Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một lúc đánh đánh nói nói thì cuối cùng hai cái tên cứ ở với nhau là không yên kia đã đến được một gian nhà nhỏ ở giữa hồ sen trong Liên Hoa Ổ, nói là nhà thì cũng không hẳn, nó giống một nơi nghỉ mát ngắm cảnh hơn. Đó là nơi lúc trước mỗi khi mùa hè đến Ngụy Vô Tiện và các sư đệ hay lui tới nhiều nhất, bọn hắn sẽ tự chọn cho bản thân một cái ghế đá để ngồi rồi hướng ra xa xa ngắm nhìn phong cảnh vốn đã rất quen thuộc, từng cơn gió cứ ùa tới mang theo hương sen thanh mát làm mái tóc hắn và các sư đệ tung bay loạn xạ trong gió, xua đi cái nóng rát ban trưa của mùa hạ.

Mà nóng thì sao chỉ có thể là ngồi yên, ai cũng cởi hết áo để thòng xuống thân dưới được giữ lại bằng thắt lưng, giày đều bị vứt đến một xó nào đó, ống quần sắn cao qua gối. Sư tỷ sẽ bổ dưa cho bọn hắn ăn, dù sao cũng chẳng phải mua mà là nhờ cái bản mặt tuấn tú với cái tính phong lưu của Ngụy Vô Tiện làm bao cô nương thương nhớ, cứ mỗi sáng tỉnh dậy là y như rằng trước cửa Liên Hoa Ổ đều bày không ít đồ, nào là dưa, hoa, đài sen, khoai tây....đủ thứ đồ bổ tặng cho hắn. Lần nào Ngụy Vô Tiện cũng tươi cười vui vẻ nhận lấy, chẳng biết xấu hổ hay liêm sỉ gì hết, có cái ăn là tốt rồi.

Ở Liên Hoa Ổ mà nói nơi nào cũng đầy kỉ niệm vui vẻ thời niên thiếu của hắn, nhưng mỗi lần nhìn thấy những cảnh vật đó hắn đều không khỏi cảm thấy hụt hẫng, mùa hạ những năm đó...quả thực khó quên. Thấy Ngụy Vô Tiện lại bắt đầu thơ thẩn Giang Trừng liền dùng khuỷu tay đẩy đẩy hắn

_"Ê này, ngươi lại bắt đầu bất động ra đấy làm gì thế? Mà Tỷ ta đâu? sao vẫn không thấy tỷ ấy ở đây nhỉ"

Gã không nói hắn cũng quên mất lý do đến đây, cười gượng vài cái rồi nói

"Chắc tỷ ấy còn bận gì đó, hay chúng ta qu....ư..ư!!!!"

Chưa dứt lời đã bị một tay Giang Trừng bịt miệng lại, gã khẽ "suỵt" ra hiệu với hắn bảo hắn im lặng, Ngụy Vô Tiện vốn đang dần nổi cơn điên lên tự nhiên thấy vậy liền không để ý nữa. Cả hai cùng ngó qua góc tường cạnh hành lang nhìn ra ngoài cổng vào. Giang Yếm Ly đang nói cười với một nam nhân có khuôn mặt sáng sủa, nhìn qua cũng không tệ, ăn mặc cũng không phải kiểu lôi thôi gì, đoan trang và mặt có nét giống thư sinh nhưng lại cao ráo khỏe mạnh, bên hông đeo bội kiếm. Chắc hẳn cũng là người tu Tiên. Ngụy Vô Tiện bỗng dưng kêu lên

"Sư Tỷ!"

Đang mải mê đánh giá cái tên kia thì bị tiếng hét của Ngụy Vô Tiện làm giật mình, gã quay đầu lại liếc hắn. Mà Ngụy Vô Tiện thì cứ nhởn nhơ vẫy vẫy tay gọi Giang Yếm Ly. Giang Trừng càng nhìn càng tức, thiếu điều muốn vặn cổ cái tên này luôn.

Giang Yếm Ly thấy hai đệ đệ nhà mình đã đến thì liền từ biệt vị công tử đó, từ tốn đi về phía gian nhà nhỏ kia ngồi xuống. Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đương nhiên cũng chạy theo qua đó. Hắn ngồi xuống húp vội vài ngụm canh, ăn thêm vài miếng sườn và vài lát củ sen hầm xong liền không nhịn được hỏi nàng.

"Sư Tỷ, cái người vừa rồi nói chuyện với tỷ ngoài cửa lớn ấy là ai vậy?"

Giang Trừng nghe hắn hỏi cũng nhìn về hướng Giang Yếm Ly chờ câu trả lời, dù sao cả hai đều mong vị Sư Tỷ tốt nhất thế gian của bọn hắn có thể quên đi cái tên KIM CHIM CÔNG ngu ngốc đó nên khi thấy Giang Yếm Ly nói chuyện với nam nhân khác thì liền thấy có chút hy vọng

_" Người ta hỏi đường thôi, người quen của các đệ sao?"

Nghe vậy mặt của cả hai đều đồng loạt xệ xuống, vậy là tia hy vọng mỏng manh của hai người đã vụt tắt không chút dấu vết. Nhưng Ngụy Vô Tiện không bỏ cuộc hắn vội xua tay nói tiếp

"Không quen, không quen. Nhưng tỷ thấy vị công tử đó thế nào? Có đẹp không?"

Giang Yếm Ly suy tư một lúc lâu mới đáp

_"Cũng đẹp a, nhất là mắt y, là mắt phượng còn hơi nhạt màu. Mặt cũng tuấn tú"

Ngụy Vô Tiện bỗng trở nên phấn khích, chỉ chỉ tay vào mặt mình rồi lại chỉ vào mắt hỏi

"Có đẹp bằng đệ không? Mắt phượng á? Của đệ có giống không?"

Nàng khẽ cười, nhéo má hắn một cái

_" Đương nhiên là không đẹp như A Tiện của chúng ta rồi, nhưng mắt y là mắt phượng, đuôi mắt hơi cong lên, mắt đệ người ta gọi là mắt hoa đào. Cũng rất đẹp nhưng không giống"

Một lời này không phải nói chơi, quả thật không thể sánh với Ngụy Vô Tiện được, mặt hắn ấy hả, xếp thứ 4 trong bảng xếp hạng thế gia công tử, một thân hắc y nổi bật, là một công tử phong lưu luôn nở nụ cười trên môi đương nhiên là cực kì đẹp, mắt hắn cũng là rất rất đẹp. Giang Trừng ở một bên cứ phấn khích rồi lại thất vọng, qua đi qua lại mấy lần cuối cùng cũng bắt đầu chen vào cuộc trò chuyện này

_" Ngươi hỏi vậy là có ý gì? Không phải trên ngươi vẫn còn Kim Chi....à không, Kim Tử Hiên, Lam Lam Vong Cơ và Lam Hi Thần hay sao"

Ngụy Vô Tiện chống cằm, thản nhiên nói với gã

"Nhắc họ làm gì chứ, xét về sự yêu thích của các cô nương thì chưa chắc ta đã đứng sau họ nhá. Ta đây rất được lòng người đó"

Câu này cũng chẳng phải nói quá lời, đúng là với cái tính của hắn thì chắc chắn sẽ có nhiều người yêu thích hơn ba người kia nhưng hiện tại thì có lẽ là không. Ngụy Vô Tiện tu quỷ đạo, ai nghe thấy đều phải sợ né xa mấy dặm, đến mấy tấm tranh tự tưởng tượng để họa ra hắn cũng xấu không thể tả nổi, vì mấy tấm đó mà hình tượng của hắn trong mắt mắt người khác đều bị hủy hoại nhưng cũng giúp hắn lúc ra đường không bị ai nhận ra thân phận thật sự. Gã không muốn nhắc chuyện này trong lúc đang vui nên chỉ "hừ" một tiếng rồi cúi đầu tiếp tục ăn nốt bát canh

"Cơ mà...người khác thì không nói nhưng ta công nhận Lam Trạm rất là đẹp nha"

Đột nhiên hắn tiếp lời khiến Giang Trừng suýt sặc đến tắt thở. Gã vội nắm lấy cái khăn tay Giang Yếm Ly đưa lau qua một chút rồi nói với cái mặt có chút khinh bỉ

_"Ngụy Vô Tiện, ngươi đổi tính hả? Đoạn tụ rồi sao?? Hôm nay lại còn đi khen nam nhân khác???"

Hắn vẫn trưng cái mặt thản nhiên nhìn gã, chuyện này cũng chẳng có gì là lạ, Lam Vong Cơ xếp thứ 2 chỉ sau ca ca của y vì y không hay nói, mặt lại lạnh như băng. Ngụy Vô Tiện cũng thấy y đẹp từ rất lâu rồi, chắc là trong Tàng Thư Các, hoặc là lần đầu gặp y, cũng có thể là lúc y đàn cho hắn nghe khúc nhạc không biết tên đó trong động Huyền Vũ

"Thì sao chứ? Xì, chẳng qua là thấy y đẹp nên khen có một câu thôi, có cần phản ứng kịch liệt như vậy không?"

_"Hừ! Ngươi thấy y đẹp nhưng y có lẽ chẳng thấy ngươi tốt đẹp gì. Y từng nói gì với ngươi? 'CÚT' đó, đảm bảo rất ghét ngươi"

Ngụy Vô Tiện nghĩ nghĩ một lúc lại thấy có vẻ hình như Lam Vong Cơ ghét mình thật.

"Thì sao? Y ghét ta với ta thấy y đẹp có gì liên quan đâu chứ"

Giang Yếm Ly múc cho hai đệ đệ nhà mình hai bát canh khác, sau đó lại hỏi

_"Cái người hai đệ nói là Lam Nhị Công Tử Lam Gia, Lam Vong Cơ? Hình như trước kia cũng có nhắc tới. Thật sự tuấn tú như vậy sao?"

Ngụy Vô Tiện hướng Giang Yếm Ly gật đầu lia lịa

"Rất tuấn tú, cực kì tuấn tú"

_"Vậy khi nào rảnh thì mời y tới Vân Mộng chơi một chuyến, hình như quan hệ giữa hai người rất tốt"

Ngụy Vô Tiện định gật đầu nói "Nhất định sẽ mời" thì Giang Trừng đã tranh lượt nói trước

_"Thôi thôi đừng, người ta chỉ cần đứng gần y một chút sẽ bị lạnh tới chết đó. Với lại quan hệ của y với Ngụy Vô Tiện cũng không tốt lắm"

Ngụy Vô Tiện lại đập cho Giang Trừng một cái làm gã suýt thì úp luôn mặt vào bát canh

_"Này, Ngụy Vô Tiện! Ngươi làm cái quái gì vậy hả? Nói không lại liền động thủ đánh người?"

Chửi xong gã lại giơ tay lên định đánh lại Ngụy Vô Tiện nhưng hắn đã kịp thời né đi. Tiếp đó là một màn đuổi đánh giữa hai người này, vẫn là Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đánh nhau, vẫn là Giang Yếm Ly lên tiếng ngan cản. Mặc dù cuộc sống không phải quá bình yên gì nhưng trong lòng cả ba đều có chung một suy nghĩ "nếu bọn họ luôn ở bên nhau, khi nào đánh nhau sẽ có một vị sư tỷ ôn nhu chạy đến cản thì mọi chuyện sẽ như trước kia, Ngụy Vô Tiện vẫn là Ngụy Vô Tiện vô ưu vô lo, Giang Trừng vẫn sẽ là một thiếu niên khẩu xà tâm phật, Giang Yếm Ly vẫn sẽ nấu canh cho bọn hắn ăn. Cũng không phải không thể chấp nhận"

______________
Hệ hệ
Ngụy Anh không có phủ nhận việc hắn đoạn tụ (¬‿¬ )
Thật ra cái này tôi viết nó na ná phiên ngoại Đài Sen
Chủ yếu là để chỉ ra sự tương đồng giữa quá khứ và hiện tại, phụ trợ cho suy nghĩ của cả ba rằng chỉ cần ở bên nhau mọi chuyện đều sẽ ổn
Nhưng sẽ chẳng bao giờ có chuyện mãi mãi ở đầu một bộ đồng nhân ngược
┐('ー`)┌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#madaotosu