Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#8. Biệt Thự Hoang [7]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[☆Canh gác trong cô độc]

Mở danh sách bạn bè ra, người bạn duy nhất là "Tư Đồ" đang trong trò chơi.

Vân Lạc đã gửi một tin nhắn văn bản, "Mình có đến hai đạo cụ quý giá." Sau đó, cô chụp hình hai món đạo cụ rồi gửi đi.

Lúc này, trên vách tường hiện ra, 【Bạn có muốn xem nội dung màn "Biệt Thự Hoang" không?】

【 Có 】

【 Không 】

Tư Đồ còn trong trò chơi, Vân Lạc liền click mở video, vừa xem vừa chờ người.

Trên vách tường đột nhiên xuất hiện hình ảnh video, nó bắt đầu được trình chiếu.

Đầu phim, một đôi vợ chồng ôm lấy một chú chó nhỏ với đôi mắt đen láy đi vào vườn hoa. Bà chủ nói, "Bé con, sau này đây sẽ là nhà mới của con, chào mừng con đến đây."

Chó con thuần màu đen mở to hai mắt, tò mò quan sát hoàn cảnh xung quanh.

......

Chó con nhanh chóng hòa nhập với mọi người trong gia đình, cũng trở thành bạn tốt của Tina.

Tina mặc váy hoa ngắn xòe màu đen, ngẩng mặt chờ mòng, "Mẹ ơi, chúng ta đặt tên cho cún con đi."

Vẻ mặt bà chủ hơi buồn, "Vẫn chưa nghĩ ra......"

"Vậy thì kêu là Rosy đi!" Ông chủ hứng thú bừng bừng đề nghị, "Anh thích một nữ minh tinh tên là Rosy."

Không đợi phản đối, Tina hoan hô một tiếng, "Được đó! Cún con có tên rồi, sau này sẽ kêu là Rosy!"

Bà chủ hết cách với hai người một lớn một nhỏ này, chỉ đành đặt tên cho chó nhỏ là Rosy.

Tina bế chó con lên, mang nó đi khắp nơi, lúc nào cũng vui đùa với nó, "Từ hôm nay trở đi em tên là Rosy rồi đó, có vui không?"

"Ẳng ẳng." Rosy nhẹ nhàng kêu hai tiếng, rõ ràng là rất vui.

......

Lúc thì Rosy chơi bóng với Tina, khi thì chạy sau bà chủ, khi thì ngậm báo đưa đến cho ông chủ, ngoan ngoãn khôn xiết. Lúc không có việc gì làm thì trở về chuồng chó nghỉ ngơi.

Thời gian thắm thoát thoi đưa, Rosy dần lớn lên, vóc dáng cũng cao lớn. Vì thời kỳ phát triển nên nó thường xuyên nằm bò uể oải vì cơ thể không thoái mái dễ chịu.

Mấy ngày này mưa lại to nên bà chủ liền cho Rosy vào trong nhà, ở cùng phòng với Tina.

Phòng cho khách, đóng cửa phòng xong, người mẹ liền rời đi, Tina lặng lẽ hỏi, "Muốn lên đây ngủ chung không?"

Rosy vui vẻ nhảy lên giường.

Một người một chó ôm nhau, rất nhanh đã có một giấc ngủ ngon.

Sau khi bà chủ rời đi thì mới nhớ ra mình quên dặn đừng để Rosy lên giường, vì vậy phải quay lại lần nữa. Ai ngờ vừa mở cửa thì đã thấy một người một chó đang ôm nhau, bà vừa tức vừa buồn cười, lẳng lặng đóng cửa lại.

......

"Bây giờ chúng ta chụp chung một bức ảnh đi!" Ông chủ dõng dạc tuyên bố.

Tina cầm đến rất nhiều nơ, trắng có, đỏ có, hồng có, đen, xanh lá, xanh dương, màu gì cũng có. Cô bé nghiêm túc hỏi, "Rosy, em thích màu nào?"

Bà chủ dịu hiền nói, "Rosy là chó con, không phân biệt được màu sắc."

Ai ngờ Rosy lại nghiêng ngiêng đầu, ngậm lấy chiếc nơ màu đen không chút do dự.

Tina hoan hô một tiếng, vui vẻ rạo rực đeo lên cổ cho Rosy, không tiếc lời khen, "Đeo lên đẹp quá xá đẹp luôn!"

Rosy cười rất nhẹ. Tina thích màu đen, nên nó cũng thích màu đen nhất.

Bà chủ lắc lắc đầu, tùy hai bé con này vậy.

Sau khi chuẩn bị xong tất thảy, bốn người chụp một bức ảnh gia đình.

......

Một đêm nọ, Tina đi vệ sinh vào nửa đêm, sau khi về phòng nằm lên giường. Thuận tay sờ vào người Rosy, lại phát hiện nó có hai cái đầu.

Cơ thể Rosy không khỏe, ban ngày thường nằm nghỉ ngơi, còn thường xuyên ngủ gật.

Bà chủ định cho nó uống thuốc, ai ngờ khi tập trung nhìn kỹ, vậy mà phát hiện đuôi của Rosy lại là đuôi rắn, quấn quanh thân người đều là rắn độc

Bà hoảng sợ, làm rơi ly thủy tinh xuống đất.

Rosy bị đánh thức bởi âm thanh thanh thúy đó, lười biếng ngáp một cái.

Bà chủ nhìn lại với vẻ sợ hãi[1], nhưng rồi nhận ra tất cả đều bình thường. Hình như vừa rồi bà hoa mắt nhìn lầm, cũng có thể là ảo giác.

Tuy nhiên, chiều hôm sau, trong lúc vô tình bà lại thấy Rosy có đến hai cái đầu.

Bà chủ lo lắng sốt ruột nói chuyện này cho chồng mình nghe. Ai ngờ vẻ mặt người chồng cũng rất trầm trọng, "Anh cũng thấy, không biết có phải là bệnh lạ gì không. Để lát anh tra sách vở xem có cách giải quyết nào không."

......

Trong phòng làm việc, ông chủ lật xem rất nhiều sách cổ.

Ông ấy viết xuống một dòng đầu trang ghi chú "Thú nuôi của gia đình có bệnh lạ", "Tại sao chó con khi lớn lên lại mọc ra hai đầu? Có phải là bệnh hiểm nghèo?"

Sau đó là đến quyển truyền thuyết thần thoại, ông ghi chú một dòng chữ dưới tấm hình minh họa chó ba đầu, "Thì ra là Ác Quỷ bám người."

Cuối cùng là mở quyển Kinh Thánh ra, viết trong lời mở đầu, "Chúa nhân từ! Xin hãy đánh đuổi Ác Quỷ, phù hộ gia đình chúng con tránh khỏi vận xui."

Sau một hồi suy xét, ông vẫn không thể bỏ rơi Rosy được. Vì thế đã đến nhà thờ tìm Cha, hy vọng có thể xua đuổi tà ma.

......

Lúc Cha vào nhà, ông ấy định chúc phúc cho Rosy.

Ai ngờ ông ấy càng đến gần, Rosy càng không thoải mái. Thậm chí không khống chế được bản thân nên đã nhào đến cắn người bị thương.

Cuối cùng, Cha phải chạy đi, cũng khuyên ông chủ nên chuyển nhà, cách xa vận rủi.

Ông chủ buồn rầu nói với vợ, "Nếu tiếp tục ở lại có khi chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, chúng ta buộc phải rời đi."

Bà chủ lo lắng, "Nhưng còn Rosy thì sao? Bé con vẫn còn nhỏ."

"Đừng quên còn có con gái Tina của chúng ta nữa." Ông chủ vô cùng bất lực, "Con bé thường xuyên ở cạnh Rosy. Lỡ Rosy nổi điên khiến Tina bị thương thì làm sao?"

Bà chủ bị thuyết phục ngay lập tức, "Vì Tina, chúng ta phải rời đi."

......

Tina lặng lẽ đến phòng làm việc của ba mình, lén lút cầm một quyển truyền thuyết thần thoại về phòng. Lật rất lâu mới tìm được tài liệu về Cerberus, Chó Quỷ Địa Ngục Ba Đầu.

Cô bé thuận tay xé ra một mảnh giấy ghi chú, nghiêm túc viết xuống, "Ác Quỷ."

Sau đó quay đầu lại cười nói, "Rosy mà là Quỷ dữ gì chứ, sau này lớn lên chắc sẽ to lớn khỏe mạnh lắm."

"Ẳng ẳng." Rosy cảm nhận được sự thay đổi gần đây của ông bà chủ, tận sâu trong lòng nó có chút bất an, núp trong góc kêu lên vài tiếng đáng thương.

"Dù xảy ra chuyện gì thì Tina và Rosy mãi mãi là bạn tốt." Tina thề thốt bảo đảm, nghiêm túc viết những lời vừa nói vào sau bức ảnh chụp chung của hai đứa.

......

Chiều ngày 20 tháng 8, bà chủ viết nhật ký lần cuối, sau đó bỏ vào ngăn kéo, khóa lại.

Bà định bỏ chìa khóa vào túi, ai ngờ nó lại vô tình rơi xuống thảm. Tối khi chuẩn bị rời đi, bà cũng lười trở lại nhặt nên cứ vậy ra khỏi khỏi phòng làm việc.

......

Tối, bà chủ mở hộp thức ăn cho chó, cũng tự mình đưa tới trước mặt Rosy.

"Phải ăn hết nhé." Bà cười nói.

Nhưng thật ra trong hộp đồ ăn có trộn lẫn thuốc ngủ.

Rosy không hề nghi ngờ, cứ vậy mà ăn hết, ăn xong nặng nề chìm vào giấc ngủ.

"Nhanh thu dọn đồ đạc thôi, chúng ta phải rời khỏi nơi này." Ông chủ thúc giục.

Tina gào khóc, không muốn rời đi.

Ông chủ sợ Tina sẽ đánh thức Rosy nên đành ôm con lại và che miệng cô bé.

Bà chủ nhanh chóng thu dọn hành lý. Bà mở két sắt, lấy hết đồ có giá trị. Sau đó vào phòng ngủ, thu gom hết trang sức. Sau đó lấy cho mỗi người hai bộ quần áo, ném đại vào vali.

Cuối cùng, cả nhà lợi dụng trời tối vội vã trốn khỏi biệt thự

Hôm sau, Rosy từ từ tỉnh lại, phát hiện người nhà đã biến mất chỉ sau một đêm, chỉ còn lại nó.

......

Sau đó, Rosy quay lại chuồng chó. Mỗi ngày đều hướng mắt trông mong nhìn về phía biệt thự, hy vọng có một ngày, người nhà sẽ xuất hiện trước mặt nó lần nữa.

Mỗi khi có người lạ đi vào phá hư đồ đạc, nó sẽ hung tợn đánh đuổi họ, bảo vệ lãnh địa.

Thời gian trôi đi, một nhà ba người Tina vẫn không trở về. Mà Rosy, cuối cùng lại trở thành thần bảo hộ của biệt thự hoang, ngày qua ngày, canh gác trong cô độc.

**

Video được cắt nối biên tập từ từng cảnh, độ dài chỉ vỏn vẹn năm phút, nhưng lượng thông tin thì khá lớn. Chẳng những cho người chơi biết chân tướng sự việc mà còn chỉ ra manh mối.

Vân Lạc xem xong, phản ứng đầu tiên là sau này tuyệt đối không thể đưa ra kết luận một cách dễ dàng.

Huyết Chi Ảnh vừa vào phó bản liền suy đoán, "Trong một đêm, cả gia đình sống trong biệt thự đột nhiên mất tích, có thể thấy căn biệt thự có điều mở ám, có thể lúc đầu người trong căn biệt thự này đã gặp phải vấn đề bất trắc gì đó."

Có suy đoán đầu tiên rồi thì khó mà thay đổi chủ ý. Ví dụ như phó bản lần này, nếu không tìm được nhiều manh mối khác nhau thì có lẽ cô đã đi vào hẻm cụt và chẳng tìm thấy lối ra.

Đang suy nghĩ miên man thì Tư Đồ trả lời tin nhắn, "Tôi mua luôn hai đạo cụ. Giá thị trường Lông Chó Quỷ Địa Ngục Ba Đầu là 5000, Nơ Màu Đen là 6000, tôi chuyển khoản một lần, bạn gửi một đạo cụ sang."

Vân Lạc hơi kích động, nhưng vẫn kiềm chế, trả lời, "Ok." Sau đó rời khỏi trò chơi.

Ba phút sau, tin nhắn đến, thẻ ngân hàng nhận 6000 tệ.

Vân Lạc nhìn tin nhắn đến mấy lần liền, tim nhảy bùm bùm, mấy con số này là tiền đó!

Hít sâu mấy lần, cô đăng nhập trò chơi, gửi đạo cụ "Lông Chó Quỷ Địa Ngục Ba Đầu" sang hộp thư cho Tư Đồ.

Lát sau, tin nhắn mới lại đến, thẻ ngân hàng lại được cộng thêm 7200 tệ.

Sau khi xác nhận số tiền, Vân Lạc lại đăng nhập trò chơi lần nữa, gửi đạo cụ Nơ Màu Đen sang. Sau đó...... Nhìn chằm chằm số dư tài khoản, hạnh phúc mỉm cười.

Ba tiếng ngắn ngủi, cô đã kiếm lời được những 13200 tệ! Con đường phát tài, ở trong tầm tay!

Tư Đồ rất hài lòng, để lại lời nhắn, "Hy vọng sau này bạn có thể kiếm được nhiều loại đạo cụ hơn, hợp tác vui vẻ."

Nói xong anh ấy liền offline không đợi trả lời.

Vân Lạc lăn qua lộn lại ngắm nhìn số dư trong tài khoản, đầu không cón suy nghĩ nào khác.

**

Trong căn hộ dành cho người độc thân, khoang trò chơi từ từ mở ra.

Tư Đồ Cảnh đứng lên, pha một ly cà phê, sau đó nghe tin nhắn thoại.

Một giọng nói rất nhanh đột nhiên vang lên trong phòng, "Anh, anh làm ơn cứu giúp em với! Em sắp điên đến nơi rồi!"

"Trò Vô Hạn Cầu Sinh vừa tròn hai tháng phát hành, người có thể đạt được đánh giá cao không nhiều lắm. Có tiền muốn mua đạo cụ với giá cao cũng không có chỗ bán. Hàng trên thị trường cũng bị quét sạch sành sanh, không thì có người không nỡ bán, không chịu bán."

"Chỉ anh giúp được em thôi, vì tình nghĩa anh em cùng nhau vượt phó và tìm đạo cụ nhiều lần. Em bảo đảm, chỉ cần anh kéo em qua màn phó bản khó đợt này thì từ nay về sau, em nguyện lên núi đao xuống biển lửa, anh sai đâu đánh đó, tuyệt không hai lời!"

Nghe xong tin nhắn thoại, Tư Đồ Cảnh nhấp một ngụm cà phê, vẻ mặt ẩn hiện chút bất lực.

Ông tướng này tên là Tư Đồ Trường Không, là em họ của anh.

Mọi chuyện bắt đầu từ hai tháng trước.

Tư Đồ Trường Không có một đối thủ một mất một còn tên là Triệu Kim Minh. Từ nhỏ hai đứa này đã không hợp nhau, luôn đối chọi gay gắt.

Hôm nay mày chạy siêu xe, ngày mai tao đặt xe số lượng có hạn.

Hôm nay mày cua siêu mẫu, ngày mai tao thọc gậy bánh xe.

Hôm nay mày mua tranh của họa sĩ nổi tiếng, ngày mai tao sưu tầm đồ vật quý giá hiếm có khó tìm [2].

......

Khéo thay hai người đều là con ông cháu cha [3], gia thế ngang nhau. Vì thế đấu rất nhiều năm nhưng cũng không ai hơn ai.

Vô Hạn Cầu Sinh lướt ngang trời xuất thế, Triệu Kim Minh liền đề nghị, đừng đấu tiền nữa, đấu chỉ số thông minh đi.

Tư Đồ Trường Không sao có thể chịu thua? Dũng cảm ứng chiến ngay tắp lự. Mặc dù cậu cũng chẳng biết trò Vô Hạn Cầu Sinh là giống ôn gì......

Sau vài lần chơi thử, thiếu chút nữa đã thổ huyết —— phó bản siêu cấp khó, cậu muốn quỳ lạy đến nơi rồi! Dùng trò này để phần thắng bại, nghĩ đường nào cũng không yên tâm được.

Nghĩ đến trường hợp thua thảm, cả đời cậu chắc sẽ không dám ngửa mặt lên trời nhìn Triệu Kim Minh, nét mặt Tư Đồ Trường Không liền tái đi.

Vì thế cậu vừa quăng tiền mua đạo cụ, vừa tham gia trò chơi để tìm đạo cụ ( có đạo cụ có thể sống lâu, tỷ lệ đạt được đánh giá cao cũng cao ), phấn đấu học kỹ năng vượt ải. Thâm tâm hy vọng mình có thể trở thành đại ca trong trò chơi, chà đạp Triệu Kim Minh.

Nhưng Triệu Kim Minh cũng không hề thụ động [4], cũng quét hàng mua về túi.

Hai người giành giật nhau, trực tiếp khiến giá cả của những đạo cụ quý giá tăng lên gấp mười lần. Hơn nữa từ đó về sau, cũng khó tìm mua được đạo cụ quý giá trên thị trường.

Cuộc đấu chính thức là vào ngày 15 tháng 9, tình hình bây giờ vô cùng khẩn cấp. Có tiền đó nhưng lại chẳng có chỗ tiêu, sống chết gì cũng không mua được đạo cụ. Hết cách, Tư Đồ Trường Không chỉ có thể nhờ vả người xung quanh, nhờ bạn bè đồng đội vào game giúp đỡ.

Ba mẹ làm ăn bận rộn, vắng nhà quanh năm. Lúc nhỏ Tư Đồ Cảnh hay qua nhà Tư Đồ Trường Không ăn chực, thế tráng sĩ vinh quang bị bắt giữ.

Anh thong thả nhấp một ngụm cà phê, trả lời một dòng ngắn, hứa hẹn, "Anh sẽ giúp."

=====

[1] Nguyên văn: 心惊胆战: Kinh hồn táng đảm

[2] Nguyên văn: 奇珍异宝: Kỳ trân dị bảo

[3] Nguyên văn: Phú nhị đại

[4] Nguyên văn: 谁知赵金明忒不是个东西: Ai biết Triệu Kim Minh lại không phải là đồ vật

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top