Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúc Phù Ngọc và Vương Nhượng nhìn nhau  ngác, có lẽ khi một con thú nở ra từ trứng người đầu tiên nó gặp nó sẽ nhận định đó là cha là mẹ của chúng.

Ở nơi đây khi bắt gặp một quả trứng nó đều có thể nở ra bất cứ một con gì, và khi nó gặp người đầu tiên là nó nhận định là cha mẹ của mình mà đi theo.

Vương Nhượng bật cười.

"Thê tử của ta."

"Ai là thê tử của ngươi chứ, ta không phải mẹ của ngươi hắn cũng không phải cha của ngươi. Nhớ rõ chưa?ta là tỷ tỷ của ngươi, hắn là ca ca của ngươi, ngươi là đệ đệ của bọn ta."

Con gấu trúc lắc đầu khăng khăng cứ gọi là cha là mẹ.

"Đừng nghe mẹ con nói bậy ta là cha con đó là mẹ con đấy."

"Ngươi nói bậy, ngươi nói vậy ta giận ngươi đấy."

"Được, được, không nói như vậy nữa."

Chúc Phù Ngọc suy nghĩ về chuyện đặt tên cho con gấu trúc này.

"Đặt tên ngươi là Tiểu Kỳ đi."

Vương Nhượng đưa ra một viên đan, đưa cho Tiểu Kỳ uống, Tiểu Kỳ ngoan ngoãn uống lấy nó. Một luồn sáng quay quanh Tiểu Kỳ càng ngày càng bự rồi lại mất ánh sáng ấy. Tiểu Kỳ biến thành hình người là một đứa trẻ, vô cùng đáng yêu.

Chưa gì hết Tiểu Kỳ đã ôm Chúc Phù Ngọc rồi lại ôm Vương Nhượng. Ôm xong Tiểu Kỳ đã leo lên giường nằm còn kêu Vương Nhượng và Chúc Phù Ngọc lên nằm cùng.

"A Nhượng, ngươi biến lại nguyên hình rồi nằm ở dưới đi, ta và Tiểu Kỳ nằm trên giường."

Vương Nhượng gật đầu nở nụ cười chiều chuộng Chúc Phù Ngọc, như muốn nói rằng Chúc Phù Ngọc kêu Vương Nhượng làm gì thì Vương Nhượng làm theo.

Vương Nhượng hiện nguyên hình nằm ở dưới, Chúc Phù Ngọc và Tiểu Kỳ nằm ngủ trên giường.

Sáng hôm sau, Hoả Tộc và Thủy Tộc đụng độ xảy ra xích mích với nhau về một chuyện, nên đã không qua lại gì nhiều, trước kia thì lại thân thiết này lại coi như người xa lạ không quen, không biết.

Chúc Diệp gả vào Long Tộc mới biết được mình chỉ làm thiếp còn chính thất là Ngã Tâm. Ngã Tâm lại là người của Thủy Tộc, Ngã Tâm bị đui do một chuyện và đã rất lâu cô không còn nhìn thấy ánh sáng.

Trương Khởi lại yêu Ngã Tâm không muốn rời bỏ cô ấy.

Chuyện Thiên Giới có rất nhiều tộc xảy ra xích mích với nhau, Long Tộc và Phượng Tộc đều chức vị cao, đứng đầu các tộc. Tiên Đế ban hai tộc quả Tiên Cầu, hai bên bao lâu lại tranh giành Tiên Cầu.

Không ai nhường ai hết cả, nay lại có trận đấu bên thắng nhận được Tiên Cầu, bên thua không nhận được bất cứ thứ gì.

Trận chiến của hai tộc cũng đã bắt đầu, Ngã Tâm cô ấy vì do mù không thể đánh trận nên chỉ có thể ở lại Long Tộc. Còn Chúc Diệp thì đi theo Trương Khởi đánh trận.

Chúc Diệp đánh trận lỡ bị thuật của Phượng Hoàng đánh vào hai mắt, khiến cô đau dữ dội.

Trận chiến kết thúc Phượng Tộc nhận được Tiên Cầu. Còn Long Tộc lại thua một cách thảm hại, Chúc Diệp lại bị tổn hại về đôi mắt của mình, hai bên mắt chảy máu không ngừng nên đã đưa cô về Long Tộc về phòng nghỉ ngơi.

Đã tìm nhiều Thần Y cho Chúc Diệp nhưng lại không có thần y nào có thể chữa được cho cô, vì không chữa được nên đôi mắt của cô đã bị mù vĩnh viễn, cô sẽ không còn nhìn thấy ánh sáng nữa.

Cô đau khổ vì sao này bản thân của cô không còn thấy gì nữa, cô suy sụp. Cảm giác khó tả khi bị mất đi đôi mắt, đau khổ, tuyệt vọng tất cả mọi cảm xúc đau buồn đều đổ dồn về một chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top