệp Thần thấy vậy, chậm rãi kể tất cả sự việc mang Linh Nhi về nhà làm vợ nuôi từ bé cho Diệp Tuấn.
Lúc này Diệp Tuấn mới hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, hắn cảm thấy rất khó chịu, không thể nào chấp nhận được quyết định của Diệp Thần.
“Đại ca, ép hôn một đứa bé mới năm tuổi không phải là việc làm của quân tử.” Diệp Tuấn năm nay mới tám tuổi, lại học theo dáng vẻ người lớn, vẻ mặt nghiêm túc xụ mặt “dạy dỗ” ca ca.
Diệp Thần chợt cảm thấy chột dạ sờ sờ cái mũi của mình, thật ra hắn cũng cảm thấy việc làm của mình mang dáng vẻ tiểu nhân, lợi dụng lúc Linh Nhi không có ai để nương tựa, không có ai chăm sóc hắn lại đưa ra yêu cầu nàng phải gả cho đệ đệ bị tật nguyền.
Nếu mai sau nàng lớn lên biết mình phải gả cho người không thể đi lại vì thủ đoạn xấu xa của hắn, có lẽ sẽ rất hận hắn, thậm chí hận đệ đệ (Diệp Tuấn).
Dù vậy, hắn cũng sẽ không hối hận vì ở thôn Hạnh Hoa này không có ai xinh đẹp cùng đáng yêu như Linh Nhi.
Hơn nữa mặc dù đệ đệ của hắn bị tàn tật bẩm sinh, nhưng dáng vẻ rất anh tuấn, hắn dám đảm bảo trong thôn không có ai tuấn tú như đệ đệ.
“Lúc nãy Diệp đại ca đã đồng ý với muội là sẽ nuôi muội lớn lên, cho muội ăn no mặc ấm, hơn nữa sẽ để cho muội và huynh cùng nhau học chữ đọc sách.” Linh Nhi suy nghĩ một lúc, lại đếm từng đầu ngón tay tính toán, “Giả sử mỗi năm muội dùng ba đến năm lượng bạc mà Diệp gia phải nuôi muội mười năm tiêu tốn đến năm mươi lượng bạc, thì muội mới lớn lên và gả cho huynh. Không những vậy, muội còn ăn rất nhiều cơm, cho nên tính ra thì huynh bị lỗ rồi.”
Diệp Tuấn nghe mà cảm thấy bất lực, dù là bán mình đi cũng không có ai nói là người mua lỗ rồi, nói chi kết hôn là chuyện lớn của đời người, đâu thể đem ra tính toán. Hắn thật không hiểu nỗi, ở đâu ra một bé con ngốc như vậy?
“Không lẽ muội cảm thấy mình chỉ bằng năm mươi lượng bạc?”
“Năm mươi lượng nhiều lắm đó, nếu có năm mươi lượng bạc muội có thể mua rất nhiều rất nhiều màn thầu.” Linh Nhi cười đầy tươi sáng.
Diệp Tuấn không biết nói gì mới tốt, bé con chính là đồ ngốc thiếu một sợi gân rồi. Không những vậy hắn cũng cảm thấy mình bị ngốc luôn rồi, hắn lại rảnh đến nổi cãi nhau với một bé con mới năm tuổi.
Cuối cùng…cuối cùng, Linh Nhi cũng ở lại Diệp gia.
Tuy rằng ở bên ngoài bé được xem như là vợ nuôi từ nhỏ của Diệp Tuấn, nhưng ở trong gia đình một người đều ngầm thống nhất cùng cưng chiều, yêu thương bé chẳng khác gì con gái ruột.
Sau khi duổi Linh Nhi ra khỏi nhà, Tạ Anh Tử vui mừng đến nỗi đốt pháo trúc đuổi xui xẻo.
Nhưng mà ông trời sẽ trừng phạt những ai xấu xa ích kỉ, vì vậy Linh Nhi vừa đi vào buổi tối thì lúc Tạ Anh Tử vừa bước ra cửa đã té c.hó ăn shi.t, cả hàm răng cạp đất làm gãy hết bốn cái răng cửa, lúc nói chuyện còn bị gió thổi vào bụng.
-------------
“Từ đây về sau, đây sẽ là nhà của muội, muội sẽ là một thành viên trong gia đình này.” Phùng Xuân Nhi nắm bàn tay bé nhỏ của Linh Nhi, ánh mắt tràn đầy trìu mến, dịu dàng ấm áp nói, “Tỷ đã kêu đại ca của muội (Diệp Thần) thu dọn phòng trống bên cạnh phòng Diệp Tuấn rồi, Từ đây về sau muội ở phòng đó một mình nha, muội có sợ không? À, hôm nay muội đến đây trễ nên tỷ không thể chuẩn bị quần áo cho muội được, sáng ngày mai tỷ dẫn muội đi chợ mua cho muội hai bộ quần áo được không?”
“Dạ, muội cảm ơn đại tẩu.” Linh Nhi trả lời nàng, miệng cười thật tươi, mắt cong cong như trăng non, hai má phún phính cực đáng yêu!
“Bé ngốc này, sao mà đáng yêu quá đi!” Phùng Xuân Nhi xoa đầu nàng, trong lòng tràn đầy yêu thương, nhịn không được hôn lên má nàng một cái, cười nói, “Chúng ta về nhà thôi, về nhà rồi tỷ rửa mặt chải đầu cho Linh Nhi, sau đó chúng ta ăn cơm chiều nha.”
“Dạ.”
Linh Nhi biết rõ Diệp Nghiêm rất tốt bụng nhưng không có nghĩa người nhà của ông cũng tốt bụng, nhưng nhà Diệp Thần lại khác, từ lần đầu tiên đến nhà Diệp Thần, Linh Nhi đã cảm thấy bầu không khi nơi đây thật ấm áp, lúc này bé chỉ mong mình là một phần trong gia đình ấm áp này bởi vì bé thật thích nơi đây.
Bé cảm nhận được mọi người đều thật lòng yêu thương, cưng chiều mình.
---------
Cùng lúc đó, trong phòng Diệp Tuấn.
“Đại ca hành động lúc nãy của huynh rất là quá đáng.” Diệp Tuấn xụ mặt, trong ánh mắt nhìn Diệp Thần sắc bén như dao, “Không nói đến việc lai lịch của Linh Nhi không rõ ràng, chỉ kể đến việc tình trạng của đệ bay giờ, huynh nhìn xem với thân hình tàn tật của đệ bây giờ đi! Nếu đệ cưới Linh Nhi, sẽ chỉ làm khổ muội ấy cả đời!”
“Đại ca chỉ muốn tốt cho đệ mà thôi.” Diệp Thần cảm thấy trái tim đau nhói, nhìn chăm chú vào đôi mắt đệ đệ, chỉ cảm thấy đau lòng không thôi, “Tuấn Nhi, huynh biết đệ hiểu chuyện, biết tự định đoạt cuộc sống của bản thân, cũng hiểu đệ không muốn liên lụy hay làm khổ Linh Nhi. Nhưng mà ta không thể nhìn đệ cứ sa sút như vậy, không thể để đệ nằm trên giường suốt đời. Mong đệ tin vào trực giác của đại ca, ta cảm thấy Tiểu Linh Nhi rất có phúc, bé sẽ mang lại may mắn cho đệ và cả gia đình chúng ta, mai sau bé sẽ chăm sóc cho đệ thật tốt.”
“Đại ca!” Diệp Tuấn kêu lên, trong lòng cảm thấy nóng như bị lửa đang đốt!
“Tuấn Nhi!” Diệp Thần cũng gắt lên, giọng nói đầy chắc chắn và sắt nhọn, “Đệ hiểu rõ huynh nhất, việc gì huynh đã quyết định rồi sẽ không thay đổi! Dù bây giờ tuổi Linh Nhi vẫn còn nhỏ nhưng đôi mắt của bé lại trong sáng đầy trí tuệ, đệ hãy tin ở huynh, Linh Nhi là người thích hợp nhất với đệ! Còn nếu đệ vẫn không tin lời huynh nói thì hãy chóng mắt nhìn xem. Huynh tin rằng quyết định của mình sẽ không sai.”
*màn thầu: nguyên văn là bạch diện màn thầu (màn thầu mặc trắng----chắc k đúng đâu) mình rút gọn lại thành màn thầu cho dễ hiểu, màn thầu cũng giống như bánh bao vậy đó nhưng mà nó lớn hơn và chỉ có bột, không có nhân.


* pháo trúc: loại ống trúc kín hai đầu được cho vào lửa đốt nổ phá gây tiếng vang, và dị bản về sau của nó là ống trúc nhồi thuốc nổ đen, được sử dụng đầu tiên từ Trung Hoa cổ đại với ý nghĩa xua đuổi ma quỷ.

Chương 2 ra lò rồi ạ. Đã nói rồi nhưng phải nói lại, mấy thím ủng hộ t nha!!! Tks nạ 😚😚😚😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top