Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngôn tình hoàng cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ta là đại tiểu thư của tể tướng đương triều. Phụ thân ta quyền khuynh triều đình, khiến cho đế vương cũng phải kiêng nể vài phần.

Năm đó, hoàng đế còn trẻ tuổi, một thân anh khí bức người, một đạo thánh chỉ, ta thành thê tử của hắn, trở thành chính cung hoàng hậu.

Cứ tưởng hắn thú ta, chỉ là vì lấy lòng cha ta, nhưng hắn lại nói là hắn yêu ta. Trong thâm cung hiểm ác, hắn thương ta sủng ta. Chúng ta cùng uống rượu ngắm trăng, cưỡi ngựa bắn cung, ngày đêm như hình với bóng.

Nhưng dù có yêu ta, hắn cũng không thể nào chỉ sủng mình ta. Ta...không thể cho hắn hậu thế. Ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đến cung người khác.

Chong đèn chờ hắn từ đêm tối cho đến rạng sáng. Hắn không đến. Ta thay đổi, vì để bản thân không chờ đợi, ta thay đổi. Trở nên mưu mô cùng dơ bẩn, tất cả chỉ vì để có hắn, để không phải chờ hắn suốt những đêm trường. Hắn là nam nhân ta yêu, là ái nhân kiếp này của ta.

Thời gian dần trôi, vì hắn ta không ngại đem chứng cứ phản quốc của phụ thân giao ra. Cả nhà bị biếm làm thứ dân. Chỉ còn mình ta nơi hoàng cung lạnh lẽo. Những tưởng sẽ có được hắn mãi mãi. Nhưng, ta sai rồi.

Chong đèn cô độc cả đêm thâu, chờ người năm này qua năm khác, gió thổi vào đình viện âm u lạnh lẽo, mà người cần đến vẫn không thấy tăm hơi.

Ta biết, hắn sẽ không đến. Vì ta chẳng còn giá trị gì cho hắn. Có lẽ trước kia hắn từng yêu ta, nhưng chút yêu thích đó, đứng trước giang sơn này, đã tiêu tán hóa hư không. Huống chi, bao năm minh tranh ám đấu trong cung, ta đã chìm trong nhơ nhớp rồi.

Một ly rượu độc, ta vì mình mà rót. Giờ chết đi, ta cũng chẳng còn chút luyến lưu gì. Ta cầu nàng, người quý phi từng bị mất đứa con do chính tay ta giết, đem trái tim còn đập trong lồng ngực, chôn xuống hoa viên chốn cô tịch này. Ta không biết nàng có đáp ứng không nhưng chỉ duy trái tim còn đỏ thắm thôi, ta không muốn tình yêu ta dành cho hắn bị vấy bẩn bởi thân xác này.

Nhắm mắt lại, kí ức khi xưa hiện ra.... 

Quân có còn nhớ hay không, đôi ta từng hẹn ước dưới trăng vàng...đời này vĩnh viễn không chia lìa...

———-
Ba năm sau, vị đế vương dìu ái phi đi dạo trong hoa viên một đình viện, thấy một mảng hoa đỏ rực như máu, loài hoa lạ khiến cho đế vương si mê, bèn cho binh sĩ đào lên muốn coi gốc rễ để tìm cách ươm giống. Sâu trong lòng đất, dưới thảm hoa đỏ, là một viên đá hình trái tim đỏ rực như máu, tuy bị chôn dưới đất nhưng lại không hề nhiễm bẩn. Vị đế vương cầm tảng đá cảm giác như có sinh mệnh bên trong, bất tri bất giác lệ rơi đầy mặt.
Quân có còn nhớ hay không.... Dưới ánh trăng vàng.... Là lời thề vĩnh viễn không chia lìa.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top