Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

106-110

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều hướng bài viết

«

»

Vong tích 106-110

p1139532749

106. Đế quốc lựa chọn (sáu)

Ba lần đến vong linh giới, ba loại cảm xúc.

Lần đầu tiên là cảnh giác, tràn ngập tò mò, sợ hãi và khẩn trương đối với thế giới bí ẩn trong truyền thuyết.

Lần thứ hai là thả lỏng, dù sao bọn họ cũng có quan hệ với hai vị đại nhân chốn vong linh giới: tử thần và lão Mundra.

Mà lần này, là chột dạ.

Đúng vậy, vô cùng chột dạ.

Nhất là Rhodes, hắn gắt gao kề sát bên người ma pháp sư và kỵ sĩ, cũng thường xuyên thúc giục bọn họ bước nhanh hơn. Song dù thế, bọn họ cũng không thoát khỏi tử thần không chỗ nào không ở.

Ngay lúc Rhodes co đầu rụt cổ nhanh chân nện bước, Made xuất hiện.

"Các ngươi nhanh vậy đã hoàn thành nhiệm vụ?" Trong giọng nói của Made tràn ngập kinh ngạc vui mừng.

Rhodes lặng lẽ rút mu bàn tay vào tay áo.

Mặt Mundra không đổi sắc: "Chúng ta muốn mượn đường."

Made hỏi lại: "Mượn đường?"

Hayden treo lên chiêu bài tươi cười của mình, trên thực tế từ lúc kéo Mundra vào vong linh giới, nụ cười của hắn chưa bao giờ tắt, "Là như vầy, chúng ta phát hiện nơi vừa đi ra chính là khu vực chung quanh Quang Minh thần điện, ngài biết đấy, Quang Minh thần hội không thân thiện như ngài. Cho nên..."

"Đương nhiên ta biết!" Made nhanh chóng cắt ngang lời hắn. Nếu như nói pháp sư vong linh có cùng chung mối thù gì, chắc chắn phải là Quang Minh thần hội.

Frank vẫn luôn nhớ thương Audis trong túi không gian của Mundra, vừa lo lắng hắn có thể thuận lợi trở lại cơ thể ban đầu hay không, lại lo lắng ở lâu trong túi không gian làm linh hồn hắn bị thương tổn, nghe vậy lập tức nói: "Để mau chóng tìm thú phệ hồn về, chúng ta chạy nhanh lên đi?"

"Thế a." Made đang định tiêu tán, đột nhiên lại ngưng tụ lại, lao về phía Rhodes.

Rhodes cả kinh, Hayden, Pohle và Henry đã rút kiếm ra chắn trước mặt hắn.

Made dừng thân, nghi hoặc hỏi: "Các ngươi kích động như vậy làm gì?"

Hayden đáp: "Là hành động của ngài thật dễ khiến cho người ta hiểu lầm."

"Ta cảm giác thấy ở giữa các ngươi có thêm một cỗ khí vong linh cường đại." Made chậm rãi nói.

Trên lưng Rhodes âm thầm toát mồ hôi lạnh.

– cảm giác của ngươi nhạy đấy chứ.

Giọng nói của lão Mundra lập tức nhảy ra.

Rhodes và Mundra đều sửng sốt, vì giọng của lão Mundra đang ở giữa bọn họ.

Made kinh ngạc: "Ngươi lại nuốt bao nhiêu vong linh rồi?"

– không liên quan đến ngươi.

Lão Mundra lạnh lùng đáp.

Made nói: "Ta không muốn có một ngày toàn bộ vong linh giới chỉ còn lại ngươi và ta."

– không có ngày đó đâu.

Made phản bác: "Hừ, tham lam như ngươi, rất khó nói."

– bởi vì khi đó nhất định ta đã ăn ngươi rồi.

Cái bóng màu xám đại diện cho Made đột nhiên vặn vẹo run rẩy, "Ngươi không phải thời thời khắc khắc đều thèm nhỏ dãi ta đấy chứ?"

Rhodes ho khan hai tiếng, lôi kéo được sự chú ý của bọn họ xong, mới nhỏ giọng: "Ta không phản đối các ngươi tán tỉnh nhau, nhưng có thể đừng chắn giữa đường không."

"Tán tỉnh?" Giọng điệu của Made rất quái dị.

Rhodes bỗng cảm thấy mu bàn tay chứa thú phệ hồn của mình lạnh đi, như bị âm khí lọt vào, lập tức im miệng.

Made đột nhiên thở dài, "Kỳ thật ngươi ở trong này cũng tốt, ít nhất ta sẽ không còn cô đơn nữa." Hắn dù sao cũng khác tử thần. Tử thần đầu tiên vốn là trời sinh, đã quen ở vong linh giới ăn vong linh đùa thú phệ hồn. Nhưng Made là từ người biến thành thần, cho dù trước đó có là một pháp sư vong linh quái gở, cũng là một pháp sư vong linh quái gở có lý tưởng có mục tiêu.

Rhodes vội nói: "Đúng vậy đúng vậy, các ngươi cứ việc tương thân tương ái trong lúc chờ chúng ta bắt thú phệ hồn về."

Made khoát tay, "Các ngươi đi nhanh đi."

Hayden kéo Mundra bước đi.

Tuy lần này nhờ lão Mundra giúp đỡ, qua mặt được tử thần, nhưng ai cũng không biết tử thần có thể bỗng nhiên phát hiện ra sự thật được hay không, cho nên bọn họ không trực tiếp trở lại Fariel, mà tiến vào biên giới Kanding đế quốc liền thông qua chú ngữ về Mộng đại lục.

Đi ra khỏi vong linh giới, Rhodes lập tức thở phào một hơi. Khi Made chặn ở trước mặt họ, hắn gần như đã định trả thú phệ hồn, may mà có lão Mundra.

Hắn cúi đầu nhìn mu bàn tay mình, nhớ tới dòng khí lạnh thổi tới mu bàn tay, lòng hơi nóng lên.

Hayden nói: "Vị trí hiện giờ không sai lệch lắm so với chúng ta dự tính, đi về phía trước chính là thành Putra, chúng ta có thể sử dụng ma pháp truyền tống trận ở đó về Fariel."

Pohle, Henry và ma pháp sư liếc nhau, nhất tề thở nhẹ ra.

Ánh mắt Rhodes lóe sáng, bước chân chậm lại, từ từ lui về phía sau.

Ngay lúc hắn chuẩn bị bỏ trốn, ma pháp sư đột nhiên bắt lấy tay hắn hỏi: "Ngươi muốn đi đâu?"

Rhodes đáp: "Ta là pháp sư vong linh, nhà của ta ở Tây Côi Mạc."

Ma pháp sư nói: "Không phải ngươi nói thời gian tốt đẹp nhất của ngươi là ở trong hoàng cung sao?"

Rhodes trả lời: "Ta sẽ cất giấu cẩn thận đoạn ký ức đẹp đẽ đó."

Ma pháp sư lại nói: "Trước kia ngươi không lanh mồm lẹ miệng như vậy."

Nói thừa, khi đó ngày ngày hắn đều lo lắng thân phận bị vạch trần, cho dù có ngàn lời vạn lời cũng không dám nói a. Rhodes cẩn thận ngẫm lại, cảm thấy những ngày như thế kỳ thật cũng không thoải mái lắm. Hiện giờ hắn có thú phệ hồn, chỉ cần có thể sử dụng, về sau tuyệt đối có thể đi lại trên Mộng đại lục. Nghĩ đến đây, tâm lý của hắn sinh ra biến hóa cực lớn, không còn muốn về nơi hoàng cung dễ dàng toi mạng nữa.

Hayden khoan thai liếc hắn: "Thú phệ hồn tàn sát bừa bãi thành Cotter, là kẻ địch và mối đe dọa lớn nhất của đế quốc."

Trong lòng Rhodes khẽ động, "Có ý gì?"

Hayden mỉm cười: "Ý ta muốn nói, trừ phi nó nằm trong phạm vi canh giữ dưới tầm mắt đế quốc, nếu không, đế quốc khó mà không phái quân đội tiêu diệt nó."

Rhodes biến sắc: "Trước đó rõ ràng cậu không phản đối ta thu phục nó!"

Hayden đáp: "Bởi vì ta còn chưa ra lời mời chân thành với ngài, mời ngài lần nữa đảm nhiệm chức vị ma pháp sư cung đình của Kanding đế quốc. Mà ngài lúc ấy cũng chưa từ chối ta."

"Đây là đe dọa!" Rhodes phẫn nộ.

Hayden nhún vai: "Ta cũng hy vọng ngài đồng ý dưới tình huống đôi bên tình nguyện."

Rhodes nhìn về phía Mundra, "Ngươi khẳng định ngươi muốn trở về cùng tên ti bỉ này?"

Mundra gật đầu không chút do dự.

Khóe miệng Hayden nhếch cao, một tay đặt lên bả vai Mundra tuyên bố quyền sở hữu.

Rhodes trầm tư thật lâu, mới cắn răng nói: "Được rồi, nhưng ta có một điều kiện!"

Hayden đáp: "Mời nói."

"Cậu phải bảo đảm an toàn cho tính mạng của ta." Hắn nhấn vào những chữ sau thật mạnh.

Hayden nói: "Nếu ông lo lắng chuyện hoàng hậu Samantha..."

Rhodes nhanh chóng gật đầu. Về chuyện giữa hoàng hậu Samantha và Ciro, ma pháp sư bọn họ có thể không biết, nhưng Hayden là tâm phúc bên người Ciro thì không lý nào không biết.

"Cũng không cần lo lắng đến vậy." Hayden đáp, "Bệ hạ là chúa tể đế quốc, tấm lòng của người rộng rãi hơn ông tưởng tượng nhiều."

Trong đầu Rhodes cười lạnh. Ciro lòng dạ rộng lớn? Vậy cũng phải nhìn đối phương có giá trị lợi dụng để hắn mở rộng tấm lòng không đã. Có điều hắn vẫn yên lặng đồng ý sắp xếp của Hayden. Được rồi, được nguyên soái đế quốc đích thân bảo đảm, ngồi ở hoàng cung ăn ngon mặc đẹp vẫn hấp dẫn hơn nhiều so với ngồi ở Tây Côi Mạc ăn gió nằm sương.

Bọn họ tới thành Putra vào ban đêm, cổng thành đã đóng cửa. Có điều sau khi thành chủ nghe thấy nguyên soái Hayden giá lâm, lập tức chui ra khỏi chăn nghênh đón. Không còn giống cục diện quỷ dị khó lường như lần Ciro đến, hiện tại đế quốc đã hoàn toàn nằm trong tay Ciro, mà Hayden là đệ nhất nguyên soái của đế quốc địa vị vô cùng chắc chắn. Cho nên thành chủ không hề tiếc thân nịnh bợ.

Đường phố vốn còn đen kịt tức khắc bị đội thân vệ của thành chủ rọi đuốc sáng rực như ban ngày.

Thành Putra tuy ở biên cảnh, nhưng lại có rất nhiều nhân vật nổi danh. Ngoài Gregory người có khả năng thừa kết gia tộc Dana nhất, còn có quả phụ trẻ tuổi giàu có – Demi phu nhân.

Hayden hỏi thành chủ về bà. Lại nói, nếu lúc trước Demi phu nhân không giúp Mundra giấu diếm thân phận, có lẽ hắn và Mundra cũng sẽ không đến được bước đường này. Có điều về lý do Demi phu nhân giúp Mundra giấu diếm, hắn vẫn canh cánh trong lòng, nhất là khi hỏi Mundra mà cậu hoàn toàn không biết gì cả.

Nói đến Demi phu nhân, thành chủ thở dài, "Bà ấy đã rời khỏi đế quốc."

Hayden ngẩn ra, "Rời đi?"

Thành chủ đáp: "Đúng vậy, nghe nói dọn đến Shamanlier, có lẽ sẽ tiếp tục sang hướng đông, ai mà biết được."

Hayden lại hỏi: "Ta nhớ Gulaba có rất nhiều điền sản và bất động sản mà?" Có rất ít quý tộc sẽ bỏ mặc cho tước vị và đất phong mà rời đi, bởi vì nó có nghĩa là bà sẽ phải bỏ toàn bộ ưu đãi của mình.

Thành chủ nói: "Bà hiến một phần cho bệ hạ, một phần khác cho Gregory, chính là vị ở gia tộc Dana."

Hayden kinh ngạc: "Lý do là gì?"

Thành chủ bó tay: "Tôi không biết, nữ giới luôn có vài ý nghĩ kỳ kỳ quái quái."

Chẳng lẽ bà ta biết thân phận của Mundra bị vạch trần?

Hayden nhìn về phía Mundra.

Mundra đang nằm trên lưng hắn, ôm cổ hắn ngủ gà ngủ gật.

Đêm qua thật sự khiến cậu mệt chết rồi.

Ánh mắt Hayden trở nên dịu dàng, tức thì vứt chuyện này ra sau đầu.

Kỳ thật Hayden chỉ đoán trúng một phần. Demi phu nhân rời Kanding đế quốc một phần là do nhận được thư của Gregory, biết thân phận của Mundra bị vạch trần, sợ Hayden đến tính sổ. Một phần là bởi tài phú bà nắm giữ đều do không từ thủ đoạn đoạt khỏi tay Monica người thừa kế đích thực trong di chúc, người biết chuyện còn có Gregory, để tránh trở thành con rối trong tay y, bà quyết định dùng một phần tài sản chặn miệng Gregory, một phần tài sản lấy lòng Ciro, xem như mua bảo hiểm cho tương lai của mình, sau đó bắt đầu một cuộc sống khác. Về phần địa vị quý tộc... bà tin tưởng mình có đủ tiền đến làm nền.

107. Đế quốc lựa chọn (bảy)

Hayden vốn định trực tiếp về Fariel, nhưng thấy Mundra mệt đến mức không thể mở mắt, rốt cục vẫn nhận lời mời của thành chủ, ngủ tại phủ thành chủ một đêm.

Trong một đêm, toàn bộ thành Putra sôi trào.

Các thiếu nữ quý tộc ăn diện suốt đêm, chỉ chờ trời vừa sáng liền đến phủ thành chủ tìm hiểu tin tức... bỏ qua danh hiệu nguyên soái, Hayden vẫn là một vị kỵ sĩ anh tuấn mạnh mẽ, chỉ điểm này thôi cũng đủ hấp dẫn các thiếu nữ chạy theo như vịt.

Trời tờ mờ sáng, phủ thành chủ đã truyền đến đủ loại thanh âm.

Có tiếng nhạc cụ diễn tấu, có tiếng thiếu nữ cười vui vẻ, còn có tiếng hát trong trẻo... vân vân.

Nếu là trước kia, có lẽ Hayden sẽ thực hưởng thụ những cám dỗ ẩn hiện này, nhưng hiện tại đã khác. Hắn cúi đầu nhìn Mundra đang nhíu mày ngủ trong lòng, lập tức thiết lập thủy hệ kết giới, ngăn âm thanh ồn ào bên ngoài.

Đột nhiên mất hết tiếng động ngược lại còn làm cho Mundra tỉnh giấc.

Cậu mở mắt, nghi hoặc nhìn bốn phía.

Hayden hôn nhẹ lên mí mắt cậu, mỉm cười: "Chắc đang chuẩn bị bữa sáng."

Mundra nói: "Tôi nghe thấy tiếng nhạc."

Hayden đáp: "Có lẽ là sở thích kỳ quái của thành chủ."

Mundra vươn tay ôm thắt lưng Hayden, vùi đầu vào lòng hắn.

Hayden thả lỏng cơ thể, đợi cậu ôm thoải mái, mới nhẹ nhàng giữ vai cậu, dỗ cậu đi vào giấc ngủ.

Không biết qua bao lâu, hô hấp của Mundra vẫn lúc nhanh lúc chậm.

Hayden ngừng tay, xoa đầu cậu, "Không ngủ được à?"

Mundra ngửa đầu về sau, lộ ra cần cổ trắng nõn, hai mắt lim dim mơ màng, "Mệt quá, nhưng không ngủ được."

Hayden cười tủm tỉm sán lại, nhẹ nhàng gặm cổ cậu, "Chúng ta làm chút việc mệt mỏi đi."

Mundra đẩy vai Hayden, "Sẽ mệt chết."

Hayden nói: "Em có thể không cần nhúc nhích, mình ta là đủ rồi."

Mundra nghiêm túc: "Vẫn mệt lắm."

Dù dục vọng cơ thể đã bị khơi mào, nhưng nhìn đôi mắt đen láy của Mundra, Hayden đành nhượng bộ.

"Chỉ làm một lần thôi nhé?" Mundra chậm rì rì nói tiếp.

Hayden hôn bờ môi cậu, răng cắn nhẹ vào môi dưới, hàm hàm hồ hồ oán giận: "Đã làm rồi thì một lần đâu đủ."

Mundra bị hắn cắn đến hết kiên nhẫn, dứt khoát ôm cổ hắn, khẽ ngẩng đầu, dâng môi và đầu lưỡi lên.

Trong cổ họng Hayden phát ra tiếng cười trầm thấp, thong dong tiếp nhận chủ động của cậu.

Âm nhạc bền bỉ duy trì liên tục cả buổi sáng, mãi đến trưa khi thành chủ đi ra mới dừng lại.

Thành chủ không đợi các phu nhân tiểu thư ào đến, chủ động nói: "Nguyên soái có việc phải rời thành Putra ngay, trước khi đi, ngài bảo ta cảm tạ âm nhạc của chư vị, ngài cho rằng đây là khúc hợp tấu hay nhất trần đời."

Các tiểu thư quý tộc cũng không dễ bị đuổi về như gã tưởng, các nàng nhao nhao hoài nghi việc Hayden rời đi, bởi vì phủ thành chủ chỉ có một cửa lớn, vị trí các nàng đứng là con đường duy nhất.

Thành chủ giải thích: "Kỳ thật trong phủ đệ còn có một mật đạo, có thể dẫn thẳng ra ngoài thành..." Gã bỗng phát hiện mình nói sai rồi, bởi vì Hayden về Fariel phải dùng ma pháp truyền tống trận của nghiệp đoàn ma pháp, ra ngoài thành sẽ biến thành đi đường vòng.

Quả nhiên, lập tức có phu nhân đưa ra nghi vấn này.

Thành chủ tắc tị.

Trong đó một tiểu thư quý tộc gay gắt hỏi: "Nguyên soái cố ý tránh chúng ta sao? Ngài khinh thường nữ giới thành Putra?"

Câu chụp mũ này nghiêm trọng quá! Khó xử nhất chính là, người nêu ra nghi vấn này lại chính là em vợ của gã.

Thành chủ Putra trộm lau mồ hôi lạnh trên trán, tình cảnh hiện tại của gã giống như con heo bị quay trên bếp lò. Dù vậy, gã vẫn không thể nổi giận với các nàng, bởi vì thật bất hạnh, người tiết lộ tin tức Hayden đang ở nhà mình chính là gã.

May mắn phỏng đoán của vị tiểu thư kia rất nhanh đã bị những người khác phủ định. Dịu dàng lễ độ của Hayden cũng nổi danh như chiến công của hắn.

Thời khắc mấu chốt, thành chủ không thể không bày ra uy nghiêm nói: "Nguyên soái đại nhân rời đi đúng là vì công vụ, chúng ta không nên nghi ngờ lòng nhiệt tình của nguyên soái với đế quốc!"

Khi lý do đã bay đến đế quốc, các phu nhân và tiểu thư dù không cam lòng cũng không khỏi nhượng bộ. Có điều mặc dù các nàng đã rời khỏi phủ thành chủ, nhưng bốn phía vẫn dày đặc cơ sở ngầm, rồi rất nhanh các nàng lại phát hiện đây chỉ là phí công, nghiệp đoàn ma pháp đã tung tin tức Hayden thật sự rời khỏi thành Putra.

Thành chủ cũng thu được tin tức rất lấy làm khó hiểu. Gã nghi hoặc nhìn thân tín của mình, "Bọn họ rời đi thế nào nhỉ?" Mật đạo trong phủ chỉ là cái cớ.

Thân tín kiên định: "Thế công của nguyên soái không thể bị ngăn chặn!"

"..." Được rồi, cái này cũng có thể cho là lý do.

Trở lại Fariel, ma pháp sư, Pohle và Henry lập tức về cung báo cáo công tác.

Hayden mang theo nhóm Mundra chạy tới nhà Dana.

Trên đường, thân thể Frank không nhịn được khẽ phát run. Cậu nắm chặt quần, muốn làm cho mình bình tĩnh lại, nhưng càng tới gần nhà Dana, cậu càng run kịch liệt.

Cuối cùng ngay cả Rhodes cũng nhìn không nổi, lấy từ túi không gian ra một cái chai nhét vào tay cậu, "Có lẽ có thứ để nắm sẽ tốt hơn."

Choang.

Cái chai cứ thế bị bóp nát.

Frank luống cuống nhìn Rhodes, "Thật có lỗi."

Rhodes đáp: "Không sao." Nếu là thứ quý giá hắn đâu có ngu mà giao vào tay người khác.

Mundra im im nhìn Rhodes.

Rhodes cười khan: "Ta không biết cậu ta có tiềm chất ma vũ song tu."

Mundra lấy ra một cái khay và một bàn chải nhỏ, gột nước thuốc, máu và mảnh vỡ trong tay Frank vào khay.

Frank lấy băng vải băng bó miệng vết thương.

Rhodes thấy cậu hành động bất tiện, chủ động trợ giúp, "Cậu không có nước thần Quang Minh sao?" Vết thương nhẹ ấy, một giọt nước thần Quang Minh có thể chữa khỏi.

Frank cúi đầu, "Tôi muốn lưu lại cho Audis."

Ngón tay Rhodes dừng lại, ánh mắt lơ đãng quét qua Mundra một cái.

Mundra thản nhiên: "Vu yêu không thể dùng nước thần Quang Minh."

Bàn tay Frank run rẩy, tay theo bản năng nắm lấy Mundra, "Nhất định phải biến thành vu yêu sao?"

Mundra đáp: "Đây là trường hợp xấu thứ hai."

Frank nói: "Trường hợp xấu nhất..." Cậu đột nhiên nhận ra, trường hợp xấu nhất đương nhiên là không thể hồi tỉnh.

Rhodes băng bó miệng vết thương ổn thỏa xong, theo thói quen giấu tay vào trong tay áo, "Có lẽ sẽ có kỳ tích xảy ra."

Frank lẩm bẩm: "Kỳ tích?"

Rhodes đáp: "Khoảnh khắc linh hồn tiến vào cơ thể tự động hồi phục hay gì đó..." Dù hắn cảm thấy thực xa vời.

Frank nhắm mắt, tay kia đè bả vai đang khẽ run, "Tôi đã không còn tin tưởng vào kỳ tích."

Chờ đợi quá nhiều, thất vọng quá nhiều, hiện giờ nghe thấy hai chữ kỳ tích trái tim sẽ không tự chủ mà co rút.

"Kỳ thật biến thành vu yêu cũng tốt mà." Mundra an ủi.

Frank mở to mắt, thấp giọng hỏi: "Vậy cậu ấy còn có thể thưởng thức đồ ăn không?"

Mundra ngẫm nghĩ: "Nhấm nháp xong nhổ ra, có điều chắc là không cảm thấy mùi vị."

Frank hỏi tiếp: "Ngủ thì sao?"

"Không cần."

"Có cảm thấy đau nữa không?"

"Không."

Mundra cho rằng hai điều phía sau hay cực kỳ, nhưng nước mắt của Frank lại nức nở chảy xuống.

Rhodes nói: "Ít nhất hắn có thể nói chuyện và suy nghĩ."

Mundra nghi hoặc, "Như vậy không tốt sao?"

Frank cúi đầu nhìn màu đỏ tươi sâu trong băng vải, dùng giọng nói yếu ớt khó nghe thấy hỏi: "Nếu vậy, cậu ấy có thể tự sát không?"

...

Mundra và Rhodes nhìn nhau một cái.

"Không biết."

Vu yêu dù sao cũng là vật trong truyền thuyết, hơn nữa có pháp sư vong linh nào lại để cho vu yêu của mình tự sát?

Bọn họ được Murdoch chân thành nghênh đón.

Khi Mundra lôi ra cái lọ hói đầu chứa Audis, vẻ mặt Murdoch bắt đầu ngưng trọng, tay nhẹ nhàng vuốt ve bả vai lọ, một lúc lâu mới hỏi: "Nó có thể nhận ra ta không?"

Mundra đáp: "Căn cứ vào dao động tinh thần, anh ta có thể."

Murdoch giơ hai tay, ôm lấy lọ, vui mừng nói: "Trở về là tốt rồi."

Chuyện Audis sống lại đã được mọi người chờ lâu lắm, cho nên bọn họ không hỏi khi nào tiến hành, mà rất ăn ý đi vào tầng ngầm nơi cất giữ thân thể Audis.

Hayden tinh tường chú ý thấy lần này Murdoch chỉ dẫn theo quản gia, không để Gregory tham gia.

"Ta đã mời Vincent đại sư, tin rằng ông ấy rất nhanh sẽ tới."

Murdoch vừa dứt lời, chợt nghe Vincent cười tủm tỉm nói: "Hy vọng đây là lần cuối cùng ta phải bôn ba vì chuyện này."

Murdoch cười khổ: "Chỉ sợ đây thật sự là lần cuối cùng." Lần này mà thất bại, chẳng còn gì nữa mà bôn ba.

108. Đế quốc lựa chọn (tám)

Vincent vòng quanh lọ một vòng, trong mắt mang theo tò mò và nghiên cứu, nếu không phải ở đây đang có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, có khi ông ta đã trực tiếp đập nó ra tìm hiểu cấu tạo. "Không ngờ các ngươi có thể mang linh hồn cậu ta từ vong linh giới về, thật sự rất là thú vị." Ông ta nhìn Mundra, trong mắt lóe lên ánh sáng cuồng nhiệt. Dù ông ta không giống Hydeine hứng thú rộng khắp, nhưng vẫn ôm lòng hiếu kỳ cực lớn với vong linh giới thần bí trong truyền thuyết.

Hayden âm thầm bước về trước nửa bước, ngăn trở ánh mắt ông ta nhìn về phía Mundra, mỉm cười: "Mời Vincent đại sư làm tan băng."

Vincent khoanh tay: "Bây giờ sao?"

Murdoch lễ phép dò hỏi: "Ngài cần chuẩn bị gì sao?"

Vincent nói: "Ta chỉ cảm thấy hành động vĩ đại như vậy, hẳn nên để Olivia cùng đến thưởng thức."

Thưởng thức?

Sắc mặt Frank biến đen. Trải qua bao nhiêu thất vọng, cậu không thể dễ dàng tha thứ cho việc coi Audis như trò đùa.

May mắn Vincent thu lại ý kiến, "Có điều cho nàng một niềm vui bất ngờ cũng hay." Ông ta nói xong, giữ tay trên khối băng, môi chậm rãi niệm chú ngữ.

Khối băng nhanh chóng hòa tan với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Nhìn thân thể Audis từng chút lộ ra khỏi băng, tim Frank đập gia tốc.

Có thể do đóng băng hai lần, cơ thể Audis so với lần đầu làm tan băng nhìn tệ hơn nhiều, da thịt hơi chuyển tím, không sống động như lần trước.

Vincent bước sang bên nửa bước, cố ý lướt qua Hayden, cười với Mundra: "Đến phiên ngươi biểu diễn."

Mundra không nói lời thừa như ông ta, trực tiếp lôi cốt trượng ra niệm chú ngữ.

Trong mắt đám người Hayden, dường như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng Rhodes và Mundra biết, vừa rồi chú ngữ đuổi linh hồn Audis ra khỏi lọ, sau đó bay một vòng quanh cơ thể, cuối cùng về lại trong lọ.

Frank thấy Mundra rũ tay xuống, khẩn trương hỏi: "Thế nào?"

Mundra đáp: "Anh ta không thể quay về."

Sắc mặt Frank trắng xanh. Dù trong lòng đã cảnh báo mình đừng có hy vọng kỳ tích xa vời, nhưng cậu sao có thể hoàn toàn không hy vọng? Giống như con thiêu thân, cho dù biết ấm áp là ngắn ngủi, cuối cùng phải trả giá bằng thống khổ gấp bội, cậu vẫn không thể khắc chế bản thân bay vào.

Murdoch bình tĩnh hơn Frank, "Vấn đề ở chỗ nào?"

Mundra đáp: "Cơ thể đã biến thành xác chết."

Môi Murdoch run rẩy, nhìn về phía Frank.

Frank che miệng, chầm chậm đến bên lọ. Từ lúc tiến vào đến giờ, cậu vẫn luôn không tới gần lọ, vì sợ quá gần gũi sẽ bộc lộ cảm xúc của mình, nhưng hiện tại, dù cậu có ở đâu thì cũng không còn giấu nổi cảm xúc nữa..

Mundra nói: "Thật ra, vu yêu là lựa chọn tốt lắm." Cậu không nhịn được đẩy mạnh tiêu thụ bắt đầu kể ra ưu điểm của vu yêu, "Anh ta sẽ có tư duy, lại không cần ăn ngủ. Anh ta sẽ dễ dàng có được thực lực mạnh mẽ."

"Cậu bằng lòng để Hayden trở thành vu yêu không?" Frank cắt ngang.

Mundra dừng giây lát, mới nói: "Anh ấy không biến thành xác chết."

Frank nghẹn lời.

Lời nói thật luôn đả thương người nhất.

Hayden ôm vai Mundra, nhìn về phía Frank: "Tại sao không để cho cậu ấy tự quyết định?"

Frank ngẩn ra, ánh mắt không tự chủ nhìn cái lọ bên cạnh. Gương mặt xấu xí buồn cười vẫn không nhúc nhích nhìn về phía trước, khó có thể tưởng tượng cái con người cao ngạo kia đang ẩn thân trong này.

Murdoch vội ho một tiếng: "Trở thành vu yêu có gì không tốt không? Ý ta là, có phải chịu đựng đau đớn gì không?"

Mundra đáp: "Anh ta không cảm thấy đau."

Murdoch hỏi: "Vậy có phải nó sẽ không có được tình cảm?"

Mundra nghiêng đầu sang bên, dường như đang trầm tư, hồi lâu mới nói: "Ta không biết." Cậu nhìn Rhodes.

Rhodes nhún vai: "Trước đây chưa có ai từng chú ý tới đời sống tình cảm của vu yêu."

Vincent nói: "Theo ta biết, vu yêu là loại khó luyện nhất trong đám con rối vong linh. Các ngươi có đảm bảo nhất định sẽ luyện thành không?"

Mundra thành thật lắc đầu: "Không thể."

Rhodes bổ sung: "Không có pháp sư vong linh nào có thể đảm bảo."

Murdoch nói: "Hậu quả của việc thất bại là gì?"

"Tình huống xấu nhất..." Mundra nghĩ nghĩ, "Luyện chế hỏng."

"..."

Frank hỏi: "Nếu thất bại, linh hồn Audis có trở lại vong linh giới không?"

Rhodes đáp: "Hắn có thể kiên trì ngụ ở đây."

Frank mở to hai mắt, "Có ý gì?"

Rhodes nhìn Mundra.

Mundra nói: "Hết thảy đều có khả năng."

Ngón tay Frank siết chặt, cậu dựa vào lọ, ra sức lắc đầu, "Cậu ấy không cần mạo hiểm."

Murdoch hình như muốn nói gì đó, nhưng nhìn vẻ mặt bướng bỉnh của Frank lại nuốt xuống.

Mundra nhìn lọ, "Có vẻ anh ta không nghĩ vậy. Dao động tinh thần của anh ta rất mãnh liệt."

Frank ngẩng đầu nhìn lọ, nghiêm túc hỏi: "Cậu muốn thử à?"

Mundra nói: "Dao động tinh thần yếu đi."

"Nhưng cậu có nghĩ đến hậu quả nếu thất bại không." Frank thấp giọng hỏi.

Mundra thuật lại: "Dao động tinh thần hơi mạnh."

Frank nói: "Kỳ thật, nếu cậu ở vong linh giới không tồi, mình cũng sẽ... mừng cho cậu."

Mundra tiếp lời: "Dao động tinh thần mãnh liệt."

Frank quay đầu nhìn cậu chăm chú: "Làm thế nào tôi có thể xác định lời của cậu là thật?" Con ngươi của Frank tràn đầy nghi ngờ. Không thể trách cậu nghĩ thế, mọi người đều biết sự cuồng nhiệt của pháp sư vong linh đối với con rối vong linh. Vu yêu lại là con rối vong linh cường đại nhất, đủ để khiến cho bất cứ pháp sư vong linh nào không từ thủ đoạn vì nó. Cậu có thể mạo hiểm bản thân, nhưng không sẵn lòng mạo hiểm Audis.

Mundra nhíu mày.

Tay Hayden ôm cậu hơi siết chặt, "Cam đoan bằng danh dự của ta."

Frank giật mình há miệng thở dốc. Là đội trưởng quân đoàn Tulip, cậu đương nhiên biết Hayden cam đoan bằng danh dự của hắn có ý nghĩa thế nào. Nhưng cho dù như vậy, cũng khó đánh tan nghi ngờ của cậu.

Quyết định này quá gian nan.

Vu yêu, Audis...

Cậu thật sự không thể liên hệ họ làm một.

Murdoch chậm rãi mở miệng: "Nếu đây là ý nguyện của Audis, thỉnh Mundra tiên sinh ra tay."

Mundra im lặng bất động.

Rhodes vươn tay chọc vào lưng cậu, "Ngươi đang do dự cái gì?" Vu yêu a, có chín phần chắc chắn có thể thành công! Đáng lẽ phải gấp gáp mà xông lên chứ?

Mundra nhìn Frank, "Cậu có muốn... trở thành pháp sư vong linh không?"

Frank sửng sốt.

Mundra nói tiếp: "Như vậy, anh ta sẽ trở thành vu yêu thuộc về cậu."

Lòng Frank đang như tro tàn nháy mắt bùng lên kịch liệt. Cậu nhìn Mundra chằm chằm, nói năng lộn xộn: "Tại, tại sao?"

Mundra đáp: "Nếu Hayden biến thành vu yêu, ta cũng hy vọng anh ấy là vu yêu của ta, không phải của người khác."

Hayden cười cọ cọ cằm trên đỉnh đầu cậu, "Kỳ thật ta không hy vọng người khác trở thành vu yêu của em chút nào."

Vu thi, kỵ sĩ vong linh gì đó không có tư duy còn chưa tính, vu yêu có tư duy, Mundra có được vu yêu đồng nghĩa với việc có một sinh vật... a không, một vật chết biết suy nghĩ còn gần gũi Mundra hơn mình. Ngẫm đến thôi hắn đã cảm thấy khó có thể chấp nhận, trước đó bởi vì không muốn phá tan hy vọng cuối cùng của Frank và không muốn thấy Mundra thất vọng nên mới cố nhịn không nói, nhưng thật ra trong lòng ảo não muốn chết.

May mắn, pháp sư vong linh bé nhỏ của hắn tại thời khắc cuối cùng đã an ủi trái tim hắn vốn sắp tan thành từng mảnh.

Nghĩ đến đây, thân thể hắn liền khắc chế không nổi muốn ôm Mundra vào lòng hung hăng chiếm hữu.

Frank cẩn thận hỏi: "Ta có thể không?"

Murdoch cau mày: "Cháu nên hỏi ông nội cháu trước." Dù sao Frank cũng là người thừa kế gia tộc Charlie. Trở thành pháp sư vong linh, cậu sẽ phải từ bỏ quyền thừa kế.

Frank hỏi: "Cho dù Audis bị luyện chế thành vu yêu thành công cũng không thể trở thành người thừa kế gia tộc Dana đúng không ạ?"

Không cần phải hỏi. Chẳng có gia tộc nào chấp nhận một vu yêu làm gia chủ, dù hắn có thể suy nghĩ, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn tất cả những người khác. Murdoch nói: "Dù nó biến thành cái gì, đều là cháu của ta."

Frank bình tĩnh đáp: "Cháu cũng nghĩ vậy. Cho nên, cháu biết ông nội sẽ không ghét bỏ cháu cho dù cháu không còn là người thừa kế gia tộc nữa."

109. Đế quốc lựa chọn (chín)

Người thừa kế gia tộc Charlie vì cháu mình mà trở thành pháp sư vong linh, tên Hopkin kia mà biết nhất định sẽ tức giận đến vểnh râu mất. Murdoch cười khổ nghĩ. Nhưng ngay cả như vậy, ông ta vẫn âm thầm hy vọng pháp sư vong linh của Audis là cậu. Chỉ có Frank mới không coi Audis đơn thuần là vũ khí và con rối.

Rhodes rất muốn cạy đầu Mundra ra xem rốt cục bên trong chứa cái gì. Tuy nói trước kia suy nghĩ của thằng nhóc này đã rất cổ quái, nhưng coi như phù hợp với tiêu chuẩn cơ bản của một pháp sư vong linh, còn hiện tại đầu óc nó giống như vừa bị Quang Minh thần thủy dội sạch, khiến người ta không thốt nên lời.

Vincent chen vào: "Có cần ta đóng băng thi thể lần thứ hai không?"

Frank lo lắng nhăn mi. Hai lần đóng băng khiến cho thân thể Audis từ từ biến hóa, nếu loại biến hóa này còn tiếp tục... Cậu nhìn về phía Mundra.

Mundra lắc đầu: "Nếu làm vu yêu, phải bắt đầu bào chế thi thể anh ta."

Rhodes nói: "Vu yêu bình thường phải dùng người sống để bào chế, một là bởi vì như vậy mới có thể duy trì trạng thái tỉnh táo nhất của linh hồn, hai là năng lực hấp thu của thi thể còn xa mới bằng người sống. Cho nên vật liệu và thời gian để bào chế phải tương đối lớn..." Hắn nói xong, cố ý nhìn thoáng qua Mundra.

Mundra gật đầu.

Murdoch đáp: "Vật liệu không phải vấn đề."

Lão quản gia phía sau Murdoch đột nhiên hỏi: "Tính tình thiếu gia Audis, liệu sẽ có thay đổi không?"

Frank và Murdoch đồng thời biến sắc.

Giống như trong tiểu thuyết kinh dị, thi thể tỉnh lại từ giấc ngủ say, trở nên tàn bạo hung ác, dùng đủ loại âm mưu để làm hại người bên cạnh... Trong những câu chuyện như vậy, pháp sư vong linh luôn được suy diễn thành nhân vật chói sáng.

Hayden hiển nhiên chưa từng đụng đến loại tiểu thuyết đó, nghi hoặc hỏi: "Tại sao lại thay đổi?"

Vincent cười phá lên, "Có lẽ tính tình trước đây rất tệ, hy vọng trong quá trình chế tác có thể cải thiện một chút?"

"Không cần." Frank cuống quýt, "Tôi cảm thấy, cảm thấy cậu ấy vốn đã rất tốt."

Mundra đến trước mặt Frank, dùng giọng điệu nghiêm túc chăm chú khác thường nói: "Làm pháp sư vong linh, cậu phải chặt chẽ khống chế vu yêu của mình, không thể để cho anh ta trèo lên đầu cậu." Trong lòng cậu nhóc đã coi Frank trở thành học sinh tương lai.

Frank khó khăn mở miệng, "Tôi sẽ cố gắng."

Hayden: "..." Xem ra không biến thành vu yêu là một quyết định vô cùng sáng suốt.

Mundra chuẩn bị mười tờ giấy viết chi chít vật phẩm cần mua đưa cho Murdoch, đối với cái này, Frank và ông ta đã thành quen thuộc. Rhodes vốn đang định viết thêm vào, nhưng nhìn thấy số lượng vật phẩm trên giấy, yên lặng rụt tay về.

Trên đường về nhà Hayden, Rhodes nhịn không được tán thưởng: "Một đao kia của ngươi chém đến là tàn ác."

Mundra mặt không đổi sắc hỏi: "Có sao?"

Rhodes nói: "Hai trăm kg thủy tinh xanh... ngươi định dùng nó xây nhà à?"

Mundra đáp: "Hayden là ma pháp sư thủy hệ. Kiểu gì chả có lúc dùng đến."

Sao thằng nhóc này có thể lấy việc công làm việc tư một cách thản nhiên như vậy nhỉ. Rhodes không nói gì nhìn về phía Hayden, phát hiện hắn ta đang cười tủm tỉm nhìn mình, trong mắt lóe ra ánh sáng khiến cho hắn lạnh run từng đợt. Hắn không tự chủ được rụt lui về đầu kia của thùng xe, nhưng ánh mắt đó vẫn không buông tha cho hắn.

"Nơi này chỉ to chừng đó thôi." Rhodes buồn bực.

Hayden thân mật nói: "Thế giới bên ngoài vô cùng rộng lớn."

"Nhưng thế giới bên ngoài không có ngựa kéo, là bất động." Rhodes nhấn giọng.

Hayden đáp: "Con người vốn được trang bị công năng tự di động."

...

Cuối cùng hắn đã biết Mundra thản nhiên không biết ngượng ngùng là học từ đâu.

Rhodes vừa xuống xe vừa hung tợn nghĩ.

Trong xe khôi phục yên lặng, nhưng độ ấm hiển nhiên cao hơn trước nhiều.

Mundra ngẩng đầu nhìn mặt Hayden càng lúc càng gần, "Đây là xe ngựa nhà Dana."

Hayden rũ mắt xuống nhìn bờ môi cậu, cười tủm tỉm: "Ta biết."

"Sắp về đến nhà rồi." Mundra nói tiếp.

"Ta biết." Hayden ôm lấy cậu, khóa ngồi trên người mình, nhẹ nhàng liếm cổ, thầm thì: "Cho nên không được lãng phí thời gian."

Xe ngựa đến cửa nhà Navister không bao lâu, lại lần nữa chuyển động, chầm chậm tản bộ quanh thành Fariel.

Khi Hayden xuống xe, Mundra đã mệt đến lăn ra ngủ. Nhẹ tay nhẹ chân giúp cậu sửa sang quần áo, hắn ôm ngang cậu nhóc vào nhà.

Quản gia đã sớm chờ ở cửa.

"Mẫu thân có khỏe không?" Hayden thấp giọng hỏi.

Quản gia đáp: "Hôm qua phu nhân đã rời đi."

Bước chân của Hayden dừng lại, tươi cười dào dạt trên mặt nhất thời biến mất.

Quản gia nói: "Trước khi đi phu nhân đã mời phu nhân Trinity đến."

Hayden đi vào phòng khách, liền thấy một lão phu nhân chừng sáu mươi lăm tuổi cung kính hành lễ với mình, sau đó mặt không đổi sắc nói: "Trông ngài rất khỏe mạnh, thật khiến cho người ta vui mừng, Hayden tiểu thiếu gia."

"Ngài cũng vậy, phu nhân Trinity thân mến." Hayden thấy bà nhìn chằm chằm Mundra trong lòng mình, cười xấu hổ đứng lên, "Ta lên lầu thay quần áo trước, sẽ xuống nhanh thôi."

"Xin chờ một chút." Phu nhân Trinity không nhanh không chậm nói, "Vị này chắc là Mundra tiểu thiếu gia, lần đầu gặp mặt, ta hy vọng có thể để lại cho cậu ấy ấn tượng tốt. Không ngại để ta và cậu ấy chào hỏi chứ?"

Phu nhân Trinity là một tồn tại đặc biệt ở gia tộc Navister. Bà là thím họ kiêm vú em của phu nhân Nicole, có huyết thống quý tộc, nhưng lại chịu lấy thân phận quản gia đứng bên người phu nhân Nicole. Khi phu nhân Nicole không ở đất phong, bà chính là nhân vật uy quyền nhất.

Hayden biết rõ vị trí của bà trong lòng mẫu thân, hơi do dự, rồi nhẹ buông Mundra xuống, một bên ôm vai cậu để cậu dựa vào mình, một bên thấp giọng gọi cậu dậy.

Lông mi Mundra giật giật, mở to mắt, vẻ mặt ngơ ngác.

Hayden giới thiệu: "Vị này chính là phu nhân Trinity."

Phu nhân Trinity xoay người hành lễ với cậu, "Rất hân hạnh được biết ngài, Mundra tiểu thiếu gia."

Lần đầu tiên bà gọi "Mundra tiểu thiếu gia", Hayden đang kinh ngạc vì thấy bà đến nên vẫn chưa chú ý, lúc này mới kịp phản ứng, "Phu nhân Trinity..." Đây có nghĩa là, mẫu thân đã chấp nhận Mundra trở thành thành viên gia tộc Navister sao?

Phu nhân Trinity lạnh lùng nhìn khuôn mặt sáng rỡ của hắn, "Hayden tiểu thiếu gia là nguyên soái của đế quốc, đa số thời gian đều phải bảo vệ đế quốc, cho nên Mundra tiểu thiếu gia phải gánh vác trọng trách quản lý gia tộc Navister. Phu nhân giao cho ta nhiệm vụ bảo đảm Mundra tiểu thiếu gia có thể hoàn toàn đảm nhiệm sứ mệnh quang vinh này."

Mundra nghe được mơ mơ màng màng.

Hayden cười khổ. Tuy hắn rất vui vì mẫu thân đã nhượng bộ chuyện này, nhưng để Mundra quản lý gia tộc Navister... có khi bảo cậu sinh con còn đơn giản hơn.

Phu nhân thấy hắn im lặng không nói, mặt lộ vẻ bất mãn: "Tin rằng Hayden tiểu thiếu gia có thể hiểu cho khổ tâm và cố gắng của phu nhân."

Hắn đương nhiên hiểu mẫu thân rời khỏi Fariel nghĩa là vẫn chưa thể hoàn toàn tiếp nhận Mundra, nhưng phu nhân Trinity đến đã chứng tỏ ý định muốn cố gắng của bà. Dưới tình huống này, hắn thật sự không muốn phản bác hoặc từ chối bất cứ quyết định gì của mẫu thân – nếu quyết định đó chỉ nhắm vào hắn.

Hayden bất đắc dĩ nhìn Mundra.

Mundra qua khỏi cơn buồn ngủ, đầu óc thoáng tỉnh táo, "Ta cần làm những gì?"

Phu nhân Trinity nói: "Là chủ nhân tương lai của gia tộc Navister, đầu tiên, ngài phải hiểu về gia tộc, sau đó phải học quản lý nó thế nào."

Mundra hỏi lại: "Quản lý?"

"Đương nhiên. Nơi nào có người đều cần có quản lý." Phu nhân Trinity giảng giải, "Lấy ví dụ đơn giản nhất, giữ gìn trong nhà sạch sẽ. Dĩ nhiên ngài không cần tự mình quét tước, nhưng ngài phải biết có bao nhiêu người đang làm chuyện này cho ngài, bọn họ bắt đầu làm từ lúc nào, chấm dứt vào lúc nào, quá trình làm như thế nào."

Hayden nhẹ nhàng vuốt trán. Nếu hắn nhớ không lầm, chuyện này luôn là phạm vi cai quản của phu nhân Trinity, mẫu thân chưa bao giờ nhúng tay vào.

Ánh mắt phu nhân Trinity sáng quắc nhìn Mundra, "Hôm nay quá muộn. Nhưng Mundra tiểu thiếu gia, việc ngài cần phải học rất nhiều. Ta hy vọng bắt đầu từ ngày mai, chúng ta có thể bắt tay vào học."

"Thật ra, cũng không phiền phức lắm." Môi Mundra giật giật, một đám xương khô chui lên mặt đất.

Mắt phu nhân Trinity trợn trừng.

Hayden vội nói: "Không cần lo lắng, em ấy không có ác ý."

Sự thật chứng minh đúng là không có ác ý.

Những bộ xương khô sau khi chui ra liền bắt đầu tự đi tìm dụng cụ quét phòng...

Phu nhân Trinity trừng mắt nhìn bộ xương khô đứng bên cửa sổ đang lau cửa sổ bằng rèm, thân mình khẽ run, tay cầm váy, giống như muốn xé toang một mảnh.

"Ờm, ta nghĩ hôm nay biểu diễn đến đây là được rồi." Hayden vứt cho Mundra một ánh mắt ra hiệu.

Mundra một bên thu hồi xương khô một bên đề nghị: "Chúng nó dùng tốt lắm, còn có thể chiến đấu."

Phu nhân Trinity chờ tất cả xương khô biến mất mới thở ra một hơi thật dài, sắc mặt nhanh chóng khôi phục lại lạnh lùng ban đầu, "Suýt nữa quên ngài là pháp sư vong linh, có điều nơi đây là Kanding đế quốc, hy vọng ngài có thể nhập gia tùy tục, tôn trọng thói quen trong cuộc sống của chúng ta."

Mundra nói: "Ta không kén ăn đâu."

...

Không kén ăn ý là đồ ăn trước kia của cậu khác bọn họ sao?

Phu nhân Trinity nhớ tới bộ xương khô vừa rồi, rùng mình một cái.

Hayden thấy sắc mặt bà càng lúc càng khó coi, vội giải vây: "Ta thấy mệt chết đi mất, nên nghỉ ngơi thôi." Hắn tiến lên ôm phu nhân Trinity, "Rất vui thấy ngài ở đây."

Sắc mặt phu nhân Trinity thoáng dịu xuống, "Ta cũng vậy. Hy vọng Mộng đại lục hòa bình, không có chiến tranh khói lửa, ngài có thể ở nhà không phải đi đâu."

Hayden cười: "Vậy ta sẽ thất nghiệp mất."

"Bình an của ngài là quan trọng nhất với ta và phu nhân." Phu nhân Trinity đáp.

"Ta sẽ bảo vệ anh ấy." Mundra nói.

Phu nhân Trinity nghiêng đầu nhìn cậu, cặp mắt đen láy kia tràn ngập tự tin, vẻ mặt vô cùng kiên định. Sắc mặt của bà dần dần dịu dàng, "Ta tin tưởng thực lực của ngài, Mundra tiểu thiếu gia, sự tích của ngài vẫn như sấm bên tai."

Mundra nghĩ tới lần trước bị giáo hoàng cầm tù, hùng hồn nói: "Ta sẽ cố gắng hơn."

"... A, cũng không cần quá cố gắng." Bà không muốn chủ nhân tương lai của gia tộc Navister lọt vào danh sách truy nã của đế quốc.

Hayden thấy không khí giữa bọn họ tốt hơn, trong lòng âm thầm nhẹ thở ra.

Nhưng thế sự luôn khó vẹn cả đôi đường. Khi loạn trong đã giải quyết, ngoài lại có họa xâm lăng, Hayden bị Ciro triệu tiến hoàng cung cả đêm.

Ngoài hành lang thư phòng hoàng đế đèn đuốc sáng trưng, trong hành lang các trọng thần đế quốc nếu không phải mặt ủ mày chau thì chính là lo âu tiều tụy.

Khi Hayden đến, các trọng thần lập tức nhất tề đứng lên.

"Nguyên soái!" Kích động nhất là đại thần quân sự. Gã gần như đã nhào vào lòng Hayden – nếu tay Hayden không đúng lúc giữ vai hắn đẩy ra. "Quang Minh thần hội muốn tuyên chiến, bọn họ muốn tuyên chiến!"

110. Đế quốc lựa chọn (mười)

Hayden nói: "Tuyên chiến với ai?"

"Với chúng ta!" Tiếng kêu bén nhọn của đại thần quân sự gần như muốn phá nóc, "Với Kanding đế quốc chúng ta!"

Các đại thần khác tới tấp nhìn sang, dù biểu hiện của bọn họ không kích động như đại thần quân sự, nhưng trên mặt lộ ra cùng một nỗi lo lắng.

Hayden hỏi: "Sinh mệnh của bệ hạ đã bị đe dọa sao?"

Đại thần quân sự theo bản năng trả lời: "Không có."

Hayden hỏi tiếp: "Bọn họ sắp đến Fariel rồi sao?"

Đại thần quân sự lúng ta lúng túng: "Không có."

Hayden lại hỏi: "Ta chết trận rồi sao?"

Sắc mặt đại thần quân sự lúc xanh lúc trắng, khẽ lắc đầu.

"Như vậy," Hayden mỉm cười vỗ vai gã, "Ngài đang lo lắng điều gì, đại thần quân sự đế quốc?"

Đại thần quân sự cúi đầu không dám ngẩng lên.

Hayden nhìn về hướng các đại thần còn lại.

Các đại thần dồn dập cúi đầu.

Không khí vừa khẩn trương lại dịu xuống.

Hayden ngẩng đầu ưỡn ngực đến trước thư phòng, thị vệ đích thân mở cửa cho hắn.

Đi vào trong, nụ cười trên mặt Hayden biến mất, yên lặng nhìn Ciro ngồi sau bàn mặt không đổi sắc phê chuẩn công văn.

Ánh nến trên bàn nhảy nhót, ánh sáng yếu ớt kéo giãn khoảng cách hai người.

"Bệ hạ." Hayden quỳ một gối xuống.

Bút trong tay Ciro đâm mạnh vào công văn, sắc mặt âm trầm, "Xem ra ngươi không định buông tha cho Mundra."

Hayden ngẩng đầu: "Vị trí của Mundra trong lòng thần giống như hoàng hậu Soso trong lòng bệ hạ."

Ciro bỗng nhiên đứng dậy trừng hắn, lãnh ý trong mắt gần như hóa đông ánh nến, "Soso chưa từng tấn công học viện ma pháp hoàng gia, chưa từng đánh lén Olivia, càng chưa từng gây hại đến an nguy của đế quốc."

"Thần nguyện lấy quân công chuộc tội." Vẻ mặt Hayden không đổi.

"Quân công?" Ciro lạnh lùng hỏi, "Chiến tranh là việc của một mình ngươi? Ngươi cho là quân đội của ngươi không phải con dân của đế quốc?"

Hayden nói: "Thần nghe nói Quang Minh thần hội muốn tuyên chiến."

Ciro hỏi: "Ngươi có biết địa vị của Quang Minh thần hội ở Mộng đại lục không?"

"Biết."

"Một khi chiến tranh với Quang Minh thần hội bùng nổ, đế quốc sẽ bị vây vào tình cảnh tứ cố vô thân." Vẻ mặt của Ciro ảm đạm như bóng đêm ngoài cửa sổ, "Dù trước đây Shamanlier từng tỏ thái độ sẽ liên thủ với đế quốc chống lại Quang Minh thần hội, nhưng đó chỉ là tạm thời, ân oán mấy trăm năm giữa đế quốc và Shamanlier tuyệt đối không thể biến mất trong một sớm một chiều, huống chi là cơ hội bỏ đá xuống giếng này. Không chỉ thế, sự trung thành của Biyage với đế quốc đã dao động, có nghĩa là, nếu chiến tranh bùng nổ, đế quốc sẽ phải hai mặt thụ địch không nơi nương tựa."

Hayden im lặng hồi lâu mới nói: "Nếu Mundra rời đi, Quang Minh thần hội sẽ không tuyên chiến nữa sao?" Là một quân nhân, hắn sẵn lòng nghênh chiến tại bất kỳ thời điểm nào dưới bất kì tình huống nào, nhưng là nguyên soái đế quốc, hắn không thể không lo lắng đến nhiều nhân tố khác.

Ciro hỏi: "Ngươi bằng lòng từ bỏ Mundra?" Trong giọng nói của hắn mang theo nghi ngờ rõ rệt.

Hayden nói: "Ta sẽ bảo vệ đế quốc, cho đến khi trở lại an toàn ổn định."

"Sau đó?"

"Sau đó ta sẽ từ bỏ chức trách của nguyên soái, gánh vác trách nhiệm của người đàn ông đối với bạn đời." Hayden nhìn thẳng vào Ciro, "Tin rằng bệ hạ có thể thấu hiểu."

Thấu hiểu?

Hắn làm sao mà hiểu tình cảm của cậu ta với Mundra được?

Hắn chẳng có chút tình cảm nào với Mundra cả, tất cả tình cảm hắn đều cho Soso rồi.

Trong lòng Ciro hừ lạnh, "Đế quốc không thể có lúc nào được hoàn toàn an toàn ổn định."

Hayden nói: "Việc đó sẽ dựa vào bệ hạ và thần."

Ciro nhìn sâu vào mắt hắn, mặt vẫn cau có, nhưng không còn lạnh lùng nghiêm nghị như trước. Hiển nhiên đáp án của Hayden tuy không khiến hắn hoàn toàn thỏa mãn nhưng cũng thoáng lấy lòng hắn. "Đứng lên."

Hayden đứng dậy.

"Quang Minh thần hội có được số lượng tư tế khổng lồ, nhưng đại bộ phận đóng ở các quốc gia, duy trì sự khống chế, không thể triệu tập ra chiến trường. Cho nên nhân số Quang Minh thần hội có thể điều động không nhiều." Ciro chậm rãi nói.

Hayden ngẩn ra, trong mắt lóe sáng.

Ciro nói: "Hoàng đế Shamanlier hẳn biết rõ, chỉ khi Kanding đế quốc tồn tại mới có thể tiếp tục đe dọa Quang Minh thần hội, tin rằng hắn sẽ không ngu xuẩn đến trợ giúp thần hội."

Tâm tình Hayden thả lỏng, bởi vì hắn biết kế tiếp Ciro sẽ nói gì.

"Về phần Biyage," Ciro tiếp tục, "Ta đã mời đệ nhất công chúa của Biyage đến Fariel làm khách, Howl sẽ tiếp đón nàng thỏa đáng."

Hayden hỏi: "Ý bệ hạ là gì?"

Ciro liếc mắt nhìn hắn, "Dùng quân công chuộc tội, chính mồm ngươi nói."

Hayden giương khóe miệng, tươi cười sáng lạn lấn át cả ánh mặt trời, "Nhất định không phụ sự kỳ vọng của bệ hạ."

Ciro nói: "Nếu Quang Minh thần hội lấy cớ đế quốc chứa chấp pháp sư vong linh, sử dụng thú phệ hồn tấn công giáo hoàng để tuyên chiến, vậy chúng ta biến nó thành hiện thực đi."

Sử dụng thú phệ hồn tấn công giáo hoàng?

Tội danh này vừa là cố tình gây sự vừa là gắp lửa bỏ tay người. Đế quốc mới lọt vào sự tấn công của thú phệ hồn không bao lâu, sao có thể chớp mắt đã sử dụng nó? Nhưng lý do tuyên chiến càng khó tưởng tượng càng chứng minh địch ý của Quang Minh thần hội với đế quốc.

Trận chiến này, không thể tránh được.

Ciro hiểu rõ những điều này. Những lời vừa nói với hắn chẳng qua chỉ để hắn bày tỏ tấm lòng trung với đế quốc mà thôi.

Hayden hỏi: "Ý bệ hạ là sao?"

"Thành lập quân đoàn pháp sư vong linh."

Hayden chấn động.

Địa vị chuột chạy qua đường của pháp sư vong linh đã tồn tại ở Mộng đại lục gần ngàn năm nay. Trước đó Ciro chỉ nhằm cứu sinh mệnh Audis mới thu dụng pháp sư vong linh trong phạm vi nhỏ mà đã khiến cho một bộ phận quốc gia kháng nghị, cho rằng đế quốc đang bị pháp sư vong linh tà ác ăn mòn, cứ thế mãi, sẽ trở thành một đế quốc hôi mùi vong linh xác chết. Nếu thật sự thành lập quân đoàn vong linh, tiếng kháng nghị với đế quốc trên Mộng đại lục tất nhiên sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng vang dội.

Hayden hỏi: "Ngài thật sự quyết định như vậy?"

"Bạn đời nguyên soái đế quốc lựa chọn là pháp sư vong linh, ma pháp sư thiên phú nhất học viện ma pháp sắp trở thành vu yêu, người thừa kế của một trong ba đại gia tộc cũng sắp biến thành vong linh pháp sư." Ciro cười đến âm trầm tăm tối, "Ngươi cho rằng ta còn có lựa chọn nào khác sao?" Bao nhiêu đó gần như đại biểu cho toàn bộ lực lượng kiên trung nhất của đế quốc!

Hayden tự biết đuối lý, không dám lên tiếng.

Ciro xoa xoa mi tâm hỏi: "Ngươi biết cái gì là tín ngưỡng không?"

Hayden đáp: "Lòng tin kiên định và kính sợ?"

"Đúng vậy. Lòng tin kiên định và kính sợ." Ciro nói, "Quang Minh thần hội chưởng quản tín ngưỡng của đa số người trên Mộng đại lục, cho nên nữ thần Quang Minh là chúa tể Mộng đại lục. Con người tha thiết với sinh mệnh, cho nên sợ hãi tử thần, mà sợ hãi tử thần, sẽ giữ thành kiến với pháp sư vong linh. Nếu muốn chiến thắng Quang Minh thần hội, việc đầu tiên phải làm, chính là phá tan tín ngưỡng với nữ thần Quang Minh!"

Mà phương thức phá tan tín ngưỡng tốt nhất chính là thành lập tín ngưỡng mới, quá trình dài lâu như thế, hắn phải vừa đi vừa nhìn. Con đường này chưa từng có ai đi qua, so với bất cứ ai hắn đều phải chú ý hơn, phải cẩn thận hơn.

Hayden lộ vẻ xúc động, "Bệ hạ muốn..."

"Ta chưa muốn làm đến bước này." Ánh mắt Ciro sáng quắc, "Nhưng thế cục hiện giờ khiến ta không thể không làm vậy."

Hayden trầm ngâm: "Thú phệ hồn ở trong tay Deroh, cũng chính là Rhodes, có lẽ có thể phát huy công dụng ở thời khắc mấu chốt. Nếu không, chúng ta còn có thể đưa nó cho tử thần, dùng ân huệ này thỉnh hắn hỗ trợ đối phó với nữ thần Quang Minh."

Đó cũng là ý nghĩ của Ciro.

Nếu không phải từ miệng đám Pohle biết được tử thần tồn tại, có lẽ Ciro không thể quyết định bắt đầu sử dụng pháp sư vong linh nhanh đến thế. Chung quy, đây vẫn là một ván cược. Cho dù đánh cược thắng, nhưng làm thế nào thu thập tàn cục cũng là việc khiến người ta phiền lòng.

Ciro nói: "Có điều, Quang Minh thần pháp khắc chế ma pháp vong linh, cho nên giai đoạn đầu cuộc chiến, không nên để pháp sư vong linh ra chiến trường. Về việc chiêu mộ pháp sư vong linh, phải tiến hành bí mật."

Hayden đáp: "Rõ."

Ciro hỏi: "Nghe nói phu nhân Nicole rời đi?"

Hayden cười khổ: "Đúng vậy, nhưng phu nhân Trinity đã tới."

Ciro nói: "A?"

"Bà ấy nói muốn bồi dưỡng Mundra thành chủ nhân mới của gia tộc Navister."

Ciro hỏi: "Nói cách khác, nếu tương lai có một ngày ta muốn ứng phó với Mundra, sẽ không chỉ đối mặt với lòng yêu vợ của nguyên soái đế quốc, còn phải đối mặt với sự bảo vệ của toàn bộ gia tộc Navister?"

"Ta tin tưởng sẽ không bao giờ có ngày đó." Hayden hùng hồn.

Ciro từ chối cho ý kiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top