Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 17: Sự cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo như nguyên tác, dòng chữ bằng máu ở trên tường và bà Norris bị hoá đá diễn ra trước khi Harry tìm được quyển nhật ký Riddle trong nhà vệ sinh nữ, từ đó mới dần phát hiện ra nhiều chuyện. Nhưng hiện giờ nhật ký Riddle biến mất, không có người bị điều khiển viết những dòng chữ đó, cho nên nhiệm vụ gây náo động về 'phòng chứa bí mật đã mở ra' cứ thế được giao lại cho tiểu Harry và Voldemort điện hạ trong lốt rắn.


Còn Severus ư?! Ông ta chỉ cần làm đúng nhiệm vụ thường ngày của mình thôi, đi nghe ngóng tin tức từ cả hai phe Sáng và Tối, đồng thời nay đã có thêm một nhiệm vụ mới: bảo kê cho mọi hành động phi pháp của đám người Harry ngay tại cái trường này. Tỉ như làm lơ không chú ý đến thằng nhóc mặc đồ quái dị nhảy tưng tưng trên không, hí hoáy chấm ngón tay vào chén máu đã chuẩn bị sẵn viết một dòng chữ nổi bật lên bức tường gần nhà vệ sinh nữ. Tỉ như sẽ đuổi bất kỳ kẻ nào có ý định đi ngang qua con đường đó bằng thái độ khó chịu thường ngày của mình.


Viết chữ xong xuôi, Harry gõ vào ống nước thông với mật thất, ra hiệu cho Basilisk. Tử Xà nghe động tĩnh lặng lẽ bò ra, trừng mắt với bà Norris đã đứng chờ sẵn ở đó. Sau đó cậu phát hiện mình quên mất một chuyện, hôm nay Myrtle không mở nước ngập nhà vệ sinh nữ như trong nguyên tác, vì thế sẽ không có cớ để lý giải vì sao Norris không chết.


Tự cốc đầu mình vì đã sơ sót, Harry đang định quay trở vào đường hầm để thông báo với Voldemort, thì đột nhiên cậu nghe tiếng hét của Myrtle từ trong nhà vệ sinh vọng ra, rồi nhanh như chớp cô nàng vọt ra khỏi đó vừa lúc chạm trán cậu và Basilisk, à...chính xác là cô nàng 'vô tình' nhìn vào mắt Basilisk rồi ngây người như tượng đá, không còn nhúc nhích nữa.


"A...chết tiệt." Harry thầm rủa trong bụng, sau đó bảo Basilisk trở về mật thất, bản thân thì chạy vào nhà vệ sinh xem xét. Không phải tự nhiên Myrtle lại hét lên rồi chạy ra như vậy chứ?! Chẳng lẽ lại có chuyện lạ phát sinh rồi sao?! Cũng mãi lo nghĩ mông lung Harry không phát hiện nước đã chậm rãi chảy lênh láng khắp hành lang từ nhà vệ sinh nữ.


Những bước chân nhẹ nhàng của Harry hoà với tiếng nước giữa không gian tĩnh lặng tạo nên thanh âm quỷ dị không nói nên lời, tiếng bọt nước xạt xạt lớn dần khi Harry càng vào sâu bên trong. Cậu ngó quanh tìm kiếm thứ bất thường, nhưng ngoài nước ngập nhà vệ sinh thì cậu chẳng thấy cái gì lạ cả.


Khoan đã! Có một thứ ngoài ý muốn xuất hiện ở đây, và vì đã được báo trước sự việc Harry càng hoảng hồn hơn khi thứ vốn lẽ không nên ở đây lại xuất hiện ngay tại nơi này, hệt như nguyên tác. Ngay tại cửa phòng một buồng vệ sinh, một vật thể màu đen không thấm nước chễm chệ nằm yên ở đó, bất động.


Là nhật ký Riddle.


Harry lờ nó đi, cố tình không muốn chú ý đến quyển nhật ký, nhưng vì quá tò mò nhiều chuyện xảy ra gần đây nên cậu không thể nào bỏ lơ nó được, đồng thời cậu chẳng hề muốn đi lại nhặt nó một chút nào. Một loạt các câu hỏi lần lượt xuất hiện trong đầu Harry, như là vì sao Trường Sinh Linh Giá mất tích lại xuất hiện? Ai đã đem nó vào đây? Liệu nó có phải là linh hồn Riddle hệt như nguyên tác hay không? Mục đích nó ở đây có phải muốn tìm cho mình một cơ thể hoàn chỉnh như trước kia không?


Và điều tiên quyết hiện giờ là Harry có nên thu hồi nó đem về cho mọi người nghiên cứu không?


Tiểu Harry không hoàn toàn biết tất cả mọi chuyện xảy ra khi Voldmeort và Rek'Sai đi tới hang Crystal, nên cậu không dám liều lĩnh tiếp xúc nó. Giá như có một liên kết nào đó giúp cậu dễ nhìn thấu được nó, hiểu được ý muốn của nó thi mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.


"Sao lại ngồi thừ người ở đây vậy, Harry?"


Mãi suy nghĩ mông lung tiểu Harry không chú ý có người tiếp cận, nên khi có thanh âm lạ vang lên bên cạnh tiểu shota đã giật bắn mình theo phản xạ nhảy ra một đoạn xa và thủ thế chuẩn bị tấn công. Khi nhìn lại mới nhận ra người nào đến, Harry thở dài đưa tay ôm lấy tim giả vờ như mình vừa bị kinh hách quá độ.


"Tom! Ngươi có nhất thiết phải hù ta như vậy không?! Đến thì nói một tiếng không được sao?! Làm ta đứng cả tim rồi này..."

"Là do ngươi thẫn người suy nghĩ lung tung đấy thôi, đổ lỗi tại ta cái gì." Voldemort búng búng cái lưỡi rắn nhìn Harry một cách khinh bỉ "Thấy Basilisk vào lâu rồi mà chưa thấy ngươi trở về, hai đứa kia nghĩ không khéo có gì ngoài ý muốn xảy ra nên bảo ta đi nhìn ngươi. Quả nhiên đi ra thấy ngươi ngồi tự kỷ trong nhà vệ sinh nữ." Harry thề cậu thấy Voldemort nhếch miệng cười ở câu cuối cùng.

"À hà hà..." Tiểu Harry cười mỉa mai "Đùa vui đó. Để xem ngươi thấy cái này rồi còn tâm trạng đùa giỡn không." Nói rồi cậu chỉ cho Voldemort cái quyển nhật ký nằm ở góc phòng kia.

"Cái gì.... Nó.....?" Chúa tể Hắc ám giật mình nhìn đến cái thứ vô cùng quen mắt tưởng chừng đã mất tích nay lại nằm chình ình ngay trước mặt không khỏi kinh hách một trận "Nó sao lại ở đây?"

"Ta không biết gì nha." Harry nhún vai, nhẹ nhàng bước đến gần quyển sổ "Ta nhớ không lầm ngươi đã bảo...." Cậu định nói 'Trường Sinh Linh Giá' nhưng chợt nhớ thứ này có ý thức riêng nên nhanh chóng ngậm miệng không nói thêm điều gì.


Voldemort hiển nhiên làm sao không nhìn ra vấn đề trước mặt, không để Harry kịp với tay nhặt cuốn nhật ký, hắn bò qua trực tiếp ngoạm quyển sổ rồi bò trở về mật thất. Nếu hắn không nghe lầm thì dường như có tiếng kêu inh ỏi đnag phát ra từ quyển sổ.


À ha, răng rắn cắm vào mà làm sao có thể không đau chứ?! Chưa biết chừng còn có độc hay không nha.... Nhưng mà chắc chưa độc bằng Basilisk khi trong nguyên tác Harry lấy răng nó phá quyển sổ đâu nhỉ.


Harry kiểm tra xung quanh lần cuối, chắc chắn rằng mọi chuyện vẫn ổn mới đi theo Voldemort trở về cửa đá phòng chứa, cùng lúc Severus gửi tin qua thông báo rằng gã Lockhart sắp xuất hiện ở đây. Về chuyện này họ cũng đã bàn trước, một kẻ khoác lác như Lockhart thì để ổng trở thành người phát hiện mấy chuyện này sẽ an toàn hơn với cái tài thêm mắm dặm muối của ổng, chắc chắn không sợ Dumbledore hay ai khác dùng Chiết quan bí thuật kiểm tra vì Lockhart sẽ không bao giờ chịu để ai chui vào đầu mình và phát hiện mấy trò lừa bịp của ổng.


Và đúng như kế hoạch, Lockhart tìm thấy bà Norris bị hoá đá cùng nước chảy lênh láng từ nhà vệ sinh nữ còn có Myrtle 'vô tình' bị hoá đá bên cạnh bà Norris, thành công khiến gã la ầm ĩ lên huyên náo cả ngôi trường.


Tin đồn phòng chứa đã xong, không có người nào bị thương, Tử xà cũng đã được kiểm soát, mọi chuyện tạm thời coi như ổn nếu không có sự xuất hiện bất ngờ của quyển nhật ký Riddle, bọn họ nghi ngờ không biết liệu  nó có thao túng ai để vào được đây hay không.


Nhật ký Riddle quả là có ý thức riêng để nhìn nhận sự việc xung quanh nó, nên khi nó thấy mình bị cắp đem đi vào phòng chứa bí mật, ban đầu có chút hốt hoảng vì người nhặt được không phải là thằng nhóc Đứa Trẻ Cứu Thế kia mà lại là một con rắn hổ mang trắng cùng với một thằng nhóc ăn mặc kỳ dị, nhưng rồi khi nhận ra bọn nó đang đưa mình vào phòng chứa thì vừa mừng vừa lo.


Hai kẻ này là ai làm sao có thể đi vào phòng chứa bí mật một cách dễ dàng như vậy?


Nhưng không sao, còn có Tử xà ở đây và nó là một phần của kẻ ấy, Tử xà sẽ nghe theo sự điều khiển của nó, lúc đó không phải sợ gì đám này nữa.


Nhưng nhật ký Riddle không ngờ bản thân nó sẽ nhìn thấy cảnh tượng Tử xà to lớn nằm cuộn thành một đoàn để tuỳ ý một nữ nhân cũng ăn mặc kỳ quái như thằng nhóc kia vuốt ve, làm bộ dạng hưởng thụ đến sướng cả người.


Có tiếng vỡ vụn phát ra từ bên trong nhật ký Riddle bé nhỏ, giống như hình tượng gì gì đó đã nát bấy nhầy rồi.


Dù vậy nhưng nó vẫn có tự tôn của riêng mình nha. Nó sẽ không vì vậy mà từ bỏ mục đích ban đầu đâu. Nhật ký Riddle bé nhỏ chờ đợi một trong những kẻ này mở nó ra, chỉ cần mở thôi, nó sẽ có cách khiến họ phải thế chỗ mình và lúc đó nó sẽ có một cơ thể toàn diện, không còn sợ nữa, ha ha ha ha~ ..... Ây da khoan đã. Tại sao con rắn hổ mang đang ngoạm hắn lại có dao động pháp thuật quen thuộc như vậy chứ?


Voldemort đem nhật ký Riddle đặt tại cái vòng được vẽ bằng mực đen nằm gần tượng đá Slytherin Rek'Sai đã chuẩn bị trước đó. Họ có hỏi cô đây là thứ gì, cô không trả lời chỉ cười bí hiểm, và nói rằng thứ này có thể trấn áp đám Trường Sinh Linh Giá, giống như một buồng giam dành riêng cho chúng vậy, với điều kiện bọn nó còn ở dạng linh hồn. Tuy nhiên thứ này không có tác dụng ngăn cản bọn nó hoạt động nên cần cẩn thận khi ở gần tụi nó, biết đâu bất ngờ nó tấn công người khác thì sao? Ít nhất là sau khi họ đã thấy nó và các Trường Sinh Linh Giá khác tự hiện hình.


Nhật ký Riddle vừa được xuống, lập tức có một luồng áp lực vây quanh nó, giống như bị hàng ngàn con Quỷ khổng lồ dẫm đạp lên vậy, mà luồng áp lực đó đang đẩy linh hồn Riddle ra khỏi quyển nhật ký, một cách để bắt nó hiện hình giống như Voldemort và Rek'Sai đã nhìn thấy bọn nó ở hang Crystal vậy.


Harry nuốt một ngụm lo lắng khi thấy cái bóng trắng đang dần thoát ra khỏi quyển nhật ký, nếu mọi chuyện vẫn giống như nguyên tác cậu chỉ việc dùng nanh Basilisk đâm chết cái Trường Sinh Linh Giá kia thì sẽ nhanh gọn hơn rất nhiều, tuy nhiên hiện giờ bọn nó có ý thức riêng tự mình bỏ trốn như vậy, họ không thể làm ngơ mà phải điều tra rõ ràng. Bằng cách nào? Chẳng phải họ đã tóm được một cái Trường Sinh Linh Giá rồi đấy sao? Harry lờ mờ hiểu ra vì sao Voldemort lại đem quyển nhật ký về phòng chứa, chắc chắn là để moi thông tin từ nó rồi.


Linh hồn Riddle mất một lúc lâu để thoát khỏi cơn chấn động bị đàn áp vừa rồi, khi nó ngẩng đầu lên quan sát thì đối diện nó chính là nữ nhân cùng thằng nhóc nhỏ ăn mặc trang phục phương đông và hai con xà một lớn một nhỏ. Riddle theo bản năng muốn tiến về phía trước thì va phải một thứ giống như bức tường trong suốt, hắn xoa chỗ bị đau đồng thời đưa tay chạm về phía trước liền đụng phải một mặt phẳng cứng cáp.


Ai....chưa gì đã bị giam giữ rồi. Nhật ký Riddle thở dài, trong lòng không khỏi nghĩ thầm đám người lạ mặt này thật không tầm thường, vừa nhận ra linh hồn hắn vừa biết cách nhốt hắn lại như thế này. Riddle suy nghĩ liệu có nên báo với những kẻ khác nên trừ khử đám này không? Linh tính mách bảo cho hắn biết những kẻ này có thể đáng gờm hơn cả Dumbledore.


"Tốt hơn ngươi nên ngoan ngoãn an phận ở đây đi." Rek'Sai là người đầu tiên mở miệng, thành công lôi kéo sự chú ý của Riddle "Đừng nghĩ đến việc có thể liên lạc với đồng bọn của ngươi. Mà dù có thể các ngưoi cũng chẳng làm gì được chúng ta."

"Hừ. Mạnh miệng đấy." Riddle cười mỉa mai, hoàn toàn không chút bối rối "Các người cũng không tầm thường nhỉ?! Hoạt động ngay tại phòng chứa bí mật của Hogwart mà không bị phát hiện. Ta tò mò một chút, các ngươi là ai?"

"Oh~" Rek'Sai che miệng cười bí hiểm "Ta nghĩ ngươi biết hai người này chứ?!" Hất cằm về phía Harry và Voldemort ra vẻ 'ngươi tự hỏi chúng ấy'.


Harry không trả lời, cậu nhóc lặng lẽ kéo ngân sức trên trán qua một bên để lộ vết sẹo hình tia chớp, rồi lấy từ trong người ra cái kính tròn quen thuộc đeo lên. Gương mặt vừa rồi vẫn còn ung dung của Riddle ngay tức khắc biến mất khi nhìn thấy diện mạo của thằng nhóc trước mặt.


"Ta là Harry Potter, Đứa Bé Cứu Thế, kẻ mà các ngươi đang muốn giết đây."
---


Ai ya não ta nhũn hết rồi....hết ý để viết tiếp rồi....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top