Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vô tựa 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ả là một con hồ. Một con hồ với bộ lông trắng muốt. Ả không biết ai sinh ra ả. Ả chỉ biết khi ả nhận thức được thì ả đã ở khu rừng này, cạnh một gốc cây lớn.
Ngày qua ngày, ả hồ nhỏ sống vô ưu bên cạnh gốc cây. Gốc cây như có tri, mỗi đêm lại ôm ấp vỗ về ả. Cả hai như nương vào nhau mà sống.
Thời gian vốn dĩ vô tình, ả hồ cũng dần lớn lên. Cơn đói ngày càng lớn theo kích thước của ả. Ả giờ chẳng còn có thể ăn hoa quả qua ngày được nữa. Mùi hương của máu làm ả đói hơn bao giờ hết. Quyến luyến nhìn gốc cây đã bên mình gần năm mươi năm, ả rời đi, lòng thầm hẹn với cây sẽ quay trở lại.

Bốn mươi năm sau, ả hồ trở về lần đầu tiên thăm gốc cây. Ả đã chẳng còn là con hồ bé nhỏ. Ả đã có nét người hơn. Hoặc giả ả dấu đi đôi tai và đuôi hồ, sẽ chẳng ai phát hiện ả là một con hồ nữa. Ả về thăm gốc cây, nằm quận tròn cạnh gốc cây, ngủ một giấc dài bảy ngày bảy đêm. Gốc cây như rì rào ru ả ngủ.Khi cơn đói tới, ả lại đành từ biệt gốc cây mà đi.

Bốn mươi năm tiếp, ả hồ trở lại lần thứ hai. Ả lần này về với một gương mặt ngây thơ của cô gái loài người. Khoác trên mình bộ áo lông vũ trắng muốt, ả nằm quận tròn bên gốc cây, ngủ một giấc dài năm ngày năm đêm. Gốc cây như cố gắng dùng những cành lá ủ ấm ả. Rồi ả lại từ biệt gốc cây mà ra đi.

Bốn mươi năm sau, ả hồ lại quay về thăm gốc cây. Lần này ả đi trên xe ngựa sơn son thếp vàng, người hầu đi theo dài như đuôi của ả. Ả hồ bước xuống xe, gương mặt vẫn ngây thơ như cô gái loài người. Ả đến bên gốc cây, tay ả chạm vào gốc cây như bắt tay bằng hữu. Gốc cây xào xạc lá như thổn thức, như nhớ thương. Ả sai người hầu dựng trại quanh gốc cây. Rồi ả lại nằm quận tròn bên gốc cây, ngủ một giấc ba ngày ba đêm. Sáng ngày thứ tư, ả lệnh người hầu dỡ trại, quay về.

Bốn mươi năm sau, ả hồ quay về thăm gốc cây. Lần này ả về một mình một ngựa tới, gương mặt ả bớt một phần ngây thơ, thêm ba phần u sầu, mệt mỏi. Làn da ả xanh xao khó tả.Ả đến bên gốc cây, ôm gốc cây như ôm tri kỉ. Gốc cây rì rào, thổn thức. Ả lại nằm quận tròn bên gốc cây, ngủ. Sáng sớm hôm sau, ả rời đi trước khi mặt trời mọc. Gốc cây như u sầu, lo lắng cho ả.

Bốn mươi năm trôi qua. Lại bốn mươi năm nữa. Gốc cây vẫn ở đó, như chờ đợi ả hồ. Còn ả hồ tựa sương khói, biến mất không một lần quay về. Gốc cây vẫn mòn mỏi đợi chờ, như tiếc nuối, như hi vọng, như có điều muốn nói với ả.
Có lẽ gốc cây có linh.
Có lẽ không.
Có lẽ ả hồ sẽ về bên gốc cây.
Có lẽ vậy.

Sầu đời ta trải mấy người hay?
Duyên tình gió thổi khóe mắt cay
Hồn lỡ theo ai trôi trong gió
Ai sầu ai nhớ lòng ai say?

Qua rồi thu lạnh gió heo may
Qua rồi mộng mị tuổi đắm say
Qua rồi một kiếp nhân sinh tỉnh
Còn lại sân si một kiếp tình

Hận một kiếp – thế gian say riêng ta tỉnh
Buồn một nỗi – nhân sinh tỉnh mộng ta mơ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top